Thời Gian Cùng Anh Triền Miên
Chương 542: 542: Tâm Lạc Dì Đều Là Vì Muốn Tốt Cho Cháu3
"A, thì ra là thế.Nếu nói như vậy, lời Lục Dục Thần nói lần trước đều là sự thật.Dì biết Lý gia sắp phá sản rồi cho nên mới mang con theo đòi li hôn hay sao?""Dì —— ""Được rồi, không nói cái này nữa."Đường Tâm Lạc trực tiếp cắt lời Đường Nhược Lan, không muốn nghe bà ta tiếp tục giải thích:"Cách này của dì, tôi không thích.Dì còn có cách nào thì nói nghe xem."Đường Nhược Lan bị Đường Tâm Lạc cắt lời, lập tức có chút không chắc chắn.Nhìn qua, Đường Tâm Lạc dường như không thích bà ta.Nhưng thực tế, lại đang nghe ý kiến của bà ta.Đường Nhược Lan suy nghĩ một chút, vẫn cảm thấy nên nói theo kế hoạch.Bà ta cũng là phụ nữ, hoàn toàn hiểu được phụ nữ lúc mang thai, nghe được cồng mình bên ngoài có nhân tình, tâm lí sẽ khủng hoảng đến thế nào chứ?Bà ta cũng không tin, Đường Tâm Lạc có thể trấn định, không nghe ý kiến của bà ta!Vì vậy, Đường Nhược Lan lại tiếp tục nói:"Nếu như cách vừa rồi không ổn, thật ra dì còn có một cách khác hay hơn."Đường Nhược Lan bỗng nhiên nghiêng người, hai tay phóng tới sâu vai Đường Mật, đẩy cô ta về phía trước."Tâm Lạc cháu xem...Cháu thấy Mật Mật nhà chúng ta thế nào?"Đường Tâm Lạc giả bộ không hiểu:"Ở phương diện nào?""Thì...dáng người, tướng mạo đấy, cháu cảm thấy như thế nào?"Đường Tâm Lạc nghe được Đường Nhược Lan nói vậy, cố ý dùng ánh mắt kĩ lượng nhìn Đường Mật từ đầu xuống chân một lần.Tiếp theo, có chút cảm thán lắc đầu:"Nói thật, không ra làm sao cả.""Đường Tâm Lạc, cô —— "Đường Mật bị Đường Tâm Lạc làm tức giận không hề nhẹ, cô ta như vậy mà nói không ra làm sao là thế nào!Cô ta tuy rằng không phải là đại mỹ nhân, nhưng dáng người so với phụ nữ phương Đông thì có lồi có lõm hơn nhiều.Khuôn mặt tuy rằng cũng không phải là tuyệt mỹ, nhưng lại có nét sắc sảo, tuổi trẻ đáng yêu đầy sức sống, quả thực chính là khuôn mặt của thiên sứ, dáng người của ma quỷ.Đường Tâm Lạc nói "Không ra làm sao " căn bản chính là đang cố ý làm nhục cô ta."Mật mật, đừng ồn ào ..."Đường Nhược Lan cưỡng ép ngăn chặn Đường Mật."Chị họ con là đại mỹ nhân, nhìn những người khác hiển nhiên thấy bình thường.Nó nói như thế là phải đấy."Vì Đường Tâm Lạc vỗ mông ngựa, coi như trong nội tâm đang rỉ máu, Đường Nhược Lan cũng chỉ có thể kiên trì nói tiếp."Nhưng mà Tâm Lạc, cháu xem Mật Mật...!Tuy rằng sắc nước hương trời kém cháu nhiều, nhưng so với con hồ li bên cạnh Lục Dục Thần, là dư xài đấy.Dì nghe ngóng được, người kia tên là Cố Huyên Nhi.Ngoại trừ xuất thân gia thế tốt thì không có thứ gì cả.Dì trước khi đến, còn đang tự hỏi, một người như Cố Huyên Nhi tại sao lại có khả năng vượt qua cháu.Lục Dục Thần có lẽ mù mới có thể làm như vậy.Nhưng mà sau khi đến đây nhìn thấy cháu, dì đã hiểu.Nói cho cùng, người đàn ông này thật không đáng tien cậy.Dì cũng thấy nhiều trường hợp rồi, vợ đang mang thai liền ra ngoài nuôi tiểu tam.Đàn ông cũng như động vật chỉ suy nghĩ bằng thân dưới, cháu bây giờ, không có cách nào thỏa mãn được anh ta...Tâm Lạc, nghe dì khuyên một câu, nếu như người phụ nữ kia dám cướp chồng cháu, vậy cháu hãy tìm người cướp chồng trở về.Làm cho người phụ nữ kia, người mới biến thành người cũ!"Nói cả buổi, rốt cuộc cũng nói đến câu chốt.Đường Tâm Lạc bất động thanh sắc liếc mắt nhìn Đường Mật, cố ý hỏi:"Người mới biến thành người cũ, nói dễ vậy sao.Lèm nhèm bảo tôi đi tìm người đem Dục Thần cướp về, còn phải đề phòng sự uy hiếp của người kia sau khi lên chức đối với mẹ con tôi.Thật quá khó khăn...""Không, tuyệt không khó!"Thấy Đường Tâm Lạc cắn câu, Đường Nhược Lan kích động mà nói:"Mật Mật vẫn luôn rất tôn kính chị họ là cháu, cũng vẫn muốn thay cháu phân ưu giải nạn.Mật Mật, con nói có đúng hay không?".
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương