Thủ Đoạn Phu Nhân
Chương 59: Rốt cuộc cô ta tốt chỗ nào
Triệu Sương thấy cuộc gọi đã bị ngắt thì cả người thẫn thờ tại chỗ, một lúc sau vẫn không nói ra được một câu.
Cô và Châu Hưng đi tới nước này, không thể nói là cô đúng hết được.
Đáy lòng Triệu Sương cũng rất khổ sở, khi ký ức tốt đẹp ban đầu lại trở nên lạnh lẽo như giờ.
Triệu Sương do dự một hồi lâu, vẫn quyết định rời khỏi Hải Thành trước, để xem rốt cuộc Châu Hưng làm đến mức nào.
Chắc chắn cô không muốn mình bồi thường một tổn thất lớn, đến lúc đó Đường Cẩn Du biết được, nhất định sẽ nghĩ cách kiếm tiền giúp cô, để cô không nhận thua.
Nhưng Triệu Sương không muốn Đường Cẩn Du lo lắng cho mình, nên cô mua vé xe tới Đế Đô.
Hôm nay là thứ hai, mới sáng sớm Đường Cẩn Du đã tới phòng làm việc của đội ngũ MU.
Hạ Trí Đạo vẫn đi làm sớm như mọi khi, Đường Cẩn Du đi tới chủ động chào hỏi anh.
“Chào buổi sáng.”
Thấy Đường Cẩn Du tới, Hạ Trí Đạo liền nghĩ tới chuyện cô nhờ mình lần trước, nên lộ vẻ mặt áy náy.
“Xin lỗi, lần trước cô nhờ tôi giúp, tôi không tìm được đàn anh nào trong bệnh viện để giúp cô, bọn họ vừa nghe thấy tên cô đã vội từ chối, Đường Cẩn Du, cô có đắc tội với người vừa có quyền vừa có thế nào không?”
Đường Cẩn Du không ngờ Hạ Trí Đạo vẫn còn nhớ chuyện này, người đàn ông này đúng là mẫu người trong nóng ngoài lạnh.
“Không có gì, sau đó tôi đã tìm được người giúp tôi rồi, giờ tôi đã chuyển người thân của mình tới bệnh viện thành phố khác, còn chuyện kia, quả thật tôi có đắc tội với một người.”
Đường Cẩn Du không muốn giải thích chuyện này cho lắm.
Hạ Trí Đạo cũng không hỏi nhiều, mà chỉ gật đầu.
“Nếu người thân của cô đã chuyển viện thành công thì tốt rồi, giờ cô hãy lên tinh thần nghiêm túc làm việc đi. Cô đã đọc xong tài liệu tôi đưa chưa?”
Đường Cẩn Du gật đầu, tối qua cô đã thức đêm để đọc cho hết, giờ trong lòng Đường Cẩn Du có rất nhiều ý tưởng, nên rất muốn tìm một người để trao đổi.
Thấy Hạ Trí Đạo hỏi thế, Đường Cẩn Du quyết định nói quan điểm của mình ra cho anh nghe.
“Tôi đã xem qua phương hướng nghiên cứu gần đây rồi, anh cũng biết, thuốc nhắm đích ung thư phổi có hai khía cạnh chính, một là thuốc ức chế con đường truyền tin, hai là thuốc ức chế tăng sinh mạch, tôi cảm thấy phương hướng nghiên cứu thứ nhất sẽ tốt hơn.”
“Sao cô lại nghĩ thế?”
Hạ Trí Đạo nghiêm túc hỏi, vẻ mặt cực kỳ chăm chú.
“Anh biết đó, mục đích chủ yếu của chúng ta là phải tiêu diệt mấy tế bào ung thư kia. Thuốc nhắm đích cũng được chế tạo tương tự như bom, chuyên dùng để tiêu diệt tế bào ung thư. Trước mắt chỉ có người ung thư giai đoạn cuối mới có thể sử dụng, đến lúc đó cơ thể người bệnh đã bị tổn thương quá nhiều rồi, mấy năm trước, phương hướng nghiên cứu chủ yếu của tôi là muốn bệnh nhân thuộc giai đoạn đầu có thể sử dụng thuốc nhắm đích, nhưng thuốc nhắm đích bình thường chỉ có một ít công dụng.”
“Lúc đó luận văn mà tôi phát biểu là mong có thể cho phép một loại thuốc nhắm đích có tác dụng nhiều hơn. Luận văn thí nghiệm mà tôi làm, bao gồm cả số liệu thí nghiệm trên chuột bạch, xem như đã hoàn thành 50% rồi, tôi muốn làm tiếp 50% còn lại, tôi đã đọc báo cáo anh đưa cho tôi rồi, mấy năm qua Châu Gia Đông không hề phát triển nghiên cứu này, tôi cảm thấy tôi có thể tiếp tục nghiên cứu phương hướng này.”. Google t𝙧a𝓷g 𝓷à𝑦, đọc 𝓷ga𝑦 khô𝓷g q𝑢ả𝓷g cáo ⩵ 𝘛𝘙𝑢𝗠𝘛𝘙U𝓨E 𝙽.𝗏𝓷 ⩵
Lần đầu tiên Hạ Trí Đạo nở nụ cười.
“Cô nghĩ giống tôi đó, những gì tôi biên soạn cho cô chủ yếu đều là kết luận được các nhà khoa học trong nước và các luận văn sở nghiên cứu trên thế giới cùng trao đổi đưa ra, nhưng tôi cũng có phương hướng nghiên cứu và phát triển riêng của mình, lát nữa tôi sẽ gửi tài liệu để cô xem số liệu nghiên cứu của tôi, đến lúc đó chúng ta có thể thảo luận một chút, nếu chúng ta thảo luận thành công phương diện này, tôi sẽ đề xuất để chúng ta viết luận văn theo hướng này cho giáo sư Lý xem, nếu giáo sư không có ý kiến gì, chúng ta có thể tập trung nghiên cứu phương hướng này.”
Đường Cẩn Du cảm thấy cả người mình bắt đầu phấn khích, cô và Hạ Trí Đạo lại trao đổi một số vấn đề, rồi nhận ra phương hướng nghiên cứu của hai người giống nhau đến lạ thường, như tìm được bạn tri kỷ trong cuộc đời.
Hai người càng trao đổi càng vui sướng, vẻ mặt kích động và tươi cười của Hạ Trí Đạo cũng ngày càng nhiều, hai người không biết đã thảo luận trong bao lâu, đến khi bỗng có mấy tiếng bước chân vang lên, Đường Cẩn Du mới quay đầu nhìn lại.
“Bốp!”
Đường Cẩn Du chưa kịp phản ứng lại, Từ Thi Âm đã tát thẳng lên mặt cô.
“Đồ tiện nhân, tôi biết cô tới đây làm việc là để dụ dỗ đàn anh mà!”
Đường Cẩn Du thấy Giang Trung đứng sau Từ Thi Âm.
Giang Trung nhìn Đường Cẩn Du với vẻ mặt hơi mỉa mai, cô nhớ lần đầu tiên hai người gặp mặt, anh ta rất nhiệt tình với cô, nhưng từ khi biết chuyện Trương Tử Trạch, người đàn ông này đã thay đổi sắc mặt với cô, đến giờ vẻ mặt anh ta đầy ghét bỏ.
“Từ Thi Âm, đây là nơi làm việc, cô chạy tới đây đánh người như một phụ nữ đanh đá, có phải cô không muốn làm việc ở đây nữa đúng không?”
Hạ Trí Đạo lạnh mặt quở trách Từ Thi Âm.
Anh biết Từ Thi Âm quấn anh rất chặt, năm đó khi anh ở nước M, người phụ nữ này đã quấy lấy anh, đến khi anh về nước vào sở nghiên cứu, cô ta cũng vào theo.
Hạ Trí Đạo đã ngầm từ chối vô số lần rồi, nhưng Từ Thi Âm như không hiểu lời từ chối của anh, mà cứ quấn lấy anh, dù anh đi đâu, cô ta cũng đi theo.
Cuối cùng, mấy người phụ nữ tới gần Hạ Trí Đạo đều bị Từ Thi Âm dọa cho chạy mất dép, nhưng đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy người tới gần anh bị Từ Thi Âm tát, nên anh cực kỳ tức giận.
“Đàn anh, người phụ nữ này dụ dỗ anh họ em, còn làm giả giấy giám định cha con nói đã sinh con cho anh họ em, rốt cuộc cô ta tốt chỗ nào chứ, sao anh phải nhìn cô ta với cặp mắt khác xưa? Còn cười nhiều với cô ta như thế, trước giờ anh chưa từng cười với em một lần!
Từ Thi Âm căm uất hét lên, làm Hạ Trí Đạo cảm thấy rất chán ghét.
“Từ Thi Âm, tôi không thích cô, tôi đã nói với cô rồi, cô đừng lãng phí thời gian trên người tôi nữa. Ngoài ra, tôi và cô Đường chỉ là quan hệ đồng nghiệp, chẳng lẽ người phụ nữ nào tới gần tôi cũng vì tôi thích cô ấy, nên mới nói chuyện với cô ấy à? Nếu cô có năng lực nghiên cứu xuất sắc, thì có thể thảo luận với tôi về sự phát triển nghiên cứu trong tương lai, tôi cũng có thể nở nụ cười với cô.”
Sắc mặt Từ Thi Âm nhất thời trở nên rất khó coi, Giang Trung bỗng đi tới, cười nhạo Đường Cẩn Du và Hạ Trí Đạo.
“Hạ Trí Đạo, lúc người phụ nữ Đường Cẩn Du này mới vào, cũng rất dịu dàng lễ phép với tôi, giờ anh cảm thấy hai người chỉ là quan hệ đồng nghiệp bình thường, nhưng hãy cẩn thận một ngày nào đó anh bị cô ta hút mất hồn phách.”
Giang Trung nói xong thì xoay người rời đi ngay, Đường Cẩn Du cảm thấy hơi khó chịu.
Thật ra trước khi Trương Tử Trạch tới phòng làm việc nói những lời kia, cô thật sự cảm thấy đàn anh Giang Trung là người rất tốt, ai ngờ lại đột ngột biến thành bộ dạng này, Đường Cẩn Du không biết rốt cuộc ai mới là người sai.
“Từ Thi Âm, mau xin lỗi Đường Cẩn Du cho tôi, bằng không, tôi sẽ nói với giáo sư chuyện cô mắng chửi đánh đồng nghiệp trong phòng làm việc, đến lúc đó giáo sư đưa ra quyết định trừng phạt nào, thì cô đừng trách tôi không nhắc nhở cô trước!”
Cô và Châu Hưng đi tới nước này, không thể nói là cô đúng hết được.
Đáy lòng Triệu Sương cũng rất khổ sở, khi ký ức tốt đẹp ban đầu lại trở nên lạnh lẽo như giờ.
Triệu Sương do dự một hồi lâu, vẫn quyết định rời khỏi Hải Thành trước, để xem rốt cuộc Châu Hưng làm đến mức nào.
Chắc chắn cô không muốn mình bồi thường một tổn thất lớn, đến lúc đó Đường Cẩn Du biết được, nhất định sẽ nghĩ cách kiếm tiền giúp cô, để cô không nhận thua.
Nhưng Triệu Sương không muốn Đường Cẩn Du lo lắng cho mình, nên cô mua vé xe tới Đế Đô.
Hôm nay là thứ hai, mới sáng sớm Đường Cẩn Du đã tới phòng làm việc của đội ngũ MU.
Hạ Trí Đạo vẫn đi làm sớm như mọi khi, Đường Cẩn Du đi tới chủ động chào hỏi anh.
“Chào buổi sáng.”
Thấy Đường Cẩn Du tới, Hạ Trí Đạo liền nghĩ tới chuyện cô nhờ mình lần trước, nên lộ vẻ mặt áy náy.
“Xin lỗi, lần trước cô nhờ tôi giúp, tôi không tìm được đàn anh nào trong bệnh viện để giúp cô, bọn họ vừa nghe thấy tên cô đã vội từ chối, Đường Cẩn Du, cô có đắc tội với người vừa có quyền vừa có thế nào không?”
Đường Cẩn Du không ngờ Hạ Trí Đạo vẫn còn nhớ chuyện này, người đàn ông này đúng là mẫu người trong nóng ngoài lạnh.
“Không có gì, sau đó tôi đã tìm được người giúp tôi rồi, giờ tôi đã chuyển người thân của mình tới bệnh viện thành phố khác, còn chuyện kia, quả thật tôi có đắc tội với một người.”
Đường Cẩn Du không muốn giải thích chuyện này cho lắm.
Hạ Trí Đạo cũng không hỏi nhiều, mà chỉ gật đầu.
“Nếu người thân của cô đã chuyển viện thành công thì tốt rồi, giờ cô hãy lên tinh thần nghiêm túc làm việc đi. Cô đã đọc xong tài liệu tôi đưa chưa?”
Đường Cẩn Du gật đầu, tối qua cô đã thức đêm để đọc cho hết, giờ trong lòng Đường Cẩn Du có rất nhiều ý tưởng, nên rất muốn tìm một người để trao đổi.
Thấy Hạ Trí Đạo hỏi thế, Đường Cẩn Du quyết định nói quan điểm của mình ra cho anh nghe.
“Tôi đã xem qua phương hướng nghiên cứu gần đây rồi, anh cũng biết, thuốc nhắm đích ung thư phổi có hai khía cạnh chính, một là thuốc ức chế con đường truyền tin, hai là thuốc ức chế tăng sinh mạch, tôi cảm thấy phương hướng nghiên cứu thứ nhất sẽ tốt hơn.”
“Sao cô lại nghĩ thế?”
Hạ Trí Đạo nghiêm túc hỏi, vẻ mặt cực kỳ chăm chú.
“Anh biết đó, mục đích chủ yếu của chúng ta là phải tiêu diệt mấy tế bào ung thư kia. Thuốc nhắm đích cũng được chế tạo tương tự như bom, chuyên dùng để tiêu diệt tế bào ung thư. Trước mắt chỉ có người ung thư giai đoạn cuối mới có thể sử dụng, đến lúc đó cơ thể người bệnh đã bị tổn thương quá nhiều rồi, mấy năm trước, phương hướng nghiên cứu chủ yếu của tôi là muốn bệnh nhân thuộc giai đoạn đầu có thể sử dụng thuốc nhắm đích, nhưng thuốc nhắm đích bình thường chỉ có một ít công dụng.”
“Lúc đó luận văn mà tôi phát biểu là mong có thể cho phép một loại thuốc nhắm đích có tác dụng nhiều hơn. Luận văn thí nghiệm mà tôi làm, bao gồm cả số liệu thí nghiệm trên chuột bạch, xem như đã hoàn thành 50% rồi, tôi muốn làm tiếp 50% còn lại, tôi đã đọc báo cáo anh đưa cho tôi rồi, mấy năm qua Châu Gia Đông không hề phát triển nghiên cứu này, tôi cảm thấy tôi có thể tiếp tục nghiên cứu phương hướng này.”. Google t𝙧a𝓷g 𝓷à𝑦, đọc 𝓷ga𝑦 khô𝓷g q𝑢ả𝓷g cáo ⩵ 𝘛𝘙𝑢𝗠𝘛𝘙U𝓨E 𝙽.𝗏𝓷 ⩵
Lần đầu tiên Hạ Trí Đạo nở nụ cười.
“Cô nghĩ giống tôi đó, những gì tôi biên soạn cho cô chủ yếu đều là kết luận được các nhà khoa học trong nước và các luận văn sở nghiên cứu trên thế giới cùng trao đổi đưa ra, nhưng tôi cũng có phương hướng nghiên cứu và phát triển riêng của mình, lát nữa tôi sẽ gửi tài liệu để cô xem số liệu nghiên cứu của tôi, đến lúc đó chúng ta có thể thảo luận một chút, nếu chúng ta thảo luận thành công phương diện này, tôi sẽ đề xuất để chúng ta viết luận văn theo hướng này cho giáo sư Lý xem, nếu giáo sư không có ý kiến gì, chúng ta có thể tập trung nghiên cứu phương hướng này.”
Đường Cẩn Du cảm thấy cả người mình bắt đầu phấn khích, cô và Hạ Trí Đạo lại trao đổi một số vấn đề, rồi nhận ra phương hướng nghiên cứu của hai người giống nhau đến lạ thường, như tìm được bạn tri kỷ trong cuộc đời.
Hai người càng trao đổi càng vui sướng, vẻ mặt kích động và tươi cười của Hạ Trí Đạo cũng ngày càng nhiều, hai người không biết đã thảo luận trong bao lâu, đến khi bỗng có mấy tiếng bước chân vang lên, Đường Cẩn Du mới quay đầu nhìn lại.
“Bốp!”
Đường Cẩn Du chưa kịp phản ứng lại, Từ Thi Âm đã tát thẳng lên mặt cô.
“Đồ tiện nhân, tôi biết cô tới đây làm việc là để dụ dỗ đàn anh mà!”
Đường Cẩn Du thấy Giang Trung đứng sau Từ Thi Âm.
Giang Trung nhìn Đường Cẩn Du với vẻ mặt hơi mỉa mai, cô nhớ lần đầu tiên hai người gặp mặt, anh ta rất nhiệt tình với cô, nhưng từ khi biết chuyện Trương Tử Trạch, người đàn ông này đã thay đổi sắc mặt với cô, đến giờ vẻ mặt anh ta đầy ghét bỏ.
“Từ Thi Âm, đây là nơi làm việc, cô chạy tới đây đánh người như một phụ nữ đanh đá, có phải cô không muốn làm việc ở đây nữa đúng không?”
Hạ Trí Đạo lạnh mặt quở trách Từ Thi Âm.
Anh biết Từ Thi Âm quấn anh rất chặt, năm đó khi anh ở nước M, người phụ nữ này đã quấy lấy anh, đến khi anh về nước vào sở nghiên cứu, cô ta cũng vào theo.
Hạ Trí Đạo đã ngầm từ chối vô số lần rồi, nhưng Từ Thi Âm như không hiểu lời từ chối của anh, mà cứ quấn lấy anh, dù anh đi đâu, cô ta cũng đi theo.
Cuối cùng, mấy người phụ nữ tới gần Hạ Trí Đạo đều bị Từ Thi Âm dọa cho chạy mất dép, nhưng đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy người tới gần anh bị Từ Thi Âm tát, nên anh cực kỳ tức giận.
“Đàn anh, người phụ nữ này dụ dỗ anh họ em, còn làm giả giấy giám định cha con nói đã sinh con cho anh họ em, rốt cuộc cô ta tốt chỗ nào chứ, sao anh phải nhìn cô ta với cặp mắt khác xưa? Còn cười nhiều với cô ta như thế, trước giờ anh chưa từng cười với em một lần!
Từ Thi Âm căm uất hét lên, làm Hạ Trí Đạo cảm thấy rất chán ghét.
“Từ Thi Âm, tôi không thích cô, tôi đã nói với cô rồi, cô đừng lãng phí thời gian trên người tôi nữa. Ngoài ra, tôi và cô Đường chỉ là quan hệ đồng nghiệp, chẳng lẽ người phụ nữ nào tới gần tôi cũng vì tôi thích cô ấy, nên mới nói chuyện với cô ấy à? Nếu cô có năng lực nghiên cứu xuất sắc, thì có thể thảo luận với tôi về sự phát triển nghiên cứu trong tương lai, tôi cũng có thể nở nụ cười với cô.”
Sắc mặt Từ Thi Âm nhất thời trở nên rất khó coi, Giang Trung bỗng đi tới, cười nhạo Đường Cẩn Du và Hạ Trí Đạo.
“Hạ Trí Đạo, lúc người phụ nữ Đường Cẩn Du này mới vào, cũng rất dịu dàng lễ phép với tôi, giờ anh cảm thấy hai người chỉ là quan hệ đồng nghiệp bình thường, nhưng hãy cẩn thận một ngày nào đó anh bị cô ta hút mất hồn phách.”
Giang Trung nói xong thì xoay người rời đi ngay, Đường Cẩn Du cảm thấy hơi khó chịu.
Thật ra trước khi Trương Tử Trạch tới phòng làm việc nói những lời kia, cô thật sự cảm thấy đàn anh Giang Trung là người rất tốt, ai ngờ lại đột ngột biến thành bộ dạng này, Đường Cẩn Du không biết rốt cuộc ai mới là người sai.
“Từ Thi Âm, mau xin lỗi Đường Cẩn Du cho tôi, bằng không, tôi sẽ nói với giáo sư chuyện cô mắng chửi đánh đồng nghiệp trong phòng làm việc, đến lúc đó giáo sư đưa ra quyết định trừng phạt nào, thì cô đừng trách tôi không nhắc nhở cô trước!”
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương