Thư Ký Của Tôi Biết Bắt Quỷ

Chương 52:



Lisa cầm ly sữa bò lên uống một ngụm, tâm trạng bĩnh tĩnh hơn rất nhiều: “Cha, con trải qua chuyện này rồi nên thật hay giả con biết rõ nhất. Không dối gạt cha, ngày hôm qua con còn đi Thanh Vân Quan một chuyến, đạo trưởng Minh Dương cũng biết chuyện này đấy.”

Nghe được tên đạo trưởng Minh Dương, lúc này Trần Kiến Thành mới bắt đầu coi trọng. Là người địa phương của thành phố Lâm Hải, danh tiếng của đạo trưởng Minh Dương đối với Trần Kiến Thành mà nói giống như sấm bên tai. Năm đó lúc tập đoàn Khang Thành xây dựng cao ốc này, đại sư phong thủy nổi danh ở Cảng Đảo được mời đến cũng cực kỳ tôn sùng đạo trưởng Minh Dương, đợt đó còn cố ý mang ông đi thăm hỏi vài lần.

Nếu thật sự có việc thì đương nhiên là Trần Kiến Thành không tin lời con gái nói bạn của cô có thể giải quyết, một cô gái mới hai mươi mấy tuổi thì biết cái gì, những chuyện như vậy vẫn cần mời đại sư ra tay mới được.

Lập tức Trần Kiến Thành đứng lên, ngữ điệu nghiêm túc: “Hiện tại chúng ta đi Thanh Vân Quan.”

Cũng không biết hôm nay vận đào hoa của Lisa có phải quá tốt hay không mà cô vừa đến Thanh Vân Quan liền thấy được Tần Mặc đang múa kiếm trước đại điện.

Nếu không phải tối qua gặp quỷ thì nhất định Lisa sẽ lấy di động ra chụp dáng vẻ mua kiếm của tiểu đạo sĩ, nhưng hiện tại cô hoàn toàn không nhấc hổi hứng thú, chỉ héo rũ chào hỏi Tần Mặc.

Tần Mặc nhìn thấy hai người liền thu kiếm lại rồi tiến đến chắp tay chào, vừa mới chuẩn bị há mồm chào hỏi thì dừng lại, trên mặt nở nụ cười xấu hổ.

Lisa trợn trắng mắt rồi nhắc nhở anh trong bất lực: “Tôi tên là Trần Lisa.”

Trần Kiến Thành thấy thế liền tiến lên chào hỏi Tần Mặc: “Tiểu đạo trưởng, tôi là Trần Kiến Thành của tập đoàn Khang Thành, tôi có việc muốn thăm hỏi đạo trưởng Minh Dương một chút.”

Tần Mặc gật đầu rồi khách khí nói: “Tiên sinh Trần, tiểu thư Trần mời đi theo tôi.”

Vẫn ở trong phòng hôm qua, đạo trưởng Minh Dương nhìn thấy Trần Kiến Thành và Lisa xuất hiện cùng nhau thì không nhịn được cười nói: “Hóa ra cô đây là con gái của tiên sinh Trần.”

Trần Kiến Thành vội vàng hỏi: “Tôi nghe con gái tôi nói con bé bị người làm pháp hãm hại, không biết có chuyện như vậy thật không ạ?”

Đạo trưởng Minh Dương gật đầu: “Xem trên khuôn mặt của tiểu thư Trần thì đúng là có huyết quang tai ương. Theo lý thuyết, sau khi tránh được huyết quang tai ương thì sẽ biến mất nhưng tiểu thư Trần đã trải qua hai lần mà tai họa của tiểu thư đây vẫn không biến mất đi, hẳn khả năng có người làm là khá lớn.”

“Tối hôm qua tôi còn gặp phải quỷ.” Trần Lisa vội vàng kể lại chuyện tối hôm qua: “Nếu không có bùa Trừ Tà thì chỉ sợ tối hôm qua sẽ bị nữ quỷ kia bóp chết rồi.”

Tần Mặc đứng ở một bên lập tức nói: “Sư phụ, đó là một lá bùa Trừ Tà cực phẩm xuất từ tay của đạo hữu Hàn ạ.”

Đạo trưởng Minh Dương vuốt vuốt chòm râu: “Không biết tôi có thể xem bùa Trừ Tà của tiểu thư Trần hay không?”

Trần Lisa tháo túi thơm xuống đưa cho đạo trưởng Minh Dương, đạo trưởng Minh Dương vừa cầm lấy liền cảm nhận được trên túi thơm có chỗ khác biệt bèn khen ngợi: “Một cái túi thơm nho nhỏ vừa có thể đồng thời tăng thêm chú Phòng Trần, chú Phòng Hỏa và chú Phòng Thủy, thật sự là khó có được! Dùng cái này cất lá bùa là an toàn nhất, đạo hữu Hàn đó tuy còn nhỏ tuổi nhưng tâm tư lại tinh tế tỉ mỉ.” Ông nói xong thì mở túi thơm rồi lấy ra một lá bùa.

***Chú Phòng Trần, chú Phòng Hỏa, chú Phòng Thủy: chú phòng bụi, chú phòng lửa, chú chống thấm nước.

“Quả nhiên là một lá bùa Trừ Tà cực phẩm.” Đạo trưởng Minh Dương nhìn lá bùa không chớp mắt: “Lá bùa bình thường không đỡ được một lần công kích của lệ quỷ, còn lá bùa cực phẩm ít nhất có thể ngăn cản ba lần, đối với người thường mà nói là đã đủ rồi.”

Trần Kiến Thành nghe được hai từ ‘lệ quỷ’ thì trong lòng căng thẳng, ông vội hỏi: “Đạo trưởng, con gái tôi thật sự bị lệ quỷ tấn công sao?”

Đạo trưởng Minh Dương để lá bùa vào túi thơm rồi trả lại cho Trần Lisa: “Từ dấu vết của lá bùa đến xem thì đúng là như thế.”

Lập tức Trần Kiến Thành bị dọa đổ mồ hôi lạnh: “Tôi có thể mời đạo trưởng rời núi về nhà nhìn xem rốt cuộc là người nào hại con gái tôi hay không ạ?”

Đạo trưởng Minh Dương sửng sốt một chút rồi hỏi lại: “Ngày hôm qua đạo hữu Hàn đi theo tiểu thư Trần tới đây có đạo pháp cao thâm, tiên sinh Trần hà tất bỏ gần tìm xa đâu?”

Trần Kiến Thành xấu hổi cười: “Tôi nghe Lisa nói người bạn kia của con bé là mới quen biết, tuổi cũng không lớn nên tôi lo rằng sẽ không đáng tin cậy.”

Đạo trưởng Minh Dương vuốt vuốt râu cười: “Tiên sinh Trần hãy yên tâm đi, vị đạo hữu kia tôi cũng thấy rồi, tuy còn trẻ tuổi nhưng ánh sáng công đức trên người có thể so được với đại đồ đệ Bạch Thuật của tôi. Cô ấy và tiểu thư Trần lại cùng là cô gái, để cô ấy ra tay sẽ thuận tiện hơn, cũng không dễ dàng làm đối phương nghi ngờ. Hơn nữa cô ấy ra tay cực kỳ hào phóng khi đưa cho tiểu thư Trần phòng thân lại là lá bùa cực phẩm.” Đạo trưởng Minh Dương cười hổ thẹn: “Không dối gạt tiên sinh Trần, lá bùa cực phẩm này tôi cũng chỉ mới có mấy cái mà thôi, bình thường không dám dùng, chỉ khi nào gặp phải nguy cơ lớn mới có thể mang theo phòng thân.”

Trần Kiến Thành nghe được lời này mới an tâm hơn nhiều, hàn huyên với đạo trưởng Minh Dương một lúc mới đưa Trần Lisa rời đi.

Nhìn cha con Trần Kiến Thành rời khỏi sân, đạo trưởng Minh Dương vừa vuốt râu vừa biểu lộ vẻ mặt suy tư: “Thiên Nhất Phái, sao ta cứ cảm thấy từng nghe qua vậy nhỉ?”

Tần Mặc vừa cất trà cụ đã dùng để một bên vừa cười nói: “Tuy hiện giờ đạo pháp xuống dốc nhưng môn phái lớn nhỏ và gia tộc Huyền Môn vẫn có hơn trăm nhà, có lẽ là môn phái nhỏ ở nơi nào thôi ạ, bằng không toàn bộ môn phái sao chỉ có hai người là cô ấy và ông của cô đây.”

“Nhưng một môn phái nhỏ sao có thể lấy ra được lá bùa cực phẩm, lại còn không hề quý trọng nữa?” Đạo trưởng Minh Dương nghĩ trăm lần cũng không ra: “Chẳng lẽ chính cô ấy tự vẽ hay sao?”

Tần Mặc thành thật trả lời: “Ngày hôm qua theo cách con nghe cô ấy nói thì có ý này, chỉ là con không tin. Tuy nói vẽ bùa cần dựa vào thiên phú nhưng cũng phải gắn liền với công lực không thể tách ra được. Cô ấy mới bao nhiêu tuổi, sao có thể vẽ ra được lá bùa cực phẩm? Mặc dù ngàn năm trước lúc đạo pháp còn hưng thịnh thì cũng chỉ có người có thiên phú cực cao mới có thể vẽ ra lá bùa cực phẩm ở độ tuổi còn nhỏ như vậy……”

Tần Mặc nói đến đây bỗng nhiên dừng lại, đạo trưởng Minh Dương cũng sửng sốt, đột nhiên hai người đồng thời đi tới kệ sách, rất nhanh đã tìm ra một quyển《Đại Điển Môn Phái Đạo Gia Cổ Kim》.Đạo trưởng Minh Dương tùy chỗ ngồi xuống rồi nhanh chóng mở quyển đại điển ra, rất nhanh đã tìm được nội dung bản thân muốn nhìn.

“Thiên Nhất Phái là môn phái huyền học lớn nhất vào một ngàn năm trước, chia làm năm loại là Đạo, Y, Mệnh, Tướng và Bặc. Lão tổ khai sơn Hàn Tĩnh Tu của Thiên Nhất Phái có đạo pháp cao thâm, chỉ với một lá bùa là có thể dời non lấp biển, niết thổ thành khâu, có rất nhiều lá bùa ở huyền học đương thời đều xuất phát từ Thiên Nhất Phái. Chỉ là Thiên Nhất Phái đòi hỏi đệ tử có thiên phú cực cao, mỗi một loại tuyển nhận đệ tử đều cực kỳ hữu hạn, bởi vậy mà Thiên Nhất Phái chỉ truyền thừa 300 năm liền xuống dốc……”

***Đạo, Y, Mệnh, Tướng và Bặc: Đạo là chỉ đường dẫn lối. Y là y học. Mệnh là vận mệnh. Tướng là tướng số. Bặc là dự đoán tương lai. (Có một số mình chém gió đó, đúng sai các bạn góp ý nha (≧▽≦)

***Niết thổ thành khâu: Nắm chặt/dồn đất lại tạo thành đồi núi.
Chương trước Chương tiếp
W88

SAO WIN

NEW88

Tele: @erictran21
Loading...