Thu Phục Tiểu Dã Miêu Người Tình Khó Bảo
Chương 114: Bạo Lực Gia Đình
Ngày hôm sau chỉ mới 4h sáng Je Jae đã thức dậy. Vươn vai lấy tinh thần 1 cái, bước xuống giường đi vào nhà tắm VSCN. Vệ sinh xong, không tha cho cái người lười biếng nằm trên giường, đi đến tóc chăn lên, dùng chân đá nhẹ vào người anh-Dậy đi.-Em không ngủ thì để cho anh ngủ đi.-Hyun Woo lấy gối úp lên mặt mình-Dậy mau đi, đưa em đến nhà anh.-cô leo lên giường giựt chiếc gối ra, kéo anh lên nhưng vừa buông ra anh đã nằm dài trên giường lại-Tối qua vận động đến sáng mới ngủ, sao sáng em còn thức sớm hay vậy?Cho anh ngủ đi.-Bây giờ anh lại đổ lỗi cho em sao? Hồi tối em có nói rồi là ai hét lên: Nếu tối nay không cho anh, anh sẽ không cho em đến nhà gặp ông hả?-Là anh. Nhưng em cũng cho anh ngủ chứ? Một lát là anh đi làm rồi.-Anh không thức thì em bắt anh thức. Hỏi lần cuối, thức không?-Không. Anh ngủ.-Được, là anh nói đó.Cô xoa xoa 2 tay, ánh mắt gian tà nhìn anh, phải dùng chiêu cũ thôi.Cô mạnh bạo cầm tay anh lên, cắn mạnh vào đó và đương nhiên tiếp đó là tiếng la thất thanh của anh.-Áaa... em lại cắn anh... anh thức... anh thức, mau nhả ra đi.-anh cuối cùng cũng xin hàng, lúc nào cô cũng cắn anh, cắn cắn riết tay anh cũng in hằn dấu răng của cô-Ngoan lắm, đi rửa mặt thay đồ đi.-cô thỏa mãn buông ra, sau đó xuống giường đi ra ngoài-Aiss... em đúng là giỏi chọc anh mà.-anh khó chịu, sau đó đi vào nhà tắmHyun Woo ngáp ngắn ngáp dài đi xuống nhà bếp, trên bàn cũng đã dọn sẵn thức ăn.-Mới 4h mấy sáng đã bắt thức dậy, em cho dù muốn cưới anh cũng không cần làm nghiêm trọng lên chứ.-Anh thôi ở đó nằm mơ đi.-cô lườm anh sau đó cũng ngồi vào bàn-Đây là hiện thực anh đâu có nằm mơ.-anh thản nhiên đáp 1 câu xanh rờn-Anh còn trả lời thì ngay cả cầu xin em cũng không đồng ý cưới.-Anh nói rồi, em không cưới em không ai cưới em, sợ đến lúc đó em là người cầu xin anh cưới em.-Shin Hyun Woo, sáng sớm anh đã muốn bị đánh rồi đúng không?Em cũng không ngại mà làm giang hồ 1 lần đâu.-cô nghiến răng nghiến lợi-Em chuyển nghề làm giang hồ từ lúc nào thế? Đang làm luật sư tốt lắm mà.-anh giả ngu-Bác Min, dọn phần ăn sáng của Hyun Woo xuống đi. Cháu nghĩ anh ấy không muốn ăn đâu.-cô nhìn bác Min nóiBác Min đi đến dọn hết phần ăn sáng của Hyun Woo, bác Min cư nhiên không nghe lời anhHiểu được ý nghĩ của anh, bác Min nhẹ đáp-Thiếu gia nói, từ nay về sau tôi phải nghe lời của cô Je Jae, nên tôi không dám cãi lời cô ấy.-Tôi từng nói sao?-Bây giờ ý anh là sao?-À, nhớ rồi, anh có nói.-anh nhớ hình như anh có nói vậy, biết vậy lúc đó anh không nói cho rồi, bản anh anh thiệt thôi chứ ai-Nhớ là tốt rồi. Em ăn xong rồi, chở em đến nhà anh gặp ông đi.-cô ăn xong lấy khăn lau lau miệng mình nói-Em không phải nhẫn tâm như vậy chứ, bắt anh dậy từ 4h sáng, vậy mà không cho anh ăn sáng, đây là bạo lực gia đình đó.-anh bất mãn-Bây giờ anh muốn sao đây???Không chở thì em tự đi.-cô cầm túi xách đứng dậy-Anh nói chơi, để anh đi lấy xe.-anh vội đuổi theo cô sau đó vào gara lấy xe
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương