Thú Thần Tu Tiên I

Chương 41: Tiến Vào Dược Viên



Long Tiêu Diêu cảm thấy hai người đến gần mình là người tu tiên, trong lòng không khỏi hồ nghi: Đối phương muốn làm gì, chẳng lẽ dám động thủ dưới chân Thiên Đô Phong sao?

Hai người kia đi tới phía trước Long Tiêu Diêu, một người là một lão già tầm năm mươi tuổi, đôi mắt giống như hồ ly mỉm cười nói:

- Chào đạo hữu. vừa rồi đạo hữu một mình mạo hiểm, tất nhiên là rất có thần thông.

Long Tiêu Diêu thấy đối phương có vẻ rất nhiệt tình thì cũng không tiện làm quá mức, lạnh nhạt nói:

- Đạo hữu quá khách khí rồi, chẳng qua là ta muốn thử vận may thôi.

Lão già nọ vẫn mỉm cười như trước nói:

- Đạo hữu cũng biết sự nguy hiểm của Linh Dược Viên này chứ? Thật ra nguy hiểm nhất nơi này chính là đệ tử của mỗi đại phái đều muốn giết tán tu chúng ta. Bọn họ có Đồng Tâm Phù. sau khi tiến vào Linh Dược Viên có thể cảm ứng vị trí của nhau. Đợi bọn chúng tập kết lại lúc ấy người đông thế mạnh, lập tức sẽ tìm kiếm tàn sát tán tu chúng ta. Nếu đạo hữu một mình tiến vào thì chỉ sợ rằng dù đạo hữu có thần thông bất phàm thì hảo hán cũng không thể địch nổi bốn tay. Không bằng chúng ta liên hợp lại, ở bên trong Linh Dược Viên có thể chiếu cố lẫn nhau.

Long Tiêu Diêu lúc này mới hiểu tán tu này đang tìm đồng bọn. Nhưng hắn cũng không muốn liên thủ với người khác. Hắn có thể xác định rằng ở trong Linh Dược Viên này, thứ nguy hiểm nhất chính là con người. Hắn đối với người tu tiên cũng không hiểu biết, trời biết lão già tươi cười hòa ái này có thể là hạng người nguy hiểm như rắn rết hay không.

Chưa nói tới chuyện tiến vào Linh Dược Viên sẽ bị truyền tống tới địa phương bất kỳ, bọn họ có thể tụ tập lại hay không, cho dù có thể thì Long Tiêu Diêu cũng không thể hợp tác với người tu tiên mà hắn không hiểu rõ. Chẳng cần nói tới việc chia chác dược thảo thế nào, mấu chốt chính là hắn cũng không muốn dưới tình huống không hay biết mà bị người khác đánh lén. Nếu thế thì thà độc hành còn an toàn hơn.

Sau khi bị Long Tiêu Diêu uyển chuyển từ chối, lão già nọ vẫn mỉm cười như cũ mà rời đi. Trước khi đi lão già đó còn truyền âm báo cho hắn. vào Linh Dược Viên nguy hiểm nhất là gặp phải đệ tử đại phái tu tiên, nhất định không nên hạ thủ lưu tình. Nếu không đợi tới khi bọn họ tụ tập lại thì chắc chắn phải chết không có chỗ chôn. Nhưng nếu gặp phải tổ đội của đệ tử đại phái thì tốt nhất là nên né tránh trước.

Long Tiêu Diêu tuy hiểu ràng lão già này cũng không phải có lòng tốt thực sự

nhưng vẫn lễ phép cảm tạ đối phương. Nếu như mình thật sự là tán tu bình thường, tu luyện nhiều nhất chỉ là công pháp Huyền giai, làm sao có thể giết chết đệ tử đại phái kia? Thậm chí lão già này rõ ràng còn có ý mượn dao giết người.

Tuy nhiên từ tin tức này, Long Tiêu Diêu vẫn quyết định nếu gặp phải người tu tiên đại phái thì cũng sẽ không lưu tình. Tuy rằng hắn không phải là người tàn nhẫn hiếu sát nhưng cũng cần ở trong Linh Dược Viên hơn trăm ngày, còn muốn hái được linh thảo, bắt giết yêu thú. Nếu bị tổ đội của người tu tiên đại phái bao vây tiễu trừ thì chỉ sợ là chết chắc mười phần.

Thời gian sau đó Long Tiêu Diêu lại được mười mấy người tu tiên mời. Hắn đương nhiên uyển chuyển cự tuyệt. Thời gian trôi qua, lại có không ít người tu tiên, hoặc mười mấy người, hoặc mấy người lục tục kéo tới. Vào giờ thìn ngày hôm sau, dưới chân núi đã tụ tập tới bảy ngàn tám trăm người.

Giờ thìn đã tới, từ sơn môn của Thiên Kiếm Phái có hơn hai mươi đệ tử cấp cao ngự kiếm bay ra, đồng thời từ trên sơn đạo cũng có ba mươi đệ tử Luyện Khí Kỳ đi xuống. Nhưng khiến Long Tiêu Diêu kỳ quái chính là rõ ràng tới thời điểm Linh Dược Viên mở ra nhưng Thiên Kiếm Phái lại không có chút ý tứ cho người tu tiên lên núi. Hay lần thí luyện Linh Dược Viên này bị hủy bỏ rồi.

Ngay lúc Long Tiêu Diêu đang nghi hoặc thì trên bầu trời đột nhiên xuất hiện một phi hành khí giống như chiếc thuyền lớn bay nhanh về phía Thiên Đô Phong. Phi hành khí kia dừng lại trước sơn môn. Hai mươi đệ tử Luyện Khí Kỳ cấp tám cấp chín lần lượt đi xuống. Cuối cùng Long Tiêu Diêu thấy một lão già mà hắn không rõ tu vi đánh pháp quyết lên chiếc thuyền kia, khiến nó thu nhỏ lại trong nháy mắt, bay vào trong ống tay áo hắn.

Một người tu tiên cấp cao của Thiên Kiếm Phái tiến tới, nói với lão già nọ:

- Không ngờ Ngọc Thanh phái năm nay lại để Kim huynh dẫn đội tới. Chúng ta đã mười mấy năm không gặp rồi. Tu vi của Kim huynh lại tăng tiến, xem ra sắp tiến vào Kim Đan cao cấp rồi, thật là đáng mừng.

Lão già nói:

- Vương đạo hữu khiêm tốn quá rồi. Ngươi hiện giờ không phải cũng thăng cấp lên Kim Đan trung cấp rồi sao. Sau mấy năm nữa chỉ sợ là Vương đạo hữu sẽ vượt qua lão hủ.

Lúc hai người đang nói chuyện hàn huyên thì trong không trung lại xuất hiện một phi hành khí nữa, đương nhiên cũng là đệ tử của đại phái khác tới. Sau đó một canh giờ, trước sau có hơn ba mươi đại phái tu tiên dẫn đệ tử tới. Đệ tử Luyện Khí Kỳ mỗi phái tham gia thí luyện ít nhất cũng có hơn hai mươi người, nhiều nhất là bốn mươi người.

Long Tiêu Diêu thấy cảnh tượng này lại càng cảm thấy bất an. Hắn tuy biết đệ tử của đại phái tu tiên khi tiến vào Linh Dược Viên sẽ là tồn tại uy hiếp lớn nhất đối với sự sinh tồn của mình nhưng lại có nhiều đại phái tu tiên như vậy tham gia thí luyện, hơn nữa đệ tử cũng nhiều như thế thì đúng là nằm ngoài dự liệu của hắn. Sự nguy hiểm của thí luyện Linh Dược Viên này trong lòng hắn đã tăng lên vài phần.

Giờ Tỵ đã tới, Thiên Kiếm Phái tuyên bố tất cả người tu tiên tham gia thí luyện có thể lên núi nhưng mỗi người phải giao ra hai mươi khối linh thạch. Long Tiêu Diêu nhìn thoáng qua đám người tu tiên tham gia thí luyện, không khôi cảm khái việc Thiên Kiếm Phái kiếm linh thạch cũng quá dễ dàng. Có ước chừng hai ngàn người tu tiên chuẩn bị tham gia thí luyện, Thiên Kiếm Phái mỗi lần thu bốn vạn linh thạch. Thảo nào mà tất cả các môn phái tu tiên đều muốn tranh đoạt các loại tài nguyên tu tiên.

Long Tiêu Diêu đương nhiên chẳng thể thay đổi mọi chuyện. Hắn chỉ có thể theo dòng người, nộp linh thạch rồi lên núi. Khi hắn đi tới đỉnh núi đã có rất nhiều người tu tiên đang chờ trong mảnh đất trống. Những đệ tử của đại phái tu tiên đứng phía trước, một phía khác là những môn phái nhỏ, các gia tộc tán tu đứng phía sau.

Tới buổi trưa, trên đỉnh núi có một luồng linh quang màu xanh cường đại phóng lên. Sau đó một tòa bảo tháp cao tới mấy trượng. đường kính tới hơn hai trượng. đột nhiên hiện ra trên đỉnh núi, khiến đám người tu tiên náo loạn một trận.

Đệ tử phụ trách duy trì trật tự của Thiên Kiếm Phái lập tức bắt đầu tổ chức cho người tu tiên tiến vào bảo tháp. Nhóm người đầu tiên tiến vào tất nhiên là đệ tử của Thiên Kiếm Phái. Bọn họ mượn thế chủ nhà, hơn bốn mươi đệ tử nối đuôi nhau tiến vào trong bảo tháp.

Tiếp theo là đệ tử của những đại phái tu tiên khác theo thứ tự tiến vào trong tháp, nhìn thì như tùy tiện nhưng thực ra lại rất chú ý tới thứ tự tiến vào. Càng sớm tiến vào bên trong Linh Dược Viên thì càng sớm tìm được đồng bọn hoặc bố trí mai phục, khiến cho bọn họ có lợi thế. Tuy rằng chênh lệch này không lớn nhưng thực sự có thể quyết định vận mệnh của bọn họ, để bọn họ có một ít ưu thế hơn so với người đi sau.

Cho nên ưu tiên tiến vào Linh Dược Viên trước trở thành một loại đặc quyền. Bởi vậy trừ Thiên Kiếm Phái là chủ nhà ra, thứ tự tiến vào bảo tháp hoàn toàn dựa vào xếp hạng của những môn phái kia trong giới tu tiên, xếp hạng càng cao thì càng được vào sớm. Tới khi Long Tiêu Diêu tiến vào bảo tháp thì đã là chuyện sau đó hơn một canh giờ.

-o0o-
Chương trước Chương tiếp
Maxvin

W88

Game bài nhiều người chơi
Tele: @erictran21
Loading...