Thủ Tịch Ngự Y

Chương 363-2: Trở lại Ngọc Long Sơn



Phía dưới tiếng vỗ tay như sấm, có thể đứng gần nhìn ngắm ông chủ lớn của thành phố, tuyệt đối là phá lệ lần đầu tiên. Hơn nữa thành tích của mình lại được Bí thư Thành ủy khẳng định và khen ngợi, mọi người không thể không kích động.

- Năm nay, là do lượng biến dẫn đến chất biến, một năm bay cao, khu công nghệ cao chủ động xuất kích, tích cực tranh thủ hạng mục sản xuất màn hình tinh thể lỏng của tập đoàn Bình Hải, viện Y học Nam Vân và các dự án siêu đại hình, đã nhận được sự khen ngợi của các lãnh đạo tỉnh. Năm nay đúng là một năm tư tưởng thăng hoa, quan niệm đổi mới…

Liêu Thiên Hoa đứng ở trên bậc thang, hai tay nắm trước bụng, tiến hành một bài phát biểu, đối với thành tích mà khu công nghệ cao đạt được, cao độ khẳng định và khen ngợi.

Cuối cùng, Liêu Thiên Hoa đột nhiên chuyển đề nói:

- Sự thật chứng minh, lấy hai đồng chí Hồ Khai Văn và Tăng Nghị, những người dẫn đầu của Ban quản lý khu công nghệ cao, là một tập thể đoàn kết, giàu sức chiến đấu vì đoàn đội. Các thành viên lãnh đạo của khu công nghệ cao cũng đã lĩnh hội đầy đủ tinh thần thành phố, cũng tích cực thực tiễn và hy vọng mọi người sẽ đi lên về mặt tư tưởng, công tác. Tiếp tục duy trì sự nhất trí ở thành phố, lấy thực tế mà hành động, phối hợp công tác với hai đồng chí Hồ Khai Văn và Tăng Nghị.

Người phía dưới lúc này mới có chút hiểu ra, té ra là Bí thư Thành ủy hôm nay đột nhiên xuất hiện tại khu công nghệ cao, là vì Chủ nhiệm Tăng lập uy mà đến rồi! Trong câu nói đó còn không hiển nhiên sao? Ai không ủng hộ Tăng Nghị thì là phản đối Liêu Thiên Hoa, làm trái với thành phố.

Wow!

Mọi người mà có ăn phải hùng tâm gan mèo, cũng không ngốc đến nỗi đi đối đầu với nhân vật số một của thành phố Bạch Dương. Một cánh tay nhỏ đi vắt với chân thô, kết quả là gì, không nói cũng rõ!

Tập thể mọi người phía dưới đều hít thật sâu, ánh mắt đảo lướt trên người Tăng Nghị, liền trở nên rất kính sợ. Liêu Bí thư hôm nay không phải mục đích đến khen ngợi mọi người, mà là đến nhắc nhở một số người không an phận, đập đập cảnh báo, ai dám không thành thật, thế thì bố sẽ chuyển đi nơi khác!

Nói xong rồi, Liêu Thiên Hoa cùng với lãnh đạo ban quản lý cùng bước xuống, đối với công tác của ban quan lý tiến hành kiểm tra, nói một phen những lời cố gắng, rồi mới trở về thành phố.

Vừa mới tiễn bước Liêu Thiên Hoa, Phan Bảo Tấn đã gọi điện thoại lại, cười hỏi:

- Tiểu Tăng, công tác bên Bạch Dương có vội không?

Tăng Nghị liền cười đáp:

- Không, vừa mới tiễn bước lãnh đạo thành phố! Phan giám đốc sở có dặn dò gì?

- Công tác của cơ sở quả thật khá phức tạp, tôi cũng phải xác thật đấy, vất vả rồi!

Phan Bảo Tấn khách khí nói hai câu, sau đó nói tiếp:

- Bên Ủy bảo vệ sức khỏe có công tác cần cậu phối hợp một chút.

Tăng Nghị đã được Từ lão báo trước, đoán được là chuyện của Chung lão, hắ nói:

- Phan giám đốc sở cứ nói!

- Ngày mai chín giờ sáng đến mười giờ, cục bảo vệ sức khỏe có một chuyện rất quan trọng và các vị lãnh đạo đã chọn ra cậu. Hy vọng cậu sẽ tiến hành chuẩn bị trước, tham dự đúng lúc!

Lúc Phan Bảo Tấn truyền đạt thông tin, ông với giọng điệu việc công thì giải quyết chung. Nhưng sau khi truyền đại thông báo, ông lại sử dụng giọng điệu chậm hơn:

- Tiểu Tăng, sự tình khá khẩn cấp, cũng không có nhiều thời gian cho cậu chuẩn bị, cậu ráng hiểu rõ, ráng phối hợp, cố gắng hoàn tất tốt công tác này! Có điều gì khó khăn không?

Tăng Nghị cười khổ, vừa vào thể chế, liền không tự chủ được, mệnh lệnh như núi! Tuy nhiên Tăng Nghị thật ra càng muốn nhận mệnh lệnh của ủy bảo vệ sức khỏe, mà không phải tự mình Kiều lão đề cử. Giải quyết việc công, cũng vốn không có nhiều kiêng kị như vậy, hắn nói:

- Phan giám đốc sở, tôi sẽ xử lý tốt!

- Tốt!

Phan Bảo Tấn cười ha hả:

- Vậy ngày mai sáng 8:30 tôi đã ở sở chờ cậu, chúng ta đúng giờ sẽ xuất phát!

Sáng ngày thứ hai, Tăng Nghị ăn sáng xong liền được Từ Lực chở đến thẳng sở Y tế.

Trở về chốn cũ, vừa đúng thời gian đi làm, tự nhiên đụng phải rất nhiều người quen, ai ai cũng đều cùng Tăng Nghị nói đùa:

- Chủ nhiệm Tăng, lâu quá không gặp, bên dưới ngày tháng thần tiên nhất định không tệ nhỉ. Cậu xem, cũng tiếc mà không trở về thăm bằng hữu!

- Nào có chuyện đó, lúc lãnh đạo không bận, xin hãy quan tâm tới công tác y tế của khu công nghệ cao chúng tôi!

Tăng Nghị cười ứng phó với mọi người, rồi tới cửa phòng làm việc của Cục trưởng Cục bảo vệ sức khỏe Quách Bằng Huy.

- Tăng Nghị đến rồi, mau vào đi!

Quách Bằng Huy rất nhiệt tình kéo Tăng Nghị vào sô pha và bảo:

- Là vì hội chẩn ngày hôm nay mà đến phải không?

Tăng Nghị gật đầu, thấp giọng nói:

- Nghe nói vì Chung lão rất đáng sợ sao?

Quách Băng Huy hơi gật đầu và nói:

- Tình huống cụ thể tôi cũng không rõ lắm! Chung lão mấy ngày trước liền từ khách sạn Giải Phóng đưa đến Ngọc Long Sơn Trang, công tác bảo vệ sức khỏe của lão luôn được giáo sư Lưu phụ trách, trực tiếp báo cáo với Trưởng ban thư ký tỉnh ủy, cấp bậc này của tôi, không tiện hỏi đến.

Khi Tăng Nghị nghe Quách Bằng Huy nói như vậy cũng không hỏi gì thêm, liền nói:

- Theo tình huống như thế, sợ là không thể nào lạc quan được!

Quách Bằng Huy lại gật đầu, sau đó nói:

- Đi thôi, tôi dắt cậu tới chỗ Phan giám đốc sở, lúc nãy tôi thấy Phan giám đốc sở đã đi làm rồi! Hội chẩn hôm nay là do Phan giám đốc sở đích thân chủ trì.

Hai người xuống dưới lầu, Phan Bảo Tấn đang sắp xếp lại hòm thuốc của mình.

Nhìn thấy Tăng Nghị tiến vào, Phan Bảo Tấn liền nói:

- Tiểu Tăng, lúc trước cậu đề cử cho tôi một người, tư liệu của người đó tôi đều đã xem xét rồi. Tôi thấy cái tên Phạm Vạn Cần đó cũng không tồi!

Tăng Nghị liền đáp:

- Thế khi trở về tôi sẽ thông báo cho anh ta, gọi anh ta đến, để đích thân Giám đốc sở Phan phỏng vấn xét duyệt một chút!

- Tốt, chuyện này phải làm kĩ!

Phan Bảo Tấn cười và khép lại hòm thuốc, bảo:

- Cậu xem, tôi lúc này vừa phải bận công việc, vừa phải sửa sang lại hòm thuốc của chính mình, đúng là có chút bận không giúp nổi nhỉ!

Tăng Nghị cười nói:

- Chỉ cần Phan giám đốc có thời gian thích hợp, bất cứ lúc nào đều có thể gọi anh ta đến!

Phan Bảo Tấn nghẩng đầu cân nhắc nói:

- Hôm nay sợ là không được, hội chẩn mà chấm dứt, khả năng tiến hành trị liệu theo dõi ngay! Ngày mai đi, ngày mai cậu dẫn anh ta đến đây!

Tăng Nghị gật đầu:

- Được, hội chuẩn chấm dứt, tôi liền thông báo cho anh ấy.

Phan Bảo Tấn cầm một phần nhật trình lên. Bên trên viết rõ công việc an bài của ngày hôm nay. Nếu có an bài khám bệnh tại nhà, còn có thể cần đến thiết bị, theo đó mà cẩn thận xác minh một lần, xác nhận không có sai lầm. Phan Bảo Tấn liền hỏi Quách Bằng Huy:

- Đồng chí Bằng Huy, những đồng chí khác tham gia hội chẩn, đều đã đến đông đủ chưa?

Quách Bằng Huy liền đáp:

- Đều tới rồi, họ đang ở phòng hội nghị của Cục bảo vệ sức khỏe!

Phan Bảo Tấn cầm hòm thuốc lên và bảo:

- Thế thì đúng thời gian mà lên đường thôi, tôi ở lầu dưới cùng mọi người hội họp!

Hai phút sau, các chuyên gia tham gia hội chẩn, đều đến đông đủ dưới lầu, sau đó đi lên xe chuyên dụng của Cục bảo vệ sức khỏe, khởi hành tới Ngọc Long Sơn Trang.

Lúc sắp tới Ngọc Long Sơn Trang, Phan Bảo Tấn mới nói:

- Các đồng chí, hội chẩn ngày hôm nay, cực kì quan trọng, đối tượng hội chẩn là lão thủ trưởng đến từ trung ương Chung Thiết Phong Chung lão. Hy vọng mọi người đều coi trọng cao độ, đem trình độ thường ngày ra hết. Lúc làm kiểm tra, nhất định phải cẩn thận, lúc kết luận, phải có đầy đủ suy xét, có lý có cứ!

Các chuyên gia trên xe bây giờ mới đối tượng hội chuẩn hóa ra là Chung lão!

Đối với những người dẫn đầu tích cực giải phóng, có công lớn về vấn đề kinh tế, nhắc đến Chung lão, mọi người một chút cũng không xa lạ gì! Hơn nữa mọi người còn biết rõ, Chung lão chính là đại ân chủ của Chủ tịch tỉnh Tôn Văn Kiệt. Có thể nói, không có con mắt lỗi lạc của Chung lão cùng với sự dẫn dắt mạnh mẽ, vốn không có Chủ tịch Tôn Văn Kiệt ngày hôm nay.

Tình huống như vậy, mọi người sao không ra sức cho được! Ai không ra sức tất là có ý kiến với Chủ tịch tỉnh Tôn Văn Kiệt!

Xe đã tới chân núi Ngọc Long Sơn, sau khi được cảnh sát có vũ trang kiểm tra hoàn tất, liền đi lên phía trước, thuận lợi tiến vào Ngọc Long Sơn Trang, sau đó dưới sự chỉ dẫn của nhân viên công tác, dừng ở phía trước lầu số bảy.

Tăng Nghị vừa xuống xe, liền nhíu mày, người đứng ở trước cửa tòa lầu nhỏ số bảy, tuấn tú, tóc dài phiêu dật, không phải là tên thanh niên tài tử lêu lổng Tôn Dực, Tôn đại công tử sao?

Thầy thuốc bảo vệ sức khỏe củaTôn Văn Kiệt, Giáo sư Lưu cũng đứng ở trước cửa, tuổi của ông cũng đã năm mươi mấy, hào hoa phong nhã, thấp béo. Tuy nhiên lúc này trong ông có chút tiều tụy, ông bước xuống bậc thang, nói:

- Phan giám đốc sở, các đồng chí chuyên gia bảo vệ sức khỏe trung ương đã ở bên trong chờ rồi, bất cứ lúc nào cũng có thể bắt đầu hội chẩn!

Phan Bảo Tấn khẽ gật đầu, nói:

- Bệnh tình không đợi người, chúng ta đi vào thôi!

Tăng Nghị cầm theo cái hòm thuốc, cùng với Phan Bảo Tấn đi theo sau vào trong, không muốn phản ứng với Tôn Dực, ai mà ngờ Tôn công tử lại chủ động mở miệng trước.

- Thầy thuốc Tăng, tất cả mọi người đều nói y thuật của anh ở Nam Giang là số một, hôm nay anh mà tới, thế thì bệnh của Chung gia gia tôi đã có hy vọng rồi!

Tôn đại công tử giả vờ giả vịt nắm lấy bả vai Tăng Nghị, cười nói:

- Thầy thuốc Tăng, tôi có thể nhờ cậy vào anh rồi!
Chương trước Chương tiếp
Maxvin

W88

Tele: @erictran21
Loading...