"Ý ngài là bây giờ con đã giải trừ phong ấn, có thể lấy được Thanh Vân kiếm rồi?"
Mắt ta sáng lên: "Vậy con lập tức đi ngay."
"Hoài Uyển."
Sư tôn gọi ta lại, lắc đầu: "Lấy Thanh Vân kiếm cần nội lực và tu vi cực kỳ thâm hậu, hiện giờ tuy tu vi của con tăng mạnh, nhưng còn xa mới đủ để rút Thanh Vân kiếm. Hiện tại điều con cần làm là tự bảo vệ mình, chỉ khi con an toàn mới có thể cứu chúng ta thoát khỏi đây."
"Nhưng hai người đều bị Vinh Xuyên hành hạ thành như vậy, làm sao con nỡ lòng để hai người ở lại đây mà đi tự bảo vệ mình?"
Sư tôn nhìn ta với vẻ mặt phức tạp, như đang do dự không quyết, cuối cùng dường như lại quyết tâm.
Ông ấy mở lời: "Năm đó Tân Đình dùng tu vi của mình luyện ra hai viên tiên đan tại chỗ của Thái Thượng Lão Quân, là để đề phòng một ngày nào đó hắn không thể bảo vệ con chu toàn, sẽ bảo con ăn vào, để con còn có khả năng tự bảo vệ mình. Không ngờ hôm nay, lại ứng nghiệm rồi."
Ta gật đầu như đã hiểu: "Con đã rõ, nhưng con phải đi cứu Thương Bắc trước, sau đó mới đến chỗ Lão Quân tìm tiên đan. Chỉ là khổ cho sư tôn và Tân Đình Thượng thần phải chịu thêm đau đớn ở đây. Hai người nhất định phải đợi con trở lại."
"Không sao, ta và Tân Đình không có nguy hiểm đến tính mạng, con phải hết sức cẩn thận."
Ta quay đầu nhìn Tân Đình Thượng thần thật sâu, vừa quay người đi thì đột nhiên bị vướng.
Ta cúi đầu nhìn xuống, bỗng nhận ra còn một rắc rối lớn ở đây, Yến Lộ.
Ta đá vào người nàng ta thấy không có phản ứng, bèn nắm cổ áo nàng ta kéo sang phòng giam bên cạnh.
Tiện thể biến nàng ta thành hình dáng một nam nhân trong ngục, lập kết giới nhốt nàng ta trong ngục giam.
Hiện giờ điều quan trọng nhất là phải đi tìm Thương Bắc.
29
Trận đánh nhau vừa rồi đã gây ra tiếng động lớn, từ cuối ngục giam vọng lại tiếng bước chân rầm rập.
Chắc hẳn đã khiến binh lính Ma tộc phát hiện.
Ta đành biến thành hình dáng Yến Lộ, nghênh ngang bước ra khỏi ngục giam.
Một đội binh lính chạy tới, nam nhân đứng đầu nhìn thấy ta thì lập tức cúi mình hành lễ: "Yến Lộ tiên tử."
Ta gật đầu với gã, rồi tiếp tục bước đi thẳng về phía trước.
Cung điện Ma tộc không sáng sủa như Thiên đình, mờ mờ tối tối đi lòng vòng mãi mới tìm được cung điện phía Nam.
Vừa bước vào điện đã có thị nữ đi tới hành lễ: "Yến Lộ tiên tử, theo lệnh của người, đã chuẩn bị nước tắm xong rồi. Thương Bắc Thượng tiên cũng đã thay xiêm y xong, đang chờ ở thiên điện."
"Ngươi lui xuống đi, truyền lệnh xuống bất kể nghe thấy âm thanh gì, cũng không được đến quấy rầy nơi này."
"Vâng." Thị nữ đó đỏ mặt lui xuống.
Mượn ánh đèn mờ ảo, ta đi đến thiên điện.
Vừa đẩy cửa ra đã thấy dưới ánh nến lung linh, Thương Bắc nằm im lặng trên giường.
Bên cạnh giường đặt một thùng gỗ lớn đựng nước tắm.
Ta khẽ giật khóe miệng, Yến Lộ này thật là biết cách tạo không khí lãng mạn, chẳng lẽ còn muốn tắm trước mặt Thương Bắc nữa sao.
Ta vội vàng đi đến bên giường, thấy Thương Bắc đang nhắm mắt yên lặng nằm ở đó.
Ta thuận thế dò xét hơi thở của hắn ta, ngón tay còn chưa chạm đến Thương Bắc, đột nhiên cổ tay bị hắn ta nắm chặt.
Thương Bắc vốn đang yên lặng nhắm mắt, lúc này lại hai mắt đỏ ngầu nhìn ta chằm chằm.
Giây tiếp theo, hắn ta đột ngột ngồi dậy kéo ta xuống dưới thân mình.
Hắn ta buông lỏng sự kiềm chế đối với ta, hai tay chống hai bên người ta, ánh mắt mơ màng nhìn ta.
"Thương Bắc, ta là. . ."
Hai chữ "sư tỷ" còn chưa kịp thốt ra, nụ hôn của hắn ta đã gấp gáp hạ xuống.
Cảm giác mềm mại bất thình lình khiến ta nhất thời đầu óc trống rỗng.
📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!
"Sư tỷ. . ."
Hơi thở nặng nề của hắn ta vang bên tai ta, lại khiến ta đột nhiên tỉnh táo.
Lúc này ta đang biến thành hình dáng Yến Lộ, làm sao hắn ta biết ta là sư tỷ của hắn ta?
Huống chi lúc này tu vi của ta cao hơn hắn ta, lúc nãy sư tôn còn nói dung mạo ta đã thay đổi, Thương Bắc càng không thể nhận ra ta.