Tiên Hồng Lộ
Chương 746: Xuyên qua giớii diện
Cửu Long Thứ xếp thứ ba bảng thẩn binh Chí tôn của thất giới giao kích với Luân Hồi Bản dung nhập kiếm đạo ý chí của Vô Song. Tại khu vực trung tâm gâv nên một trận gió lốc không gian khủng bố sáng ngời rực rỡ như mộng ào.Trong phút chốc, hàng trăm tinh cầu và hẳng tinh trong tinh hệ phụ cận hóa thành bụi bặm dưới cỗ lực lượng tuyệt cường diệt thiên nàv.Vô số sinh linh hủy diệt tiến vào hệ thống Đại Luân Hồi sinh ra nghiệp lực đáng sợ.Trong lòng Dương Phàm phát lạnh không hiểu, không ngờ mất chỗ đứng trong cơn gió lốc gợn sóng sáng ngời rực rỡ kia, ý chí của Long Hoàng chúa tể thiên địa dùng khí thế "tồi khò lạp hủ" đánh bại hắn cùng Vô Song liên thủ.Đâv còn là dưới tinh huống liên thủ với kiếm đạo ý chí của Vô Song, đều gặp phái tinh huống liên tiếp bại lui.Long Hoàng Tổ rốt cục mạnh nhưthế nào?Ý chí của Long Hoàng Đại Đế ký gửi trong Cửu Long Thứ khiển tổ họp vô địch của Dương Phàm và Vô Song đều không thể chống lại.Loại chênh lệch thật lớn về thực lực, lực lượng này, lớn đến mức không thể dùng kỹ xảo, áo nghĩa để bù lại.Huống chi Long Hoàng Tổ kia là Thẩn long có sinh mệnh dài lâu nhất, áo nghĩa, kỹ xảo thậm chí là kinh nghiệm của hắn cũng đứng ớ đinh của thất giới.Vài vị Tiên Đế nắm giữ Tinh hà của Tinh Hà thế giới phát hiện chiến đấu nơi này, trong lòng rung động căn bán không dám tới nhúng tay.Xuy xuy... Phốc!Trong gió lốc gợn sóng mộng ào hoa mỹ kia, vài cái khe không gian trực tiếp cắn nuốt thản thê của Dương Phàm.Trong khoảnh khắc Dương Phàm bị khe không gian nghiền nát. hóa thành dạng hạt nguvên thủy.Sau đó lại là một tiếng vang giòn giã trầm thấp, trên Luân Hồi Bàn của hắn xuất hiện một vết nứt nhìn ghê người.Thứ Thẩn khí trung phẩm Luân Hồi Bàn bị Cừu Long Thứ không gì không phá vạch ra một vết rách.Là Pháp bảo bản mạng, trong không gian Mệnh Hạch đại thụ Diễn Sinh đại biểu cho căn nguyên của Dương Phàm cũng đột nhiên rung lên. một đám sinh mệnh lục diệp héo tàn.- Ô ô...Luân Hồi Bàn kêu lẻn không ngừng, cực kỳ thống khổ, hào quang ảm đạm.Căn nguvên của Dương Phàm đã bị thương, Pháp bào bản mạng cũng bị thương tổn thậtlớn.Từ khi Luân hồi tân sinh Thiên giới tói nay. đâv là thảm bại lớn nhất hắn gặp phải.Lúc trước bất kể gặp tình huống gì, đối thủ giết chết hắn bao nhiêu lần cũng chi có thể hơi lan đến căn nguvên.Chua từng có thương tổn của lần nào có thể chạm vào sâu như vậy.- Dương Phàm, ngươi cho là dung nhập vào trong Luân hồi, bổn hoàng không thương tổn đến ngươi sao?Một tiếng cười lạnh dường như rót vào trong Đại Luân Hồi.Lập tức trong hệ thống Đại Luân Hồi nhấc lẽn một tia gọn sóng.Tâm thần Dương Phàm chấn động: Trình tự của Đại Đế đã có thể chạm đến Đại Luân Hồi.Xuy!Cừu Long Thứ lóng lánh hào quang chín màu, mũi nhọn tối đen lạrih bang kinh sợ linh hồn trong thiên địa, bồng nhiên xuvẻn qua hư không.Phổc!Không gian bị xuyên thúng một lỗ sâu không thấy đáy. một vùng vết rạn không gian như mạng nhện khảm trên không trung, lan tràn từng chút.Trong không gian Mệnh Hạch, tâm thẩn Dương Phàm dung nhập đại thụ Diễn Sinh cám thấy linh hồn đau đớn không hiểu.Công kích của Đại Đế lại có thể truy tung đến tầng Luân hồi.Ngay sau đó. toàn bộ Mệnh Hạch biến mất. một tràng tiếng nổ "Ầm" vang lên. núi sòng mặt đất vị một tầng gọn sóng nhó bé xẹt qua, từng tảng lớn sinh cơ bị bóp chết.Ngav cả trên đại thụ Diễn Sinh cũng xuất hiện một vết rách thật nhỏ.Dương Phàm cảm thấy run sợ. Mặc dù thương tồn của đòn công kích này còn xa mới đạt tới trình độ phá hủy căn nguvên của hắn nhung đã đủ khiên hắn kinh hoảng.Giờ phút này buông xuống còn không phải chân thản của Đại Đe mà chi là một bộ phận tinh thần ý chí.Nếu là đích thân Long Hoàng Tổ thực lực ngạo thị thất giớii buông xuống, mình có thể sẽ gặp phải nguyhiêm sinh mệnh hav không?- Dương Phàm, tìm lại bản thể của ta, ngươi có thể chiến thắng "Nó"...TrongLuản Hồi Bàn, ý chí của Vô Song nhạt dẩn.CỖ kiếm đạo ý chí ờ sâu trong linh hồn lại ngủ say trong mệt mói tột cùng.- Không được! Tinh Hà thế giới cũng không thể ớ lại nữa, ta phái rời khói Thiên giới mới có thể thoát khói hiểm cảnh.Trong lòng Dương Phàm rung động.Thông qua lẩn giao phong này. hắn chân chính hiểu được mình kém Đại Đế rất xa.Nhưng là: Tinh Thiên thế giớii không thể ớ lại. Tinh Hà thế giới cũng không thể dừng chân, phái chạv đi nơi nào?Đột nhiên, ánh mắt Dương Phàm sáng lên:- Thất giới rộng lớn như thế. Thiên giới chi là một trong số đó. lo gì không có nơi dừng chân. Thiên giới này chinh là địa bàn của Long Hoàng Tổ. nhưng là giới diện khác thì chua chắc. Đặc biệt là hạ tam giới Minh. Ma, Yêu cơ bản là đối lập với Thiên giới.Trời cao mặc chim bay. biển rộng mặc cá nhảv.Dương Phàm thét dài một tiếng, vang vọng tầng Luân hồi:- Long Hoàng Tổ, mối hận hòm nay, ngày sau tất báo!Lời nói vừa dứt, Dương Phàm một lần nữa ngưng tụ thân thể, thu liễm khí tức sau đó thông qua Tiên Hỏng chiếu rọỊ biến mất khói giới này.Theo sự biến mất của hắn, Mệnh Hạch dung rihập hệ thống Đại Luân Hồi cũng biến mất khói khu vực Luân hồi này.Toàn bộ Thiên giớii rốt cục không còn một tia khí tức của Dương Phàm.Tinh thẩn ý chí của Long Hoàng Tổ hóa thành ức vạn cỗ tìm khắp không gian Tinh Hà thế giớii đểu không thấy bóng dáng Dương Phàm.Kể cả hắn thi triển rất nhiều đại thẩn thông cũng mất tung tích Dương Phàm.Cửu Long Cung nơi đáy biển sâu của Tinh Thiên thế giớii.- Làm sao có thể? Chẳng lẽ hắn có thể trống rỗng vượt qua giới diện khác rỗi?Long Hoàng Tổ ngồi xếp bang trong thủy tinh điện xa hoa lộng lẫy. mặt lộ đẩv vẻ khótin.Dưới tình huống Đại Đế sinh ra sát V, chua từng có người có thể còn sống.Cùng lúc đó.Trong Vân Tiêu điện ớ La Thiên Tiên Cảnh.Hô~Vân Tiêu Đại Đế thớ ra một hơi dài nhẹ nhõm, thấp giọng lẩm bẩm:- Dương Phàm này quá nhiên không phái đèn cạn dâu. không ngờ có thê tránh khói Long Hoàng Tổ đuổi giết. Như vậy trong thất giới này, có khả năng thật sự không tổn tại người có thê chân chính uy hiếp tới sinh mạng hắn...- Đại Đế. lựa chọn của ngài không thể nghi ngờ là sáng suốt. Hòm nay Dương Phàm có thể tránh được Đại Đế đuổi giết, ngàv sau rất có khá năng sánh vai cùng Đại Đế. Tới lúc đó. Vân Tiêu cung lại thêm một cường giả Đại Đế. nhất định có thê thống trị Thiên giới, địa vị không người ai có thê lay động.Ám Thiên cung kính nói.Giờ phút nàv hắn phát ra bội phục từ tận đáv lòng.Nếu đổi là hắn, đối địch Đại Đế chi có một con đường chết.- Trinh tự của Đại Đế sao có thể dễ dàng thăm dò như vậy?Vân Tiêu Đại Đe thản nhiên liếc hắn một cái. trên mặt lộ ra chán tình hiếm có:- Bản đế không nghĩ nhiều như vậy. chi hy vọng Vũ Tịch có thể được sổng vui vẻ. Nếu Dương Phàm đã có một tia hy vọng vậy ta ngẩm đồng ý hắn mang Vũ Tịch đi.- Dương Phàm! Chi mong ngươi đừng làm ta thất vọng, càng khôngnên để Vũ Tịch phải đau lòng.Lời nói của Đại Đe khiến Ám Thiên hổ thẹn trong lòng.Cho dù là Đại Đế chúa tể tam giới, hắn cùng không phải là vô tình. Đối với Cửu Công chúa thương yêu nhất, hắn dụng tâm lương khổ, ai có thể hiểu được?Từ sau cái ngày này.Tin tức có liên quan đến Dương Phàm tránh được sự đuổi giết cùa Long Hoàng Tổ truyền khắp Tinh Thiên thế giới, không bao lâu truyền tới Tiên giới và Phật giớii vốn cùng một thể.Cuối cùng, tin tức kinh người này chấn động thất giớii.Hai lẩn chạv trốn từ trước mặt Đại Đế. cái tên Dương Phàm danh chấn thất giới.Mà trong vô số thế hệ mới của thất giới, nam nhân vì nữ nhản mình yêu có gan đổi mặt Đại Đế. khiêu chiến quvẻn uy đã mơ hô trớ thành thản tượng sùng bái trong cảm nhặn của vô số nam nữ.Khi thất giới vì Dương Phàm mà sôi trào chấn động, đương sự lại đi tới một tiểu giới điện.Phàm giới. Thiên cầm Nội Hài.ở gần một con rối chôn sâu dưới đáy biển bồng nhiên sôi lên một đám bùn và bóng khí.Một bóng người lộ vẻ chật vật trống rỗng hiện thân nơi đáv biển này.- Ha ha, Phàm giới, ta lại trớ về.Dương Phàm nhẹ vuốt con rối trước người, phán ra một tia thần thức rất nhò tăng cường dấu vết bên trên.Thản ờ không gian Phàm giới vếu ớt, Dương Phàm phái cẩn thận vạn phẩn, tất cả lực lượng và khí tức đều thu vào trong Mệnh Hạch.Theo hắn trờ về Phàm giới, Tiểu thế giới Mệnh Hạch cũng theo đó mà chuvển tới tầng Luân hồi tương ứng.Phàm là nơi có sinh linh là có sự lchiếu rọi của Luân hồi.Dương Phàm na di một cái. biến mất khói Nội Hải, cẩn thận triển khai một tia thẩn thức tìm kiêm khí tức quen thuộc.Kết quá tại nhản giới này, khí tức quen thuộc đã không còn mấy người.Nhân vật quen biết ngày xưa như Hàn Kỳ. Tẩn Tuắn, Bạch Vũ lão tiên sớm không biết đi nơi nào, không biết phi thăng hav là ngã xuống dưới thiên kiếp.Cũng may đệ tử Phó Tuvết còn tiềm tu tạiNội Hải. tu vi đạt tới bát kiếp Tán tiên đinh (?). thực lực có một không hai nhản giớii.Hà Lạc tại Bắc Tẩn là linh hồn của sông, cũng mãi mãi trường tồn. làm cho người ta thảncận.Ngoài ra cũng không còn bao nhiêu khí tức quen thuộc ngoài bằng hữu lúc trước được Dương Phàm đưa vào Tiên Hồng Không Gian.-ồ?Thẩn thức của Dương Phàm nắm được một tia khí tức mờ mịt không chừng.- Vân Tiên đảo?Dương Phàm hô nhó một tiếng.Bá!Chi một bước, Dương Phàm tới Vân Tiên đảo.Trên Vân Tiên đảo. ba gốc tiên thụ vẫn còn tồn tại.Trên đào đồng dạng có bổn vị trướng lão. Dương Phàm biết cũng chi có Tư Đồ trưởnglão.So với mười mấv vạn năm trước, nhìn qua Tư Đồ trướng lão không chút biến hóa nào.Dương Phàm thậm chí phát hiện tu vi của Tư Đồ trưởng lão dường như còn cường đại hơn Phó Tuvá bát kiêp Tán tiên đinh.Tư Đồ trưởng lão nàv không đon giản.- Dương Phàm.Tư Đồ trướng lão kinh ngạc biến sắc, không ngờ rất nhanh phát hiện ra hắn.-Ngươi sớm phi thăng lại có thể hạ xuống Phàm giới, đồng thời bình vên vô sự.Tư Đồ trưởng lão đầy vẻ khó tin nói.- Đây là vì sao?Dương Phàm khó hiêu nói.- Không gian Phàm giới đối với cường giá thượng giới mà nói là vô cùng yếu ớt. Nếu cường già cấp Kim Tiên tới Phàm giới, có khá năng khiển cho giới diện sụp đổ. sinh ra lực lượng cấm kỵ ngav cả Tiên Đế cũng có thê cắn nuốt tiêu diệt. Cho dù là Đại Đế cũng không dám đối diện với trừng phạt đến từ thiên đạo này.Tư Đồ trường lão giọng gấp gáp nói.Giớii diện sụp đổ?Dương Phàm mói chi nghe không thôi đã cám thấv sờn tóc gáv. trong lòng nghĩ lại màsợ.Tuy nhiên hắn cũng tin tướng lời của Tư Đồ trướng lão. Dù sao mồi lẩn hắn hạ giới đểu như miếng băng móng, theo bản năng thu lực lượng khí tức vào trong Tiêu thế giới Mệnh Hạch.Tiếp đó, Dương Phàm ngồi xuống nói chuvện giâv lát với Tư Đồ trướng lão. nói ngắn gọn những chuyện từng trải ớ Thiên giới.Dương Phàm có chút buồn bực. Bới vi tính đặc thù của bản thân hắn miễn cưỡng có thể yên ổn ờ Phàm giới, nhung là chúng thản hữu lại chi có thể ớ trong Tiên Hồng Không Gian.Hoàn cảnh linh khí của Tiên Hồng Không Gian chiếu rọi khu vực sỡ tại của hắn.Nói cách khá, vùng đất sống giờ phút này trờ về trạng thái Phàm giới.Như vậy, chúng thân hữu sớm tu luvện đến trinh tự Kim Tiên không có khá năng tu luvện tăng tiến.- Ha ha, Dương Phàm. Ngươi muốn đi giới diện khác?- Đúng. Tỷ như những không gian nhưTiên, Ma. Yêu giới.Dương Phàm gật đẩu nói.Nếu Thiên giới không thể dừng chân, hắn hoàn toàn có thể đi không gian có cùng trình tự khác.- Chu vện này có gì khó khăn?Tư Đồ trưởng lão vuốt râu cười.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương