Tiên Tuyệt
Chương 94: Ngôn xuất pháp tùy! (trung)
Vũ La cười lạnh một tiếng:- Đó không phải chính là kỳ vọng của lão sao?Ma Tổ á khẩu không trả lời được, năm đó là lão hãm hại Vũ La. cố ý làm cho hắn chiếm được bộ Cửu Long Thôn Nhật này, lại không nghĩ đến Ngôn Xuất Pháp Tùy mà mình cho là nắm chắc có thể chế phục Vũ La lại thua dưới bộ Tiên quyết này.Mặc dù Vũ La còn không tu luyện ra Linh Long, thế nhưng chỉ bằng lực hấp nhiếp bá đạo của bộ pháp quyết này đã đủ phá vỡ Ngôn Xuất Pháp Tùy của Ma Tổ vừa luyện thành.Dù sao đây cũng chính là Tiên quyết!- Hừ. lần này coi như ngươi may mắn!Ma Tổ chính là nhân vật tung hoành thiên hạ thời đại trước, cầm lên được thì cũng buông xuống được, thần thông bị người phá vỡ, lần này lại thua trong tay Vũ La. thế nhưng cũng không có quá mức thất vọng, vẫn tự tại ung dung ngồi giữa ba cây cột đá to lớn.- Ngôn Xuất Pháp Tùy của bổn tọa chỉ là vừa mới luyện thành, cho nên mới bị ngươi dễ dàng phá vỡ như vậy, chờ ngươi lần tới trở lại đã có thể không có may mắn như vậy. Tiểu tử. ngươi đã lĩnh giáo sự lợi hại của Ngôn Xuất Pháp Tùy, lần tới ngươi còn dám tới không?Vũ La cười ha ha. nói với lão ma đầu:- Lão nhân gia. lão không cần khích tướng, ta vừa hay có một số việc muốn hỏi lão, chỉ cần lão khẳng khái trả lời ta. lần sau ta sẽ còn đến nữa.Ma Tổ lập tức gật đầu:- Tốt. ngươi muốn biết cái gì. cứ việc hỏi. Chẳng qua ta sớm nói cho ngươi, nếu là vấn đề tu luyện Cửu Long Thôn Nhật thì ngươi không cần mở miệng, đó là Tiên quyết, lão nhân ta cũng không hiểu.Vũ La lắc đầu:- Ta không hỏi cái đó.Hắn vươn tay chỉ lên đỉnh đầu:- Ta chỉ hỏi lão, đạo phù văn này có ý tứ gì?ở đỉnh đầu Vũ La chính là phù văn Quang Mang Thái Dương, quay xung quanh đạo phù văn này, xung quanh còn có mười ba đạo phù văn khác, Vũ La đã quên một đạo trong đó, chỉ nhớ rõ mười hai đạo.Ma Tổ sắc mặt đại biến, dường như cực kỳ sợ hãi nhắc tới đề tài này:- Vì sao ngươi lại chú ý tới đạo phù văn này?Trên bầu trời có vô số phù văn. Quang Mang Thái Dương chẳng qua chỉ là một trong số đó, cũng không có gì nổi bật trong rất nhiều phù văn kia.Vũ La không trả lời, chỉ truy hỏi:- Đạo phù văn này có ý tứ gì?Ma Tổ cũng không lập tức trả lời, chỉ ngẩng đầu nhìn thoáng qua đạo phù văn này. Vũ La không ngờ rõ ràng thấy được sự sợ hãi ở trên mặt lão!Thượng cổ Ma Tổ toàn bộ Tu Chân Giới cũng không làm gì được, không ngờ lại sợ hãi một đạo phù văn.Lão ma đầu cúi đầu do dự hồi lâu. vẫn lắc đầu nói:- Phương diện này dính dáng quá lớn. ta khuyên ngươi không nên tiếp tục điều tra nữa. bằng không chăng những ngươi chỉ có con đường chết, ngay cả ta cũng phải chịu liên lụy, trọn đời không được siêu sinh!Vũ La có thể đoán được đạo phù văn này ẩn giấu bí mật cực lớn. lại không ngờ có thể làm cho lão ma đầu cũng nói năng thận trọng.Vũ La bắt đầu còn có chút hoài nghi, đem ra đủ các thủ đoạn, lão ma đầu vẫn ngậm miệng không nói, làm cho Vũ La hiểu được lão già này cũng không phải làm cao, là chân chân chính chính không dám nói.Vốn tưởng rằng hành trình đi Ly Nhân Uyên lần này có thể đạt được kết quả mình mong muốn, không ngờ rằng lại không chút thu hoạch. Vũ La chỉ đành thất vọng trở về trên mặt đất.Thu hoạch duy nhất chính là Cửu Long Thôn Nhật, sau khi cắn nuốt một đạo thần thông Ngôn Xuất Pháp Tùy kia hơi có chút lớn mạnh, mặt tường đá Long Bích kia vốn chỉ cao năm thước, hiện tại đã cao thêm chừng ba tấc.Liên tiếp bảy ngày cũng không thấy hình bóng Diệp Trọng Lạc, thậm chí ngay cả Cốc Mục Thanh và Hổ Mãnh cũng không thấy, ngược lại Bạch Thắng Kiếp dường như cả ngày chơi bời lêu lổng. Mộc Dịch Trạc trọng thương tĩnh dưỡng. Bạch Thắng Kiếp liền giúp đỡ Diệp Niệm Am xử lý một ít chuyện trong Nhược Lô Ngục. Hắn vốn cũng là nhân vật trong hệ thống tư pháp, làm những việc này vô cùng thông thạo.Cuối cùng một ngày này, Cốc Mục Thanh bỗng nhiên xuất hiện ở nhà ăn. gọi Vũ La đang ăn như hổ đói đi.Diệp Thanh Quả từ đầu đến cuối ở trong góc chăm chú nhìn hai người, món ngon trong khay vào trong miệng cũng không biết có mùi vị như thế nào.Trên đường. Vũ La ở phía sau có chút nhăn nhó, đây đương nhiên không phải bản sắc Đế Quân, chẳng qua cả đời trước lẫn đời này cũng không có kinh nghiệm chủ động theo đuổi nữ hài tử. lễ vật chuẩn bị tốt lúc trước ở trong lòng bàn tay, cố mấy lần dũng khí. cuối cùng mới đuổi theo một bước, đang muốn mở miệng. Cốc Mục Thanh lại bỗng nhiên nói:- Rất nguy hiểm ngươi có biết hay không?Vũ La sửng sốt một chút mới hiểu được, nàng nói chính là hành động dụ bắt Thập Phương Quỷ Độn. trong lòng không khỏi ấm áp.- Nàng yên tâm. trong lòng ta hiểu rõ.Cốc Mục Thanh không nói gì nữa. trong lòng lại có chút đau thương: hắn không phải là như thế này sao? Chỉ cần chuyện mà hắn đã quyết định, chưa từng có ai có thể làm hắn thay đổi chủ ý. Đế Quân quyết đoán.Hắn chẳng lẽ không biết, người ta rất lo lắng cho hắn? Hắn lẽ nào không cảm giác được tấm lòng của mình chút nào?Tâm tình của Cốc Mục Thanh bỗng nhiên thấp xuống, dọc trên đường đi không nói một câu với Vũ La. Làm cho Vũ La có chút không nắm được đầu mối, cũng không dám lấy ra lễ vật trong tay nữa.Diệp Trọng Lạc quả thực đã chuẩn bị sẵn sàng rồi, tìm Vũ La tới căn dặn một phen, bảo hắn trở về chuẩn bị cho tốt. sáng mai xuất phát.Vũ La không có gì để chuẩn bị, tất cả gia sản của hắn đều mang theo trên người- cho dù từ trong gian nhà trước đây, đến chỗ ở linh mạch hiện tại, cũng là vỗ vỗ mông rời đi, sau đó đặt mông trên ghế của nhà mới, thế là dọn nhà hoàn thành.Diệp Trọng Lạc cũng không phải chỉ căn dặn một mình Vũ La. trên thực tế tất cả người tham gia hành động đều được triệu tập đến. Sau khi tan họp Vũ La gọi Hổ Mãnh lại:- Hổ huynh, rượu uống lần trước có còn không?Hổ Mãnh ngược lại cũng rộng rãi, bàn tay vừa lộn. bầu rượu Hàn Tuyền Ngưng Thúy chỉ lớn bằng nắm tay kia xuất hiện ở trong tay, hắn tiện tay vứt cho Vũ La:- Bên trong còn chừng ba hũ. đừng uống hết đó, chúng ta lần này trở về ta còn chuẩn bị dùng rượu này khánh công đó.Vũ La tiếp lấy bầu rượu, liền ôm quyền:- Đa tạ.Hổ Mãnh khoát khoát tay, đi trước. Dụ bắt Thập Phương Quỷ Độn quan hệ trọng đại, hơn nữa đây là cơ hội duy nhất. Hổ Mãnh không giống Vũ La. hắn thật sự phải chuẩn bị tốt một phen.Vũ La vứt bầu rượu, đi tới nhà ăn. bảo đại trù sư cắt ba mươi cân thịt hổ, sau đó trở về chỗ ở linh mạch, tu luyện Cửu Long Thôn Nhật đại pháp một phen, bên ngoài đã là một mảnh tinh quang.Hắn xách thịt hổ hướng về phía đại môn của Nhược Lô Ngục đi tới.Hai cánh cửa chính cực lớn của Nhược Lô Ngục ở trong bóng đêm càng có vẻ trầm trọng như núi. Hai pho tượng Bệ Ngạn trừng mắt nhìn chằm chằm, nhìn về phía xa. dường như đang chấn nhiếp toàn bộ yêu ma quỷ quái Yên Sơn.Vũ La yên lặng không một tiếng động đi ra đại môn. cũng không chú ý gì đặt mông ngồi dưới đất. đem gói ba mươi cân thịt hổ kia mở ra. rút một thanh phi kiếm không biết từ nơi nào lấy ra. một kiếm chém thành hai khối, phân biệt đặt ở trước mặt hai con Bệ Ngạn.Sau đó lại lấy ra ba chiếc bát to, không khác mấy so với bát lớn lúc trước Hổ Mãnh và hắn dùng để uống rượu. Bầu rượu Hàn Tuyền Ngưng Thúy ồng ộc rót đầy ba chiếc bát to:- Nhị vị lão thúc, ta mời các ngươi uống rượu.Vũ La bày ra hai bát cho hai pho tượng Bệ Ngạn, tự mình bưng một bát lên nhẹ nhàng chạm với hai bát khác, không nói một lời ngửa cổ uống cạn.Buông bát to, Vũ La xoa xoa rượu tràn ra hai bên mép, vẻ mặt có chút cô đơn.- Các lão thúc, các ngươi cũng đã sống rất nhiều năm rồi đi? Rốt cuộc bao nhiêu năm. ngàn năm? Vạn năm? Mười vạn năm? Có phải ngay cả chính các ngươi cũng đều không nhớ ro rồi?Vũ La cũng không ngẩng đầu. chỉ cúi đầu giống như lầm bầm. tự mình rót một bát. nốc một hơi cạn sạch.- Vì sao còn lưu luyến thế giới này? Trên Đại Năng rốt cuộc là cảnh giới gì? Lão thúc, các ngươi có thể nói cho ta không? Trên Đại Năng rốt cuộc còn có cái gì?- Tiên Nhân trong truyền thuyết thật sự tồn tại sao?- Trên Nhân giới thật sự có Tiên giới sao?
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương