Tiên Võ Đế Vương
Chương 55
Chương 55Đây là tác phong từ trước đến nay của hắn, vờ yếu đuối để được đà tấn công.Chẳng mấy chốc, cơ thể của hắn bắt đầu từ chân tay đã kết băng, vả lại lớp băng còn không ngừng lan sang các bộ phận khác trên cơ thể, cứ vậy, không lâu sau, cơ thể hắn đã hoàn toàn đông cứng với lớp băng bao bọc.Thấy vậy, Vệ Dương đắc chí cười khẩy. Hắn cho rằng đánh bại Diệp Thành phải cần thêm chút thủ đoạn, không ngờ mới chỉ dùng chiêu thức đơn giản như vậy đã khiến Diệp Thành trúng chiêu.Hắn rất tự tin với chân khí Hàn Băng của mình, chỉ cần đệ tử ở cảnh giới thấp trúng chiêu thì gần như không có cơ hội thoát thân. Hắn gần như đã thấy được cảnh Diệp Thành bị đánh bại.“Xem ra ta thật sự đã đánh giá cao ngươi rồi”, Vệ Dương lại lần nữa bật cười, hắn từ từ đi tới, thấy Diệp Thành vẫn bị đóng băng thì chẳng buồn dùng mật pháp huyền thuật nữa.Haiz!Đọc tại Truyenone để ủng hộ chúng mình ra chương mới nheCác đệ tử bên dưới thở dài bất lực. Dưới con mắt chứng kiến của hàng chục nghìn người, Vệ Dương đi tới trước mặt Diệp Thành, hắn nhìn Diệp Thành từ đầu tới chân: “Cảm giác ổn chứ?”Diệp Thành cố tỏ ra mình đang gắng vùng vẫy nhưng không thể thoát khỏi lớp hàn băng.Hàn băng chân khí quả là danh bất hư truyền, có khả năng bó buộc con người, một khi cơ thể bị đóng băng thì rất khó có thể cử động.Đương nhiên hắn không thuộc nhóm người này, hắn có chân hoả hộ thể, có thể ngó lơ chân khí Hàn Băng.Vả lại hắn tự tin cho dù không có chân hoả hộ thể thì chỉ cần dựa vào chân khí dồi dào của hắn cũng có thể đả phá sự trói buộc của lớp hàn băng kia rồi. Lúc này, hắn đang đợi Vệ Dương lơ lả cảnh giác để nhân cơ hội tấn công.“Đánh với ngươi thật lãng phí thời gian”, Vệ Dương nhếch miệng, vừa nói vừa giơ chưởng pháp lên.Chỉ là đương lúc hắn định tung chưởng thì khoé miệng Diệp Thành thoáng qua nụ cười lạnh lùng.Trong chốc lát, Vệ Dương có một cảm giác chẳng lành. Có điều mọi thứ đã muộn rồi. Giây phút trước Diệp Thành vẫn còn trong trạng thái bị đóng băng mà giờ đã có thể cử động, hắn giơ mạnh chân.“Dám coi thường chân khí hàn băng”, bên dưới vang lên tiếng xôn xao bàn tán.Cảnh tượng xảy đến bất ngờ khiến Vệ Dương kinh ngạc: “Ngươi…”Vì khoảng cách quá gần, vì Diệp Thành đột nhiên ra tay, vì Vệ Dương lơ là cảnh giác khiến phần bụng dưới bị Diệp Thành đạp một đạp rất mạnh.“Hự” một tiếng, Vệ Dương bị đạp đến mức lảo đảo.“Không thể nào”, Vệ Dương lảo đảo lùi về sau, hắn hắng giọng liên tục, rõ ràng không thể chấp nhận sự thật này. Một tên đệ tử ngưng khí tầng thứ hai mà có thể địch lại nổi Hàn Băng chân khí của hắn, điều này vượt ra khỏi mọi dự liệu của hắn.“Không gì là không thể”, Diệp Thành bật cười, hắn lao lên như con sư tử kiêu hãnh, không cho Vệ Dương thời gian để thở.Vệ Dương vừa đứng vững, còn chưa kịp vận chân khí hộ thể thì lại bị Diệp Thành giáng tiếp cho một đạp khiến hắn loạng choạng.“Quay về cho ta”, Diệp Thành nhanh chóng bước hai bước, hai tay giơ ra, tiến lên trước tóm lấy một bên cánh tay của Vệ Dương khiến Vệ Dương đang lảo đảo bị lôi ngược trở lại.Vệ Dương mất đi trọng tâm, hắn đang định phản kháng lại nhưng nhận ra đôi chân của mình đã rời khỏi mặt đất, cả cơ thể hắn cũng bị Diệp Thành quay cho một vòng.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương