Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái
Chương 66: Ác mộng và điềm báo trước
1h sáng tại nhà nó_AAAAAAAA...đừng, đừng mà...- nó bật dậy hét_em sao thế?- hắn ngạc nhiên ôm nó vào lòng_ác mộng...em gặp ác mộng- nó thút thít_không sao, chỉ là mơ thôi, ngoan- hắn ghé tai nó thì thầm _nhưng...nó rất thật- nó sợ hãi_em mơ thấy gì mà lại sợ thế?- hắn hỏi_thấy...máu- nó trả lời trong nỗi kinh hoàng_trời! đường đường là đại tỷ Tứ Đại Angel mà sợ máu sao?- hắn thở phào_và...cả...anh- nó tiếp tục_......- im lặng, vẻ mặt kinh ngạc_anh...sẽ không sao chứ?- nó nhìn hắn_ukm...không sao- hắn xoa đầu nó an ủiNó cười nhẹ rồi ôm chặt lấy hắn, từ từ thiếp đi---------------------------------Sáng, những tia nắng đáng ghét khẽ luồn qua tấm rèm mỏng và chiếu thẳng đến con người đang ngủ ngon lành kia, cựa mình thức giấc, mở mắt ra, nó liền bị ba nhỏ bạn hù đến chết khiếp_mẹ ơi! tụi mày không biết lịch sự là gì à? cứ vào phòng người khác chả có tiếng gõ cửa hay xin phép, mà đây là phòng của hai tụi tao, đâu chỉ riêng tao- nó bực mình cằn nhằn_haizzz...xin lỗi, nhưng tụi này gấp lắm rồi- Mindy thở dài_gấp gáp gì, tới ngày à?- nó nhướng mày_ăn nói hàm hồ, mau vào thay quần áo- Jenny chỉ tay vào phòng tắm_hừ- nó nhăn mặt vào phòng tắmPhòng khách_tối qua...mình gặp ác mộng- Emily lên tiếng sau thời gian dài im lặng_cả mình- Jenny và Mindy đồng loạt nói_...- nó im lặng, trực giác sắc bén cho thấy sắp xảy ra điều gì đó_còn cậu? thế nào?- Jenny hỏi_...- nó nhún vai ý "giống vậy"_haizzz...cả 4 người con gái xinh đẹp này đều gặp ác mộng sao?- Mindy thở dài_nhưng...thấy gì mới được- Emily e dè_....- không gian trùng xuống_mình thấy Harry chết- Jenny lên tiếng_cả mình- hai người còn lại ủ rũ nhìn về phía nó_tao cũng vậy- nó nhàn nhạt nói_thật kì lạ- Emily ngẫm nghĩ_ck cậu đâu?- Jenny như phát hiện ra gì đó_công ty- nó đáp_mau đến đó đi- Mindy giục_phải, nghe nói 5 người họ phải gặp mặt giao dịch gì đó, mau lên- Jenny khẩn trương_là Jackson, em trai Leo- Emily reoNó thầm nghĩ chắc có chuyện không lành, lòng thấp thỏm không biết hắn có bị sao không_mau- Mindy gầmNó không nói gì, đeo chiếc kính Gentle Monster lên rồi ra khỏi nhà, bỏ lại ba nhỏ bạn đang ngây ngốc. Dừng con Audi R8 lại, sửa sang lại mái tóc, nó bước xuống và bước vào công ty. Tất cả nhân viên ngạc nhiên nhìn nó, thầm đánh giá cô gái này là người có tiếng nói lớn, vẻ đẹp kiêu kì, từ trên xuống dưới đều là hàng hiệu: quyến rũ tuyệt đối với việc khéo léo buộc vạt áo sơ mi Burberry đen chấm bi thành croptop trẻ trung, mix cùng chân váy da bút chì ôm sát dài qua gối cùng thương hiệu, mang đôi siêu cao gót dáng T-strap màu nude hiệu Namuhana. Từng bước, từng bước kiêu sa đi lại bàn tiếp tân, đôi mắt sắc lạnh qua chiếc kính hiệu quét lên người cô tiếp tân ăn mặc thiếu vải đang run cầm cập kia_phòng chủ tịch?- giọng lạnh lùng_thưa, tầng 22...- cô ả run lẩy bẩyNó bước đi nhưng nhanh chóng bị gọi giật lại_nhưng...cô là ai? sao dám lên phòng anh chủ tịch?- cô ả quátNó nhếch mép rồi búng tay, lập tức từ ngoài sảnh, 10 tên vệ sĩ bặm trợn bước vào, lạnh lùng quăng sấp tiền cho ả tiếp tân, không quên tặng thêm cái nhìn khinh miệt và câu nói sét đánh ngang tai_cô đã bị đuổi việc_sao?- ả kinh hãi mở to mắt_vì dám đụng đến bà xã vàng ngọc của chủ tịch Hoàng- tên đó cườiTất cả những người có mặt ở đây lại một lần nữa tròn mắt, thật sự người con gái kia là vợ chủ tịch sao? phong thái tự tin kiêu ngạo như vậy quả không làm người khác thất vọng. Lúc này, nó đã lên được tầng 22, gian tầng này chỉ có phòng làm việc của chủ tịch và phòng của thư ký, bên ngoài rất thoáng mát, sạch sẽ, đúng kiều quý xờ tộc. Nhưng nó không quan tâm, điều làm nó chú ý là hai tên mặc đồ đen đứng sau tên thư ký đểu cán ý hệt hắn kia_cô là ai? chủ tịch đang họp- tên thư ký chặn nó lại_quên tôi sao?- nó mở mắt kính ra_ớ?...chủ tịch Phạm- Minh Anh vội cúi đầu, hai tên vệ sĩ kia cũng vậyCạch - cánh cửa gổ có dấu hiệu sẽ mở, nó vội nép vào góc tường gần đó, một tên con trai khá đẹp bước ra, nụ cười đểu cán nở trên môi, đó là Jackson sao? cùng một chữ "son" mà Jason dễ thương bao nhiêu, còn tên này...chậc chậc, nó tiếc rẻ bước ra rồi phóng như bay vào phòng hắn không để cho thư ký kịp lên tiếng_hello- nó vẫy tay_sao em lại ở đây?- hắn ngạc nhiên_tìm anh- nó dựa vào cửa nhướng mày nhìn hắnBỗng...bốp - cánh cửa bật mở, nó theo phản xạ ngã ra phía trước, hắn nhanh chóng đỡ nó và trừng mắt về phía cái tên vừa mở cửa kia, định mở miệng giáo huấn thì_nè! là thư ký riêng thì ngon lắm hả? phải biết gõ cửa chứ, nếu Harry không đỡ chắc tôi hôn đất rồi, còn đâu cái mặt xinh đẹp nữa, hả?- nó quát bằng vẻ mặt phụng phịu_bình tĩnh, bà xã- hắn cười _hừ! các anh vừa bàn bạc gì với tên Jackson đó?- nó tra khảo_sao em biết?- Aubrey ngớ người_không gì qua mặt được tôi, lấy miếng nước coi- nó quay qua thư ký tiếp tục quát_em la một hồi Minh Anh nghỉ việc đó- Edward dọa_wae?- nó thắc mắc, giật lấy ly nước_sợ cậu chứ sao?- Jason bồi thêm_nói gì thế hả?- nó giơ ly nước lên_đúng quá còn gì?- Thiên cũng tham gia_mà sao anh lại ở đây, có dính dáng đến mấy chàng này nữa à?- nó tò mò_cậu ta là Will đó- hắn nói_Will? thân tính của anh?- nó nhíu mày_phải, mới biết?- hắn nhếch môi_ý gì thế?- nó nhéo hông hắn_aaaa...đau- hắn đau khổ la_còn mấy anh là gì?- nó hỏi_Aaron- Edward_Daniel- Aubrey_Jordan- Jason_Justin- hắn_ồ...Kin và Ken thì sao?- nó hỏi tiếp_Kin là Tyler, Ken là Luke- Jason trả lời_vậy được rồi, thời gian?- nó nhướng mày_gì?- Aubrey khó hiểu_thời gian giao dịch- nó khó chịu_em cần biết làm gì?- hắn hỏi_chuyện của em- nó nói_chẳng lẽ em không tin tưởng tụi anh- hắn gầm nhẹ_tuyệt đối tin, chỉ là lo lắng- nó bình thản_thôi, hai người sẽ cãi nhau đó- Edward can_nói- nó gắt_ờ...11h văn phòng Dominic, khu vực phía Tây quận 10- Thiên nói_chắc chứ?- nó giương mày_ukm- 4 thằng con trai toát mồ hôi hột_được, vậy về đây, ở lại vui vẻ- nó đứng dậy ra khỏi phòngHắn hầm hầm lại bàn làm việc thì nhận được tin nhắn"yêu anh lắm, đừng bị thương nhá, em sẽ không vui và rất đau"- là nóNhoẻn miệng cười một nụ cười tươi nhất có thể làm 4 người kia khó hiểu, hí ha hí hửng làm việc trong tâm trạng vui sướng
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương