Tiểu Thư Lạnh Chảnh Và Chàng Bồi Bàn

Chương 49:



Chẳng thèm để nó đồng ý, con nhỏ kéo cái mền lên, nhắm mắt ngủ tiếp...9h...may quá trời dứt mưa, vậy là có thể đi đá bóng dc rồi...Khẽ lay con nhỏ- Nè..dậy...đi à nha- Đi đâu – con nhỏ cựa mình, mắt vẫn nhắm nghiền.- Đá bóng với lớp- Đá chi- Tập- Tập chi- Thi 20-11Bổng con nhỏ ngồi vụt dậy chạy tuốt vào nhà vệ sinh. Nó lắc đầu...Hok có bận gì mà cũng giành nhà vệ sinh với nó nửa...bó tay.- Nhanh đi tới giờ rùiMột lúc sau con nhỏ bước ra, lại kiêu sa trong chiếc váy màu đen lôi cuốn....chắc là định về, sợ bị nhốt trong nhà giống mọi lần nên giành nhà tắm trước đây mà...Nó vào nhà tắm vệ sinh cá nhân, thay chiếc quần với cái áo màu đỏ mang số 10(nó đươc mệnh danh là messi của lớp)..Bước ra ngoài...con nhỏ vẫn chưa chịu về...đang đứng trước cửa nhìn nó con nỏ trề môi- Như con nít-Hix....sáng sớm đã nói xấu nó....nó đẹp zai(lại)nhưng mặt có hơi non 1 tí mà nhưng cũng không đến lỗi giống con nít.

- Sao chưa về- Dắt xe ra điCon nhỏ lạnh lùng mang đôi giày cao gót vào, bước ra cửa cầm theo ổ khóa nhà...Nó ngậm nguồi dắt xe ra, gạt chống...con nhỏ khóa cửa xong quay ra leo lên ngồi phía sau xe. Nó nhìn con nhỏ thắc mắc- Ngồi đó sao chạy xe- Ai chạy- .... – nó im ru chỉ tay vào con nhỏ.- Tính đi bộ ra sân bóng hả.

Ờ xém quên....hix hix...nó vẫn chưa bít làm sao con nhỏ mở lời- Lên xe điHa..tốt đỡ phải đi xe ôm, đây qua sân bóng chẳng biết xa hay gần, chỉ biết cái địa chỉ thôi...Đưa cái địa chỉ cho con nhỏ nó hỏi- Biết chỗ này hok- Đi điHix...bao nhiêu suy nghĩ tốt về con nhỏ bay biến đâu mất sạch...xì lạnh với chả lùng...đây cũng chẳng cần quan tâm.Nó lên xe đề máy phóng đi (tui kiếm ổ gà chạy cho chết >

Tính trên sân,nó không phải là đứa cao nhất,nó nhìn còn thấy có thằng cao tận 1m9.Nhưng thì đã làm sao,nếu đem cái mặt ra so thì đứa nào ăn nổi đây(D.M thằng này tự sướng kinh quá).Với kĩ thuật siêu đẳng của mình thì nó chiếm vị trí hộ công(một số 10 đúng nghĩa)nó thấy buồn vì ngày nay các số 10 trên thế giới đang thay đổi khái niệm về của cầu thủ mang áo số 10.Nó chẳng biết thế là tốt hay xấu nhưng túm lại nó không thích.Theo nó 1 số 10 đúng nghĩa phải hoạt động rộng,nhận và phân khối bóng,tạo ra các cơ hội cho các số 9 và 11(đương nhiên là đúng nghĩa)ghi bàn.Bây giờ thì nó khỏe lại rồi,vác vết thương hầu như khômg còn,lên thể lực nó rất tốt,chạy cả 30 rồi mà chẳng mệt tí gì.Nhưng bọn này khác với lớp nó hồi cấp 3.....anh em đá chung quen, đều giữ vị trí rõ ràng,việc của nó là chỉ huy khu vực giữa sân,nhận bóng của tiền vệ,rồi phân phối bóng,xử lí kĩ thuật rồi để kéo rãn hàng phòng ngự đối phương,cho bọn tiền đạo có khoảng chống rồi rứt điểm,thế là vào,tỉ lệ thành bàn rất cao.còn trên này, chạy gần như khắp sân...cũng tại cái bọn cùng phe nó, vai u thịt bắp mà đá ngu chưa tửng thấy, bóngđâu là bu 1 cục lại, đá loạn lên hết..Tiền đạo thì không biết chạy chỗ,chọn vị trí.Tiền vệ thì không kiểm soát được bóng độc để mất bóng,hậu vệ thì độc giâng cao,còn đứa thủ môn thì nó không có gì để nói,tại vì có cản phá được quả nào đâu,mà cũng chả trách được,hậu vệ gì độc để thủ môn solo 2-3 đứa,thì bảo sao không vào.Nó cố gắng xử lí,tạo ra 3-4 cơ hội cho bọn tiền đạo,mà bọn này không biết có phải chân gỗ không mà đá độc ra ngoài.Vài ba quả như thế,nó biết chuyền cho bọn này thì cũng bằng không,nên nó cố lẽ dốc bóng từ cánh trái,lừa qua đứa hậu vệ cánh phải bên kia,nhưng nó nhận ra nếu cứ chạy thẳng thì không ổn,khó có khả năng dốc bóng từ đường biên vào mà ghi bàn được.Chợt nó nhận ra nếu dốc bóng thẳng từ cánh phải chạy vào vòng cầm,cứ chỗ nào đông hậu vệ nhất thì chạy vào,nếu nó xử lí tốt,thì buộc hậu về đối phương phạm lỗi cản lại,không thì dùng tốc độ nhanh chài bóng qua,đối mặt thủ môn rồi dứt điểm,nó thấy cách này cũng chắc ăn8/10.Suy nghĩ nhiều thế nhưng thật chẳng da chẳng đến 2 giây,ngay khi qua được hậu vệ cánh phải nó dốc bonga thẳng vào,đảo bóng tốc độ cao qua đứa trung vệ rồi,gắp bóng luôn qua đứa trung vệ thứ hai,nó tính 1 là đứa hậu vệ trái kia nhảy vào xoạc nó thì có pen rồi,không thì lúc móc bóng qua đầu đứa trung vệ nó chuẩn bị tư thế luôn xoay người đỡ bóng bằng ngực rồi bô la vào góc phải,vì nó đang chạy nhanh mà tốc độ bóng bay khó mà theo kịp nên phải dứt điểm luôn,nếu mà không sút thì lỡ nhịp mất.Đúng như nó nghĩ đứa hậu vệ phải thấy nó vượt qua hai đứa hậu vệ kia rồi thì hoảng quá,chả biết làm thế nào,chạy ra xoạc nó,mà thằng này chơi ác ,xoạc được rồi,lại con cho cả chân đạp thẳng ống đồng nó,làm nó ngã ra ôm chân đau điếng.Ông trọng tài thấy thế thì thổi còi rồi chỉ tay vào chấm 11,rồi coi như ông trọng tài cũng có lòng với nó tặng ngay cho đứa hậu vệ trái kia 1 cái thẻ đỏ.Nó thì lồm cồm ôm chân bò dậy,may mà đứa xoạy nó không đi giầy đinh,không thì coi chắc gãy mất.Chợt ánh mát nó quay qua chỗ con nhỏ,thì TRỜI ,thấy con nhỏ đã vứt đống đồ xuống rồi chạy qua chỗ nó:

-Đồ tồi,sao ngốc thế hả,làm gì mà cố thế,không thắng được thì thôi,cần gì phải gắng vậy.-mắt con nhỏ giọng khàn khàn nói.

-Hổng có sao đâu,thôi vào kia ngồi đi,mọi người nhìn kia.-Nó nhìn thấy mắt con nhỏ đỏ đỏ,có vẻ sắp khóc.

-Hổng có sao đâu,thôi vào kia ngồi đi,mọi người nhìn kia.-Nó nhìn thấy mắt con nhỏ đỏ đỏ,có vẻ sắp khóc.

-Nhưng chân có làm sao không,hay về đi khám. nha.-nói rồi con nhỏ cầm chân nó lắc lắc,xoa xoa,con nhỏ làm nhẹ lắm,chắc sợ nó đau.

-Thôi mà,mọi người nhìn kìa.-Nó thấy ngại ngại,từ lúc nhỏ chạy vào sân đến giờ,bọn con gái thấy thế cũng chạy vào xem,máy thằng hậu vệ thấy nhỏ chạy vào cũng ra xem,thành ra chỗ nó giờ đông ngẹt,nó không muốn đóng phim tình cảm hàn quốc 5D cho bọn này xem.Con nhỏ vẫn đang cầm chân nó xoa xoa định nói gì đó thì chợt nghe thấy cái giọng như loa của ông trọng tài:

-Cái cô này làm gì vậy,ra ngoài sân mau,mấy đứa này ra ngoài mau.

Nó nghe thế thì biết ông này tức rồi:

-Thôi ra ngoài sân đi,người ta quát rồi kìa,ra kìa ngồi đi,không sao đâu nha.-Nó nhỏ tiếng nói với nhỏ.

-Thôi ra ngoài sân đi,người ta quát rồi kìa,ra kìa ngồi đi,không sao đâu nha.-Nó nhỏ tiếng nói với nhỏ.

-Ừm.nếu thấy đau thì không được cố đâu đấy.Không đá được thì về.Nha biết chưa.

-Ừm.Ra kia đi,người ta nhìn chằm chằm kìa.

Rồi con nhỏ nghe nó nói thế,thì mới ra ngoài,bọn con gái thì bị ông trọng tài đuổi ra.Nó nhìn con nhỏ rồi cười.Con ra chỗ cũ ngồi xuống,nhìn thấy nó cười cũng cười theo.Rồi nó đứng dậy,đi ra cầm quả bóng.Chợt nó nghe thấy giọng anh kiệt:

-Tình cảm quá nha,hạnh phúc quá nha.Ước gì anh cũng được như phó học tập nhỉ.

Nó chợt giật mình nhìn nhìn,hóa ra anh Kiệt là thủ môn bên này,thế mà nó không thấy.Mà cũng phải bóng toàn lăn bên sân nó,nếu sang bên sân kia thì cũng chỉ chuyền đi chuyền lại,có lại gần thủ môn đâu mà để ý,chuyền bóng ấy thằng tiền đạo thì cứ thế mà suốt luôn,chả le liếc gì.

Nó chợt giật mình nhìn nhìn,hóa ra anh Kiệt là thủ môn bên này,thế mà nó không thấy.Mà cũng phải bóng toàn lăn bên sân nó,nếu sang bên sân kia thì cũng chỉ chuyền đi chuyền lại,có lại gần thủ môn đâu mà để ý,chuyền bóng ấy thằng tiền đạo thì cứ thế mà suốt luôn,chả le liếc gì.

-Hì,làm anh cười rồi,ngại quá.

-Lớp phó đá kinh nhỉ,chài kinh quá làm anh giật cả mình,cái lúc mà phó đõ ngực định sút,anh cũng chẳng đoán được Hoàng định sút góc nào nữa.

-Anh nó quá rồi,có khi em đá ra ngoài ý chứ..

Anh Kiệt nghe thế thì cười,quay sang nhìn thằng hậu vệ trái nói:
Chương trước Chương tiếp
Vietwriter Bongdaso Bongdapro Keonhacaivip W88
Tele: @erictran21
Loading...