Tiểu Thư Nhà Nghèo Và Hoàng Tử Kiêu Ngạo
Chương 26
Chap 26 Sốc quá nên cậu bỏ chạy vô tình đã gây ra tiếng động: - hả chẳng lẽ nó đã nghe thấy hết rồi sao? - mẹ cậu. - hình như vậy? bố cậu - giờ sao đây, nó có chịu nỗi hay ko, nó có làm diều chi dại dột ko ông? - mẹ cậu lo lắng. Trong khi đó, sau khi biết được sự thật cậu ko khỏi sốc và leo lên xe máy phóng như bay (may là đường ở đà nẵng chứ ở sg thì chắc vô nằm viện lâu rùi), ko biết cậu sẽ đi đâu cứ thế mà đi cuối cùng ai xuôi hiến cậu ccungx ra biển, đứng trước mặt biển cậu gào thét rồi quỵ xuống: - đây là sự thật sao? ko thể nào? chúng tôi rất khó khăn mới có thể ở bên nhau sao .....hức hức!!!! Một lúc rồi cậu cũng trở về nhà với bộ dạng tồi tệ, ba mẹ cậu rất lo lắng cho cậu nên khi thấy cậu vào nhà thì cũng vơi đi nỗi lo nào, biết tâm trạng cậu hiện giờ nên 2 ông bà cũng ko hỏi han cậu câu nào và cậu cũng ko còn tâm trí nào để ở lại hỏi chuyện thật hư thế nào? cứ thế mà lên phòng. Cậu nằm trên giường mà suy nghĩ lại từ đầu, - nếu là anh em sinh đôi nhưng sao mình với mi chẳng giống tí nào nhỉ?(cái này cho cậu thêm một ít cơ hội để ccm nó ko phải là sư thật nhưng 2 anh em sinh đôi chưa hẳn phải giống như nhau?). Nhưng mà bố cho tủy My thì sao? (vừa lóe lên tia hy vọng đã bị dập tắt ngay), đúng là mình với My là....Vậy tại sao My và Kiệt lại có 2 sợi dây cuyền giống nhau?(cái này thì cậu ko thể nào lý giải được) chẳng lẽ từ nhỏ đó là vật đính hôn giữa 2 gia đình sao? không thể nào. Nếu vậy tại sao mình ko nghe ba mẹ nhắc gì đến chuyện này và ba mẹ Kiệt mình cũng chưa gặp bao giờ? vậy như thế nào mới là đúng đây? chẳng lẽ duyên số đã định mình và My ko thể nào sao? còn Kiệt nữa? tại sao lại cứ xoay vòng 3 đứa vậy?(muốn biết sự thật thì hỏi ba mẹ cậu ý, ngồi đó nghĩ vu vơ làm gì). Giờ mình phải đối mặt với My thế nào đây? có nên nói cho cậu ấy biết ko? cậu ấy biết thì sẽ như thế nào? Nằm nghĩ mãi cuối cùng cậu ấy cũng dám đối diện sự thật đi gặp ba mẹ hỏi cho rõ. - cốc! cốc! cốc! ba mẹ ngủ chưa ạ? - hoàng - uk con vào đi! - mẹ cậu vẫn ko thể nào ngủ được khi cậu hỏi vậy cũng hơi lo lắng Cậu bước vào và ngồi cạnh ba mẹ: - con đã biết hết rồi sao? - ba cậu dặm hỏi lại - vâng! nhưng đó là sự thật sao ạ? - uhm, ba mẹ xin lỗi, ba mẹ cũng ko còn cách nào, điều đó ba mẹ ko mún nó xảy ra đối với tụi con nhưng....- mẹ cậu - ba mẹ đã kiểm tra lại chưa? thật sự là vậy sao? - cậu vẫn ko thể tin - uhm, mẹ đã đi xác nhận rồi. - mẹ cậu - vậy sợi dây chuyền mà My hay đeo là gì vậy ạ? - vậy sợi dây chuyền mà My hay đeo là gì vậy ạ? - đó là món quà ông bà nội đã tặng cho 2 đứa khi mới chào đời.- ba cậu - quà tặng của ông bà cho tụi con sao? nhưng sao con lại ko có? - hoàng - uhm, cái đó ba mẹ cũng hơi ngạc nhiên vì khi về thì sợi dây của con đã bị mất chỉ còn lại của My thôi. - mẹ cậu - cái của con bị mất ak. sao kỳ vậy ta? - Hoàng - con nói kỳ gì? - ba cậu - tại Kiệt cũng có một sợi dây giống hệt của My ht;eblt,4 c Chap 26(tiếp theo): xin lỗi các bạn nha tại cái bàn phím nhà mình nó có vãn đề tí xúi,mong các bạn thông cảm nha! - tại Kiệt cũng có sợi dây chuyền giống hệt của My, nên con phân vân ko biết là sao? con cứ nghĩ là chắc đó là vật đính ước giữa 2 gia đình chứ? - Hoàng - thật hả? sao cậu ta lại có? nhà mình có đính ước với ai ngoài nhà Thảo đâu? - ba cậu - vậy ạ? con nghe cậu ta nói là cái đó có từ nhỏ rồi. - hoàng Tin này làm cho 2 ông bà càng khó hiểu. Sau khi Hoàng về phòng: - ông ak chẳng lẽ.....- mẹ cậu - bà cũng nghĩ giống tôi sao? nhưng nếu đó là sự thật thì thằng Hoàng chẳng lẽ là.... còn Thằng Kiệt chính là...., ko thể nào. - ba cậu - chẳng lẽ đó là duyên phận của ba chúng nó, tôi vẫn hy vọng nào đó tụi nó sẽ được vui vẻ.- mẹ cậu - để biết được sự thật thì cần gặp ba mẹ thằng Kiệt đã. - ba cậu - uhm ông nói đúng, mai ông sắp xếp công việc rồi đi với tôi luôn. - mẹ cậu - uhm. Sáng hôm sau: Sáng hôm sau: - hôm nay con nói Kiệt hẹn ba mẹ cậu ta cho ba mẹ gặp tí được ko? ba mẹ muốn làm rõ chuyện này. - ba cậu - dạ vâng. hoàng Chiều hôm đó: Sau khi chào hỏi xong hai gia đình bắt đầu vào cuộc nói chuyện: - gia đình tôi có một chuyện cần anh chị xác nhận để làm rõ một việc rất quan trọng đối với chúng tôi! - ba hoàng - anh chị cứ hỏi, nếu biết chúng tôi sẽ cung cấp. - ba Kiệt - sợi dây chuyền mà thằng Kiệt có là do đâu vậy ạ? - ba cậu - ak sợi dây đó ak, chúng tôi cũng ko biết nữa, từ khi ra viện thì chúng tôi đã thấy nó đeo rồi, lúc đó chúng tôi rất ngạc nhiên nhưng cứ nghĩ đó là quà của một ai đó thôi. nhưng sao anh chị biết vậy? - ba Kiệt Vậy là mẹ hoàng kể hết mọi việc cho ba mẹ Kiệt nghe....: - vậy là.... - mẹ Kiệt cũng hơi sốc. - vâng nhưng đó chỉ là suy đoán của chúng tôi mà thôi, vẫn chưa chắc chắn được nên cần 2 anh chị giúp đỡ, chúng ta cần đi kiểm tra. - ba hoàng - vâng cúng tôi hiểu rồi, vậy anh chị định ngày giờ đi rồi liên hệ với chúng tôi, tin này hơi sốc đỗi với chúng tôi, nên cần có thời gian nữa, vậy chúng nó biết chưa? - ba Kiệt - tụi nó vẫn chưa biết, vì chưa chắc lắm nên tôi cũng chưa nói gì hết sợ chúng nó hoảng. - ba hoàng - vâng anh chị làm phải lắm. ba Kiệt Vậy là cuộc gặp gỡ cũng kết thúc.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương