Tình Cờ Yêu - Love By Change

Fict 57 : Klatechno – Bonus (1)



Fict 57 : Klatechno – Bonus (1)

Chap 57 + 58 được viết theo yêu cầu của độc giả trên facebook.

Ngữ cảnh : Có thể coi như phần tiếp theo của fict 51 trong chùm fanfict này, khi bố mẹ của Techno đã biết Kla là bạn trai của Techno, đồng thời Techno cũng đã biết Kla là một chú sói nhỏ gian manh.

Nói chung là motip thì cũ rích, lời văn thì nhạt cmn nhẽo, ai quay đầu là bờ còn kịp.

=========

Trong phòng Kla, từng tiếng thở dốc vang lên nhỏ vụn lại như khó kìm nén, chiếc giường Kingsize vốn đã quá rộng rãi, vậy mà chính Kla vẫn còn thấy không đủ một chút nào!

- P’no, P’no, nâng chân lên một chút, một chút nữa...

- Ưm...đừng... Kla... Anh... Hư…

Kla vuốt đi vài giọt mồ hôi dày cay sống mắt, kéo đôi chân dài của Techno gác hẳn lên vai, côn thịt dưới thân lập tức thuận thế đẩy sâu hơn nữa,

- A... ha...

Techno giật bắn, trên môi miệng cắn chặt một mảnh ga giường đã nhàu nhĩ ngăn cho tiếng rên bật đừng quá lớn.

- Kla...

- Hự...

- Sâu quá...

Kla như nghe mà không nghe, bản chất đã là sói , giờ đây lại chẳng chút nào cần giấu diếm giữ lại, nghiêng mặt xoay lọn tóc mái đang rủ giọt mồ hôi , hôn lên cổ chân Techno đang cong lại kề bên vai:

- P’no ,

- Em yêu anh.,

Techno lắc mái tóc cháy nắng cố gắng kiềm lại tiếng rên rỉ bật nghẹn đầy trong cổ, lời yêu kia nghe đến mềm lòng, hậu huyệt sưng tấy tới nơi cũng đành nhẫn nại từng nếp gấp ,

- Hự...

- Hựm...

- Anh cũng yêu em...

Bốn chữ buông ra khó khăn đứt quãng theo từng cú thúc sâu lộng tới .

A....

Kla vừa mạnh mẽ, lại vừa khéo léo, nhất là ở khoản khiêu khích người này thì càng không cần nói tới, đôi bàn tay trụ nơi eo Techno chọn ra một góc phù hợp.

Thúc.

A....

Techno hoảng hốt, Kla như thế lại chí mạng thúc thẳng lên vào điểm chết người chôn sâu trong tiểu huyệt kia nữa...

Sướng quá...

Sướng đến bay bổng cả người,

Nước bọt lập tức theo khóe môi cong đỏ thấm tràn mảnh ga, Kla cười rộ , yêu chiều nhìn côn thịt người dưới thân đã đứng dậy tới lần thứ ba.

- P’no... Anh lại muốn tới?

- Hưm...

Techno đã xuất bắn hai lần, quả thật khó có thể hình dung côn thịt nhỏ lại vì bị đâm đến bật đứng dậy,

- Kla....

- Nhanh... hự... nhanh một chút...

Kla lập tức cúi người, ép cẳng chân dài kia gập xuống , cắn lên tai Techno:

- Rất sẵn lòng...

- Hưm...

Môi lại ngấu nghiến hôn lấy vành môi, Techno cũng cảm nhận được côn thịt của Kla chôn trong thân mình cũng đã nóng bỏng đến cực độ, vòng tay ôm chặt lấy lưng Kla, đầu móng tay cắt ngắn theo những cú đâm rút ra vào kìm không nổi mà cào thành những vết hồng nhạt..

Ha...

Ha...

Kla nghiến răng, cơn khoái cảm bật trào từ dưới hạ thân như một luồng điện tê dại điên cuồng truyền thẳng tới não,

A......

Tinh dịch nồng đậm phun tràn, mép huyệt đỏ lựng chứa không nổi nữa, trào dạt ra ngoài từng đợt bọt trắng...

Kla áp ngực xuống lồng ngực đã đầy vết hôn đỏ của Techno, thở từng ngụm lớn, tận hưởng từng cái hôn đáp trả rơi nhẹ trên tóc, trên trán,

- Kla...

- Kla...

- Em thật tuyệt..

- Ha....

Kla câu khóe miệng , dưới bụng, cậu em nhỏ của Techno cũng đã giật thẳng liên hồi, ứa ra từng đợt tinh dịch loãng sệt như nước...

Một đêm tình sắc.

=========

Sáng hôm sau, thứ hai,

Đúng ! , là thứ hai!

Bởi vì ngay sau khi khó tin nhưng vẫn phải cố mà tin rằng con trai lớn- Techno yêu quý của bố mẹ là Gay, đã thế còn là thụ ( cái này do miệng thằng Nic phát biểu ) .

Bố mẹ của Techno lập tức ra chỉ thị : chỉ cho phép Techno vắng mặt ở nhà một ngày trong tuần. Không được phép có ngoại lệ,

Techno có chút dở khóc dở cười , trước đây nói khó thì không khó, giờ lại hẳn ra mỗi ngày đều bị bố mẹ gọi điện về kiểm tra, thế nên đêm qua khi Kla vác cái mặt tội nghiệp ra mà chỉ chỉ xuống cậu em nhỏ nhịn đói nguyên tuần đã đội lều đứng dậy , Techno có chút không đành lòng.

Ừ thì dẫu sao cũng là cuối tuần, phóng túng một chút chắc cũng không sao?

-------

Một chút ư?!

Techno vừa mới tỉnh dậy đã hối hận gần chết!

Gần bốn tiếng đồng hồ! Đã vậy còn lăn lộn đủ mọi tư thế... khụ.. đủ mọi ngóc ngách trong căn phòng,

Nhổm dậy một cái, hít thẳng vào ngực một luồng khí lạnh!

Suýt... Ôi cái lưng, cái eo, cái hông! , đặc biệt là chỗ nào đó khó nói kia chắc chắn đã đỏ rực sưng tấy!.

Mặt Techno không khỏi nhăn thành một chùm, cổ họng cũng hơi đau , mí mắt cũng nặng chết đi được, chắc là do kêu rên cũng quá độ, mà nước mắt cũng tràn ra vì quá độ.

Kla còn chưa đến mười chín tuổi! , trời ạ! rút cuộc thì em ấy thực sự học được mấy cái tư thế khó nhằn đó ở đâu kia chứ?

Techno oán thán nhìn sang bên cạnh, vậy mà thủ phạm vẫn bình thản ngủ ngon lành bên cạnh, thấy động cũng chỉ mở hờ mí mắt:

- P’no... anh dậy sớm vậy?

Ngón tay thon dài đẹp mĩ mãn của Kla vòng qua eo người:

- Ngủ thêm một chút, nha....

Techno nghĩ tới điều gì, vội vã nhìn lên đồng hồ , trợn cả mắt kéo tay Kla ra khỏi:

- Chết rồi!

- Chín giờ rồi!

- Anh phải đi ngay!

Kla nghe thấy một câu này liền cũng ngồi dậy theo:

- Có việc gì thế?

Techno khập khiễng nhặt lại bộ quần áo dưới đất, vội đến xỏ ngược xỏ xuôi :

- Buổi phỏng vấn bên công ty K, anh đã nộp đơn xin thực tập bên ấy,

- Trời ơi! , chết rồi! muộn quá rồi!

Kla nghe vậy, đôi mày hơi chau lại một chút rồi cũng bước xuống:

- Em cũng đi.

Techno xua tay:

- Anh đi một mình được rồi,

- Em cứ ngủ thêm đi.

Techno vừa mới chỉnh xong bộ quần áo, bước chân chưa kịp bước tới bước thứ ba Kla đã tóm lấy cổ tay :

- Chờ em một chút, em muốn đi cùng với anh.

Techno lắc đầu nguầy nguậy:

- Không được! Mấy lần trước em đi cùng với anh đều xui lắm! .

- Mấy nơi đã chắc rồi đến cuối cùng lại đều không nhận!

- Lần này để anh đi một mình đi!

Kla còn muốn nói thêm, Techno đã chân thấp chân cao rời khỏi, tay nắm tới nắm cầm còn không quên ngoái lại một cái , y như rằng thấy được Kla đã bắt đầu mặc chỉn chu quần áo, tư thế là rất sẵn sàng .

Techno lập tức hằm hè:

- Anh cấm em không được đi theo!

Kla mới đóng được hai cúc áo liền buông tay tiến sát lại gần, ánh mắt vô cùng tội nghiệp :

- P’no…

Techno cương quyết:

- Không là không! . Nếu còn không tìm được nơi thực tập nữa, kỳ tới anh sẽ bị đánh trượt mất!

Kla mất mát nhìn tới, Techno nói xong cuối cùng cũng không đừng được mà mủi lòng, ghé sát, hôn chạm lên môi Kla :

- Kla, phỏng vấn xong… ừm…tối nay… ừm… anh rảnh.

Kla nghe được vậy, đáy mắt lập tức sáng lên , cầm lấy tay Techno miết miết:

- Vậy được, tối nay em sẽ tới đón anh.

- Được rồi!

Techno vừa rời khỏi, nụ cười trên môi Kla hơi cứng lại rồi trùng xuống.

Hừm!

Anh nghĩ rằng không để cho em đi cùng thì em sẽ không có cách sao? . Kla ngồi thững trên ghế, ngón tay hơi gõ nhẹ, suy tính một chút.

Techno đã lên năm thứ tư, việc tìm công ty thực tập và nộp báo cáo là điều đương nhiên. Tức cái Kla cậu đã sắp xếp mấy vị trí phù hợp trong công ty của gia đình , nhưng Techno đều nhất quyết từ chối, nói là không muốn phiền phức tới cậu!

Kla đôi mày khẽ chau lại,

Phiền cái gì chứ!

Anh đi làm bên ngoài mới chính là khiến em lo lắng. Ai biết được bên ngoài sẽ thế nào, bằng vẻ mặt ngờ nghệch đó của anh lại thêm cái tính cách thích giúp người ấy, em còn không phải lo chết sao?!.

P’no ơi là P’no!.

Thật đúng là muốn thử thách tính nhẫn nại của em mà….

--------

P’no rời đi không bao lâu, Kla cũng đã thay xong bộ quần áo chỉn chu, cầm chiếc chìa khóa xe trong tay, chính mình cũng muốn lập tức đi “ can thiệp “một chút.

- Cậu chủ,

- Ông chủ cho gọi cậu tới.

Kla hơi dừng lại.

Ba cậu ư? . Ông chẳng phải đang ở nước ngoài sao? Sao đột nhiên lại trở về mà không báo trước?

Kla quay sang, gật đầu:

- Được, tôi tới ngay.

---------

Biệt thự xa hoa rộng rãi, phòng nọ ngăn cách phòng kia lại là một khoảng không hề nhỏ.

Kla bình thản tiến về phía cửa phòng.

Đón nhận lại là một cái tát nẩy lửa

- Bốp!!!

Năm ngón tay in hằn trên má, Kla dằn trụ bước chân cũng không tránh khỏi chao đảo, sững sờ nhìn lên.

Cha cậu vành mắt đỏ rực như là cả đêm đều không ngủ, trong phòng khói thuốc vẫn còn đậm mùi , nghiến ra từng chữ:

- Thật không ngờ!

- Người mà ta đặt nhiều kỳ vọng nhất…

Kla tay đặt lên vết rát bỏng trên má, không mất bao nhiêu liền hiểu được. Thái độ của cha cậu như thế này, chắc chắn có liên quan tới Techno, tới việc cậu là Gay.

Bàn tay buông xuống, đầu ngón tay từng khớp đẹp như vẽ khẽ gom lại, cúi đầu :

- Ba, nếu ba đã biết, vậy… con xin ba chấp thuận.

Cha Kla nghiêng mặt , khuôn mặt của một doanh nhân thuần thục vững trải thương trường nhiều năm , giờ này không giấu nổi nét thất vọng khó kiềm:

- Kla.

- Con nên nhớ, dòng họ của con, thân phận của con.

- Tất cả mọi thứ, chính là không được phép!

- Sai lầm của con đến ngày hôm nay, dừng lại đi.

Kla ngẩng mặt, đôi mắt giống y hệt người đàn ông kia, lại bình thản đến không ngờ. Bởi lẽ những việc này là chuyện vốn nằm trong lòng bàn tay của cậu, đã sớm biết sẽ là như thế.

Cứng rắn :

- Không.

- Con sẽ không từ bỏ việc ở bên cạnh anh ấy.

Người đàn ông trung niên quay ngược lại, đối diện thẳng với ánh mắt không chút khuất phục nào của Kla, bàn tay đặt xuống một bên vai nặng nề:

- Không từ bỏ?

- Nhưng Kla, ta cho con biết: Ta không tin đứa trẻ kia cũng giống con.

Người đàn ông bỏ sự đè nén nơi đầu ngón tay, phủi đi trên vai áo cậu vài đường:

- Kla, con là đứa thông minh, xuất sắc.

- Ta tin con nhất định sẽ suy nghĩ kỹ, hiểu được mức độ nghiêm trọng nếu như việc con là Gay bị đồn thổi ra ngoài.

- Với lại việc yêu đương giữa hai thằng con trai, có được bao nhiêu cái kết tốt đẹp ?.

Kla như cũ, bất động, đáy mắt đều là những suy nghĩ không hề hợp với cái tuổi mười chín kia.

Một lời nói của cha cậu đều như moi ra nỗi lo lắng chí mạng nhất trong lòng ….

P’no….

Nơi này, hơi thuốc mỗi một vòng lan tỏa ,

Một nơi khác, sự nghẹn ngào cũng đốt cháy tâm gan.

=====

Công ty K.

Không có bất cứ sự tiếp đón nào của bộ phận tuyển dụng hay nhân sự.

Trong văn phòng rộng lớn, người đàn bà ăn mặc đẹp đẽ đặt trước mặt Techno một kiện phong bì dày .

- Techno. Cháu cũng không còn nhỏ nữa, ta nghĩ cháu hiểu ý của ta.

Techno đôi bàn tay mười ngón lồng chặt dưới gậm bàn khẽ run . Người trước mặt này, là mẹ của Kla.

Khi vừa tới là giật mình khó tin, về sau từng lời đều khiến cả người cậu lặng đi.

Một xấp phong bì, vài lời trịnh trọng mà thấm đau,

Để đổi lấy một sự chia lìa.

Techno không giảo hoạt, cũng không biết bằng cách nào để có thể đáp trả người phụ nữ này, làn môi cong chỉ có thể mấp máy vài từ:

- Cháu…

- Việc này…

Bên cạnh bà, một cô gái xinh đẹp ôm lấy tay mẹ Kla , ngọt ngào:

- Dì à, cháu thấy người này là chê chưa đủ.

Sau đó người con gái xinh đẹp kia - Maya – quay về phía Techno:

- P’ à, anh cần bao nhiêu thì cứ nói thẳng ra đi? Chẳng phải anh cũng chỉ là từ chỗ P’Kla muốn tiền sao? . Anh đừng có cứng đầu như vậy, dì cũng đã nói rất rõ ràng rồi, Kla và em sẽ sớm tổ chức lễ đính hôn, không lẽ anh lại đi giành chồng của người khác? Anh cũng là đàn ông mà, phải có một chút xấu hổ chứ?.

Techno cứng giọng, trong cổ họng một cỗ chua xót dâng lên, mẹ Kla đã giới thiệu ngay từ đầu , Maya chính là người mà gia đình Kla chọn lựa.

Bản thân cậu, còn cái gì để nói đây?!

Mẹ Kla vỗ lên bàn tay Maya, sau đó từ trong túi xách cầm ra một chi phiếu, đặt thêm trước mặt cậu, chỉ tay lên ô trống:

- Vì Kla và cháu… cũng gọi là có tình cảm, vậy nên ta sẽ không ép, cũng không muốn làm tổn thương đến cháu.

- Cháu có thể viết số tiền đề nghị nên đây.

- Còn mọi việc khác cháu nên nhớ rõ, có chừng mực một chút.

Techno cảm giác như mọi việc đêm hôm qua, sự quyến luyến, nụ hôn cháy bỏng đầu ngón tay trêu ghẹo, từng tiếng rên một…

Tất cả đều là ảo giác , chỉ là ảo giác xẹt qua.

Thứ ngay trước mắt này, một tấm chi phiếu hàng thật giá thật bày ngay trước mắt này, nụ cười của Maya, sự xinh đẹp của một người con gái, hương nước hoa đắt tiền phảng phất…

Ấy, mới là sự thật.

Ngay cả sự nghiệt ngã ngoài kia giữa một chiếc xe máy rẻ tiền đậu bên cạnh một chiếc ô tô đời mới trị giá hàng triệu bath, ấy … mới là sự thật .

Cuống tim nghẹn, ngón tay đan nhau siết đến đau, câu lên vành mắt đã muốn đỏ hoe.

Maya trong lòng sung sướng nhìn một cảnh này. Kla!, ngoài tôi ra, không ai có thể có được anh!,

Ánh mắt sáng, nụ cười mê người, sống mũi thẳng, đến ngay cả một cái chớp mắt cũng ma mị…

Tôi yêu anh đến như thế, say anh đến như thế! Làm sao có thể để một thằng con trai nghèo nàn ngu ngốc cướp anh đi được! .

Mẹ Kla cũng dường như không kiên nhẫn được nữa, hít sâu một ngụm, chỉnh lại vạt áo:

- Tuổi trẻ thường bồng bột, Kla lại mới chỉ mười chín, ta tin chắc chắn nó cũng sẽ không có hứng thú lâu với cháu.

- Hơn nữa, dù nó có là bi, thì cuối cùng cũng sẽ chọn lựa một người con gái để kết hôn thôi.

- Techno , cháu suy nghĩ kỹ đi rồi cho ta câu trả lời.

Người đàn bà đứng dậy,

Maya cũng thong thả đứng dậy theo.

Tiếng giày cao gót nhẹ đạp trên nền gạch men kia, hay là đang đạp thẳng lên lồng ngực Techno từng nhát, từng nhát?

Một giọt nước mắt nóng hổi rơi xuống bàn, nhòe nhoẹt.

Cổ họng khàn đặc, tiếng nói bung ra vỡ tan bầu không khí :

- Không!

- Cháu sẽ không chia tay N’Kla.

- Đối với cháu, mọi thứ bây giờ… không có gì quan trọng hơn em ấy đâu cô!

Mẹ Kla xoay ngược người lại, Maya cũng trợn tròn mắt, bước chân chết sững.

Techno vụt đứng dậy, cúi gập người:

- Xin phép cô, nhưng… cháu sẽ không từ bỏ.

Người lách qua người, chạy vụt đi.

Chiếc xe máy tàn cỗi run run từng vòng bánh xe lăn đều, quay tròn quay tròn.

Quay cả giọt nước mắt vừa đi vừa khóc, gạt ngang khỏi má..

Kla à…

-------

Văn phòng lặng như tờ, cửa đã mở lại không bước chân ai rời khỏi, mẹ Kla nhìn chiếc phong bì còn nguyên chưa bóc, lại nhìn tấm chi phiếu kia chưa điền cả một con số, nhẹ thở dài.

Có lẽ… là yêu rất nhiều chăng?

Tuổi trẻ, quả thực là ngông cuồng.

Maya thì không như thế, không như thế. Lòng gợn sóng ngầm,

========//==============
Chương trước Chương tiếp
Vietwriter; Bongdaso; Bongdapro; Keonhacaivip; W88; NEW88; NEW88;
Tele: @erictran21
Loading...