Tình Đắng, Tổng Tài Tìm Lại Vợ Yêu
Chương 37: Kỉ niệm ngày thành lập trường
Tan học Thẩm Tuyết đang định ra về thì nhận được điện thoại của Lam Tố Tố
. Cô vui mừng vội vàng nghe máy:
- Tố Tố, mấy hôm nay cậu nghỉ học đi đâu vậy? mình đang định đến nhà tìm cậu.
Lam Tố Tố ở đầu dây bên kia áy náy nói:
- Tuyết Nhi, xin lỗi cậu nhé, công ty bên nước ngoài của ba mẹ mình có chút vấn đề, mình phải sang hỗ trợ bên này tầm một hoặc hai tháng, tiện thể rèn luyện kinh nghiệm luôn. Mẹ mình cũng xin nghỉ ở trường cho mình rồi. Vì gấp quá nên giờ mình mới thông báo cho cậu biết được. Anh Lam Quân thì quản lý công ty trong nước. Tuyết Nhi, cậu có bất kì vấn đề gì thì cứ đi tìm anh ấy nhé, anh ấy sẽ giúp cậu, cậu đừng có ngại nhé.
Thì ra Lam Tố Tố phải ra nước ngoài một chuyến, Thẩm Tuyết có hơi buồn vì vắng Lam Tố Tố ở đây nhưng cô cũng mong Lam Tố Tố tích lũy được nhiều kinh nghiệm,dù gì sau này cũng phải cùng anh Lam Quân quản lý tài sản gia đình thay ba mẹ.
- Tố Tố, vậy cậu cố lên nhé, cố gắng làm việc cho tốt. Mình ở đây mọi chuyện đều ổn, cậu đừng lo lắng. Mình chờ cậu trở về.
Lam Tố Tố nói thêm vài câu nữa với Thẩm Tuyết rồi vội vàng cúp máy, có vẻ như cô ấy cũng đang bận.
Thực ra đây chính là kế hoạch của bà Lam, mẹ của Lam Tố Tố. Bà ấy biết Lam Tố Tố chơi thân với Thẩm Tuyết lại muốn làm mai mối Thẩm Tuyết cho anh trai Lam Quân. Bà không thể để chuyện này xảy ra được. Lam Quân mới quen với Thẩm Tuyết là nhờ có Lam Tố Tố, chỉ cần tách Lam Tố Tố và Thẩm Tuyết ra một thời gian thì Thẩm Tuyết và Lam Quân cũng không cơ hội tiếp xúc,liên quan gì với nhau được nữa.
Bà Lam cũng không cấm cản chuyện các con bà chơi thân với Thẩm Tuyết nhưng bây giờ hoàn cảnh gia đình cô như vậy, Thẩm thị đã không còn, ba cô lại còn đi tù, bà không thể chấp nhận được chuyện tình cảm của Thẩm Tuyết và Lam Quân xảy ra được.
Thẩm Tuyết, thậm chí cả Lam Tố Tố và Lam Quân đều không biết những chuyện toan tính này của bà Lam.
Thẩm Tuyết vẫn đi học và đi làm, thời gian này cũng tương đối yên lành đối với cô. Kể từ khi gặp Lăng Trạch Hàn ở nhà hàng của Tống Thiên Lỗi, cô cũng không gặp lại anh nữa.
Sắp tới là lễ kỉ niệm hai mươi năm năm ngày thành lập trường đại học Thanh Hoa, mỗi lớp sẽ phải chuẩn bị một tiết mục văn nghệ để biểu diễn trong ngày hôm đó. Cô chủ nhiệm biết Thẩm Tuyết có lăng khiếu về văn nghệ nên đã chỉ định cô biểu diễn một bài múa, nếu may mắn đạt giải sẽ nhận được tiền thưởng cao. Đây là vinh dự của mỗi lớp nên Thẩm Tuyết cũng không từ chối. Cô và một vài bạn nữ có năng khiếu trong lớp sẽ cùng nhau luyện tập, đương nhiên Thẩm Tuyết sẽ là người múa chính.
Ngày thành lập trường được tổ chức vào hôm thứ sáu sau đó học sinh sẽ được nghỉ học hai ngày thứ bảy và chủ nhật. Trường đại học Thanh Hoa là một trường đại học lớn, những cựu học sinh thành đạt và các mạnh thường quân cũng đều đổ về trường tham dự buổi lễ kỉ niệm long trọng này.
Trong buổi lễ hôm nay cũng sẽ tiến hành trao thưởng và trao tặng học bổng cho một số bạn học sinh có thành tích xuất sắc. Sau đó sẽ tổ chức tiệc tối để ăn mừng.
Cánh nhà báo,truyền thông, truyền hình cũng đổ xô về đây để đưa tin về sự kiện lớn này thậm chí còn được đưa lên trang bìa của những tạp chí lớn.Phải nói rằng đây là sự kiện được tổ chức rất quy mô và hoành tráng.
Thẩm Tuyết cùng mười bạn nữ đang ngồi trong phòng trang điểm, trang phục biểu diễn cũng đã được mặc lên người.
Thẩm Tuyết vốn đã xinh đẹp khi cô trang điểm vào đúng là lại càng xinh đẹp vạn phần, mái tóc dài đến eo được xõa bung ra chỉ tết hai bên mái,trên đầu cài vòng hoa baby nhỏ, váy đỏ xòe dài thắt eo nhỏ, khuôn mặt phấn hồng, đôi mắt to tròn lúng liếng cùng hàng mi cong dài. Đúng là xinh đẹp không sao tả xiết.
- Thẩm Tuyết,nhìn cậu xinh thật đấy.
- Ôi, thế này bọn tớ đúng là chỉ làm nền cho cậu thôi mà.
- Bọn tớ là con gái nhìn cậu còn thấy mê huống chi là cánh đàn ông chứ, dễ thương quá đi.
Thẩm Tuyết được các bạn khen cũng thấy ngại ngùng, cô mỉm cười khiêm tốn:
- Các cậu ai cũng đều xinh đẹp đâu phải mình tớ đâu. Xem đi chúng ta là một đội mà, thiếu ai cũng thấy không đẹp cả.
Mười một cô gái đứng trước gương nhìn nhau mỉm cười, đúng là ai cũng xinh đẹp mỗi người mỗi vẻ.
Tiết mục của đám người Thẩm Tuyết được xếp thứ năm, không sớm không muộn vừa hay vừa vặn.
Sau tiết mục thứ tư, người dẫn chương trình bắt đầu giới thiệu đến tiết mục múa của lớp K90, chính là tiết mục múa của lớp Thẩm Tuyết.
Ánh đèn sân khấu tối xuống, rèm cũng được kéo ngang che giấu cho màn tiến ra sân khấu của các cô gái.
. Cô vui mừng vội vàng nghe máy:
- Tố Tố, mấy hôm nay cậu nghỉ học đi đâu vậy? mình đang định đến nhà tìm cậu.
Lam Tố Tố ở đầu dây bên kia áy náy nói:
- Tuyết Nhi, xin lỗi cậu nhé, công ty bên nước ngoài của ba mẹ mình có chút vấn đề, mình phải sang hỗ trợ bên này tầm một hoặc hai tháng, tiện thể rèn luyện kinh nghiệm luôn. Mẹ mình cũng xin nghỉ ở trường cho mình rồi. Vì gấp quá nên giờ mình mới thông báo cho cậu biết được. Anh Lam Quân thì quản lý công ty trong nước. Tuyết Nhi, cậu có bất kì vấn đề gì thì cứ đi tìm anh ấy nhé, anh ấy sẽ giúp cậu, cậu đừng có ngại nhé.
Thì ra Lam Tố Tố phải ra nước ngoài một chuyến, Thẩm Tuyết có hơi buồn vì vắng Lam Tố Tố ở đây nhưng cô cũng mong Lam Tố Tố tích lũy được nhiều kinh nghiệm,dù gì sau này cũng phải cùng anh Lam Quân quản lý tài sản gia đình thay ba mẹ.
- Tố Tố, vậy cậu cố lên nhé, cố gắng làm việc cho tốt. Mình ở đây mọi chuyện đều ổn, cậu đừng lo lắng. Mình chờ cậu trở về.
Lam Tố Tố nói thêm vài câu nữa với Thẩm Tuyết rồi vội vàng cúp máy, có vẻ như cô ấy cũng đang bận.
Thực ra đây chính là kế hoạch của bà Lam, mẹ của Lam Tố Tố. Bà ấy biết Lam Tố Tố chơi thân với Thẩm Tuyết lại muốn làm mai mối Thẩm Tuyết cho anh trai Lam Quân. Bà không thể để chuyện này xảy ra được. Lam Quân mới quen với Thẩm Tuyết là nhờ có Lam Tố Tố, chỉ cần tách Lam Tố Tố và Thẩm Tuyết ra một thời gian thì Thẩm Tuyết và Lam Quân cũng không cơ hội tiếp xúc,liên quan gì với nhau được nữa.
Bà Lam cũng không cấm cản chuyện các con bà chơi thân với Thẩm Tuyết nhưng bây giờ hoàn cảnh gia đình cô như vậy, Thẩm thị đã không còn, ba cô lại còn đi tù, bà không thể chấp nhận được chuyện tình cảm của Thẩm Tuyết và Lam Quân xảy ra được.
Thẩm Tuyết, thậm chí cả Lam Tố Tố và Lam Quân đều không biết những chuyện toan tính này của bà Lam.
Thẩm Tuyết vẫn đi học và đi làm, thời gian này cũng tương đối yên lành đối với cô. Kể từ khi gặp Lăng Trạch Hàn ở nhà hàng của Tống Thiên Lỗi, cô cũng không gặp lại anh nữa.
Sắp tới là lễ kỉ niệm hai mươi năm năm ngày thành lập trường đại học Thanh Hoa, mỗi lớp sẽ phải chuẩn bị một tiết mục văn nghệ để biểu diễn trong ngày hôm đó. Cô chủ nhiệm biết Thẩm Tuyết có lăng khiếu về văn nghệ nên đã chỉ định cô biểu diễn một bài múa, nếu may mắn đạt giải sẽ nhận được tiền thưởng cao. Đây là vinh dự của mỗi lớp nên Thẩm Tuyết cũng không từ chối. Cô và một vài bạn nữ có năng khiếu trong lớp sẽ cùng nhau luyện tập, đương nhiên Thẩm Tuyết sẽ là người múa chính.
Ngày thành lập trường được tổ chức vào hôm thứ sáu sau đó học sinh sẽ được nghỉ học hai ngày thứ bảy và chủ nhật. Trường đại học Thanh Hoa là một trường đại học lớn, những cựu học sinh thành đạt và các mạnh thường quân cũng đều đổ về trường tham dự buổi lễ kỉ niệm long trọng này.
Trong buổi lễ hôm nay cũng sẽ tiến hành trao thưởng và trao tặng học bổng cho một số bạn học sinh có thành tích xuất sắc. Sau đó sẽ tổ chức tiệc tối để ăn mừng.
Cánh nhà báo,truyền thông, truyền hình cũng đổ xô về đây để đưa tin về sự kiện lớn này thậm chí còn được đưa lên trang bìa của những tạp chí lớn.Phải nói rằng đây là sự kiện được tổ chức rất quy mô và hoành tráng.
Thẩm Tuyết cùng mười bạn nữ đang ngồi trong phòng trang điểm, trang phục biểu diễn cũng đã được mặc lên người.
Thẩm Tuyết vốn đã xinh đẹp khi cô trang điểm vào đúng là lại càng xinh đẹp vạn phần, mái tóc dài đến eo được xõa bung ra chỉ tết hai bên mái,trên đầu cài vòng hoa baby nhỏ, váy đỏ xòe dài thắt eo nhỏ, khuôn mặt phấn hồng, đôi mắt to tròn lúng liếng cùng hàng mi cong dài. Đúng là xinh đẹp không sao tả xiết.
- Thẩm Tuyết,nhìn cậu xinh thật đấy.
- Ôi, thế này bọn tớ đúng là chỉ làm nền cho cậu thôi mà.
- Bọn tớ là con gái nhìn cậu còn thấy mê huống chi là cánh đàn ông chứ, dễ thương quá đi.
Thẩm Tuyết được các bạn khen cũng thấy ngại ngùng, cô mỉm cười khiêm tốn:
- Các cậu ai cũng đều xinh đẹp đâu phải mình tớ đâu. Xem đi chúng ta là một đội mà, thiếu ai cũng thấy không đẹp cả.
Mười một cô gái đứng trước gương nhìn nhau mỉm cười, đúng là ai cũng xinh đẹp mỗi người mỗi vẻ.
Tiết mục của đám người Thẩm Tuyết được xếp thứ năm, không sớm không muộn vừa hay vừa vặn.
Sau tiết mục thứ tư, người dẫn chương trình bắt đầu giới thiệu đến tiết mục múa của lớp K90, chính là tiết mục múa của lớp Thẩm Tuyết.
Ánh đèn sân khấu tối xuống, rèm cũng được kéo ngang che giấu cho màn tiến ra sân khấu của các cô gái.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương