[Tinh Tế] Toàn Vũ Trụ Không Có Một Gốc Thực Vật

Chương 10:



Tô Kiều làm riêng một cái lồng phòng hộ cấp 3, tính ra xong xuôi tất cả phải bỏ ra tầm 12 vạn đá năng lượng.

Tô Kiều mua loại lồng phòng hộ này vì công năng ẩn nấp của nó, nếu không lỡ có một ngày cô làm cho ốc đảo của mình xanh um, tươi tốt, rực rỡ sắc màu, sau đó quân đội liên bang lại lái vào, mạnh mẽ trưng dụng, lúc đó sợ răng cô sẽ trực tiếp thành con chuột bạch trong phòng thí nghiệm.

Ngoài ra, mấy ngày qua cô cũng lén lén lút lút ở khu 3 gieo chút cây trồng, dự định ở các nơi trong Hắc tinh trồng một ít thực vật để đánh lạc hướng.

Phương châm sinh tồn duy nhất luôn luôn đúng ở tận thế chính là sống hèn mọn như chó.

Tô Kiều đặt xong lồng phòng hộ, thanh toán tiền cọc, sau ba ngày đã nhận được hàng.

So với tưởng tượng thì không giống, tạo hình của lồng phòng hộ tinh tế chính là một người máy, chỉ cần đem người máy này đặt xuống, sẽ mở ra lồng phòng hộ.

Sau khi có hàng, Tô Kiều phát hiện tài khoản Atula của mình cũng bị trừ đi 100 vạn đá năng lượng, tài khoản chỉ còn có 2 vạn, thật sự là nghèo rớt mồng tơi mà.

Buổi chiều cùng ngày, cô ngồi tinh hạm đến ốc đảo, đem người máy phòng hộ đặt xuống vị trí đã chọn, sau đó mở hình thức lồng phòng hộ, nhất thời toàn bộ ốc đảo liền biến mất trong tầm nhìn, từ trên cao nhìn xuống cũng chỉ thấy một mảnh hoang mạc mà thôi.

Hơn nữa thông tin điều khiển của người máy phòng hộ này cũng kết nối, cô có thể điều khiển từ xa, đối với khoa học kỹ thuật thời đại tinh tế, Tô Kiều thật sự rất hài lòng.

Cô mở chức năng ẩn nấp và phòng hộ, thấy mấy ngày nay sách tranh không ngừng hấp thu giá trị phóng xạ, lại mở khóa thêm vài chủng loại mới.

Sách tranh thực vật đã mở khóa:

Cỏ xanh 10 giá trị phóng xạ

Cây thông, cây hoa 1000 giá trị phóng xạ

Cây đào, cây lê 5000 giá trị phóng xạ

Cây Hồ Xương, cây xương rồng 10.000 giá trị phóng xạ

Còn các chủng loại khác chưa mở khóa.

Giá trị thu thập tối đa của sách đã đạt hạn mức 15.000

Đổi giá trị phóng xạ lấy cây Hồ Dương và cây xương rồng, Tô Kiều đem chúng gieo trồng xung quanh vòng ngoài ốc đảo, sau đó mới vui vẻ trở về căn cứ.

Bên trong vực sâu khu 9 của Hắc tinh

“Tích – phát hiện hướng đông bắc 50 km xuất hiện khu an toàn, bắt đầu đo lường, phân tích nồng độ phóng xạ.”

Nơi đáy vực sâu đang bị che lấp dưới tầng tầng sương mù phóng xạ, một người đàn ông có thân hình thon dài, khuôn mặt tuấn mỹ đang nằm, cơ giáp bên ngoài đã sớm bị ăn mòn, cả người đều bị bảo phủ bên trong phóng xạ màu đen, cơ giáp trên cánh tay tỏa ra hào quang yếu ớt, chặt chẽ bảo vệ tâm mạch của hắn.

“Đo lường kết thúc, 50km hướng đông bắc có giá trị phóng xạ là 0.” Cơ giáp được nhân cách hóa phát ra âm thanh khiếp sợ.

Hệ thống cảnh cáo cũng đồng thời vang lên: “Cảnh cáo, nguồn năng lượng sắp cạn kiệt, nguồn năng lượng sắp cạn kiệt. Cảnh cáo, giá trị phóng xạ đạt đến mức lịch sử, cảnh cáo, giá trị phóng xạ đạt đến mức lịch sử.”

Bị phóng xạ ăn mòn, người đàn ông vẫn hôn mê không nhận thức được gì.

“Đóng cơ giáp, sử dụng hết tốc lực đi về vị trí 50 km hướng đông bắc.” Ánh sáng của cơ giáp trên cánh tay trở nên ảm đạm, “Tu, phải sống.”

Cơ giáp đóng lại, túi khí màu đen dùng hết tất cả năng lượng còn sót lại, xuyên qua khu phóng xạ nồng đậm, bay về hướng của ốc đảo, như một vệt ánh sáng lặng lẽ xuyên qua lồng phòng hộ, chìm vào đấy hồ xanh thẳm.

Đêm khuya yên lặng nhừ tờ, bên trong lồng phòng hộ, cỏ non xanh mướt, cây nhỏ nảy mầm vui sướng trưởng thành, tỏa ra từng đoàn ánh sáng xanh lục trong suốt, tinh lọc phóng xạ dưới dấy hồ.

Sau khi mua được lồng phòng hộ, Tô Kiều lại càng gần hơn với giấc mơ của kiếp trước, ngày càng có nhiệt tình, chỉ có điều đá năng lượng ở khu 3 đã bị bọn họ đào gần hết, Tô Kiều và đội của Chú Lý ra ngoài nửa ngày, cũng không có thu hoạch quá lớn.

Tô Kiều bắt đầu đánh chủ ý tới việc săn giết dị thú.

Ở Hắc tinh, đối tượng tham gia thu nhặt đá năng lượng chủ yếu là các tán nhân (người tự do, không tham gia công hội, chiến đội) và các đội ngũ nhỏ, người có thực lực đều sẽ lựa chọn gia nhập chiến đội ở khu vực.

Các mỏ đá năng lượng đều nằm tập trung trong tay quân khu hoặc công hội, vì hòa bình của Hắc tinh, quân đội và công hội cũng sẽ phân chia cho các chiến đội chút thịt, tại khu an toàn của Tô Kiều chủ yếu có hai chiến đội là Tham Lang và Liêm Đao

“Tham lang hay Liêm Đao đều tốt, sau lưng đều có thế lực ủng hộ.” Chú Lý vừa chơi điện tử vừa cười lạnh, “Sau lưng chiến đội Tham Lang là quân khu liên bang, sau lưng Liêm Đao là công hội do các nhà giàu tạo thành, một năm qua, quân khu và công hội tranh đấu một mất một còn, khổ nhất vẫn là các lưu vong giả như chúng ta mà thôi.”

“Không sai, nghe chú Lý của mấy người đi, chúng ta an phân tích cóp qua ngày, mỗi ngày bình an là may mắn nhất. Đừng nghĩ gì về việc gia nhập chiến đội.” Lão mù nhìn chân của mình, cười khổ nói: “Tôi và A Lý vì gia nhập chiến đội, suýt nữa đem mạng để lại đó.”

Buổi chiều Tô Kiều không đi ốc đảo, tới chỗ Lão mù lấy đồ làm bếp, vừa vặn đúng lúc gặp đội ngũ đang họp.

“Ở khu an toàn, chúng ta có thể sống nhiều nhất 10 năm, Mộc Dao còn trẻ như vậy, còn có Mã Tu, Hắc oa, chẳng lẽ đời này cứ qua như vậy sao?” Mộc Đan sắc mặt khó coi nói lại.

“Không sai, gia nhập chiến đội mỗi tháng đều có phí hỗ trợ, tham dự săn giết dị thú còn có khen thưởng, cháu còn muốn mua lồng phòng hộ cấp 1 để mẹ và mọi người vào ở, coi như không thể rời khỏi Hắc tinh 12 khu chúng ta cũng không thể cứ uất ức mà sống như vậy được.” Mộc Dao hung hồn biện luận.

“Tô Kiều, cô tới thật đúng lúc, hai anh em họ Mộc muốn vào chiến đội, chú Lý không cho, cô tới nói một câu nào.” Mã Tu nhìn thấy Tô Kiều, vội vã kéo cô qua.

“Kiều Kiều, cháu đến rồi? Cối xay thịt, còn có giá nướng, bếp lò, cuốc chú đều làm được cho cháu rồi.” Lão mù nhìn thấy Tô Kiều liền vui vẻ ra mặt, đem một đống đông đông tây tây lấy ra như hiến vật quý.

Tô Kiều nhìn qua một chút, quả thực gần như giống nguyên bản, rất hài lòng gật gật đầu, thanh toán cho Lão mù 200 đá năng lượng đen.

“Qúa tốt, Lão mù, chú thật lợi hại.”

“Chú chỉ thu tiền nguyên liệu, đưa chú 100 viên là được rồi.” Lão mù nhận được khích lệ, vẻ mặt tươi cười, bàn tay khô ráp nứt nẻ đêm đếm một nửa đá năng lượng, nhét trả lại cho Tô Kiều.

“Chú cứ giữ lấy đi, cháu sẽ lập tức gia nhập chiến đội, cũng không thiếu chút tiền này.” Tô Kiều cười nhẹ, đem đá năng lượng đưa lại, nhìn về phía anh em nhà họ Mộc, nói tiếp: “Các người dự định gia nhập chiến đội nào?”

Hai người Mộc Đan, Mộc Dao liền vui mừng, mồm năm miệng mười nói rằng: “Tham , Tham Lang, chiến đội bọn họ có phúc lợi cao, hơn nữa nghe nói bầu không khí cũng thân thiện, nghĩa khí.”

“Vậy thì chiến đội Tham Lang đi.” Tô Kiều gật đầu, dựa vào quân khu dù sao cũng hơn là dựa vào các thế lực nhà giàu.

Tô Kiều gia nhập chiến đội cũng có ý nghĩ dựa vào đại thụ mà an nhàn, cô vừa biết tán nhân không thể vào các khu 5 đến khu 9, muốn vào các khu vực này phải là các đội ngũ có ít nhất 5 người trở lên, mỗi lần đi vào đều phải nộp thuế phí.

“Kiều Kiều, vậy tôi cũng đi.” Mã Tu và Hắc Oa cũng dồn dập tiếp lời.

“Hồ đồ.” Chú Lý tức đến mức giậm chân, cầm cái que cốc lên đầu Mã Tu và Hắc Oa, “Hai đứa tụi bây đi chính là chịu chết, không được đi.”

“Hắc Oa và Mã Tu không được đi, đi theo chỉ cản chân sau của tôi, hai người cứ đi theo chú Lý thu nhặt đá năng lượng, chờ thực lực tăng lên lại nói.” Tô Kiều tỉnh táo nói.

Hai người oan ức nhìn Tô Kiều, cũng biết thực lực của mình không đủ, không nói thêm lời nào.

“Tô Kiều, cô thật sự muốn gia nhập chiến đội ?” Chú Lý thở dài hỏi.

“Vâng, cháu muốn săn giết dị thú, chú Lý, chú biết tại sao liên bang và công hội đều muốn thu thập đá năng lượng cao cấp không?”

Tô Kiều đến tinh tế cũng đã nửa tháng, ý thức nhạy bén dần dần ý thức được đá năng lượng, đặc biệt là loại đá cao cấp tuyệt đối không phải chỉ có chức năng “tiền” lưu thông như vậy, kiếp trước, dị năng giả đều dựa vào tinh hạch tang thi để tu luyện, đá năng lượng ở tinh tế tất nhiên cũng sẽ có nhiều công dụng.
Chương trước Chương tiếp
W88

SAO WIN

NEW88

Tele: @erictran21
Loading...