[Tinh Tế] Toàn Vũ Trụ Không Có Một Gốc Thực Vật

Chương 39:



Tô Kiều cùng Tô Lý về khu an toàn, báo một tiếng với chú Lý nếu không có chuyện quan trọng thì không nên ra cửa, moi người đều cẩn thận một chút.

Cô cũng có chút ảo não, đây là thời điểm mấu chốt, người gọi là “Trạch” mà cô cứu về cũng đã tỉnh lại, ốc đảo sa mạc lại chỉ có một cái lồng phòng hộ cấp 3 che giấu, nếu có người đi nhầm vào, bí mật của cô sẽ không thể giấu được nữa.

Tô Kiều bên này lo lắng suy nghĩ phương pháp giải quyết, bên kia Lãnh Diệu đã liên hệ với cô.

“Tô Kiều, có một nhiệm vụ dài hạn, cô có hứng thú không?” Lãnh Diệu luôn lời ít ý nhiều nói.

“Nhiệm vụ gì?”

“Phòng nghiên cứu của quân khu muốn thu thập mẫu vật ở khu vực bên ngoài khu 9, cần tìm lính đánh thuê có thể tin tưởng được, Lão viện trưởng tìm tới thiếu tá Tả Dật muốn anh ta tuyển vài người đủ tiêu chuẩn.” Lãnh Diệu nói đơn giản, “Viện nghiên cứu cao cấp ở Tử tinh có địa vị rất cao, bọn họ tiến hành đều là nghiên cứu cơ mật, đồng thời có được miễn nhiễm từ bên liên bang.”

“Quyền miễn nhiễm?” Tô Kiều sửng sốt, có phải là ý mà cô đang nghĩ tới không?

“Không sai, tất cả những lưu vong giả bị lưu đày đến Hắc tinh đều không thể rời khỏi nơi này, trừ phi có được quyền miễn nhiễm từ liên bang, mà viện nghiên cứu cao cấp của Tử tinh chính là con đường tốt nhất, một khi có thể được được mối quan hệ tốt với viện trưởng, để viện trưởng đồng ý cho phép cô gia nhập viện nghiên cứu, cô cùng Tô Lý có thể rời khỏi nơi này. Đây chính là biện pháp duy nhất mà chúng ta có thể nghĩ đến được.”

Tả Dật là thiếu tá quân cảnh, bất cứ lúc nào đều có thể rời khỏi Hắc tinh, còn hắn thì có nhiệm vụ khác trên người, đáng tiếc nhất chỉ có Tô Kiều.

Từ chuyện của Thập Nhất, Lãnh Diệu và Tả Dật đều vẫn đang nghĩ biện pháp, xem có thể giúp đỡ Tô Kiều hay không, trùng hợp lúc này viện nghiên cứu lại muốn tìm người hỗ trợ thám hiểm khu 9, đây chính là cơ hội tuyệt hảo, có thể để Tô Kiều thoái khỏi thân phận lưu vong giả hay không phải xem vào lần thực hiện nhiệm vụ này.

Vì vậy, ngay khi nhận được thông tin từ lão viện trưởng, Tả Dật đã lập tức đồng ý và liên hệ với Lãnh Diệu.

“Cụ thể tình huống như thế nào?” Tô Kiều không bị miếng bánh lớn này làm cho u mê, tỉnh táo hỏi lại

“Viện nghiên cứu muốn tiến hành nghiên cứu trong nửa tháng, sáng đi, trưa về, đa số là khu vực chưa được thám hiểm bên ngoài khu 9, quân khu sẽ phái 2 người, phía bên chúng ta 3 người, tạo thành đội ngũ nhỏ 5 người, chủ yếu là đảm nhận nhiệm vụ bảo vệ an toàn cho nghiên cứu viên, một khi phát hiện tình huống không đúng liền rút về. Thù lao nửa tháng là 10 vạn đá năng lượng.”

Tô Kiều nghe vậy mở to mắt, 10 vạn đá năng lượng? Viện nghiên cứu lại giàu đến mức này sao? Nếu nói nhiệm vụ không có gì nguy hiểm, cô cũng không phải ngốc.

“Nhận, đội trưởng, người trong tổ có thể tin được không?” Tô Kiều lập tức quyết định, khu 9 cũng là nơi cô muốn thăm dò thực hư, cứ xem như là đi mở đường.

Bên Tả Dật sẽ phái ra hai thân tín có kinh nghiệm, tôi sẽ dẫn đội, đem theo cô và Đầu trọc”, Lãnh Diệu nói xong liền mỉm cười.

“Đội trưởng, anh dẫn đội sao?” Tô Kiều mừng rỡ.

“Ừm.” Lãnh Diệu gật đầu, Tả Dật không thoát thân được, chỉ có thể để hắn ra trận, vừa lúc thời gian này muốn tránh đi phong ba từ công hội, nhận một nhiệm vụ cũng không sai. Những lão già bên viện nghiên cứu kia, mỗi người đều có hậu trường, trong bụng cũng không biết ẩn giấu bao nhiều bí mật, nếu thật sự xảy ra chuyện chính là tổn thất của tinh tế.

“Sáng sớm mai chúng ta tập hợp, cùng người của viện nghiên cứu làm quen trước, cần phải rèn luyện một trận, nếu không có vấn đề, cứ nhận nhiệm vụ nửa tháng.” Lãnh Diệu nói thời gian tập hợp xong thì kết thúc liên lạc.

Tô Kiều kết thúc trò chuyện, xếp bằng ngồi trên bang đá, thả lỏng, kiềm chế kích động trong lòng, 10 vạn đá năng lượng không phải là con số nhỏ, hơn nữa có thể tạo quan hệ với người của viện nghiên cứu, có thể để cô tìm hiểu được một chút tin tức bí mật hữu dụng.

Nhận một nhiệm vụ dài ngày, nội tâm Tô Kiều khoan khoái, lập tức sắp xếp hợp lí thời gian của mình, buổi sáng đi làm nhiệm vụ, xế chiều đi ốc đảo, chỉ là thời gian này cần phiền mẹ Mộc trông Tô Lý rồi.

Ngày hôm sau, Tô Kiều cho Tô Lý ăn xong điểm tâm, đưa bé đến chỗ mẹ Mộc, sau đó dùng xe đến chiến đội Tham Lang.

Lãnh Diệu và Đầu Trọc đã đến, mặc trang phục tác chiến, ngày cả Đầu Trọc cũng đội mũ, đem hình tượng lôi thôi lệch thếch của hắn vớt vác lại một chút.

“Kiều Kiều, bên này.” Đầu trọc nhìn thấy cô, hai mắt sáng lên, phất tay kêu lớn, “Cô cứ dừng xe ở căn cứ đi, tôi và đội trưởng đi xe qua.”

“Được.” Tô Kiều gật đầu, lên xe Lãnh Diệu, ba người xuất phát đi quân khu, gặp cố chủ của nhiệm vụ.

“Lần này đối tượng mà chúng ta bảo vệ là tiến sĩ Cổ Nạp, tiến sĩ Hans và một thực tập sinh của viện nghiên cứu. Địa điểm là khu vực phía đông bắc cách bên ngoài khu 9 10 km.” Lãnh Diệu đem tình huống nó rõ một lần.

Tô Kiều hỏi lại, “ Viện nghiên cứu đang làm nghiên cứu gì? Lại có thể sẵn sàng tiến vào khu vực nguy hiểm như vậy?”

“Không biết, bọn họ luôn thần thần bí bí, hơn nữa ai cũng có địa vị cao, tính tình cổ quái, thường hay không nghe theo mệnh lệnh, Đầu Trọc, chú phụ trách đoạn hậu, đừng làm người đi lạc.” Lãnh Diệu có chút đau đầu nói.

“Tuân lệnh.” Đầu Trọc vẫn cho rằng chỉ là đi ra ngoài một vòng đơn thuần, đã có thể dễ dàng kiếm được 10 vạn đá năng lượng. Có đội trưởng và Tô Kiều ở đây, hắn không cần động não.

Xe từ chạy 10 phút đã đến quân khu, lúc ba người xuống xe đã thấy trước cổng quân khu dừng một chiếc xe từ quân dụng 9 chỗ xa hoa, một lão tiên sinh không cao không thấp, khá gầy, tóc hoa râm cõng một cái túi hơi cũ, mặt mày ủ rũ đứng cạnh xe, một thanh niên ngồi chồm hỗm trên mặt đất kiểm tra thiết bị đem theo cho lần ra ngoài này, một người đàn ông trung niên khuôn mặt nghiêm túc, quần áo chỉnh chu đứng một bên im lặng không nói gì.

Ba người này có đặc thù quá rõ ràng, vừa nhìn đã biết bọn họ chính là cố chủ của nhiệm vụ lần này.

“Xin chào mọi người, chúng tôi là người của chiến đội Tham Lang, Lãnh Diệu, Tô Kiều, Đầu Trọc.” Lãnh Diệu bắt tay với tiến sĩ Hans, giới thiệu các thành viên trong đội.

Tiến sĩ Hans dùng ánh mắt nghiêm khắc nhìn ba người, khi thấy Tô Kiều thì hơi kinh ngạc, thế nhưng cũng không nói gì thêm, gật đầu nói, “Tôi là tiến sĩ Hans, vị này là tiến sĩ Cổ Nạp, đây là thực tập sinh của chúng tôi Tiểu Shin.”

Tiến sĩ Cổ Nạp vẫn ủ rũ ôm túi của mình không để ý đến ai, thực tập sinh là người trẻ tuổi nghe vậy liền mỉm cười ngại ngừng với đám Tô Kiều.

Mọi người chào hỏi nhau, xem như là thành đội, rất nhanh hai tâm phúc của Tả Dật cũng đến, là Lão Ngũ và Lão Bát mà Tô Kiều đã gặp qua.

Tô Kiều thấy đều là người quen, hơn nữa đều là tay già đời, thì càng thêm yên tâm.

“Lần này tôi phụ trách dẫn đội, hi vọng mọi người nghiêm túc nghe theo chỉ thị của tôi, kiểm tra vũ khí và trang bị, không có sai sót thì lên xe xuất phát.” Âm thanh Lãnh Diệu nghiêm nghị nói.

“Vâng.” Đám người Tô Kiều hô lớn vô cùng mạnh mẽ.

Mọi người kiểm tra xong vũ khí và trang bị, lập tức lên xe theo thứ tự, xuất phát về địa điểm của nhiệm vụ lần này.

Sau nửa giờ, xe từ tiến vào khu 9, sau khi tới khu vực cần thám hiểm đoàn người mới xuống xe, bắt đầu di chuyển bộ hành.

Lão Ngũ cầm thiết bị dò đường, Đầu Trọc bọc hậu, Tô Kiều lại cùng 3 người bên viện nghiên cứu đi chung.

Tiến sĩ Cổ Nạp lần đầu tiên đến khu 9, nhìn cảnh tượng kì dị mỹ lệ của rừng đá hóa thạch, than thở không ngớt, nhanh chóng lấy thiết bị trong túi ra bắt đầu thu thập vật mẫu.

Từ thổ nhưỡng, đá, vôi, chất thải của dị thú…chỉ cần là thứ có thể nhìn thấy, đều đem cất vào chai, lọ, vừa làm vừa lẩm bẩm, trong mắt là ánh sáng cuồng nhiệt.
Chương trước
W88

SAO WIN

NEW88

Tele: @erictran21
Loading...