Tinh Thần Châu
Chương 1206: Thân ngoại hóa thân
Đây là ý tứ gì...? Trong đầu Dược Thiên Sầu và Tam Dạ Ma Quân cùng lóe lên một tia nghi hoặc, hai người đứng ngây ra không rên lên một tiếng. Theo sau, trên không trung đã không còn một chút động tĩnh nào nữa, thì hai người mới dần dần kịp phản ứng. Ma Thần đã thu hồi Ma Nhận, ngày trước ban cho Yến Truy Tinh về rồi! Hai người đều là hạng người thông minh, ý tứ Ma Thần làm như vậy không cần đoán cũng hiểu, rõ ràng là đã dứt bỏ, không muốn che chở cho Yến Truy Tinh nữa rồi. Dược Thiên Sầu ngắm nhìn Yến Truy Tinh đang nằm trong tay của mình, khóe miệng co rút mấy cái. Lúc này, trong mắt của Tam Dạ Ma Quân thoáng hiện lên một tia lãnh khốc, nhưng Dược Thiên Sầu ở phía xa chạy trốn so với thỏ đế còn muốn nhanh hơn. Mang theo Yến Truy Tinh cùng nhau biến mất ở nguyên tại chỗ. Tam Dạ Ma Quân tức giận thiếu chút nữa đã bể phổi, nhất thời ngửa mặt lên trời gầm rít vang vọng không dứt... Trong đình viện Phiêu Miểu Cung, lúc trước bị ném trở về, Bạch Tố Trinh đang lo lắng không thôi, sau khi đám người Hồng Thái Long hỏi rõ tình huống, biết Dược Thiên Sầu đang ngạnh kháng cùng Tam Dạ Ma Quân, thì đồng dạng cũng lo lắng rất nhiều. Ngay khi chúng nhân còn đang rối rắm, thì Dược Thiên Sầu đột nhiên hiện ra ở trước mắt của mọi người, mọi người cẩn thận quan sát, thấy hắn vẫn hoàn hảo thì đều nhẹ nhàng thở phào ra một hơi. Lại nhìn thấy trên tay hắn chộp về một người, thì cả đám kinh hỉ khó hiểu. Hồng Thái Long mở miệng hỏi xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Sau đó đương trường cười ha hả nói: "Hay lắm! Tiểu tử ngươi thế nhưng lại có khả năng đem kẻ này chộp về ở dưới mí mắt của Tam Dạ Ma Quân, quả nhiên là lợi hại ah! Kẻ này ngươi tính toán xử trí như thế nào?" Hồng Thái Long chỉ vào Yến Truy Tinh dò hỏi. "Thường nói nhân quả tuần hoàn, ta cũng không muốn có một tên cừu nhân giết mãi không chết, đành phải tiện nghi cho tên vương bát đản này vậy!" Dược Thiên Sầu nhìn chằm chằm vào Yến Truy Tinh, cười lạnh nói: "Yến Truy Tinh! Từ hôm nay trở đi, ân oán giữa hai người chúng ta sẽ được xóa sạch!" Tiếng nói vừa dứt, một luồng Tam Hỏa Chân Muội nhanh chóng bao phủ lấy toàn thân của Yến Truy Tinh, không bao lâu sau đã đem Yến Truy Tinh luyện hóa thành tro bụi, thần hình câu diệt, mãi mãi không được siêu sinh, ngay cả một chút cơ hội luân hồi, đầu thai chuyển kiếp cũng đều không còn! Yến Truy Tinh bị giết chết trong khi đang hôn mê bất tỉnh, ngay cả chính bản thân mình chết như thế nào, cũng đều không biết. Chuyện này đối với hắn mà nói, chỉ sợ cũng là kết cục tốt nhất. : Ở đây không ít người biết Yến Truy Tinh là tử địch thiên sinh của Dược Thiên Sầu, thấy Dược Thiên Sầu đã diệt trừ cừu nhân, tất cả mọi người đều cảm thấy cao hứng thay cho hắn. Nhưng, vốn phải cao hứng nhất là Dược Thiên Sầu thì lại không hề có một chút bộ dáng cao hứng nào. Sau khi nhìn thấy Yến Truy Tinh hóa thành tro tàn, thu liễm Tam Muội Chân Hỏa về, thì hắn tương phản lại có vẻ mặt lạnh lùng. Trong lòng hắn hiểu rõ ràng, nếu không phải Ma Thần buông bỏ Yến Truy Tinh, thì lần này hắn cũng không thể làm gì nổi được Yến Truy Tinh. Đó không phải là chuyện trọng yếu nhất, trên thực tế hắn đã đắc tội cùng với Ma Thần, cũng không biết Ma Thần có trả thù hay không. Vừa nghĩ tới chuyện này, da đầu của Dược Thiên Sầu đã rét run lên. Chúng nhân thấy hắn sắc mặt không tốt, không biết đã xảy ra chuyện gì. Dược Thiên Sầu hít sâu một hơi, bước tới bên người Bạch Tố Trinh, cười khổ nói: "Không biết tình huống ở Lam Hải Tử Cảnh hiện giờ thế nào, chuyện của tỷ đành phải tạm thời chậm trễ một chút đi vậy." Lúc này, Bạch Tố Trinh không có miễn cưỡng, gật đầu tỏ vẻ tán thành. Theo sau, Dược Thiên Sầu quay lại, nhìn về phía Hồng Thái Long nói: "Mang theo Thận Vưu cùng đi thôi!" Hồng Thái Long nghe vậy, lập tức biết hắn đang muốn đi đâu, hưng phấn lao vút đi, chẳng bao lâu sau thì dẫn theo Thận Vưu vẻ mặt vô tội đi ra khỏi Phiêu Miểu Cung. Dược Thiên Sầu hàn huyên cùng mọi người thêm một phen, sau đó vung tay lên, ba bóng người lập tức biến mất ở trong tầm mắt của chúng nhân! Vượt qua dòng Minh Hà lạnh lẽo, bước chân vào trong Chư Thiên Kết Giới, Thận Vưu thân phận kéo xe, lại bị ném về Ô Thác Châu. Nhìn vầng trăng khổng lồ treo ở trên không trung, hai người thương lượng một phen xong, lập tức dọc theo sơn mạch mà thẳng đường phi hành. Bởi vì muốn nhìn xem Tất Trường Xuân còn tu luyện ở cái địa phương kia hay không...! Thời gian đến nơi, lại đụng phải ba gã người thủ mộ lúc trước, đang ôm cây đợi thỏ. Ba người vừa nhìn thấy Hồng Thái Long, lại cung kính nghênh đón. Hồng Thái Long dò hỏi xem Tất Trường Xuân có đi ra không, ba người kỳ quái hồi đáp, nói rằng cho đến hôm nay Tất Trường Xuân vẫn chưa từng đi ra lần nào. Nhưng đã xuất hiện một vài dị tượng, làm cho bọn hắn phi thường lo lắng! Nghe vậy, Dược Thiên Sầu liền nhìn vào bên trong Chư Thiên Kết Giới, đồng dạng hắn cũng chấn động, chỉ thấy trong bóng tối, có bốn Tất Trường Xuân đang phiêu phù lơ lửng, bốn người thần sắc an tường, dáng vẻ lãnh ngạo giống y như Tất Trường Xuân. Chung quanh cơ thể của bốn người, đang không ngừng tản mát ra ánh hào quang, trong bóng tối thoạt nhìn có vẻ dị thường huyền ảo và thần kỳ... "Làm sao vậy nhỉ?" Dược Thiên Sầu giật mình nói. "Cái này.., cái này...." Hồng Thái Long nghẹn họng nhìn trân trối nói: "Chẳng lẽ hắn đã tu luyện đến cảnh giới, thân ngoại hóa thân rồi sao?" "Phải ah! Đây cũng là chuyện tình mà chúng ta đang lo lắng." Một gã thủ mộ bước lên, chỉ vào bốn thân ảnh Tất Trường Xuân trong bóng đêm, nói: "Lúc trước chỉ có hai người, sau đó xuất hiện tiếp một người, thẳng cho đến bây giờ thì có bốn người. Nếu đúng là cảnh giới thân ngoại hóa thân như trong truyền thuyết, thì tốc độ tu luyện của hắn cũng không khỏi quá kinh khủng đi! Chiếu theo tốc độ này, chẳng bao lâu sau hắn sẽ luyện đến cảnh giới Thập Đại Hóa Thân, nếu hắn tu luyện được cảnh giới Nhất Nộ Hóa Thập Dương ở trong truyền thuyết, vậy thì sẽ vô cùng đáng sợ. Đến lúc đó, ở trong Nghĩa Trang Thần Mộ, sẽ không còn ai có khả năng ngăn cản nổi hắn!" Một gã thủ mộ khác, trầm ngâm lắc đầu nói: "Đó chỉ là cảnh giới hão huyền, tốc độ tu luyện của một người làm sao có thể nhanh đến mức đó được đây chứ!" "Cảnh giới Thân Ngoại Hóa Thân là cái gì?" Dược Thiên Sầu khó hiểu dò hỏi. Về cảnh giới Nhất Nộ Hóa Thập Dương hắn từng theo trong miệng Đại Thần Nghệ nói qua, nhưng rốt cuộc là chuyện gì, thì bản thân hắn cũng không rõ ràng cho lắm. Ba người thấy hắn hỏi như vậy, thì không khỏi kỳ quái liếc mắt cao thấp đánh giá hắn, dường như đang tò mò, ngay cả chuyện này mà hắn cũng không nghe nói qua ư? Hồng Thái Long thoáng liếc nhìn Tất Trường Xuân ở trong Chư Thiên Kết Giới. Theo sau, quay sang nhìn Dược Thiên Sầu, cười khổ nói: "Tu vi đến cảnh giới Cổ Thần sẽ có một chút điểm đặc thù, đó chính là có khả năng đem ba hồn bảy vía của mình, tu luyện thành một cao thủ tu vi cao siêu giống như bản thể của mình. Thời gian giao chiến, có thể triệu hồi ra hỗ trợ mình tấn công địch nhân. Cổ Thần sơ kỳ sẽ luyện được ba hóa thân, trung kỳ có sáu hóa thân, hậu kỳ có chín hóa thân. Nếu tu luyện đến cảnh giới Thập Đại Hóa Thân, đó cũng chính là cảnh giới viên mãn, khi nổi giận có thể ngưng tụ ra mười vầng thái dương! Theo như trong truyền thuyết, cảnh giới này từng xuất hiện qua khi Chiến Thần giao phong cùng Đại Thần Nghệ. Bất quá, ta chưa từng tận mắt nhìn thấy bao giờ, cho nên cũng vô pháp hình dung nổi!" Nhất thời Dược Thiên Sầu không biết phải nói cái gì. Thần tình ngây dại nhìn về phía Tất Trường Xuân, trong lòng hung hăng chấn động, vốn hắn tưởng rằng tốc độ đề thăng tu vi của mình đã là cuồng bạo lắm rồi. Tính toán đi tìm Tất lão đầu khoe khoang một chút, nhưng không nghĩ qua lão nhân gia càng khủng bố hơn. Thế nhưng đã luyện tới cảnh giới Thân Ngoại Hóa Thân, chẳng lẽ tu vi đã bước chân vào cảnh giới Cổ Thần rồi hay sao? "Dược Thiên Sầu! Người này là sư phụ ngươi thật hay giả, ngươi đừng làm ta sợ đó ah." Hồng Thái Long truyền âm nói chuyện với Dược Thiên Sầu. "Hẳn.., hẳn là giả rồi!" Dược Thiên Sầu lắc lắc đầu, âm thầm trả lời: "Quên đi, chúng ta mau đi làm việc của chúng ta thôi!" Lúc này, Hồng Thái Long liền ho khan một tiếng, giả bộ nhắc nhở ba người tiếp tục giám thị chặt chẽ. Sau đó cùng Dược Thiên Sầu dắt tay nhau bay đi. Sau khi rời xa tầm mắt của ba người thủ mộ, Hồng Thái Long mới bắt đầu trịnh trọng dò hỏi: "Ngươi tính toán làm như thế nào đây? Bằng vào tu vi của chúng ta, nếu cường ngạnh xông thẳng đến từng ngôi mộ, chỉ sợ là rất khó khăn. Hơn nữa, nếu đánh rắn động cỏ, thì phía sau sẽ gặp phải càng nhiều phiền toái." "Trước khi đến đây, ta đã tính toán kỹ biện pháp rồi." Dược Thiên Sầu đảo mắt nhìn xung quanh một lát, xác nhận không có người theo dõi, liền truyền âm nói: "Ta thấy dùng thân phận sứ giả Long tộc của ngươi cũng rất an toàn. Không bằng như thế này đi, chúng ta tách nhau ra hành động, sau khi tìm thấy mục tiêu, ngươi dùng thân phận sứ giả Long tộc, lừa người thủ mộ dẫn đi nơi khác, rồi truyền tin thông báo cho ta biết. Ta sẽ lấy tốc độ nhanh nhất tới đào mồ trộm, như vậy thần sẽ không biết quỷ sẽ không hay!" "A!" Hồng Thái Long hoảng hốt nói: "Làm vậy sao được, một khi chuyện này truyền ra, ngươi bảo ta phải hướng Long tộc giải thích như thế nào đây. Chuyện này sẽ làm cho rất nhiều người ở trên Thần giới phẫn nộ, nếu Bàn Long lão tổ biết được, thì chắc chắn là sẽ không bỏ qua cho ta." "Mẹ kiếp! La toáng lên làm gì, ngươi sợ người khác không biết hay sao?" Dược Thiên Sầu đập cho hắn một quyền. Hồng Thái Long biết mình lỡ lời, lập tức cảnh giác ngắm nhìn bốn phương tám hướng. Thấy không có ai, thì mới thở phào ra một hơi nhẹ nhõm. Dược Thiên Sầu bước đến gần, thấp giọng truyền âm nói: "Nếu chúng ta cường ngạnh xông đến, thì thân phận sứ giả Long tộc của ngươi, sẽ càng hấp thụ ra ngoài ánh sáng nhanh hơn. Nghe ta nói, chỉ cần ngươi dẫn dắt người thủ mộ đi nơi khác, bằng vào công năng thần kỳ của Thổ Quyết, ta âm thầm đào mộ, liệu ai có thể nhìn ra đây chứ? Kỳ thật đó mới chính là biện pháp an toàn nhất. Coi như sau này có người phát hiện ra mộ bị đào trộm, không có bằng chứng trong tay, kẻ nào dám vu cáo lên trên đầu người của Long tộc. Hơn nữa, coi như Bàn Long lão tổ biết, không phải đã có ta gánh vác hay sao? Ngươi sợ cái rắm gì chứ!" "Cái này...." Hồng Thái Long tràn đầy hoài nghi, dò hỏi: "Thật không? Nếu lão tổ phát hiện ra, đến lúc đó tiểu tử nhà ngươi đừng có chối bỏ đấy nhé!" "Mẹ ngươi! Dược Thiên Sầu ta một lời nói ra cũng chắc chắn như đinh đóng cột...." Dược Thiên Sầu còn chưa nói xong, Hồng Thái Long đã bày ra thần tình cảnh giác, giống như thiếu chút nữa mình vừa rơi vào cạm bẫy, thần tình hoảng sợ liên tục khoát tay nói: "Đừng nói nhảm! Chuyện này đánh chết ta cũng không có làm đâu!" Dược Thiên Sầu lập tức phát hiện ra, phương thức nói chuyện có chút vấn đề. Cái câu thề thốt này đã sử dụng nhiều lần ở trước mặt của Hồng Thái Long, đã trở thành khuôn vàng thước ngọc của biết bao nhiêu kẻ bất hạnh xấu số rồi. Vì thế, trong giây lát thần tình liền trầm xuống, túm lấy cổ áo Hồng Thái Long, gằn giọng: "Ta nói ngươi đúng là óc heo ah! Ngươi còn chưa tỉnh ngộ ra sao! Bàn Long lão tổ có nhiều thủ hạ như vậy, mà vì sao lại tuyển chọn ngươi đi chấp hành nhiệm vụ, không phải nhìn thấy ngươi là hạng người biết biến báo tình huống hay sao? Hơn nữa, lần này chúng ta đi đào trộm mồ, là để luyện hóa ra nhiều Thổ Phách Huyền Binh, sau đó đi tìm Mộc Nguyên Tử tính toán sổ sách. Nếu không phải Mộc Nguyên Tử âm thầm chỉ điểm cho Kim Thái luyện chế ra Hóa Thần Yên, thì Dạ Thiên Không lão bằng hữu của ngươi cũng sẽ không chết vì trúng phải Hóa Thần Yên, mà bản thân ngươi cũng sẽ không bị tù đày mười vạn năm thời gian. Lần này cũng là vì muốn báo thù giúp cho ngươi, rốt cuộc ngươi có muốn làm hay không đây?"
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương