Tình Yêu Của Tôi: Bắt Em Về Làm Vợ
Chương 14
Cô nhìn những bông hoa rực rỡ trong vườn vui vẻ tưới nước - phu nhân đây là canh thiếu gia dặn phu nhân uống - vâng cháu sẽ uống ngay bác cứ để đó- vâng. Phu nhân vẫn chưa hết bệnh ko nển ở ngoài ạ- bác cứ vào đi cháu ko sao chút nữa cháu sẽ vào- vâng Cô đứng nhìn vườn hoa thì đằng sau có cánh tay ôm cô- trời lạnh sao ko ở trong nhà- ở trong nhà buồn lắm . Cô quay lại ôm anhAnh nhìn chén canh- sao vẫn chưa uống Cô chu môi nói- hôm nào cũng uống anh xem em sắp thành heo rồi nè- em ốm như vậy mà là heo sao- ko uống nữa được ko em ngán lắm rồi- được rồi mai sẽ ko uống nữa vào nhà đi em vẫn chưa hết bệnh- vâng- thiên Khải đây là mẩu thiết kế của ông lý - ừ còn đây là chiếc nhẩn cậu giai cho mìnhVấn thiên đưa cho anh - cảm ơn cậu - ko cần cám ơn thực tế hơn đi cậu chỉ cần tăng lương gấp đôi cho mình là được - được thôi vậy công việc cũng tăng gấp đôi là được - thôi mà mình chỉ nói giỡn thôi mà mình có việc rồi đi trước . Nói xong đi ngay sợ anh đổi ýAnh cười lấy điện thoại gọi cho cô- Alô thiên Khải- em ăn cơm chưa - em ăn rồi trưa nay anh có về ko- trưa nay anh bận ko về được - ờ. Cô trả lời ỉu xìu Anh cười nhẹ nói tiếp- anh ko về được vì vậy em phải đem cơm đến cho anh- nhưng mà - em ko muốn anh nhịn đói chứ- được rồi em sẽ đem cơm đến- ừ tạm biệt - tạm biệt Cúp máy cô nghỉ đến trưa nay Cty có thể nhìn anh lúc làm việc cô vui vẻ hẳn nghe người khác nói đàn ông đẹp nhất là lúc làm việc cô chạy lên phòng thay đồ . Cô mặc chiếc váy màu vàng nhạt khoát thêm một cái áo khoát trắng bên ngoài mái tóc uốn bồng bềnh thả sau lưng tay xách giỏ cơm tiến vào Cty. Cty anh nằm ở trung tâm thành phố cô bước vào chổ lễ tân hỏi- xin chào , cho hỏi giám đốc có ở Cty ko ạ- tiểu thư có hẹn trước ko ạ- là anh ấy kêu tôi tới , cô cứ nói tôi tên là băng băng- tiểu thư xin chờ 1 chút- vâng- thư ký chu có 1 người tên băng băng nói là giám đốc gọi tới ạ- hôm nào cũng gặp những trường hợp này cô còn hỏi nữa à giám đốc ko gặp - nhưng- tôi nói cô ko nghe sao- vâng tôi biết rồi- xin lỗi tiểu thư giám đốc ko có ở Cty- cô có thể cho tôi mượn điện thoại ko- được . Cô tiếp tân đưa điện thoại cho cô- cán ơnCô gọi anh- Alô- thiên Khải là em Nghe tiếng cô anh bỏ văn kiện xuống hỏi- em đang ở đâu tại sao ko đem điện thoại - em quên em đang ở dưới sảnh em ko vào được - em cứ ở đó chờ anh - vângAnh cúp máy đi ra tìm cô- cám ơn cô. Cô trả điện thoại cho cô tiếp tân - ko có gì- băng băng- thiên Khải Anh đi lại lấy giỏ thức ăn trong tay cô hôn nhẹ lên trán cô- em đến lâu chưa - được một lúc rồi em ko vào được cũng nhờ cô tiếp tân cho em mượn điện thoại Anh nhìn cô tiếp tân hỏi- cô tên gì- dạ lý hoa- ừ- đi thôi. Anh ôm eo cô đi vào thang máy dành riêng cho giám đốc bỏ lại những người trong sảnh đang hoá đá giám đốc mặt lạnh thường ngày hôm nay lại dịu dàng như vậy càng tò mò hơn là cô gái đó là aiAnh để cơm lên bàn cưng chìu kéo cô ngồi lên đùi anh cô bất ngờ chưa kịp phản ứng thì đã an tọa trên đùi anh anh vuốt tóc cô nói- có mệt ko- ko mệt. Cô choàng tay lên cổ anh lắc đầu nóiAnh lấy 1 cái hợp đưa cho cô- cho emCô cầm lấy nói- cho em sao- ừ mở ra xem Cô mở ra trong là một sợi dây chuyền và một đôi bông tai màu xanh hình mặt trăng- đẹp quá- thích ko- Thích nhưng nó chắc mắc lắm em ko thể nhận - sao lại ko thể em là vợ anh- anh. Cô cảm động rơi nước mắtAnh lau nước mắt cho cô nói- ngoan đừng khóc - ừ. Cô mỉm cười hôn anh một cáiAnh nhếch môi cầm tay trái cô lên lấy trong túi ra một chiếc nhẫn hình ngôi sao đeo cho cô- đây là nhẫn cưới của chúng ta cái gì cũng có thể mất nhưng nhẫn này ko được mất - thiên Khải em thật hạnh phúc- ừ. Ăn cơm thôi- vângBăng băng em ở đây chờ anh anh ra ngoài có việc sẽ về ngay- vângCô giúp anh mặc áo vest anh hôn má côRồi đi ra ngoàiCô ngồi buồn chán nên lại kệ sách lựa một cuốn đọcThư ký chu ở bên ngoài sửa sang lại trang phục trang điểm thật tỉ mỉ gỏ cửa xong bước vào nhưng ko gặp anh đang quay lại đi ra thì gặp cô đi lại kéo tay cô quát- cô là ai tại sao lại dám vào đây mau đi ra ngoài. Nhìn cô ăn mặc đơn giản ko trang điểm mà đã đẹp như vậy trong lòng cô cảm thấy ghen tỵ- tôi ... Tôi- mau ra ngoài- có chuyện gì vậy- chào phó giám đốc Lương- ừ. Anh nhìn sang gặp cô- Băng băng sao em ở đây thiên Khải đâu- anh ấy ra ngoài rồi- thư ký chu cô ra ngoài đi - vâng. Nhìn cô với ánh mắt ghen tức đi ra ngoài- em đem cơm cho thiên Khải à- vâng . Cô ngượng ngừng trả lời- ồ thương chồng quá- sao cậu vào đây- cái này cần cậu ký với lại vấn thiên nói chuyện trong bang đã giải quyết xong- ừ- mình đi đây trả lại ko gian riêng tư cho hai người . Anh cười gian nhìn cô và anh một cái đi ra ngoài đóng cửa lại- em đang đọc gì vậy- ko có gì , Cafe của anh hết rồi để em đi lấy cho anh- ừCô cầm tách đi lấy Cafe cho anh nhưng ko phát hiện sau lưng có người đi theo cô , cô muốn hỏi chổ lấy Cafe nhưng càng đi càng ko thấy ai cuối cùng cũng tìm được nhưng rất xa chổ anh cô đi vào người phía ngoài khoá cửa lại chìa khoá ném vào sọt rác cười khẩy rồi bước đi. Cô bước ra mở cửa nhưng ko được cô đập cửa- có ai ko cứu tôi với tôi bị kẹt trong này có ai ko. Cô kêu một lúc lâu cô sợ hải lẩm bẩm - thiên Khải cứu em thiên Khải huhu
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương