Tình Yêu Không Thể Cự Tuyệt
Chương 108: Kí hợp đồng trong âm thầm
Ngay lúc Nhan Ôn và Giang Tùy An rời đi chẳng bao lâu, Trình Vận cũng trở về nhà.
Trên đường đi, Trình Vận bảo thư kí xin cách thức liên lạc với Nhan Hôn, bất ngờ phát hiện lý lịch của Nhan Ôn quả nhiên bị trả về sau đợt sơ tuyển của Kế hoạch tuyển chọn ngôi sao. "Chủ tịch Trình, ngày sơ tuyển đầu tiên đã bị trả về, lý do là cô ấy vướng vào nhiều tin đồn.” “Tốt đấy, bọn chúng càng ngày càng làm việc nhanh nhẹn rồi đó." Trình Vận cười nhạt một tiếng: “Chuyện của tối nay đừng kể cho bất kì ai nghe, nhất là Chương Nhĩ Hòe và Ngụy Lãng, có biết chưa?" "Vâng, thưa chủ tịch Trình, em lập tức gửi số điện thoại của Nhan Ôn chi.” qua cho
Hèn chỉ cô cảm thấy sắc mặt tối nay của Ngụy Lãng rất bất ổn, thậm chí từng dùng lý do Nhan Ôn chuẩn bị kí hợp đồng với KB để làm qua loa với cô.
Anh ta vẫn niệm tình cũ với Chương Nhĩ Hòe, cô không thèm quan tâm, nhưng cô không muốn người dưới trướng mình dám tự ý quyết định! Đã đến lúc rồi, lập quy định cho công ty thôi.
Sau khi Trình Vận lấy được số điện thoại của Nhan Ôn, gọi qua không hề do dự. “Nhan Ôn, chào cô, tôi là Trình Vận, xin lỗi vì khuya rồi còn làm phiền cô, nhưng có một việc tôi muốn sớm thỏa thuận với cô, không biết cô có ý định gia nhập Áo Lai phát triển sự nghiệp không...”
Nghe giọng nói trong ống điện thoại truyền đến, Nhan Ôn cực kỳ kích động
Là Trình Vận chủ động gọi điện cho cô!
Còn yêu cầu ký hợp đồng với cô!
Cơ may này không ngờ lại rớt xuống người cô. "Chủ tịch Trình, cám ơn sự xem trọng của chị." "Thật ra tôi đã sớm có ý định này, nhưng sơ sót hiểu lầm cô định ký hợp đồng với KB, nên mới gây chậm trễ lâu như vậy, cho đến tối nay, tôi mới thông qua ông chủ Triệu biết rằng cô sẽ không ký hợp đồng với ông ấy." “Cô có đồng ý ký hợp đồng với Áo Lai không?"
Trình Vận không chờ Nhan Ôn trả lời, tiếp tục bổ sung thêm một câu: “Mấy hôm trước lý lịch của cô bị trả về, do công tác sơ suất của nội bộ công ty, tôi gửi lời xin lỗi đến cô."
Xem ra Trình Vận đã biết hết mọi chuyện rồi. “Chủ tịch Trình, tôi rất hân hạnh, đương nhiên đồng ý ký hợp đồng với Áo Lai.” “Ngày mai chúng ta gặp mặt bàn bạc kỹ lưỡng.."
Sau khi cúp máy, Nhan Ôn vội chạy đến ôm chặt Giang Tùy An: "Tùy An, em vui quá đi mất!"
Trình Vận đã biết việc nhân viên cấp dưới giở trò bỉ ổi, nhưng không ngờ ông chủ Triệu vừa vặn giúp đỡ cô một phen, ngày tháng về sau của Ngụy Lãng và Chương Nhĩ Hòe ở Áo Lai sẽ không suông sẻ nữa, Trình Vận sao có thể dung túng cho hành vi như thế của bọn họ được chứ. “Trình Vận đích thân gọi điện cho em, nói việc trả hồ sơ do sơ suất công việc, cô ấy đã có ý định ký hợp đồng với em từ lâu rồi, Tùy An, em có thể gia nhập Áo Lai rồi!”
Cô cười vui vẻ, hôn Giang Tùy An một cách nhiệt tình. “Vậy bọn người Chương Nhĩ Hòe thì sao?" Giang Tùy An nhìn cô cưng chiều. “Ý của Trình Vận có thể là tạm thời giữ bí mật với bọn họ, em nghĩ cô ấy sắp thanh lý môn hộ."
Giang Tùy An gật đầu bày tỏ sự lý giải, người quản lý cấp cao của bất kì một công ty nào cũng sẽ không dung túng thuộc hạ làm những chuyện như vậy, một lần cho qua thì lần sau sẽ ảnh hưởng đến máu mạch của công ty.
Những việc này cần xử lý nghiêm khắc, nếu không sẽ chuốc lấy phiền phức cho bản thân. “Đợi sau khi gia nhập Áo Lai, có rất nhiều việc cần sắp xếp lại từ đầu, ví dụ như, người quản lý mới của em..." “Chính xác, đến lúc đó, có thể em không còn nhiều thời gian để ở nhà nữa, lúc em muốn gặp anh thì phải làm thế nào đây?” Nhan Ôn dựa vào ngực anh nũng nịu.
Giang Tùy An cười rất phong độ: “Em yên tâm, dù lúc nào đi chăng nữa, chỉ cần em nói nhớ anh, thì anh sẽ xuất hiện bên cạnh em ngay tức khắc, chân trời góc bể, mặc kệ gió mưa." "Thật không?" “Anh gạt em khi nào chứ..."
Anh vừa dứt lời, liền hôn lấy đôi môi của Nhan Ôn, càng lúc càng tiến sâu.
Nếu vì công việc của Nhan Ôn mà thời gian gặp mặt ít đi, thì anh sẽ chủ động tiếp cận cô, làm hậu thuẫn vững chắc cho cô.
Vì anh càng không thế rời xa cô hơn so với trong tưởng tượng của cô.
Cuộc hôn nhân của bọn họ chỉ có thể càng ngày càng tốt đẹp, hỗ trợ thúc đẩy lẫn nhau, cả cuộc đời không rời xa nhau.
Sáng hôm sau, Chương Nhĩ Hòe nhận được bản thông báo mới nhất từ phòng làm việc chủ tịch. “Ý của chủ tịch Trình là, vòng chung kết của Kế hoạch tuyển chọn ngôi sao lựa ra hai người, cái tên còn lại thì chủ tịch Trình có sự sắp xếp riêng."
Tuy Chương Nhĩ Hòe thắc mắc nhưng đây là ý của Trình Vận, cô sẽ không phản bác.
Phải chăng Trình Vận khai quật được người mới? Lúc này Chương Nhĩ Hòe làm sao ngờ rằng có một tuồng chèo hay đang chờ đợi cô.
Trình Vận muốn bọn họ thả lỏng tâm tư, chờ đến khi mọi sự êm đẹp, tiếp đó mời Nhan Ôn xuất hiện, người cô muốn ký chưa bao giờ không ký được!
Huống chi, còn vì nhân viên cấp dưới giở trò, cô tuyệt đối không thể nào dung túng.
Sau đó Trình Vận và Nhan Ôn có gặp riêng nhau vài lần, hai người chỉ mới quen nhau mà như đã thân, trò chuyện rất lâu.
Năm xưa Trình Vận cũng là một nữ diễn viên rất có thực lực, Nhan Ôn cũng từng xem qua các tác phẩm của cô ta, ký ức về cô ta vẫn còn mới tinh. "Nhan Ôn, việc ký hợp đồng tạm thời giữ bí mật, vài hôm nữa tôi sẽ sắp xếp một nghi thức ký kết đặc biệt, hoan nghênh cô trở thành siêu sao trong tương lai của Áo Lai.” "Đến khi đó, sẽ còn những điều bất ngờ khác..." "Được, vậy tôi mỏi mắt trông chờ." Nhan Ôn mỉm cười trả lời.
Cô đoán rằng, điều bất ngờ đó chắc chắn liên quan đến Chương Nhĩ Hòe và Ngụy Lãng. “Tôi biết cô có một trợ lý đi theo từ rất lâu, tôi cũng sẽ ký hợp đồng với cô ấy, tuyển dụng cô ấy đến Áo Lai công tác, tiếp tục ở lại bên cạnh cô, còn người quản lý thì cô có cách nghĩ gì?"
Nhan Ôn điềm tĩnh trả lời: "Tôi tin vào sự sắp xếp của chủ tịch Trình."
Trình Vân muốn để cô trả lời trước, nhưng Nhan Ôn cảm thấy Trình Vận sớm đã có suy tính riêng, chỉ chưa muốn nói sớm với mình thôi.
Hiện giờ sự sắp xếp của Trình Vận không những phải giúp Nhan Ôn ra mắt đầy long trọng, cũng muốn thử thách thực lực của Nhan Ôn, ngoài ra mượn cơ hội lần này nói với Chương Nhĩ Hòe và Ngụy Lãng rằng, Nhan Ôn là miếng ngọc sáng hiếm có, đánh mất cô ấy tức là đánh mất lá bài tốt nhất.
Vài ngày sau, công tác thẩm định Kế hoạch tuyển chọn ngôi sao kết thúc rất thuận lợi.
Dựa vào yêu cầu của hai vị trí trúng tuyển, Chương Nhĩ Hòe đã có quyết định, cô tìm một cơ hội gọi riêng với Ngụy Lãng. “Vụ việc tiến triển khá tốt, tôi phải gửi lời cám ơn anh, không vạch trần tôi.” "Không cần cô cám ơ..." Ngụy Lãng nhìn xung quanh, tiếp tục nói rằng: “Nhan Ôn đã biết việc chúng ta ngăn cản cô ấy gia nhập Áo Lai, tôi cảm thấy cô ấy sẽ không bỏ qua một cách dễ dàng đâu."
Chương Nhĩ Hòe cắn môi, cô chưa bao giờ thấy Ngụy Lãng khen ngợi một nữ nghệ sĩ nào đó như vậy. "Chỉ cần anh giúp tôi, thì Nhan Ôn không thể vào đây, còn về phía chủ tịch Trình, anh không nói sẽ chẳng có ai biết, Ngụy Lãng, anh giúp tôi nhiều lần như vậy, lần này chỉ là chuyện vụn vặt... Anh sẽ không mặc kệ tôi chứ, có đúng không?" "Tôi quản cô sao được? Cô không bao giờ nghe lọt tai lời nói của tôi, chúng ta đã kết thúc rồi, tôi hi vọng đây là lần nói chuyện riêng cuối cùng của chúng ta.” Ngụy Lãng nói thẳng thừng.
Chương Nhĩ Hòe siết chặt tay: “Được, lần cuối cùng."
Cô tiến lên hai bước, nghiêng người nói: “Nghe thư kí của chủ tịch Trình bảo là cô ta muốn gọi Tiêu Cảnh Hàng về nước, năm xưa chúng ta khó khăn lắm mới đá anh ta ra khỏi vị trí người quản lý trong ngành này, bây giờ anh ta trở về, có gây phiền phức gì không?" "Anh ta sớm đã là người ngoài ngành, còn tác dụng gì chứ?" Ngụy Lãng nhớ đến chuyện hồi trước, cơn tức giận dồn nén đầy bụng: "Cô vẫn nên đặt tinh thần vào kết quả của Kế hoạch tuyển chọn ngôi sao, để chủ tịch Trình biết công ty vẫn còn hạt mầm tốt."
Trên đường đi, Trình Vận bảo thư kí xin cách thức liên lạc với Nhan Hôn, bất ngờ phát hiện lý lịch của Nhan Ôn quả nhiên bị trả về sau đợt sơ tuyển của Kế hoạch tuyển chọn ngôi sao. "Chủ tịch Trình, ngày sơ tuyển đầu tiên đã bị trả về, lý do là cô ấy vướng vào nhiều tin đồn.” “Tốt đấy, bọn chúng càng ngày càng làm việc nhanh nhẹn rồi đó." Trình Vận cười nhạt một tiếng: “Chuyện của tối nay đừng kể cho bất kì ai nghe, nhất là Chương Nhĩ Hòe và Ngụy Lãng, có biết chưa?" "Vâng, thưa chủ tịch Trình, em lập tức gửi số điện thoại của Nhan Ôn chi.” qua cho
Hèn chỉ cô cảm thấy sắc mặt tối nay của Ngụy Lãng rất bất ổn, thậm chí từng dùng lý do Nhan Ôn chuẩn bị kí hợp đồng với KB để làm qua loa với cô.
Anh ta vẫn niệm tình cũ với Chương Nhĩ Hòe, cô không thèm quan tâm, nhưng cô không muốn người dưới trướng mình dám tự ý quyết định! Đã đến lúc rồi, lập quy định cho công ty thôi.
Sau khi Trình Vận lấy được số điện thoại của Nhan Ôn, gọi qua không hề do dự. “Nhan Ôn, chào cô, tôi là Trình Vận, xin lỗi vì khuya rồi còn làm phiền cô, nhưng có một việc tôi muốn sớm thỏa thuận với cô, không biết cô có ý định gia nhập Áo Lai phát triển sự nghiệp không...”
Nghe giọng nói trong ống điện thoại truyền đến, Nhan Ôn cực kỳ kích động
Là Trình Vận chủ động gọi điện cho cô!
Còn yêu cầu ký hợp đồng với cô!
Cơ may này không ngờ lại rớt xuống người cô. "Chủ tịch Trình, cám ơn sự xem trọng của chị." "Thật ra tôi đã sớm có ý định này, nhưng sơ sót hiểu lầm cô định ký hợp đồng với KB, nên mới gây chậm trễ lâu như vậy, cho đến tối nay, tôi mới thông qua ông chủ Triệu biết rằng cô sẽ không ký hợp đồng với ông ấy." “Cô có đồng ý ký hợp đồng với Áo Lai không?"
Trình Vận không chờ Nhan Ôn trả lời, tiếp tục bổ sung thêm một câu: “Mấy hôm trước lý lịch của cô bị trả về, do công tác sơ suất của nội bộ công ty, tôi gửi lời xin lỗi đến cô."
Xem ra Trình Vận đã biết hết mọi chuyện rồi. “Chủ tịch Trình, tôi rất hân hạnh, đương nhiên đồng ý ký hợp đồng với Áo Lai.” “Ngày mai chúng ta gặp mặt bàn bạc kỹ lưỡng.."
Sau khi cúp máy, Nhan Ôn vội chạy đến ôm chặt Giang Tùy An: "Tùy An, em vui quá đi mất!"
Trình Vận đã biết việc nhân viên cấp dưới giở trò bỉ ổi, nhưng không ngờ ông chủ Triệu vừa vặn giúp đỡ cô một phen, ngày tháng về sau của Ngụy Lãng và Chương Nhĩ Hòe ở Áo Lai sẽ không suông sẻ nữa, Trình Vận sao có thể dung túng cho hành vi như thế của bọn họ được chứ. “Trình Vận đích thân gọi điện cho em, nói việc trả hồ sơ do sơ suất công việc, cô ấy đã có ý định ký hợp đồng với em từ lâu rồi, Tùy An, em có thể gia nhập Áo Lai rồi!”
Cô cười vui vẻ, hôn Giang Tùy An một cách nhiệt tình. “Vậy bọn người Chương Nhĩ Hòe thì sao?" Giang Tùy An nhìn cô cưng chiều. “Ý của Trình Vận có thể là tạm thời giữ bí mật với bọn họ, em nghĩ cô ấy sắp thanh lý môn hộ."
Giang Tùy An gật đầu bày tỏ sự lý giải, người quản lý cấp cao của bất kì một công ty nào cũng sẽ không dung túng thuộc hạ làm những chuyện như vậy, một lần cho qua thì lần sau sẽ ảnh hưởng đến máu mạch của công ty.
Những việc này cần xử lý nghiêm khắc, nếu không sẽ chuốc lấy phiền phức cho bản thân. “Đợi sau khi gia nhập Áo Lai, có rất nhiều việc cần sắp xếp lại từ đầu, ví dụ như, người quản lý mới của em..." “Chính xác, đến lúc đó, có thể em không còn nhiều thời gian để ở nhà nữa, lúc em muốn gặp anh thì phải làm thế nào đây?” Nhan Ôn dựa vào ngực anh nũng nịu.
Giang Tùy An cười rất phong độ: “Em yên tâm, dù lúc nào đi chăng nữa, chỉ cần em nói nhớ anh, thì anh sẽ xuất hiện bên cạnh em ngay tức khắc, chân trời góc bể, mặc kệ gió mưa." "Thật không?" “Anh gạt em khi nào chứ..."
Anh vừa dứt lời, liền hôn lấy đôi môi của Nhan Ôn, càng lúc càng tiến sâu.
Nếu vì công việc của Nhan Ôn mà thời gian gặp mặt ít đi, thì anh sẽ chủ động tiếp cận cô, làm hậu thuẫn vững chắc cho cô.
Vì anh càng không thế rời xa cô hơn so với trong tưởng tượng của cô.
Cuộc hôn nhân của bọn họ chỉ có thể càng ngày càng tốt đẹp, hỗ trợ thúc đẩy lẫn nhau, cả cuộc đời không rời xa nhau.
Sáng hôm sau, Chương Nhĩ Hòe nhận được bản thông báo mới nhất từ phòng làm việc chủ tịch. “Ý của chủ tịch Trình là, vòng chung kết của Kế hoạch tuyển chọn ngôi sao lựa ra hai người, cái tên còn lại thì chủ tịch Trình có sự sắp xếp riêng."
Tuy Chương Nhĩ Hòe thắc mắc nhưng đây là ý của Trình Vận, cô sẽ không phản bác.
Phải chăng Trình Vận khai quật được người mới? Lúc này Chương Nhĩ Hòe làm sao ngờ rằng có một tuồng chèo hay đang chờ đợi cô.
Trình Vận muốn bọn họ thả lỏng tâm tư, chờ đến khi mọi sự êm đẹp, tiếp đó mời Nhan Ôn xuất hiện, người cô muốn ký chưa bao giờ không ký được!
Huống chi, còn vì nhân viên cấp dưới giở trò, cô tuyệt đối không thể nào dung túng.
Sau đó Trình Vận và Nhan Ôn có gặp riêng nhau vài lần, hai người chỉ mới quen nhau mà như đã thân, trò chuyện rất lâu.
Năm xưa Trình Vận cũng là một nữ diễn viên rất có thực lực, Nhan Ôn cũng từng xem qua các tác phẩm của cô ta, ký ức về cô ta vẫn còn mới tinh. "Nhan Ôn, việc ký hợp đồng tạm thời giữ bí mật, vài hôm nữa tôi sẽ sắp xếp một nghi thức ký kết đặc biệt, hoan nghênh cô trở thành siêu sao trong tương lai của Áo Lai.” "Đến khi đó, sẽ còn những điều bất ngờ khác..." "Được, vậy tôi mỏi mắt trông chờ." Nhan Ôn mỉm cười trả lời.
Cô đoán rằng, điều bất ngờ đó chắc chắn liên quan đến Chương Nhĩ Hòe và Ngụy Lãng. “Tôi biết cô có một trợ lý đi theo từ rất lâu, tôi cũng sẽ ký hợp đồng với cô ấy, tuyển dụng cô ấy đến Áo Lai công tác, tiếp tục ở lại bên cạnh cô, còn người quản lý thì cô có cách nghĩ gì?"
Nhan Ôn điềm tĩnh trả lời: "Tôi tin vào sự sắp xếp của chủ tịch Trình."
Trình Vân muốn để cô trả lời trước, nhưng Nhan Ôn cảm thấy Trình Vận sớm đã có suy tính riêng, chỉ chưa muốn nói sớm với mình thôi.
Hiện giờ sự sắp xếp của Trình Vận không những phải giúp Nhan Ôn ra mắt đầy long trọng, cũng muốn thử thách thực lực của Nhan Ôn, ngoài ra mượn cơ hội lần này nói với Chương Nhĩ Hòe và Ngụy Lãng rằng, Nhan Ôn là miếng ngọc sáng hiếm có, đánh mất cô ấy tức là đánh mất lá bài tốt nhất.
Vài ngày sau, công tác thẩm định Kế hoạch tuyển chọn ngôi sao kết thúc rất thuận lợi.
Dựa vào yêu cầu của hai vị trí trúng tuyển, Chương Nhĩ Hòe đã có quyết định, cô tìm một cơ hội gọi riêng với Ngụy Lãng. “Vụ việc tiến triển khá tốt, tôi phải gửi lời cám ơn anh, không vạch trần tôi.” "Không cần cô cám ơ..." Ngụy Lãng nhìn xung quanh, tiếp tục nói rằng: “Nhan Ôn đã biết việc chúng ta ngăn cản cô ấy gia nhập Áo Lai, tôi cảm thấy cô ấy sẽ không bỏ qua một cách dễ dàng đâu."
Chương Nhĩ Hòe cắn môi, cô chưa bao giờ thấy Ngụy Lãng khen ngợi một nữ nghệ sĩ nào đó như vậy. "Chỉ cần anh giúp tôi, thì Nhan Ôn không thể vào đây, còn về phía chủ tịch Trình, anh không nói sẽ chẳng có ai biết, Ngụy Lãng, anh giúp tôi nhiều lần như vậy, lần này chỉ là chuyện vụn vặt... Anh sẽ không mặc kệ tôi chứ, có đúng không?" "Tôi quản cô sao được? Cô không bao giờ nghe lọt tai lời nói của tôi, chúng ta đã kết thúc rồi, tôi hi vọng đây là lần nói chuyện riêng cuối cùng của chúng ta.” Ngụy Lãng nói thẳng thừng.
Chương Nhĩ Hòe siết chặt tay: “Được, lần cuối cùng."
Cô tiến lên hai bước, nghiêng người nói: “Nghe thư kí của chủ tịch Trình bảo là cô ta muốn gọi Tiêu Cảnh Hàng về nước, năm xưa chúng ta khó khăn lắm mới đá anh ta ra khỏi vị trí người quản lý trong ngành này, bây giờ anh ta trở về, có gây phiền phức gì không?" "Anh ta sớm đã là người ngoài ngành, còn tác dụng gì chứ?" Ngụy Lãng nhớ đến chuyện hồi trước, cơn tức giận dồn nén đầy bụng: "Cô vẫn nên đặt tinh thần vào kết quả của Kế hoạch tuyển chọn ngôi sao, để chủ tịch Trình biết công ty vẫn còn hạt mầm tốt."
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương