Toàn Thế Giới Đều Làm Chúng Ta Tái Hôn
Chương 34
Editor: Lăng
Tôi nghe nói có thể mang theo người nhà, vậy nên tôi liền không mời mà đến.
Quý Thiển Ngưng từ chối thêm WeChat với chị nên Mạc Hạm chỉ đành phải thay đổi sách lược, đợi Cố Tâm Mỹ lấy đồ về liền chủ động hỏi: "Tâm Mỹ, có thể thêm WeChat không?"
Cố Tâm Mỹ thụ sủng nhược kinh, vội móc điện thoại ra quét mã với Mạc Hạm.
Sau khi thêm bạn bè xong, Mạc Hạm lại nói: "Sau này thường xuyên liên hệ nha."
"Dạ được dạ được, sẽ thường xuyên liên lạc!" Cố Tâm Mỹ hai mắt nhìn chằm chằm dãy số Wechat vừa mới nhận được, vui vẻ hệt như là vừa mới nhặt được một trăm vạn vậy.
Quý Thiển Ngưng rất là bực.
Cô có thể từ chối kết bạn với Mạc Hạm, nhưng cô không có quyền can thiệp tới Cố Tâm Mỹ.
Mạc Hạm là một người ghét việc giao tiếp, người phụ này lạnh lùng đến mức mười năm trong ngành cũng không có nổi một người bạn tốt, việc chủ động thêm bạn bè như bây giờ là việc hoàn toàn không thể xảy ra ở kiếp trước. Thấy một màn như vậy, Quý Thiển Ngưng kinh ngạc nhìn sự thay đổi của Mạc Hạm, đồng thời nghiêm túc nghi ngờ việc Mạc nào đó kết bạn với Cố Tâm Mỹ là có âm mưu gì, nhưng cô lại không có chứng cứ.
Sau khi nghỉ ngơi một tháng thì rốt cuộc Quý Thiển Ngưng cũng có thể cắt chỉ.
Vào ngày cô xuất viện, Lương Ninh mang theo nam nghệ sĩ duy nhất là Trương Tân Viễn đến thăm cô.
Đây là lần đầu tiên Quý Thiển Ngưng và Trương Tân Viễn gặp nhau nên có chút xa lạ. Nhưng tính cách Trương Tân Viễn rất thoải mái, chủ động bắt chuyện: "Chúng ta theo dõi Weibo lẫn nhau nha?"
"Theo dõi đi." Quý Thiển Ngưng cười cười nói: "Nhưng tôi ít khi đăng Weibo lắm."
Trương Tân Viễn đương nhiên biết cô không thích chơi Weibo, nói: "Chúng ta cứ thêm WeChat trước, có gì cũng tiện liên hệ."
"Được."
Quý Thiển Ngưng mới thêm Wechat với Trương Tân Viễn xong, thì Mạc Hạm cùng Cố Tâm Mỹ đi ra ngoài giúp cô làm thủ tục xuất viện cũng quay lại.
Chàng trai thân thiện Trương Tân Viễn đột nhiên đứng lên, nhìn Mạc Hạm đang bước vào với vẻ mặt không thể tin nổi: "Chị Hạm?"
"Xin chào, tôi là bạn tốt của Thiển Ngưng." Mạc Hạm tự giới thiệu.
Quý Thiển Ngưng: "......"
"Chị...Hạm, xin chào chị Hạm, tôi là Trương Tân Viễn, là nghệ sĩ dưới trướng chị Ninh giống như Thiển Ngưng ạ." Trương Tân Viễn vò đầu bứt tai, có chút khẩn trương.
Lương Ninh giải thích cho Mạc Hạm: "Cậu ta rất thích cô, là fans em trai đó."
"Là fans điện ảnh, không phải em trai." Trương Tân Viễn đỏ mặt nói: "Chị Hạm còn nhỏ hơn em một tuổi mà."
"Vậy không cần kêu chị, kêu Mạc Hạm là được." Đối với chuyện thu hoạch ngoài ý muốn có thêm một fan nam điện ảnh ngoài ý muốn này, vẻ mặt Mạc Hạm vẫn rất lãnh đạm, nhìn kỹ Trương Tân Viễn, "Nói như vậy, anh là sư ca của Thiển Ngưng?"
"Tôi ký hợp đồng trước cô ấy, cũng coi như là vậy đi." Trương Tân Viễn nói.
Tâm niệm Mạc Hạm vừa động, nói: "Thế thêm WeChat không?"
Trương Tân Viễn sửng sốt một chút mới ý thức được là Mạc Hạm không nói giỡn, vội cầm điện thoại trao đổi Wechat với nữ thần.
Tiếp theo Mạc Hạm lại quay đầu tìm Lương Ninh: "Chúng ta cũng thêm đi."
Hai lần tiếp xúc, Lương Ninh cảm giác Mạc Hạm so với lời đồn đại bên ngoài thật không giống nhau. Cao lãnh? Không coi ai ra gì? Bất cận nhân tình? Không hề giống nha. Cô ấy cảm thấy rất xấu hổ vì trước đây chỉ từ những tin lề đường mà hiểu nhầm Mạc hạm, cô ấy cũng trao đổi Wechat với Mạc Hạm.
Lương Ninh và Trương Tân Viễn là tiện đường đến đây, lát nữa còn phải dùng bữa, chưa đến mười phút đã rời đi.
"Chị thêm WeChat của bọn họ làm gì?" Hai người đó vừa đi thì Quý Thiển Ngưng nhịn không được mà hỏi.
Mạc Hạm sau khi ghi chú tên từng người một xong mới cất điện thoại, nhìn cô, vừa nghiêm túc vừa đứng đắn mà nói: "Ai có quan hệ với em đều phải thêm, nói không chừng ngày sau sẽ có chỗ dùng."
Có ích lợi gì thì Quý Thiển Ngưng không hỏi, cô chỉ cảm thấy những chuyện này không giống chuyện Mạc Hạm sẽ lại.
Mối nghi ngờ khủng khiếp đó lại dấy lên lần nữa trong lòng cô, cô không chút nào che giấu ánh mắt tìm tòi đầy nghi ngờ của mình, nhìn chằm chằm Mạc Hạm ở khoảng cách gần, muốn lột lớp da bên ngoài của người này xong, nhìn xem bên trong rốt cuộc là đang che giấu linh hồn gì.
Mạc Hạm thích cô tới gần chị, nhưng lại không thích ánh mắt lúc này của cô, sờ sờ mặt mình, hỏi: "Mặt chị dính gì à?"
Quý Thiển Ngưng vẫn nhìn chằm chằm chị, nói một cách u ám: "Rốt cuộc chị là ai?"
Lời này nghe hơi quen nha. Mạc Hạm suy nghĩ một chút, nghĩ đến hôm chị thổ lộ. Quý Thiển Ngưng nhắn tin đầy khó hiểu cho chị, cái gì mà "Đoạt xá", "Trùng sinh", chị gọi điện hỏi thì đối phương lại dùng giọng điệu hệt như vừa rồi, hỏi y hệt như giờ.
Lông mày Mạc Hạm khẽ nhúc nhích, cơ thể hơi nghiêng về phía trước, thấp giọng hỏi cô: "Em hy vọng chị là gì của em?"
Chóp mũi của hai người suýt nữa là chạm vào nhau, Quý Thiển Ngưng khẩn cấp lui về phía sau, trái tim đập thình thịch.
Bị Mạc Hạm làm như vậy, suy nghĩ của cô bị gián đoạn, cũng quên mất là mình định hỏi gì.
Khóe miệng Mạc Hạm lộ ra nụ cười khi thực hiện âm mưu thành công, hỏi: "Chẳng lẽ chị không phải là bạn tốt của em?"
Quý Thiển Ngưng ngoài cười nhưng trong không cười mà nói: "Thật xin lỗi, tôi nói rồi, chị không đủ tiêu chuẩn."
"Chị đỡ em tập đi, gãi lưng cho em, nấu canh cho em, đưa cơm cho em, không phân ngày đêm mà chăm sóc em, những thứ này chưa chắc Khương Ấu Na đã làm được." Mạc Hạm nói: "Cho nên, không đủ tiểu chuẩn chỗ nào?"
Cố Tâm Mỹ ở bên cạnh hát đệm: "Chị Hạm, em thấy chị vô cùng đủ tư cách luôn đó!"
Quý Thiển Ngưng trừng mắt nhìn cô trợ lý "ăn cây táo rào cây sung" của nhà mình, cẩn thận nghĩ lại, hình như đúng là không tìm được lỗi lầm nào của Mạc Hạm......
Tìm không ra cũng phải tìm.
Quý Thiển Ngưng ngang ngược vô lý mà nói: "Chị luôn chọc tôi tức giận."
Mạc Hạm há miệng thở dốc, nhất thời nghẹn lời.
Cố Tâm Mỹ không quen nhìn Mạc Hạm bị "Bắt nạt", đầy yếu ớt mà chen vào nói: "Không phải là chị cố ý tìm lỗi trên người chị Hạm sao?"
Quý Thiển Ngưng: "......" Xin hỏi hiện tại có thể đổi trợ lý không?
Cố Tâm Mỹ có lái xe tới nên Quý Thiển Ngưng không cần ngồi xe Mạc Hạm về. Cô nhìn thoáng qua kính chiếu hậu, nhìn thấy Mạc Hạm như fan cuồng theo sát phía sau, trong lòng hơi hạn hán lời.
"Ha ——"
Người bên cạnh bất ngờ cười lên, đem lực chú ý cùng ánh mắt Quý Thiển Ngưng kéo về: "Em cười cái gì?"
"Em cảm thấy, chị và chị Hạm rất có ý tứ đó nha." Cố Tâm Mỹ nói.
Quý Thiển Ngưng hoang mang: "Ý tứ gì?"
Cố Tâm Mỹ nhìn dòng xe phía trước, nói: "Chị Hạm rõ là rất thích chị, lại luôn cố ý cường điệu là bạn tốt. Chị thật ra cũng rất thích chị Hạm chứ gì, được chị ấy chăm sóc chu đáo đến vậy, trong lòng hẳn là rất vui vẻ mới đúng, nhưng lần nào chị cũng giả vờ tức giận, toàn tìm tật xấu của chị ấy."
Quý Thiển Ngưng nhướng, nói: "Chị giận thật!"
"Vậy sao chị giận? Giận vì chị Hạm đối với chị quá dịu dàng, quá săn sóc?"
"......" Quý Thiển Ngưng không thể phản bác, cũng lười giải thích, nói: "Em không hiểu."
"Dạ dạ dạ, em chỉ là một cẩu độc thân, làm sao mà hiểu được tâm lý của những người đang yêu."
"Chị và chị ấy không có yêu đương, còn nói những điều vô nghĩa nữa thì chị đánh em đó."
Cố Tâm Mỹ biết là cô chỉ chọc mình, hắng giọng, bắt đầu ngâm nga: "Thứ vĩnh viễn không chiếm được, khiến trái tim xao động, Người được yêu lại quá hững hờ~~" [1]
[1]: Lời bài hát Hoa Hồng Đỏ của Trần Dịch Tấn, mình cũng đã ghim trên đầu chương. Câu trên mình cũng dùng trong bản sub của bạn Sâu trong video.
"Oẹ, khó nghe gần chết." Quý Thiển Ngưng móc móc lỗ tai.
Cố Tâm Mỹ cười hì hì nói: "Chị có nhận ra không, lời của hai câu này giống như là viết cho chị và chị Hạm vậy?"
Không chiếm được nên xao động là nói Mạc Hạm. Người được yêu lại quá hững hờ là nói cô sao???
Đánh chết Quý Thiển Ngưng không thừa nhận, giả vờ tức giận nói: "Không lo lái xe thì tới khúc sau chị lái đó."
Làm gì có đạo lý nào lại để người mới xuất viện lái xe, Cố Tâm Mỹ sợ chọc cô giận thật, nhanh chóng im lặng.
Hai chiếc xe một trước một sau tiến vào tiểu khu.
Quý Thiển Ngưng nói với Mạc Hạm, người vừa mới bước xuống từ một chiếc xe khác: "Nhà quá nhỏ, nên tôi không mời chị nên đó ngồi đâu."
Cố Tâm Mỹ cảm thấy những lời này quá lạnh lùng, đang muốn nói gì đó để vớt vát lại chút không khí, lại nghe Mạc Hạm nói: "Vậy chị đi đây."
Quý Thiển Ngưng trịnh trọng nói: "Mấy ngày nay thật sự rất cảm ơn chị."
Ánh mắt Mạc Hạm nhìn cô đầy dịu dàng, khóe miệng khẽ nhếch lên cười một chút, nói: "Bạn tốt, không cần phải khách sáo đến vậy."
Không lẽ là bạn xấu? Phi, bạn gì cũng không phải.
Quý Thiển Ngưng không nghĩ tiếp nữa, xoay người bước về phía thang máy.
"Tạm biệt chị Hạm nha."
Mạc Hạm giơ điện thoại với Cố Tâm Mỹ, ám chỉ với cô nàng sau này phải thường xuyên liên lạc, lại nhìn các cô bước vào thang máy.
Lúc quay người lại thì phát hiện có một chiếc xe việt dã màu đen đang đậu dưới tán cây, Mạc Hạm theo bản năng mà nhìn biển số xe, lại nhìn người đàn ông cường tráng ngồi trong xe, sau đó mới lên xe rời đi.
Sau khi về đến nhà thì Quý Thiển Ngưng mới phát hiện so nằm viện càng chán hơn.
Ở bệnh viện tốt xấu gì thì cô còn có thể nhìn thấy hộ sĩ cùng bác sĩ, còn có Cố Tâm Mỹ cùng Mạc Hạm ở bên, một mình ở nhà, cô cũng chỉ có thể ngủ —— xem phim —— ngủ.
Xem phim mệt thì cô lại chơi điện thoại, cùng bạn học, bạn bè tám chuyện.
Một ngày Mạc Hạm phải nhắn cho cô ít, gì mà "Dậy chưa", "Ăn chưa", "Ngủ chưa"...... Toàn là tin nhắn thiếu EQ, vô nghĩa.
Bạn học khoa biểu diễn ở Bắc Viện nghe tin cô xuất viện, liền ào ạt gửi lì xì trong nhóm để chúc mừng cô.
Quý Thiển Ngưng nhận lì xì tới mức mỏi tay, đảo mắt đã quên là phải nhắn lại cho Mạc Hạm.
Mà vốn dĩ cô cũng không tính nhắn lại.
Đột nhiệt Lưu Vũ Tinh nhắn tin trong nhóm: "Thứ sáu này mình tổ chức sinh nhật, ai ở Bắc Thị, có rảnh thì nhớ tới tham dự nha?"
Trừ bảy người đang đóng phim ra, thì tất cả những người còn lại đều nói là rảnh.
Lưu Vũ Tình đặc biệt @ Quý Thiển Ngưng: "Cậu mới ra viện, có tiện không?"
Quý Thiển Ngưng trả lời cô ấy: "Vết thương nhỏ mà thôi, không có việc gì."
Quý Thiển Ngưng cảm thấy nhàm chán, bắt được cơ hội tự nhiên sẽ không bỏ lỡ. Mọi người sau khi tốt nghiệp đều là ai bận việc nấy, cô cũng rất muốn gặp những bạn học này.
Lưu Vũ Tình là một phú nhị đại, trong nhà mở một chuỗi khách sạn. Cô ấy tổ chức sinh nhật tại một khách sạn 5 sao thuộc sở hữu của gia đình, còn yêu cầu là phòng tốt nhất.
Quý Thiển Ngưng nghe nói những người khác sẽ mang người nhà đi theo, cô không có người nhà, nên đành mang Cố Tâm Mỹ theo.
Vì thế Cố Tâm Mỹ liền trêu chọc: "Chị có thể mang chị Hạm theo."
Quý Thiển Ngưng híp mắt lại: "Em lại ngứa đòn đúng không không?"
"Ha ha ha nói giỡn thôi mà." Cố Tâm Mỹ vội sửa miệng: "Mang chị Hạm theo đúng là không tốt lắm, rất dễ đoạt mất hào quang của thọ tinh [1]. Hơn nữa, nếu như chị Hạm đi thật, người khác hỏi quan hệ giữa hai người......"
[1]: Chủ tiệc sinh nhật.
"Gần đầy em nói hơi nhiều rồi đó." Giọng điệu Quý Thiển Ngưng có chút lạnh lẽo.
Cố Tâm Mỹ vội che miệng lại, che được một chút lại không nín được: "Có phải mấy ngày nay chị Hạm không tới tìm chị phải không?"
Quý Thiển Ngưng liếc cô nàng: "Chị ấy tìm chị làm gì?"
Cố Tâm Mỹ nhún nhún vai, là vẻ mặt "Sao chị biết được".
Quý Thiển Ngưng vô thức nhìn điện thoại theo bản năng.
Nửa tiếng trước, Mạc vênh váo nào đó mới nhắn tin cho cô, nói là đêm nay có gia yến gì đó.
Nhà bọn họ có gia yến thì liên quan gì đến cô? Nói chuyện này với cô làm gì? Quý Thiển Ngưng xem xong liền mặc kệ.
Đi đến nơi tổ chức, Quý Thiển Ngưng phát hiện đã có không ít người tới, có người mang trợ lý giống cô, còn có hai bạn học nam mang theo bạn gái tới.
Lưu Vũ Tình mang theo khuê mật của cô ấy, cũng là diễn viên, cô ấy giới thiệu với mọi người: "Đây là khuê mật của mình, Trương Vũ Phi. Thiển Ngưng, chắc hai người quen nhau ha, lúc trước còn chung một đoàn phim mà."
Quý Thiển Ngưng đương nhiên là biết Trương Vũ Phi, ở bộ trong phim《 Đình viện thâm sâu 》 kia, vai diễn của Trương Vũ Phi chính nha hoàn bên người là Triệu Hân Nhiên.
Hai người nhìn cô, Quý Thiển Ngưng liền cảm giác ánh mắt Trương Vũ Phi khi nhìn cô có chút cổ quái.
Trương Vũ Phi trợn mắt, nói: "Không có cảnh phối hợp với nhau, không thân."
Lưu Vũ Tình không chú ý tới ánh mắt của khuê mật nhà mình, hoà giải nói: "Lúc trước không thân cũng không sao, qua tối hôm nay mọi người liền quen biết nhau nha."
Cố Tâm Mỹ kéo kéo góc áo Quý Thiển Ngưng, lặng lẽ nói: "Hình như Trương Vũ Phi có địch ý với chị, chị phải cẩn thận một chút."
Quý Thiển Ngưng hoàn toàn không care.
Cô và Trương Vũ Phi chưa từng dính líu gì với nhau, cho dù là có nguyên nhân nào đó khiến Trương Vũ Phi có ý kiến với cô, vậy thì sao? Đây là sinh nhật Lưu Vũ Tình, Trương Vũ Phi làm khuê mật, hẳn là sẽ không gây ra chuyện xấu gì, nếu không thì thật xin lỗi hai chữ "Khuê mật" này.
Sau đó cô phát hiện bản thân đã đánh giá quá cao IQ và EQ của người nào đó.
- ----------
Hmm, giờ mình mới nhớ là từ đầu truyện tên giờ thì mình dùng từ "trùng sinh". Có thể một số bạn thắc mắc hay khó hiểu vì sao lại dùng từ "trùng sinh" mà không là "trọng sinh". Thì đây:
Thực ra 2 thể loại truyện này là 1 và gọi trùng sinh mới đúng nghĩa gốc của thể loại truyện này. Trong Hán Việt thì trùng sinh có nghĩa là Sống lại. Bởi vì, trong tiếng Hán chữ "trọng" chỉ có một mặt chữ nhưng lại có hai âm đọc, một âm đọc thì ra chữ "trọng" nghĩa là quan trọng, sâu nặng, còn một âm đọc thì sẽ ra chữ "trùng" nghĩa là lặp lại.
Như vậy nếu ghép chung với chữ "sinh" nghĩa là một đời, một kiếp thì phải dùng âm đọc thành chữ "trùng" mới phù hợp. Tuy nhiên, không hiểu bằng 1 cách nào đó dân viết truyện và đọc truyện ngôn tình hay sử dụng từ Trọng Sinh và hiểu theo nghĩa đó thì chúng ta cũng theo số đông thôi. (nguồn: kienthucchiase)
Đó là lý do vì sao mà mình dùng từ "trùng sinh" thay vì "trọng sinh". Nói chung thì khi mình đọc thì có là trùng hay trọng gì cũng bình thường, nhưng giờ khi edit mà lại biết rồi thì mình dùng từ "trùng sinh" thôi. Các chương tới sẽ xuất hiện nhiều thuật ngữ trong Cbiz, chưa chắc mọi người sẽ hiểu hết nên mình sẽ tìm từ khác để thay, cái nào không tìm được thì mình sẽ chú thích.
Tôi nghe nói có thể mang theo người nhà, vậy nên tôi liền không mời mà đến.
Quý Thiển Ngưng từ chối thêm WeChat với chị nên Mạc Hạm chỉ đành phải thay đổi sách lược, đợi Cố Tâm Mỹ lấy đồ về liền chủ động hỏi: "Tâm Mỹ, có thể thêm WeChat không?"
Cố Tâm Mỹ thụ sủng nhược kinh, vội móc điện thoại ra quét mã với Mạc Hạm.
Sau khi thêm bạn bè xong, Mạc Hạm lại nói: "Sau này thường xuyên liên hệ nha."
"Dạ được dạ được, sẽ thường xuyên liên lạc!" Cố Tâm Mỹ hai mắt nhìn chằm chằm dãy số Wechat vừa mới nhận được, vui vẻ hệt như là vừa mới nhặt được một trăm vạn vậy.
Quý Thiển Ngưng rất là bực.
Cô có thể từ chối kết bạn với Mạc Hạm, nhưng cô không có quyền can thiệp tới Cố Tâm Mỹ.
Mạc Hạm là một người ghét việc giao tiếp, người phụ này lạnh lùng đến mức mười năm trong ngành cũng không có nổi một người bạn tốt, việc chủ động thêm bạn bè như bây giờ là việc hoàn toàn không thể xảy ra ở kiếp trước. Thấy một màn như vậy, Quý Thiển Ngưng kinh ngạc nhìn sự thay đổi của Mạc Hạm, đồng thời nghiêm túc nghi ngờ việc Mạc nào đó kết bạn với Cố Tâm Mỹ là có âm mưu gì, nhưng cô lại không có chứng cứ.
Sau khi nghỉ ngơi một tháng thì rốt cuộc Quý Thiển Ngưng cũng có thể cắt chỉ.
Vào ngày cô xuất viện, Lương Ninh mang theo nam nghệ sĩ duy nhất là Trương Tân Viễn đến thăm cô.
Đây là lần đầu tiên Quý Thiển Ngưng và Trương Tân Viễn gặp nhau nên có chút xa lạ. Nhưng tính cách Trương Tân Viễn rất thoải mái, chủ động bắt chuyện: "Chúng ta theo dõi Weibo lẫn nhau nha?"
"Theo dõi đi." Quý Thiển Ngưng cười cười nói: "Nhưng tôi ít khi đăng Weibo lắm."
Trương Tân Viễn đương nhiên biết cô không thích chơi Weibo, nói: "Chúng ta cứ thêm WeChat trước, có gì cũng tiện liên hệ."
"Được."
Quý Thiển Ngưng mới thêm Wechat với Trương Tân Viễn xong, thì Mạc Hạm cùng Cố Tâm Mỹ đi ra ngoài giúp cô làm thủ tục xuất viện cũng quay lại.
Chàng trai thân thiện Trương Tân Viễn đột nhiên đứng lên, nhìn Mạc Hạm đang bước vào với vẻ mặt không thể tin nổi: "Chị Hạm?"
"Xin chào, tôi là bạn tốt của Thiển Ngưng." Mạc Hạm tự giới thiệu.
Quý Thiển Ngưng: "......"
"Chị...Hạm, xin chào chị Hạm, tôi là Trương Tân Viễn, là nghệ sĩ dưới trướng chị Ninh giống như Thiển Ngưng ạ." Trương Tân Viễn vò đầu bứt tai, có chút khẩn trương.
Lương Ninh giải thích cho Mạc Hạm: "Cậu ta rất thích cô, là fans em trai đó."
"Là fans điện ảnh, không phải em trai." Trương Tân Viễn đỏ mặt nói: "Chị Hạm còn nhỏ hơn em một tuổi mà."
"Vậy không cần kêu chị, kêu Mạc Hạm là được." Đối với chuyện thu hoạch ngoài ý muốn có thêm một fan nam điện ảnh ngoài ý muốn này, vẻ mặt Mạc Hạm vẫn rất lãnh đạm, nhìn kỹ Trương Tân Viễn, "Nói như vậy, anh là sư ca của Thiển Ngưng?"
"Tôi ký hợp đồng trước cô ấy, cũng coi như là vậy đi." Trương Tân Viễn nói.
Tâm niệm Mạc Hạm vừa động, nói: "Thế thêm WeChat không?"
Trương Tân Viễn sửng sốt một chút mới ý thức được là Mạc Hạm không nói giỡn, vội cầm điện thoại trao đổi Wechat với nữ thần.
Tiếp theo Mạc Hạm lại quay đầu tìm Lương Ninh: "Chúng ta cũng thêm đi."
Hai lần tiếp xúc, Lương Ninh cảm giác Mạc Hạm so với lời đồn đại bên ngoài thật không giống nhau. Cao lãnh? Không coi ai ra gì? Bất cận nhân tình? Không hề giống nha. Cô ấy cảm thấy rất xấu hổ vì trước đây chỉ từ những tin lề đường mà hiểu nhầm Mạc hạm, cô ấy cũng trao đổi Wechat với Mạc Hạm.
Lương Ninh và Trương Tân Viễn là tiện đường đến đây, lát nữa còn phải dùng bữa, chưa đến mười phút đã rời đi.
"Chị thêm WeChat của bọn họ làm gì?" Hai người đó vừa đi thì Quý Thiển Ngưng nhịn không được mà hỏi.
Mạc Hạm sau khi ghi chú tên từng người một xong mới cất điện thoại, nhìn cô, vừa nghiêm túc vừa đứng đắn mà nói: "Ai có quan hệ với em đều phải thêm, nói không chừng ngày sau sẽ có chỗ dùng."
Có ích lợi gì thì Quý Thiển Ngưng không hỏi, cô chỉ cảm thấy những chuyện này không giống chuyện Mạc Hạm sẽ lại.
Mối nghi ngờ khủng khiếp đó lại dấy lên lần nữa trong lòng cô, cô không chút nào che giấu ánh mắt tìm tòi đầy nghi ngờ của mình, nhìn chằm chằm Mạc Hạm ở khoảng cách gần, muốn lột lớp da bên ngoài của người này xong, nhìn xem bên trong rốt cuộc là đang che giấu linh hồn gì.
Mạc Hạm thích cô tới gần chị, nhưng lại không thích ánh mắt lúc này của cô, sờ sờ mặt mình, hỏi: "Mặt chị dính gì à?"
Quý Thiển Ngưng vẫn nhìn chằm chằm chị, nói một cách u ám: "Rốt cuộc chị là ai?"
Lời này nghe hơi quen nha. Mạc Hạm suy nghĩ một chút, nghĩ đến hôm chị thổ lộ. Quý Thiển Ngưng nhắn tin đầy khó hiểu cho chị, cái gì mà "Đoạt xá", "Trùng sinh", chị gọi điện hỏi thì đối phương lại dùng giọng điệu hệt như vừa rồi, hỏi y hệt như giờ.
Lông mày Mạc Hạm khẽ nhúc nhích, cơ thể hơi nghiêng về phía trước, thấp giọng hỏi cô: "Em hy vọng chị là gì của em?"
Chóp mũi của hai người suýt nữa là chạm vào nhau, Quý Thiển Ngưng khẩn cấp lui về phía sau, trái tim đập thình thịch.
Bị Mạc Hạm làm như vậy, suy nghĩ của cô bị gián đoạn, cũng quên mất là mình định hỏi gì.
Khóe miệng Mạc Hạm lộ ra nụ cười khi thực hiện âm mưu thành công, hỏi: "Chẳng lẽ chị không phải là bạn tốt của em?"
Quý Thiển Ngưng ngoài cười nhưng trong không cười mà nói: "Thật xin lỗi, tôi nói rồi, chị không đủ tiêu chuẩn."
"Chị đỡ em tập đi, gãi lưng cho em, nấu canh cho em, đưa cơm cho em, không phân ngày đêm mà chăm sóc em, những thứ này chưa chắc Khương Ấu Na đã làm được." Mạc Hạm nói: "Cho nên, không đủ tiểu chuẩn chỗ nào?"
Cố Tâm Mỹ ở bên cạnh hát đệm: "Chị Hạm, em thấy chị vô cùng đủ tư cách luôn đó!"
Quý Thiển Ngưng trừng mắt nhìn cô trợ lý "ăn cây táo rào cây sung" của nhà mình, cẩn thận nghĩ lại, hình như đúng là không tìm được lỗi lầm nào của Mạc Hạm......
Tìm không ra cũng phải tìm.
Quý Thiển Ngưng ngang ngược vô lý mà nói: "Chị luôn chọc tôi tức giận."
Mạc Hạm há miệng thở dốc, nhất thời nghẹn lời.
Cố Tâm Mỹ không quen nhìn Mạc Hạm bị "Bắt nạt", đầy yếu ớt mà chen vào nói: "Không phải là chị cố ý tìm lỗi trên người chị Hạm sao?"
Quý Thiển Ngưng: "......" Xin hỏi hiện tại có thể đổi trợ lý không?
Cố Tâm Mỹ có lái xe tới nên Quý Thiển Ngưng không cần ngồi xe Mạc Hạm về. Cô nhìn thoáng qua kính chiếu hậu, nhìn thấy Mạc Hạm như fan cuồng theo sát phía sau, trong lòng hơi hạn hán lời.
"Ha ——"
Người bên cạnh bất ngờ cười lên, đem lực chú ý cùng ánh mắt Quý Thiển Ngưng kéo về: "Em cười cái gì?"
"Em cảm thấy, chị và chị Hạm rất có ý tứ đó nha." Cố Tâm Mỹ nói.
Quý Thiển Ngưng hoang mang: "Ý tứ gì?"
Cố Tâm Mỹ nhìn dòng xe phía trước, nói: "Chị Hạm rõ là rất thích chị, lại luôn cố ý cường điệu là bạn tốt. Chị thật ra cũng rất thích chị Hạm chứ gì, được chị ấy chăm sóc chu đáo đến vậy, trong lòng hẳn là rất vui vẻ mới đúng, nhưng lần nào chị cũng giả vờ tức giận, toàn tìm tật xấu của chị ấy."
Quý Thiển Ngưng nhướng, nói: "Chị giận thật!"
"Vậy sao chị giận? Giận vì chị Hạm đối với chị quá dịu dàng, quá săn sóc?"
"......" Quý Thiển Ngưng không thể phản bác, cũng lười giải thích, nói: "Em không hiểu."
"Dạ dạ dạ, em chỉ là một cẩu độc thân, làm sao mà hiểu được tâm lý của những người đang yêu."
"Chị và chị ấy không có yêu đương, còn nói những điều vô nghĩa nữa thì chị đánh em đó."
Cố Tâm Mỹ biết là cô chỉ chọc mình, hắng giọng, bắt đầu ngâm nga: "Thứ vĩnh viễn không chiếm được, khiến trái tim xao động, Người được yêu lại quá hững hờ~~" [1]
[1]: Lời bài hát Hoa Hồng Đỏ của Trần Dịch Tấn, mình cũng đã ghim trên đầu chương. Câu trên mình cũng dùng trong bản sub của bạn Sâu trong video.
"Oẹ, khó nghe gần chết." Quý Thiển Ngưng móc móc lỗ tai.
Cố Tâm Mỹ cười hì hì nói: "Chị có nhận ra không, lời của hai câu này giống như là viết cho chị và chị Hạm vậy?"
Không chiếm được nên xao động là nói Mạc Hạm. Người được yêu lại quá hững hờ là nói cô sao???
Đánh chết Quý Thiển Ngưng không thừa nhận, giả vờ tức giận nói: "Không lo lái xe thì tới khúc sau chị lái đó."
Làm gì có đạo lý nào lại để người mới xuất viện lái xe, Cố Tâm Mỹ sợ chọc cô giận thật, nhanh chóng im lặng.
Hai chiếc xe một trước một sau tiến vào tiểu khu.
Quý Thiển Ngưng nói với Mạc Hạm, người vừa mới bước xuống từ một chiếc xe khác: "Nhà quá nhỏ, nên tôi không mời chị nên đó ngồi đâu."
Cố Tâm Mỹ cảm thấy những lời này quá lạnh lùng, đang muốn nói gì đó để vớt vát lại chút không khí, lại nghe Mạc Hạm nói: "Vậy chị đi đây."
Quý Thiển Ngưng trịnh trọng nói: "Mấy ngày nay thật sự rất cảm ơn chị."
Ánh mắt Mạc Hạm nhìn cô đầy dịu dàng, khóe miệng khẽ nhếch lên cười một chút, nói: "Bạn tốt, không cần phải khách sáo đến vậy."
Không lẽ là bạn xấu? Phi, bạn gì cũng không phải.
Quý Thiển Ngưng không nghĩ tiếp nữa, xoay người bước về phía thang máy.
"Tạm biệt chị Hạm nha."
Mạc Hạm giơ điện thoại với Cố Tâm Mỹ, ám chỉ với cô nàng sau này phải thường xuyên liên lạc, lại nhìn các cô bước vào thang máy.
Lúc quay người lại thì phát hiện có một chiếc xe việt dã màu đen đang đậu dưới tán cây, Mạc Hạm theo bản năng mà nhìn biển số xe, lại nhìn người đàn ông cường tráng ngồi trong xe, sau đó mới lên xe rời đi.
Sau khi về đến nhà thì Quý Thiển Ngưng mới phát hiện so nằm viện càng chán hơn.
Ở bệnh viện tốt xấu gì thì cô còn có thể nhìn thấy hộ sĩ cùng bác sĩ, còn có Cố Tâm Mỹ cùng Mạc Hạm ở bên, một mình ở nhà, cô cũng chỉ có thể ngủ —— xem phim —— ngủ.
Xem phim mệt thì cô lại chơi điện thoại, cùng bạn học, bạn bè tám chuyện.
Một ngày Mạc Hạm phải nhắn cho cô ít, gì mà "Dậy chưa", "Ăn chưa", "Ngủ chưa"...... Toàn là tin nhắn thiếu EQ, vô nghĩa.
Bạn học khoa biểu diễn ở Bắc Viện nghe tin cô xuất viện, liền ào ạt gửi lì xì trong nhóm để chúc mừng cô.
Quý Thiển Ngưng nhận lì xì tới mức mỏi tay, đảo mắt đã quên là phải nhắn lại cho Mạc Hạm.
Mà vốn dĩ cô cũng không tính nhắn lại.
Đột nhiệt Lưu Vũ Tinh nhắn tin trong nhóm: "Thứ sáu này mình tổ chức sinh nhật, ai ở Bắc Thị, có rảnh thì nhớ tới tham dự nha?"
Trừ bảy người đang đóng phim ra, thì tất cả những người còn lại đều nói là rảnh.
Lưu Vũ Tình đặc biệt @ Quý Thiển Ngưng: "Cậu mới ra viện, có tiện không?"
Quý Thiển Ngưng trả lời cô ấy: "Vết thương nhỏ mà thôi, không có việc gì."
Quý Thiển Ngưng cảm thấy nhàm chán, bắt được cơ hội tự nhiên sẽ không bỏ lỡ. Mọi người sau khi tốt nghiệp đều là ai bận việc nấy, cô cũng rất muốn gặp những bạn học này.
Lưu Vũ Tình là một phú nhị đại, trong nhà mở một chuỗi khách sạn. Cô ấy tổ chức sinh nhật tại một khách sạn 5 sao thuộc sở hữu của gia đình, còn yêu cầu là phòng tốt nhất.
Quý Thiển Ngưng nghe nói những người khác sẽ mang người nhà đi theo, cô không có người nhà, nên đành mang Cố Tâm Mỹ theo.
Vì thế Cố Tâm Mỹ liền trêu chọc: "Chị có thể mang chị Hạm theo."
Quý Thiển Ngưng híp mắt lại: "Em lại ngứa đòn đúng không không?"
"Ha ha ha nói giỡn thôi mà." Cố Tâm Mỹ vội sửa miệng: "Mang chị Hạm theo đúng là không tốt lắm, rất dễ đoạt mất hào quang của thọ tinh [1]. Hơn nữa, nếu như chị Hạm đi thật, người khác hỏi quan hệ giữa hai người......"
[1]: Chủ tiệc sinh nhật.
"Gần đầy em nói hơi nhiều rồi đó." Giọng điệu Quý Thiển Ngưng có chút lạnh lẽo.
Cố Tâm Mỹ vội che miệng lại, che được một chút lại không nín được: "Có phải mấy ngày nay chị Hạm không tới tìm chị phải không?"
Quý Thiển Ngưng liếc cô nàng: "Chị ấy tìm chị làm gì?"
Cố Tâm Mỹ nhún nhún vai, là vẻ mặt "Sao chị biết được".
Quý Thiển Ngưng vô thức nhìn điện thoại theo bản năng.
Nửa tiếng trước, Mạc vênh váo nào đó mới nhắn tin cho cô, nói là đêm nay có gia yến gì đó.
Nhà bọn họ có gia yến thì liên quan gì đến cô? Nói chuyện này với cô làm gì? Quý Thiển Ngưng xem xong liền mặc kệ.
Đi đến nơi tổ chức, Quý Thiển Ngưng phát hiện đã có không ít người tới, có người mang trợ lý giống cô, còn có hai bạn học nam mang theo bạn gái tới.
Lưu Vũ Tình mang theo khuê mật của cô ấy, cũng là diễn viên, cô ấy giới thiệu với mọi người: "Đây là khuê mật của mình, Trương Vũ Phi. Thiển Ngưng, chắc hai người quen nhau ha, lúc trước còn chung một đoàn phim mà."
Quý Thiển Ngưng đương nhiên là biết Trương Vũ Phi, ở bộ trong phim《 Đình viện thâm sâu 》 kia, vai diễn của Trương Vũ Phi chính nha hoàn bên người là Triệu Hân Nhiên.
Hai người nhìn cô, Quý Thiển Ngưng liền cảm giác ánh mắt Trương Vũ Phi khi nhìn cô có chút cổ quái.
Trương Vũ Phi trợn mắt, nói: "Không có cảnh phối hợp với nhau, không thân."
Lưu Vũ Tình không chú ý tới ánh mắt của khuê mật nhà mình, hoà giải nói: "Lúc trước không thân cũng không sao, qua tối hôm nay mọi người liền quen biết nhau nha."
Cố Tâm Mỹ kéo kéo góc áo Quý Thiển Ngưng, lặng lẽ nói: "Hình như Trương Vũ Phi có địch ý với chị, chị phải cẩn thận một chút."
Quý Thiển Ngưng hoàn toàn không care.
Cô và Trương Vũ Phi chưa từng dính líu gì với nhau, cho dù là có nguyên nhân nào đó khiến Trương Vũ Phi có ý kiến với cô, vậy thì sao? Đây là sinh nhật Lưu Vũ Tình, Trương Vũ Phi làm khuê mật, hẳn là sẽ không gây ra chuyện xấu gì, nếu không thì thật xin lỗi hai chữ "Khuê mật" này.
Sau đó cô phát hiện bản thân đã đánh giá quá cao IQ và EQ của người nào đó.
- ----------
Hmm, giờ mình mới nhớ là từ đầu truyện tên giờ thì mình dùng từ "trùng sinh". Có thể một số bạn thắc mắc hay khó hiểu vì sao lại dùng từ "trùng sinh" mà không là "trọng sinh". Thì đây:
Thực ra 2 thể loại truyện này là 1 và gọi trùng sinh mới đúng nghĩa gốc của thể loại truyện này. Trong Hán Việt thì trùng sinh có nghĩa là Sống lại. Bởi vì, trong tiếng Hán chữ "trọng" chỉ có một mặt chữ nhưng lại có hai âm đọc, một âm đọc thì ra chữ "trọng" nghĩa là quan trọng, sâu nặng, còn một âm đọc thì sẽ ra chữ "trùng" nghĩa là lặp lại.
Như vậy nếu ghép chung với chữ "sinh" nghĩa là một đời, một kiếp thì phải dùng âm đọc thành chữ "trùng" mới phù hợp. Tuy nhiên, không hiểu bằng 1 cách nào đó dân viết truyện và đọc truyện ngôn tình hay sử dụng từ Trọng Sinh và hiểu theo nghĩa đó thì chúng ta cũng theo số đông thôi. (nguồn: kienthucchiase)
Đó là lý do vì sao mà mình dùng từ "trùng sinh" thay vì "trọng sinh". Nói chung thì khi mình đọc thì có là trùng hay trọng gì cũng bình thường, nhưng giờ khi edit mà lại biết rồi thì mình dùng từ "trùng sinh" thôi. Các chương tới sẽ xuất hiện nhiều thuật ngữ trong Cbiz, chưa chắc mọi người sẽ hiểu hết nên mình sẽ tìm từ khác để thay, cái nào không tìm được thì mình sẽ chú thích.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương