Toàn Thế Giới Đều Làm Chúng Ta Tái Hôn
Chương 47
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tôi muốn tái hôn với cô ấy
Bạn có từng có cảm giác kỳ lạ này chưa? Khi gọi điện thoại cùng người nào đó lại không biết nên nói gì với đối phương. Không phải là vì hồi hộp, cũng không phải là vì xấu hổ, chỉ là cảm thấy nơi nào đó trống rỗng, hốt hoảng hệt như nằm mơ vậy.
Hiện tại Quý Thiển Ngưng đang có loại cảm giác không nói rõ này.
Kiếp trước, cô và Mạc Hạm cùng nhau trải qua cuộc hôn nhân mười năm, nhưng mười năm dài đằng đẵng này lại không đủ để các cô thật sự hiểu hết về nhau.
Vậy mà đời này, Quý Thiển Ngưng cũng chỉ "mới quen" Mạc Hạm có một năm, mà Mạc Hạm này lại như là sống lại, vô cùng tốt đẹp nhưng cũng khiến cô nhìn không thấu.
Loại cảm giác mà rõ ràng bạn cảm thấy người kia rất quen thuộc, nhưng lại giống như rất xa lạ khiến Quý Thiển Ngưng cảm thấy mê mang.
Cô đã từng nghĩ tới việc muốn thoát khỏi Mạc Hạm, nhưng mà những chuyện xảy ra liên tiếp đã chứng minh là cô không thể thoát được. Người kia như là vết bớt trời sinh đã có trên ngực cô, chỉ có thể che giấu nhất thời, chứ không có biện pháp hoàn toàn bỏ đi.
Nàng sống lại, Mạc Hạm thay đổi, có lẽ đều là ý trời chăng?
Từ hôm nay trở đi, cô không muốn phải nghĩ đến những vấn đề khiến cô rối rắm đó nữa.
Cô quyết định sẽ bắt đầu lại với Mạc Hạm một lần nữa, cụ thể như thế nào thì vẫn còn chưa nghĩ kỹ. Vì tìm không thấy đề tài nên có chút ảo não mà nói: "Muộn rồi, tôi cúp máy đây."
Thậm chí không đợi người bên kia đáp lại thì Quý Thiển Ngưng đã vội vàng cúp máy, nhìn bầu trời đêm thở phào nhẹ nhõm.
Cô như là người tự mình mang vác chạy thật lâu, thật nhanh, vô cùng mệt mỏi. Lúc sắp tuyệt vọng thì lại có người giúp cô cởi bỏ gánh nặng. Khiến cô khôi phục sức sống, toàn thân thoải mái đến mức nói không nên lời.
Cô muốn giải phóng bản thân, vậy nên nhân lúc tiếng pháo hoa vang trời liền hét lên: "A --"
Cụm pháo hoa cuối cùng bắn lên không trung quảng trường, rồi lại nổ tung như mưa sao, dần dần tắt.
Náo nhiệt lại trở về yên tĩnh.
Năm mới trong thành phố luôn buồn tẻ và nhạt nhẽo như thế.
Quý Thiển Ngưng thành công chụp được cảnh pháo hoa nở rộ đẹp nhất, chỉnh sửa một chút rồi đăng lên vòng bạn bè, sau đó gõ thêm vài chữ cho văn vẻ: "Một mình ngắm pháo hoa."
"Leng keng --"
Mạc vênh váo: "Bạn yêu dấu của chị ơi, khi nào thì kéo Wechat của chị ra vậy?"
Quý Thiển Ngưng gần như quên mất việc mình đã chặn WeChat của Mạc Hạm, cô bị hai chữ "yêu dấu" này làm nổi da gà toàn thân, gió lạnh thổi run cả người.
Cô rời khỏi ban công, vừa kéo cửa vừa nhắn: "Dựa vào cái gì?"
Mạc vênh váo: "Dựa vào việc em đẹp đó."
Quý Thiển Ngưng: "......"
Cô rất nghiêm túc nghi ngờ việc Mạc Hạm có đăng ký tham gia lớp huấn luyện nào đó, hoặc là mua sách tham khảo về rồi luyện tập, chứ không thì sao lại biết ăn nói đến thế được?
Người đẹp thì đương nhiên là phải rộng lượng rồi.
Quý Thiển Ngưng tìm được Wechat của Mạc Hạm từ trong sổ đen rồi mở chặn chị, nghĩ nghĩ, vẫn đổi tên thành "Mạc vênh váo".
Lôi đối phương ra sổ đen thì bên đó sẽ không nhận được thông báo, Quý Thiển Ngưng cũng cố ý không nói cho Mạc Hạm, về phòng tắm rửa.
Cô vừa tắm rửa xong thì thấy Quý Minh Dương cùng mẹ kế, em kế đã về, bọn họ muốn ăn khuya nên hỏi cô có ăn hay không.
Quý Thiển Ngưng cũng giống như đại đa số nghệ sĩ, sợ ăn thịt thì sẽ ảnh hưởng tới việc lên hình. Cô từ chối mỹ thực dụ hoặc, nằm xuống chuẩn bị ngủ thì khóe mắt thấy điện thoại lóe lên, cầm lên thì thấy bạn bè cô bình luận chúc mừng năm mới.
Cô nhấn mở từng cái một, tầm mắt dời xuống, để ý tới con số màu đỏ ở dưới rồi tiến vào vòng bạn bè.
Trước khi tắm rửa, Quý Thiển Ngưng đã đăng tấm ảnh pháo hoa lên, cô đoán là mọi người đều bình luận về bài đăng đó, chỉ là không nghĩ tới nội dung bình luận lại là như thế này:
Khương Ấu Na: "Tốt hơn mình rồi, mình chỉ có thể ở bệnh viện xem pháo hoa trên TV."
Lưu Vũ Tình: "Vì sao lại không phải là hai người? [🤭]"
Cố Tâm Mỹ: "Pháo hoa đẹp quá nha!"
Lục Thanh Hoan: "Chị cũng có một mình à, nhưng mà không có xem pháo hoa [😁]."
Trương Bội Bội: "Cậu không ăn Tết cùng chị Hạm sao?"
Ngô Thiến Hề: "Sao lại là một mình, chị Hạm không ở cạnh cậu sao?"
Mạc vênh váo: "Sang năm nhất định sẽ xem cùng em [ ♥️♥️♥️ ]."
Sử Lỗi: "Lần đầu tiên mình thấy chị Hạm bình luận đó."
Triệu Nguyệt: "Tính vào an ủi cậu, mà thấy chị Hạm bình luận thì mình mới hiểu được, này rõ ràng là ở show ân ái mà!"
Dư Diêu: "Mình cũng ngửi được mùi cẩu lương nè. Tết nhất hai người mấy người không nên show ân ái chứ, làm thế thì mấy đứa cẩu độc thân như bọn mình biết sống sao."
......
Tính cả Lục Thanh Hoan thì mấy bình luận trước vẫn là bình thường, nhưng mấy bình luận sau lại vô cùng kỳ lạ. Vốn dĩ ban đầu Quý Thiển Ngưng không hiểu, thẳng đến lúc phát hiện "Mạc vênh váo" có lẫn trong đó.
Cô chợt nhớ lại, lúc trước vì để làm sáng tỏ sự hiểu lầm cho bản thân, mà cô làm trò ở trong tiệc sinh nhật của Lưu Vũ Tình, ở trước mặt bạn đám bạn đại học thừa nhận Mạc Hạm là bạn gái của cô!
Cô trăm triệu lần cũng không nghĩ tới Mạc Hạm, một người chưa bao giờ đăng gì lên vòng bạn bè lại bình luận dưới bài của cô. Bình luận thì thôi đi, còn thêm cái icon [trái tim] là có ý gì? Sợ người khác hiểu lầm không đủ sâu à??
Quý Thiển Ngưng cho rằng thời gian trôi qua đã lâu, mọi người đã sớm đã quên chuyện Mạc Hạm là "Bạn gái" cô rồi...... Là do cô quá ngây thơ rồi.
Cô đang cân nhắc có nên tìm thời gian, lựa một ngày nào đó kéo những bạn học hiểu rõ tình hình vào cùng một nhóm, rồi lại giải thích về mối quan hệ giữa mình và Mạc Hạm không? Nhưng hôm nay muộn quá rồi, không thích hợp.
Sợ bị càng nhiều người nhìn thấy hơn, nên Quý Thiển Ngưng hơi chột dạ mà xóa bài đăng đó đi, đồng thời cũng cài đặt để người nào đó không xem được vòng bạn bè của mình.
Trong thời gian đó.
Mạc Hạm đang lướt được một nửa thì không lướt được nữa, load lại điện thoại thì giao diện lại trống trơn. Chị nghĩ là do internet không tốt, thoát ra xem người khác thì lại rất bình thường, nghĩ đến khả năng nào đó, nhấn vào ảnh đại diện Wechat của Quý Thiển Ngưng, hỏi: "Em lại chặn chị à?"
Tin nhắn gửi được nghĩa là không có chặn.
Không đợi Quý Thiển Ngưng trả lời thì chị lại hỏi: "Em chặn không cho chị xem vòng bạn bè à?"
Quý Thiển Ngưng thản nhiên trả lời chị: "Ừm."
Mạc vênh váo: "Vì sao? 😕"
Mạc vênh váo: "Hiện tại chúng ta là bạn bè chân chính mà, bạn bè với nhau mà không cho xem vòng bạn bè là sao? 🥺"
Mạc vênh váo: "Em thế là không công bằng rồi 😒."
Quý Thiển Ngưng thấy chị nói rất đúng rất có đạo lý, nhưng cẩn thận cân nhắc lại phát hiện không đúng, trả lời: "Dù sao vì vòng bạn bè của chị cũng có gì đâu, tôi không thấy có gì không công bằng cả."
Trôi qua được khoảng hai phút.
Mạc vênh váo: "Bây giờ có rồi nè."
Có thì liên quan gì tới cô?
Trong lòng thì nghĩ vậy nhưng Quý Thiển Ngưng lại ma xui quỷ khiến lén lút vào vòng bạn bè của Mạc Hạm, muốn nhìn xem thử cái người chưa bao giờ đăng gì giờ sẽ đăng gì.
Mạc vênh váo: "Hy vọng mỗi một năm sau này, đều ở bênh cạnh Thiển Ngưng của tôi cùng nhau xem pháo hoa."
Tim Quý Thiển Ngưng chợt đập nhanh hơn, thoát ra ngoài, nhấn vào cửa sổ nói chuyện của Mạc Hạm: "Vì sao chị lại đăng cái này? Mau xóa nhanh đi!"
Còn viết tên cô nữa chứ, nếu những người khác thấy thì phải làm sao đây?!
Mạc vênh váo: "Vòng bạn bè của chị chỉ có mình em xem được thôi à."
Quý Thiển Ngưng: "..."
Mạc Hạm luôn không ra bài theo lẽ thường mà, đánh đến mức Quý Thiển Ngưng trở tay không kịp, khiến cô một chút biện pháp cũng không có.
Quý Thiển Ngưng: "Ngủ."
Mạc vênh váo: "Ngủ ngon [ 💋 ]"
Nhìn đôi môi đỏ rực như lửa kia, Quý Thiển Ngưng cảm thấy cực kỳ lúng túng, bạn bè nào mà lại thoải mái gửi mấy cái icon [tình yêu] và [hôn môi] như này chứ?
Bạn tình~
Cô đang muốn cảnh cáo Mạc Hạm chú ý nói chuyện cho có chừng mực, nhưng nghĩ lại thì lại thôi.
Cô có dự cảm, mặc kệ mình nói cái gì, thì Mạc Hạm luôn có biện pháp lừa gạt cho qua.
Mặc kệ là giảng đạo lý hay là biện hộ thì hình như cô chưa bao giờ là đối thủ của Mạc Hạm.
Quý Thiển Ngưng chúc đối phương ngủ ngon, lại không muốn ngủ.
Cô bí mật vào tài khoản Weibo phụ, viết xuống tâm trạng hôm nay.
Mặt trời nhỏ đầy sức sống: "Năm mới, bắt đầu mới [ mặt trời ]."
Quý Thiển Ngưng không phải là một người quan tâm đến các nghi thức, chỉ là cô cảm thấy hôm nay là một ngày đặc biệt, nên muốn ghi lại điều gì đó.
Vòng bạn bè là một địa phương nguy hiểm, chỉ có ở đây thì cô mới có thể thoải mái mà phát tiết.
Đăng xong thì lại trở thành một tài khoản Weibo lỗi thời, lúc chuẩn bị thoát ra thì đột nhiên Quý Thiển Ngưng nghĩ 281, người đã ở cạnh cô suốt một đêm, nhấn mở danh sách tin nhắn rồi mở ảnh đại diện của 281.
Tin nhắn trên giao diện trò chuyện dừng lại ở hai tháng trước, vẫn là Quý Thiển Ngưng khi quay《 Dương thành phong vân 》thì nhắn cho 281.
Lâu như vậy rồi mà 281 vẫn chưa trả lời lại, là không thấy được sao?
Trang chủ Weibo của 281 sạch đến mức ngay cả dấu chấm cũng không có, như là một tài khoản lúc tâm huyết dâng trào thì đăng ký, sau đó lại bởi vì chủ nhân không hứng thú mà vứt bỏ.
Nghĩ đến sau này có lẽ cô sẽ mất đi một độc giả trung thành sẵn sàng nghe cô "Biên soạn" chuyện xưa, thì không hiểu sao Quý Thiển Ngưng lại có chút mất mát.
Không biết 281 có còn dùng cái tài khoản vô dụng này không, nhưng hôm nay là một ngày lành, cô vẫn gửi một tin nhắn chúc mừng: " Chúc mừng Tết Âm lịch!"
Di động 23329281: "Chúc mừng Tết Âm lịch!"
Quý Thiển Ngưng còn nghĩ là bị ảo giác, trừng to mắt nhìn kỹ, cảm giác mất mát ở trong lòng cũng không còn nữa.
Cô sợ 281 offline nên ngón tay gõ chữ như bay: "Đã lâu không thấy, tôi còn nghĩ rằng cậu bỏ Weibo rồi đó."
Di động 23329281: "Xin lỗi, lúc trước có việc bận."
Di động 23329281: "Hôm nay có chuyện xưa sao?"
Đúng là 281 nhiệt tình thích nghe chuyện xưa mà.
Cảm giác giống như gặp lại người bạn thân cũ khiến lòng Quý Thiển Ngưng ấm lên, tuy rằng gần đây cô không có việc phiền lòng gì nhưng cô không muốn làm 281 thất vọng.
Mặt trời nhỏ đầy sức sống: "Vậy tiếp tục chuyện xưa lúc trước nha? Cậu còn nhớ rõ nội dung không?"
Di động 23329281: "Trùng sinh đúng không? Tôi nhớ rõ, cậu nói đi."
Mặt trời nhỏ đầy sức sống: "Hôm nay chị ấy gọi điện cho tôi, tôi đã nói với chị ấy là có thể thử làm bạn trước."
Mặt trời nhỏ đầy sức sống: "Nói là cho chị ấy cơ hội, thật ra cũng là tôi tự cho tôi cơ hội. Tôi muốn bỏ qua tất cả. Cậu thấy tôi làm vậy có đúng không?"
Di động 23329281: "Tôi thấy cậu làm rất đúng. Con người thì phải luôn hướng về phía trước, cứ giữ chặt quá khứ sẽ chỉ làm chính mình đau khổ hơn thôi."
Mặt trời nhỏ đầy sức sống: "Tôi cũng nghĩ như vậy."
Mặt trời nhỏ đầy sức sống: "Kể xong rồi. Ngại ghê, chuyện xưa hôm nay hơi ngắn rồi."
Di động 23329281: "Không sao, sau này nếu có linh cảm thì cậu cứ đến tìm tôi."
Mặt trời nhỏ đầy sức sống: "Cảm ơn cậu. Cậu thật tốt [🌹]"
Quý Thiển Ngưng tuyệt đối không phải là khen cho có. Chuyện cô kể cũ rích như thế, trên mạng có nhiều chuyện hay hơn thì 281 lại không xem, nguyện ý phí thời gian nghe cô kể chuyện xưa cũ kỹ này thì tuyệt đối là một người siêu tốt.
Đêm đã khuya, Quý Thiển Ngưng sợ làm phiền 281 nghỉ ngơi, đang muốn kết thúc trò chuyện thì...
Di động 23329281: "Thấy cậu mới đăng Weibo, cảm giác tâm tình cậu cũng không tệ lắm nhỉ?"
Mặt trời nhỏ đầy sức sống: "Cũng bình thường thôi."
Di động 23329281: "Hôm này tôi cũng rất vui."
Mặt trời nhỏ đầy sức sống: "Bởi vì được ăn Tết sao?"
Di động 23329281: "Không. Bởi vì cuối cùng thì vợ trước cũng chịu để ý tới tôi rồi, tôi muốn tái hôn với cô ấy."
Mặt trời nhỏ đầy sức sống: "Quào, chúc mừng cậu!"
- -----
Chương 47 nó ngắn, sốc nên nghỉ 😌
Tôi muốn tái hôn với cô ấy
Bạn có từng có cảm giác kỳ lạ này chưa? Khi gọi điện thoại cùng người nào đó lại không biết nên nói gì với đối phương. Không phải là vì hồi hộp, cũng không phải là vì xấu hổ, chỉ là cảm thấy nơi nào đó trống rỗng, hốt hoảng hệt như nằm mơ vậy.
Hiện tại Quý Thiển Ngưng đang có loại cảm giác không nói rõ này.
Kiếp trước, cô và Mạc Hạm cùng nhau trải qua cuộc hôn nhân mười năm, nhưng mười năm dài đằng đẵng này lại không đủ để các cô thật sự hiểu hết về nhau.
Vậy mà đời này, Quý Thiển Ngưng cũng chỉ "mới quen" Mạc Hạm có một năm, mà Mạc Hạm này lại như là sống lại, vô cùng tốt đẹp nhưng cũng khiến cô nhìn không thấu.
Loại cảm giác mà rõ ràng bạn cảm thấy người kia rất quen thuộc, nhưng lại giống như rất xa lạ khiến Quý Thiển Ngưng cảm thấy mê mang.
Cô đã từng nghĩ tới việc muốn thoát khỏi Mạc Hạm, nhưng mà những chuyện xảy ra liên tiếp đã chứng minh là cô không thể thoát được. Người kia như là vết bớt trời sinh đã có trên ngực cô, chỉ có thể che giấu nhất thời, chứ không có biện pháp hoàn toàn bỏ đi.
Nàng sống lại, Mạc Hạm thay đổi, có lẽ đều là ý trời chăng?
Từ hôm nay trở đi, cô không muốn phải nghĩ đến những vấn đề khiến cô rối rắm đó nữa.
Cô quyết định sẽ bắt đầu lại với Mạc Hạm một lần nữa, cụ thể như thế nào thì vẫn còn chưa nghĩ kỹ. Vì tìm không thấy đề tài nên có chút ảo não mà nói: "Muộn rồi, tôi cúp máy đây."
Thậm chí không đợi người bên kia đáp lại thì Quý Thiển Ngưng đã vội vàng cúp máy, nhìn bầu trời đêm thở phào nhẹ nhõm.
Cô như là người tự mình mang vác chạy thật lâu, thật nhanh, vô cùng mệt mỏi. Lúc sắp tuyệt vọng thì lại có người giúp cô cởi bỏ gánh nặng. Khiến cô khôi phục sức sống, toàn thân thoải mái đến mức nói không nên lời.
Cô muốn giải phóng bản thân, vậy nên nhân lúc tiếng pháo hoa vang trời liền hét lên: "A --"
Cụm pháo hoa cuối cùng bắn lên không trung quảng trường, rồi lại nổ tung như mưa sao, dần dần tắt.
Náo nhiệt lại trở về yên tĩnh.
Năm mới trong thành phố luôn buồn tẻ và nhạt nhẽo như thế.
Quý Thiển Ngưng thành công chụp được cảnh pháo hoa nở rộ đẹp nhất, chỉnh sửa một chút rồi đăng lên vòng bạn bè, sau đó gõ thêm vài chữ cho văn vẻ: "Một mình ngắm pháo hoa."
"Leng keng --"
Mạc vênh váo: "Bạn yêu dấu của chị ơi, khi nào thì kéo Wechat của chị ra vậy?"
Quý Thiển Ngưng gần như quên mất việc mình đã chặn WeChat của Mạc Hạm, cô bị hai chữ "yêu dấu" này làm nổi da gà toàn thân, gió lạnh thổi run cả người.
Cô rời khỏi ban công, vừa kéo cửa vừa nhắn: "Dựa vào cái gì?"
Mạc vênh váo: "Dựa vào việc em đẹp đó."
Quý Thiển Ngưng: "......"
Cô rất nghiêm túc nghi ngờ việc Mạc Hạm có đăng ký tham gia lớp huấn luyện nào đó, hoặc là mua sách tham khảo về rồi luyện tập, chứ không thì sao lại biết ăn nói đến thế được?
Người đẹp thì đương nhiên là phải rộng lượng rồi.
Quý Thiển Ngưng tìm được Wechat của Mạc Hạm từ trong sổ đen rồi mở chặn chị, nghĩ nghĩ, vẫn đổi tên thành "Mạc vênh váo".
Lôi đối phương ra sổ đen thì bên đó sẽ không nhận được thông báo, Quý Thiển Ngưng cũng cố ý không nói cho Mạc Hạm, về phòng tắm rửa.
Cô vừa tắm rửa xong thì thấy Quý Minh Dương cùng mẹ kế, em kế đã về, bọn họ muốn ăn khuya nên hỏi cô có ăn hay không.
Quý Thiển Ngưng cũng giống như đại đa số nghệ sĩ, sợ ăn thịt thì sẽ ảnh hưởng tới việc lên hình. Cô từ chối mỹ thực dụ hoặc, nằm xuống chuẩn bị ngủ thì khóe mắt thấy điện thoại lóe lên, cầm lên thì thấy bạn bè cô bình luận chúc mừng năm mới.
Cô nhấn mở từng cái một, tầm mắt dời xuống, để ý tới con số màu đỏ ở dưới rồi tiến vào vòng bạn bè.
Trước khi tắm rửa, Quý Thiển Ngưng đã đăng tấm ảnh pháo hoa lên, cô đoán là mọi người đều bình luận về bài đăng đó, chỉ là không nghĩ tới nội dung bình luận lại là như thế này:
Khương Ấu Na: "Tốt hơn mình rồi, mình chỉ có thể ở bệnh viện xem pháo hoa trên TV."
Lưu Vũ Tình: "Vì sao lại không phải là hai người? [🤭]"
Cố Tâm Mỹ: "Pháo hoa đẹp quá nha!"
Lục Thanh Hoan: "Chị cũng có một mình à, nhưng mà không có xem pháo hoa [😁]."
Trương Bội Bội: "Cậu không ăn Tết cùng chị Hạm sao?"
Ngô Thiến Hề: "Sao lại là một mình, chị Hạm không ở cạnh cậu sao?"
Mạc vênh váo: "Sang năm nhất định sẽ xem cùng em [ ♥️♥️♥️ ]."
Sử Lỗi: "Lần đầu tiên mình thấy chị Hạm bình luận đó."
Triệu Nguyệt: "Tính vào an ủi cậu, mà thấy chị Hạm bình luận thì mình mới hiểu được, này rõ ràng là ở show ân ái mà!"
Dư Diêu: "Mình cũng ngửi được mùi cẩu lương nè. Tết nhất hai người mấy người không nên show ân ái chứ, làm thế thì mấy đứa cẩu độc thân như bọn mình biết sống sao."
......
Tính cả Lục Thanh Hoan thì mấy bình luận trước vẫn là bình thường, nhưng mấy bình luận sau lại vô cùng kỳ lạ. Vốn dĩ ban đầu Quý Thiển Ngưng không hiểu, thẳng đến lúc phát hiện "Mạc vênh váo" có lẫn trong đó.
Cô chợt nhớ lại, lúc trước vì để làm sáng tỏ sự hiểu lầm cho bản thân, mà cô làm trò ở trong tiệc sinh nhật của Lưu Vũ Tình, ở trước mặt bạn đám bạn đại học thừa nhận Mạc Hạm là bạn gái của cô!
Cô trăm triệu lần cũng không nghĩ tới Mạc Hạm, một người chưa bao giờ đăng gì lên vòng bạn bè lại bình luận dưới bài của cô. Bình luận thì thôi đi, còn thêm cái icon [trái tim] là có ý gì? Sợ người khác hiểu lầm không đủ sâu à??
Quý Thiển Ngưng cho rằng thời gian trôi qua đã lâu, mọi người đã sớm đã quên chuyện Mạc Hạm là "Bạn gái" cô rồi...... Là do cô quá ngây thơ rồi.
Cô đang cân nhắc có nên tìm thời gian, lựa một ngày nào đó kéo những bạn học hiểu rõ tình hình vào cùng một nhóm, rồi lại giải thích về mối quan hệ giữa mình và Mạc Hạm không? Nhưng hôm nay muộn quá rồi, không thích hợp.
Sợ bị càng nhiều người nhìn thấy hơn, nên Quý Thiển Ngưng hơi chột dạ mà xóa bài đăng đó đi, đồng thời cũng cài đặt để người nào đó không xem được vòng bạn bè của mình.
Trong thời gian đó.
Mạc Hạm đang lướt được một nửa thì không lướt được nữa, load lại điện thoại thì giao diện lại trống trơn. Chị nghĩ là do internet không tốt, thoát ra xem người khác thì lại rất bình thường, nghĩ đến khả năng nào đó, nhấn vào ảnh đại diện Wechat của Quý Thiển Ngưng, hỏi: "Em lại chặn chị à?"
Tin nhắn gửi được nghĩa là không có chặn.
Không đợi Quý Thiển Ngưng trả lời thì chị lại hỏi: "Em chặn không cho chị xem vòng bạn bè à?"
Quý Thiển Ngưng thản nhiên trả lời chị: "Ừm."
Mạc vênh váo: "Vì sao? 😕"
Mạc vênh váo: "Hiện tại chúng ta là bạn bè chân chính mà, bạn bè với nhau mà không cho xem vòng bạn bè là sao? 🥺"
Mạc vênh váo: "Em thế là không công bằng rồi 😒."
Quý Thiển Ngưng thấy chị nói rất đúng rất có đạo lý, nhưng cẩn thận cân nhắc lại phát hiện không đúng, trả lời: "Dù sao vì vòng bạn bè của chị cũng có gì đâu, tôi không thấy có gì không công bằng cả."
Trôi qua được khoảng hai phút.
Mạc vênh váo: "Bây giờ có rồi nè."
Có thì liên quan gì tới cô?
Trong lòng thì nghĩ vậy nhưng Quý Thiển Ngưng lại ma xui quỷ khiến lén lút vào vòng bạn bè của Mạc Hạm, muốn nhìn xem thử cái người chưa bao giờ đăng gì giờ sẽ đăng gì.
Mạc vênh váo: "Hy vọng mỗi một năm sau này, đều ở bênh cạnh Thiển Ngưng của tôi cùng nhau xem pháo hoa."
Tim Quý Thiển Ngưng chợt đập nhanh hơn, thoát ra ngoài, nhấn vào cửa sổ nói chuyện của Mạc Hạm: "Vì sao chị lại đăng cái này? Mau xóa nhanh đi!"
Còn viết tên cô nữa chứ, nếu những người khác thấy thì phải làm sao đây?!
Mạc vênh váo: "Vòng bạn bè của chị chỉ có mình em xem được thôi à."
Quý Thiển Ngưng: "..."
Mạc Hạm luôn không ra bài theo lẽ thường mà, đánh đến mức Quý Thiển Ngưng trở tay không kịp, khiến cô một chút biện pháp cũng không có.
Quý Thiển Ngưng: "Ngủ."
Mạc vênh váo: "Ngủ ngon [ 💋 ]"
Nhìn đôi môi đỏ rực như lửa kia, Quý Thiển Ngưng cảm thấy cực kỳ lúng túng, bạn bè nào mà lại thoải mái gửi mấy cái icon [tình yêu] và [hôn môi] như này chứ?
Bạn tình~
Cô đang muốn cảnh cáo Mạc Hạm chú ý nói chuyện cho có chừng mực, nhưng nghĩ lại thì lại thôi.
Cô có dự cảm, mặc kệ mình nói cái gì, thì Mạc Hạm luôn có biện pháp lừa gạt cho qua.
Mặc kệ là giảng đạo lý hay là biện hộ thì hình như cô chưa bao giờ là đối thủ của Mạc Hạm.
Quý Thiển Ngưng chúc đối phương ngủ ngon, lại không muốn ngủ.
Cô bí mật vào tài khoản Weibo phụ, viết xuống tâm trạng hôm nay.
Mặt trời nhỏ đầy sức sống: "Năm mới, bắt đầu mới [ mặt trời ]."
Quý Thiển Ngưng không phải là một người quan tâm đến các nghi thức, chỉ là cô cảm thấy hôm nay là một ngày đặc biệt, nên muốn ghi lại điều gì đó.
Vòng bạn bè là một địa phương nguy hiểm, chỉ có ở đây thì cô mới có thể thoải mái mà phát tiết.
Đăng xong thì lại trở thành một tài khoản Weibo lỗi thời, lúc chuẩn bị thoát ra thì đột nhiên Quý Thiển Ngưng nghĩ 281, người đã ở cạnh cô suốt một đêm, nhấn mở danh sách tin nhắn rồi mở ảnh đại diện của 281.
Tin nhắn trên giao diện trò chuyện dừng lại ở hai tháng trước, vẫn là Quý Thiển Ngưng khi quay《 Dương thành phong vân 》thì nhắn cho 281.
Lâu như vậy rồi mà 281 vẫn chưa trả lời lại, là không thấy được sao?
Trang chủ Weibo của 281 sạch đến mức ngay cả dấu chấm cũng không có, như là một tài khoản lúc tâm huyết dâng trào thì đăng ký, sau đó lại bởi vì chủ nhân không hứng thú mà vứt bỏ.
Nghĩ đến sau này có lẽ cô sẽ mất đi một độc giả trung thành sẵn sàng nghe cô "Biên soạn" chuyện xưa, thì không hiểu sao Quý Thiển Ngưng lại có chút mất mát.
Không biết 281 có còn dùng cái tài khoản vô dụng này không, nhưng hôm nay là một ngày lành, cô vẫn gửi một tin nhắn chúc mừng: " Chúc mừng Tết Âm lịch!"
Di động 23329281: "Chúc mừng Tết Âm lịch!"
Quý Thiển Ngưng còn nghĩ là bị ảo giác, trừng to mắt nhìn kỹ, cảm giác mất mát ở trong lòng cũng không còn nữa.
Cô sợ 281 offline nên ngón tay gõ chữ như bay: "Đã lâu không thấy, tôi còn nghĩ rằng cậu bỏ Weibo rồi đó."
Di động 23329281: "Xin lỗi, lúc trước có việc bận."
Di động 23329281: "Hôm nay có chuyện xưa sao?"
Đúng là 281 nhiệt tình thích nghe chuyện xưa mà.
Cảm giác giống như gặp lại người bạn thân cũ khiến lòng Quý Thiển Ngưng ấm lên, tuy rằng gần đây cô không có việc phiền lòng gì nhưng cô không muốn làm 281 thất vọng.
Mặt trời nhỏ đầy sức sống: "Vậy tiếp tục chuyện xưa lúc trước nha? Cậu còn nhớ rõ nội dung không?"
Di động 23329281: "Trùng sinh đúng không? Tôi nhớ rõ, cậu nói đi."
Mặt trời nhỏ đầy sức sống: "Hôm nay chị ấy gọi điện cho tôi, tôi đã nói với chị ấy là có thể thử làm bạn trước."
Mặt trời nhỏ đầy sức sống: "Nói là cho chị ấy cơ hội, thật ra cũng là tôi tự cho tôi cơ hội. Tôi muốn bỏ qua tất cả. Cậu thấy tôi làm vậy có đúng không?"
Di động 23329281: "Tôi thấy cậu làm rất đúng. Con người thì phải luôn hướng về phía trước, cứ giữ chặt quá khứ sẽ chỉ làm chính mình đau khổ hơn thôi."
Mặt trời nhỏ đầy sức sống: "Tôi cũng nghĩ như vậy."
Mặt trời nhỏ đầy sức sống: "Kể xong rồi. Ngại ghê, chuyện xưa hôm nay hơi ngắn rồi."
Di động 23329281: "Không sao, sau này nếu có linh cảm thì cậu cứ đến tìm tôi."
Mặt trời nhỏ đầy sức sống: "Cảm ơn cậu. Cậu thật tốt [🌹]"
Quý Thiển Ngưng tuyệt đối không phải là khen cho có. Chuyện cô kể cũ rích như thế, trên mạng có nhiều chuyện hay hơn thì 281 lại không xem, nguyện ý phí thời gian nghe cô kể chuyện xưa cũ kỹ này thì tuyệt đối là một người siêu tốt.
Đêm đã khuya, Quý Thiển Ngưng sợ làm phiền 281 nghỉ ngơi, đang muốn kết thúc trò chuyện thì...
Di động 23329281: "Thấy cậu mới đăng Weibo, cảm giác tâm tình cậu cũng không tệ lắm nhỉ?"
Mặt trời nhỏ đầy sức sống: "Cũng bình thường thôi."
Di động 23329281: "Hôm này tôi cũng rất vui."
Mặt trời nhỏ đầy sức sống: "Bởi vì được ăn Tết sao?"
Di động 23329281: "Không. Bởi vì cuối cùng thì vợ trước cũng chịu để ý tới tôi rồi, tôi muốn tái hôn với cô ấy."
Mặt trời nhỏ đầy sức sống: "Quào, chúc mừng cậu!"
- -----
Chương 47 nó ngắn, sốc nên nghỉ 😌
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương