Tôi Bị Hệ Thống Check In Du Lịch Trói Chặt
Chương 36: Nhiệm vụ du lịch theo chủ đề
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thời gian 1 tiếng trôi qua rất nhanh, hết thời gian tham quan, Đường Tư Kỳ ra khỏi viện triển lãm.
Aizzz, nếu có nhiều rương báu khen thưởng hơn, lại mở ra thêm được một tấm vé cho Đậu Mễ thì tốt.
Đường Tư Kỳ nghĩ tới đây, đột nhiên hỏi: "Đúng rồi, tôi phải làm thế nào mới có được càng nhiều rương báu?"
“Ký chủ, ngoại trừ cố hết sức hoàn thành càng nhiều lần check in cấp cao, ngẫu nhiên có rương báu xuất hiện ra, thì nếu cô hoàn thành nhiệm vụ du lịch theo chủ đề, cũng sẽ thu được rương báu khen thưởng tương ứng, hơn nữa chủ đề du lịch càng cao cấp, thì đẳng cấp của rương báu sẽ càng cao, ví như rương cấp SSS, chỉ có thể nhận được khi hoàn thành nhiệm vụ du lịch theo chủ đề.”
Oa, cấp độ truyền thuyết, cấp SSS, vừa nghe đã biết là thứ tốt.
“Đúng rồi, khen thưởng rương báu cấp SSS, thường là thứ không mua được trên Trái Đất.”
Đường Tư Kỳ:!!!
Không mua được? Đó là thứ gì? Đường Tư Kỳ bắt đầu tò mò.
"Nhiệm vụ du lịch theo chủ đề là gì thế? Bây giờ tôi có thể nhận nhiệm vụ không?"
“Không thể, ký chủ nhất định phải check in địa điểm có liên quan mới có thể mở nhiệm vụ.”
Đường Tư Kỳ: "…"
Được rồi.
Lúc này bên trong nhóm có tin nhắn.
Cơm Cháy: “@Tiểu Kỳ, cậu xem triển lãm xong chưa? Bọn mình đang ở Tây Hồ, lát nữa sẽ ngồi thuyền tham quan Tây Hồ, cậu có đi cùng không? Ba người chúng ta có thể ghép thuyền!”
Đường Tư Kỳ vừa xem xong triển lãm tranh, cũng không có kế hoạch gì khác, cô nghĩ dù sao buổi chiều cũng phải cùng hai người họ tham gia leo núi do nhà nghỉ tổ chức, giờ qua đó tụ họp cũng tốt, ba người ghép thuyền cũng hời hơn là một người, nói không chừng còn có thể thấy được phong cảnh đẹp.
Đường Tư Kỳ ngồi xe đi tới Tây Hồ, đi theo định vị Cơm Cháy gửi để tìm bọn họ, Quýt đang mặc cả với người chèo thuyền.
Cô ấy thấy Đường Tư Kỳ đến rồi thì nói: "Hiện tại có ba loại thuyền, người chèo thuyền là tư nhân, giá 150 tệ, không bao gồm vé vào Tam Đàm Ấn Nguyệt, thuyền lớn 70 thuyền nhỏ 55, hai loại này thì có vé vào. Các cậu chọn loại nào?"
Cơm Cháy nói: "Đương nhiên là chọn cái rẻ nhất, dù sao chúng ta cũng chỉ tùy tiện vui chơi một lát."
Đường Tư Kỳ cũng đồng ý với lựa chọn này, nhưng Quýt có hơi do dự.
Cơm cháy: "Sao thế, cậu muốn ngồi thuyền tư nhân à? Đắt như vậy, không có lời đâu!"
Quýt nói: "Thật ra lần này tớ đến Hàng Châu là vì muốn trải nghiệm chơi thuyền trên Tây Hồ, ngày bé xem “Tân Bạch nương tử truyền kỳ”, vậy nên mới rất muốn trải nghiệm thử, hai loại thuyền kia thật sự là quá hiện đại, không hề có chút cảm giác trải nghiệm nào."
Cơm Cháy không nhịn được cười ha ha nói: "Cảm giác trải nghiệm? Lẽ nào cậu trải nghiệm chính là Bạch nương tử? Vậy tớ là nha hoàn Tiểu Thanh của cậu rồi, Tiểu Kỳ thì sao?"
Đường Tư Kỳ nín cười: "Tớ cố gắng diễn Hứa Tiên, mấy cậu đừng ghét bỏ."
"Ha ha ha ha ha!"
"Ha ha ha ha ha! Không vấn đề, ngày bé xem Hứa Tiên đúng thật là nữ diễn viên diễn, rất có cảm giác trải nghiệm!"
Ba người thương lượng, vì hoàn thành mơ ước của Quýt, các cô vẫn quyết định thuê người chèo thuyền.
Có điều Quýt nhất định muốn gánh phí tăng thêm, Cơm Cháy và Đường Tư Kỳ không thuyết phục được cô ấy, chỉ có thể như vậy.
Ngồi trên thuyền, tâm trạng Quýt rất tốt, tâm trạng của Cơm Cháy cũng tăng vọt, còn tán gẫu với người chèo thuyền.
"Ai, chú này, chú có hát bài hát cuối phim “Tân Bạch nương tử truyền kỳ” với bọn cháu không, chính là bài mà Tiểu Thanh hát với người chèo thuyền ấy, hữu duyên thiên lí năng tương ngộ."
Chú chèo thuyền vừa chèo vừa cười haha nói: "Khách ngồi thuyền của chú, mười người thì sẽ có chín người hỏi chú có biết hát bài đó không, chú chèo thuyền mười mấy năm rồi nhưng trước giờ vẫn không biết hát bài này."
Biểu cảm của Cơm Cháy tiếc nuối, nói với Quýt: "Aizz, chú không biết hát, làm sao bây giờ, thiếu ít cảm giác rồi."
Người chèo thuyền lại cười nói: "Nhưng mà chú biết hát “Tiểu Bạch thuyền”, là cháu ngoại trai dạy chú đấy."
Tiểu Bạch thuyền…
Sắc mặt của ba cô gái đều thay đổi.
Cơm Cháy nhanh chóng nói: "Đừng đừng đừng, chú đừng hát “Tiểu Bạch thuyền”!"
Cô ấy che ngực, bày dáng vẻ như bị dọa: "Cháu xem “Bí mật nơi góc tối” xong là không dám nghe bài này nữa!"
Sau đó ba người đều không nhịn được cười to.
Hôm nay vừa leo núi vừa có “Tiểu Bạch thuyền”, sợ là không ổn rồi.
Lúc này, mấy thanh niên trên một chiếc thuyền khác đang lớn tiếng hát: "Tây Hồ cảnh đẹp tháng ba, mưa xuân như tửu, liễu như khói a…"
Cơn nghiện ca hát của Cơm Cháy nháy mắt tăng lên, cô quay về phía chiếc thuyền kia, lớn tiếng hát: "Hữu duyên thiên lí năng tương ngộ!"
Thuyền đối phương lập tức im lặng.
Qua một lúc mới lại bình thường: "Vô duyên đối diện khó nắm tay…"
Cơm Cháy vốn nghĩ rằng cô đã dọa sợ đối phương rồi, làm người ta không dám hát nữa, giờ nghe thấy đối phương hát tiếp mới lớn tiếng hát câu tiếp theo: "Mười năm tu hành mới được cùng thuyền…"
Đối phương: "Trăm năm tu luyện mới cùng gối chăn…"
Hát tới đây, có lẽ đối phương thấy hát đối quá xấu hổ, chỉ thấy thuyền của đối phương tăng tốc độ chèo, rất nhanh đã kéo dài khoảng cách với bọn họ, chạy mất rồi…
Có điều Cơm Cháy cuối cùng cũng tìm được người hát đối như mong muốn, lúc này cô vẫn đang ngồi trên thuyền, không ngừng: "Lalalala, lalala, lalala…"
Lúc này Đường Tư Kỳ và Quýt cũng bị Cơm Cháy dẫn dắt thành công, ba người cùng ngồi trên thuyền hát.
Tiếng ca này đúng là có độc, mấy ngày sau đó vẫn luôn chạy trong đầu Đường Tư Kỳ.
Lúc này, người que nhỏ đang nằm ở trên sàn nhà, nó cong chân, lắc lắc theo giai điệu, đột nhiên nó thấy màn hình xuất hiện nhắc nhở, lại một rương báu màu bạc khác xuất hiện!
Người que nhỏ bật người dậy, vội vàng kiểm tra.
“Ký chủ cũng có thể thử check in khi tham gia hoạt động thú vị.”
Điện thoại Đường Tư Kỳ xuất hiện thông báo như vậy.
Hoạt động… thú vị?
Hệ thống đang nói đến cái gì?
Lẽ nào là hợp xướng trên thuyền?
Đường Tư Kỳ nghĩ thầm, gì cũng được, cứ thử check in theo gợi ý của hệ thống xem sao.
“Chúc mừng ký chủ check in "Du thuyền ở Tây Hồ đồng thời biểu diễn “Độ Tình” thành công, đạt cấp A, hệ thống khen thưởng 24 giờ thời gian sống, 300 đồng vàng, tổng 777 đồng vàng, thời gian sống còn lại: 247 giờ.”
“Chúc mừng ký chủ đã phát động nhiệm vụ du lịch theo chủ đề: Check in 5 địa điểm quay của phim “Tân Bạch nương tử truyền kỳ”, đồng thời diễn lại nội dung tương ứng. Xin hỏi có nhận nhiệm vụ này hay không? Chú ý: Khi nhận, số đồng vàng khen thưởng khi check in sẽ nhiều hơn, sau khi hoàn thành nhiệm vụ du lịch theo chủ đề sẽ nhận được rương bạc ngẫu nhiên. Ngoài ra, nhiệm vụ du lịch theo chủ đề không tính vào số lần check in ở thành phố này.”
Waoo!
Xuất hiện rồi!
Cô hát theo Cơm Cháy mà lại kích hoạt được nhiệm vụ du lịch theo chủ đề!
Cô vốn nghĩ rằng nhiệm vụ du lịch theo chủ đề là kiểu như check in 4 ngọn núi Phật giáo nổi tiếng, check in Tam Sơn Ngũ Nhạc, hoặc là cảnh quan đẹp nhất Trung Quốc, đẹp nhất thế giới gì đó.
Không ngờ lại xuất hiện nhiệm vụ hài hước như thế này.
Tìm nơi quay “Tân Bạch nương tử truyền kỳ” không khó, nhưng còn phải diễn lại nội dung tương ứng, vậy thì có hơi… xấu hổ.
Ha ha ha ha ha!
Vừa hài hước vừa ngốc nghếch, Đường Tư Kỳ che mặt, thật là… làm khó người sợ xã hội như cô quá.
"Cậu cười gì thế? Tớ không lạc điệu mà!" Cơm Cháy thấy Đường Tư Kỳ cười, bất mãn nói.
Quýt cười đến chảy cả nước mắt: "Ai, đừng hát nữa, để tớ nghỉ một lát…"
Người chèo thuyền thấy ba người chơi đang vui vẻ, cũng giảm tốc độ chèo, để bọn họ chơi đùa thỏa thích.
Bình thường hai, ba mươi phút là lên đến đảo, hôm nay người chèo thuyền cố ý cho các cô thêm thời gian vui đùa.
Sau khi tạm biệt chú lái thuyền, mấy người Đường Tư Kỳ cuối cùng cũng tới một trong mười cảnh đẹp Tây Hồ: Tam Đàm Ấn Nguyệt (1).
(1) Tam Đàm Ấn Nguyệt:
Đương nhiên, bây giờ không phải buổi tối, tất nhiên không thấy được Tam Đàm Ấn Nguyệt chân chính, chỉ là vẫn có khá nhiều người trên đảo, xem ra điểm tham quan này rất có tiếng tăm.
Tất cả suy nghĩ của Đường Tư Kỳ đều đang đặt ở nhiệm vụ hệ thống mới tuyên bố, có nên nhận nhiệm vụ du lịch theo chủ đề này hay không?
Thật ra cô rất muốn nhận, nhưng cô cũng lo, nhỡ đâu nhận rồi không hoàn thành được thì sao bây giờ?
Không chỉ phải tìm địa điểm quay mà còn phải diễn nữa…
Ban nãy có Cơm Cháy dẫn đầu, cô rất tự nhiên mà hát theo, nhưng những tình tiết khác…
Đường Tư Kỳ nghĩ đến là thấy đau đầu.
"Nếu như nhận nhiệm vụ nhưng không hoàn thành được thì có trừng phạt gì không?" Đường Tư Kỳ nhỏ giọng hỏi.
“Không có trừng phạt, chỉ là check in theo chủ đề du lịch sẽ hạ cấp xuống thành check in bình thường, chiếm hạn mức check in tại thành phố này, đồng thời thu hồi số đồng vàng khen thưởng thêm.”
Không có trừng phạt, chỉ là giáng cấp, nghe có vẻ rất tốt.
Còn có thêm đồng vàng khen thưởng, nếu hoàn thành thì còn nhận được rương báu, nghe qua đúng là trăm lợi không hại.
Đường Tư Kỳ nhất thời ấm đầu, trực tiếp ấn nhận.
“Mong ký chủ chú ý: bạn chỉ có thể nhận đồng thời ba nhiệm vụ du lịch theo chủ đề, nếu như muốn nhận nhiệm vụ thứ tư, chỉ có thể bỏ qua một cái, xin hỏi có nhận nhiệm vụ hay không?”
Oa, còn có thể đồng thời nhận ba nhiệm vụ?
Đường Tư Kỳ lập tức cảm thấy việc này có thể.
Cô ấn “Có”.
“Chúc mừng ký chủ đã mở nhiệm vụ du lịch theo chủ đề đầu tiên: Check in 5 địa điểm quay của phim “Tân Bạch nương tử truyền kỳ”, đồng thời diễn lại nội dung tương ứng. Tiến độ hiện tại: 1/5.”
“Chúc mừng ký chủ, ban nãy cô đã hoàn thành một nội dung của nhiệm vụ, hệ thống khen thưởng thêm 200 đồng vàng, tổng 977 đồng vàng.”
Oa, bình thường ở Thượng Hải, check in cấp A chỉ có 100 đồng vàng, bây giờ ở Hàng Châu, check in cấp A tăng lên 300 đồng vàng, hiện đang làm nhiệm vụ du lịch theo chủ đề, check in cấp A lại được thêm 200 đồng vàng nữa, cũng chính là… 500 đồng vàng?
Nói cách khác, ban nãy cô há mồm hát hai câu "Hữu duyên thiên lí năng tương ngộ", liền kiếm được một tấm voucher Haidilao 300 tệ???
Đường Tư Kỳ cảm giác như mình đã bay lên trời!
Cô thậm chí còn có suy nghĩ đi dạo khắp nơi, thăm dò xem đến cùng quanh cô có bao nhiêu chủ đề ẩn giấu.
Cơm Cháy nhìn cô, lớn tiếng gọi: "Đường Tư Kỳ, cậu làm gì thế, lề mà lề mề, chỗ này có cái vui lắm này!"
Bây giờ Đường Tư Kỳ mới tắt màn hình điện thoại, đuổi theo hai người họ, du khách trên đảo rất nhiều, hơn nữa mọi người đều tụ tập ở một chỗ, đều một tay cầm tiền, một tay cầm điện thoại, không biết đang quay chụp cái gì.
Đường Tư Kỳ hiếu kỳ đi tới, chỉ thấy Cơm Cháy nhìn cô hỏi: "Cậu có tờ 1 tệ không?"
Đường Tư Kỳ lắc đầu: "Không có."
Cô không hề nghĩ ngợi, lập tức đáp.
Cô ra ngoài rất ít khi đem tiền mặt.
Cơm Cháy lại đi tìm người khác mượn 1 tệ.
Đường Tư Kỳ không biết cô ấy đang làm gì, cô quay đầu hỏi Quýt: "Cậu ấy tìm 1 tệ làm gì thế?"
Quýt dẩu môi về hướng giữa hồ: "Đây chính là cảnh ở mặt sau tờ 1 NDT, mọi người đều đang chụp ảnh check in đó."
Đường Tư Kỳ: Ồ?
Cô nhanh chóng đuổi theo Cơm Cháy: "Ấy, tớ cũng muốn chụp."
Thời gian 1 tiếng trôi qua rất nhanh, hết thời gian tham quan, Đường Tư Kỳ ra khỏi viện triển lãm.
Aizzz, nếu có nhiều rương báu khen thưởng hơn, lại mở ra thêm được một tấm vé cho Đậu Mễ thì tốt.
Đường Tư Kỳ nghĩ tới đây, đột nhiên hỏi: "Đúng rồi, tôi phải làm thế nào mới có được càng nhiều rương báu?"
“Ký chủ, ngoại trừ cố hết sức hoàn thành càng nhiều lần check in cấp cao, ngẫu nhiên có rương báu xuất hiện ra, thì nếu cô hoàn thành nhiệm vụ du lịch theo chủ đề, cũng sẽ thu được rương báu khen thưởng tương ứng, hơn nữa chủ đề du lịch càng cao cấp, thì đẳng cấp của rương báu sẽ càng cao, ví như rương cấp SSS, chỉ có thể nhận được khi hoàn thành nhiệm vụ du lịch theo chủ đề.”
Oa, cấp độ truyền thuyết, cấp SSS, vừa nghe đã biết là thứ tốt.
“Đúng rồi, khen thưởng rương báu cấp SSS, thường là thứ không mua được trên Trái Đất.”
Đường Tư Kỳ:!!!
Không mua được? Đó là thứ gì? Đường Tư Kỳ bắt đầu tò mò.
"Nhiệm vụ du lịch theo chủ đề là gì thế? Bây giờ tôi có thể nhận nhiệm vụ không?"
“Không thể, ký chủ nhất định phải check in địa điểm có liên quan mới có thể mở nhiệm vụ.”
Đường Tư Kỳ: "…"
Được rồi.
Lúc này bên trong nhóm có tin nhắn.
Cơm Cháy: “@Tiểu Kỳ, cậu xem triển lãm xong chưa? Bọn mình đang ở Tây Hồ, lát nữa sẽ ngồi thuyền tham quan Tây Hồ, cậu có đi cùng không? Ba người chúng ta có thể ghép thuyền!”
Đường Tư Kỳ vừa xem xong triển lãm tranh, cũng không có kế hoạch gì khác, cô nghĩ dù sao buổi chiều cũng phải cùng hai người họ tham gia leo núi do nhà nghỉ tổ chức, giờ qua đó tụ họp cũng tốt, ba người ghép thuyền cũng hời hơn là một người, nói không chừng còn có thể thấy được phong cảnh đẹp.
Đường Tư Kỳ ngồi xe đi tới Tây Hồ, đi theo định vị Cơm Cháy gửi để tìm bọn họ, Quýt đang mặc cả với người chèo thuyền.
Cô ấy thấy Đường Tư Kỳ đến rồi thì nói: "Hiện tại có ba loại thuyền, người chèo thuyền là tư nhân, giá 150 tệ, không bao gồm vé vào Tam Đàm Ấn Nguyệt, thuyền lớn 70 thuyền nhỏ 55, hai loại này thì có vé vào. Các cậu chọn loại nào?"
Cơm Cháy nói: "Đương nhiên là chọn cái rẻ nhất, dù sao chúng ta cũng chỉ tùy tiện vui chơi một lát."
Đường Tư Kỳ cũng đồng ý với lựa chọn này, nhưng Quýt có hơi do dự.
Cơm cháy: "Sao thế, cậu muốn ngồi thuyền tư nhân à? Đắt như vậy, không có lời đâu!"
Quýt nói: "Thật ra lần này tớ đến Hàng Châu là vì muốn trải nghiệm chơi thuyền trên Tây Hồ, ngày bé xem “Tân Bạch nương tử truyền kỳ”, vậy nên mới rất muốn trải nghiệm thử, hai loại thuyền kia thật sự là quá hiện đại, không hề có chút cảm giác trải nghiệm nào."
Cơm Cháy không nhịn được cười ha ha nói: "Cảm giác trải nghiệm? Lẽ nào cậu trải nghiệm chính là Bạch nương tử? Vậy tớ là nha hoàn Tiểu Thanh của cậu rồi, Tiểu Kỳ thì sao?"
Đường Tư Kỳ nín cười: "Tớ cố gắng diễn Hứa Tiên, mấy cậu đừng ghét bỏ."
"Ha ha ha ha ha!"
"Ha ha ha ha ha! Không vấn đề, ngày bé xem Hứa Tiên đúng thật là nữ diễn viên diễn, rất có cảm giác trải nghiệm!"
Ba người thương lượng, vì hoàn thành mơ ước của Quýt, các cô vẫn quyết định thuê người chèo thuyền.
Có điều Quýt nhất định muốn gánh phí tăng thêm, Cơm Cháy và Đường Tư Kỳ không thuyết phục được cô ấy, chỉ có thể như vậy.
Ngồi trên thuyền, tâm trạng Quýt rất tốt, tâm trạng của Cơm Cháy cũng tăng vọt, còn tán gẫu với người chèo thuyền.
"Ai, chú này, chú có hát bài hát cuối phim “Tân Bạch nương tử truyền kỳ” với bọn cháu không, chính là bài mà Tiểu Thanh hát với người chèo thuyền ấy, hữu duyên thiên lí năng tương ngộ."
Chú chèo thuyền vừa chèo vừa cười haha nói: "Khách ngồi thuyền của chú, mười người thì sẽ có chín người hỏi chú có biết hát bài đó không, chú chèo thuyền mười mấy năm rồi nhưng trước giờ vẫn không biết hát bài này."
Biểu cảm của Cơm Cháy tiếc nuối, nói với Quýt: "Aizz, chú không biết hát, làm sao bây giờ, thiếu ít cảm giác rồi."
Người chèo thuyền lại cười nói: "Nhưng mà chú biết hát “Tiểu Bạch thuyền”, là cháu ngoại trai dạy chú đấy."
Tiểu Bạch thuyền…
Sắc mặt của ba cô gái đều thay đổi.
Cơm Cháy nhanh chóng nói: "Đừng đừng đừng, chú đừng hát “Tiểu Bạch thuyền”!"
Cô ấy che ngực, bày dáng vẻ như bị dọa: "Cháu xem “Bí mật nơi góc tối” xong là không dám nghe bài này nữa!"
Sau đó ba người đều không nhịn được cười to.
Hôm nay vừa leo núi vừa có “Tiểu Bạch thuyền”, sợ là không ổn rồi.
Lúc này, mấy thanh niên trên một chiếc thuyền khác đang lớn tiếng hát: "Tây Hồ cảnh đẹp tháng ba, mưa xuân như tửu, liễu như khói a…"
Cơn nghiện ca hát của Cơm Cháy nháy mắt tăng lên, cô quay về phía chiếc thuyền kia, lớn tiếng hát: "Hữu duyên thiên lí năng tương ngộ!"
Thuyền đối phương lập tức im lặng.
Qua một lúc mới lại bình thường: "Vô duyên đối diện khó nắm tay…"
Cơm Cháy vốn nghĩ rằng cô đã dọa sợ đối phương rồi, làm người ta không dám hát nữa, giờ nghe thấy đối phương hát tiếp mới lớn tiếng hát câu tiếp theo: "Mười năm tu hành mới được cùng thuyền…"
Đối phương: "Trăm năm tu luyện mới cùng gối chăn…"
Hát tới đây, có lẽ đối phương thấy hát đối quá xấu hổ, chỉ thấy thuyền của đối phương tăng tốc độ chèo, rất nhanh đã kéo dài khoảng cách với bọn họ, chạy mất rồi…
Có điều Cơm Cháy cuối cùng cũng tìm được người hát đối như mong muốn, lúc này cô vẫn đang ngồi trên thuyền, không ngừng: "Lalalala, lalala, lalala…"
Lúc này Đường Tư Kỳ và Quýt cũng bị Cơm Cháy dẫn dắt thành công, ba người cùng ngồi trên thuyền hát.
Tiếng ca này đúng là có độc, mấy ngày sau đó vẫn luôn chạy trong đầu Đường Tư Kỳ.
Lúc này, người que nhỏ đang nằm ở trên sàn nhà, nó cong chân, lắc lắc theo giai điệu, đột nhiên nó thấy màn hình xuất hiện nhắc nhở, lại một rương báu màu bạc khác xuất hiện!
Người que nhỏ bật người dậy, vội vàng kiểm tra.
“Ký chủ cũng có thể thử check in khi tham gia hoạt động thú vị.”
Điện thoại Đường Tư Kỳ xuất hiện thông báo như vậy.
Hoạt động… thú vị?
Hệ thống đang nói đến cái gì?
Lẽ nào là hợp xướng trên thuyền?
Đường Tư Kỳ nghĩ thầm, gì cũng được, cứ thử check in theo gợi ý của hệ thống xem sao.
“Chúc mừng ký chủ check in "Du thuyền ở Tây Hồ đồng thời biểu diễn “Độ Tình” thành công, đạt cấp A, hệ thống khen thưởng 24 giờ thời gian sống, 300 đồng vàng, tổng 777 đồng vàng, thời gian sống còn lại: 247 giờ.”
“Chúc mừng ký chủ đã phát động nhiệm vụ du lịch theo chủ đề: Check in 5 địa điểm quay của phim “Tân Bạch nương tử truyền kỳ”, đồng thời diễn lại nội dung tương ứng. Xin hỏi có nhận nhiệm vụ này hay không? Chú ý: Khi nhận, số đồng vàng khen thưởng khi check in sẽ nhiều hơn, sau khi hoàn thành nhiệm vụ du lịch theo chủ đề sẽ nhận được rương bạc ngẫu nhiên. Ngoài ra, nhiệm vụ du lịch theo chủ đề không tính vào số lần check in ở thành phố này.”
Waoo!
Xuất hiện rồi!
Cô hát theo Cơm Cháy mà lại kích hoạt được nhiệm vụ du lịch theo chủ đề!
Cô vốn nghĩ rằng nhiệm vụ du lịch theo chủ đề là kiểu như check in 4 ngọn núi Phật giáo nổi tiếng, check in Tam Sơn Ngũ Nhạc, hoặc là cảnh quan đẹp nhất Trung Quốc, đẹp nhất thế giới gì đó.
Không ngờ lại xuất hiện nhiệm vụ hài hước như thế này.
Tìm nơi quay “Tân Bạch nương tử truyền kỳ” không khó, nhưng còn phải diễn lại nội dung tương ứng, vậy thì có hơi… xấu hổ.
Ha ha ha ha ha!
Vừa hài hước vừa ngốc nghếch, Đường Tư Kỳ che mặt, thật là… làm khó người sợ xã hội như cô quá.
"Cậu cười gì thế? Tớ không lạc điệu mà!" Cơm Cháy thấy Đường Tư Kỳ cười, bất mãn nói.
Quýt cười đến chảy cả nước mắt: "Ai, đừng hát nữa, để tớ nghỉ một lát…"
Người chèo thuyền thấy ba người chơi đang vui vẻ, cũng giảm tốc độ chèo, để bọn họ chơi đùa thỏa thích.
Bình thường hai, ba mươi phút là lên đến đảo, hôm nay người chèo thuyền cố ý cho các cô thêm thời gian vui đùa.
Sau khi tạm biệt chú lái thuyền, mấy người Đường Tư Kỳ cuối cùng cũng tới một trong mười cảnh đẹp Tây Hồ: Tam Đàm Ấn Nguyệt (1).
(1) Tam Đàm Ấn Nguyệt:
Đương nhiên, bây giờ không phải buổi tối, tất nhiên không thấy được Tam Đàm Ấn Nguyệt chân chính, chỉ là vẫn có khá nhiều người trên đảo, xem ra điểm tham quan này rất có tiếng tăm.
Tất cả suy nghĩ của Đường Tư Kỳ đều đang đặt ở nhiệm vụ hệ thống mới tuyên bố, có nên nhận nhiệm vụ du lịch theo chủ đề này hay không?
Thật ra cô rất muốn nhận, nhưng cô cũng lo, nhỡ đâu nhận rồi không hoàn thành được thì sao bây giờ?
Không chỉ phải tìm địa điểm quay mà còn phải diễn nữa…
Ban nãy có Cơm Cháy dẫn đầu, cô rất tự nhiên mà hát theo, nhưng những tình tiết khác…
Đường Tư Kỳ nghĩ đến là thấy đau đầu.
"Nếu như nhận nhiệm vụ nhưng không hoàn thành được thì có trừng phạt gì không?" Đường Tư Kỳ nhỏ giọng hỏi.
“Không có trừng phạt, chỉ là check in theo chủ đề du lịch sẽ hạ cấp xuống thành check in bình thường, chiếm hạn mức check in tại thành phố này, đồng thời thu hồi số đồng vàng khen thưởng thêm.”
Không có trừng phạt, chỉ là giáng cấp, nghe có vẻ rất tốt.
Còn có thêm đồng vàng khen thưởng, nếu hoàn thành thì còn nhận được rương báu, nghe qua đúng là trăm lợi không hại.
Đường Tư Kỳ nhất thời ấm đầu, trực tiếp ấn nhận.
“Mong ký chủ chú ý: bạn chỉ có thể nhận đồng thời ba nhiệm vụ du lịch theo chủ đề, nếu như muốn nhận nhiệm vụ thứ tư, chỉ có thể bỏ qua một cái, xin hỏi có nhận nhiệm vụ hay không?”
Oa, còn có thể đồng thời nhận ba nhiệm vụ?
Đường Tư Kỳ lập tức cảm thấy việc này có thể.
Cô ấn “Có”.
“Chúc mừng ký chủ đã mở nhiệm vụ du lịch theo chủ đề đầu tiên: Check in 5 địa điểm quay của phim “Tân Bạch nương tử truyền kỳ”, đồng thời diễn lại nội dung tương ứng. Tiến độ hiện tại: 1/5.”
“Chúc mừng ký chủ, ban nãy cô đã hoàn thành một nội dung của nhiệm vụ, hệ thống khen thưởng thêm 200 đồng vàng, tổng 977 đồng vàng.”
Oa, bình thường ở Thượng Hải, check in cấp A chỉ có 100 đồng vàng, bây giờ ở Hàng Châu, check in cấp A tăng lên 300 đồng vàng, hiện đang làm nhiệm vụ du lịch theo chủ đề, check in cấp A lại được thêm 200 đồng vàng nữa, cũng chính là… 500 đồng vàng?
Nói cách khác, ban nãy cô há mồm hát hai câu "Hữu duyên thiên lí năng tương ngộ", liền kiếm được một tấm voucher Haidilao 300 tệ???
Đường Tư Kỳ cảm giác như mình đã bay lên trời!
Cô thậm chí còn có suy nghĩ đi dạo khắp nơi, thăm dò xem đến cùng quanh cô có bao nhiêu chủ đề ẩn giấu.
Cơm Cháy nhìn cô, lớn tiếng gọi: "Đường Tư Kỳ, cậu làm gì thế, lề mà lề mề, chỗ này có cái vui lắm này!"
Bây giờ Đường Tư Kỳ mới tắt màn hình điện thoại, đuổi theo hai người họ, du khách trên đảo rất nhiều, hơn nữa mọi người đều tụ tập ở một chỗ, đều một tay cầm tiền, một tay cầm điện thoại, không biết đang quay chụp cái gì.
Đường Tư Kỳ hiếu kỳ đi tới, chỉ thấy Cơm Cháy nhìn cô hỏi: "Cậu có tờ 1 tệ không?"
Đường Tư Kỳ lắc đầu: "Không có."
Cô không hề nghĩ ngợi, lập tức đáp.
Cô ra ngoài rất ít khi đem tiền mặt.
Cơm Cháy lại đi tìm người khác mượn 1 tệ.
Đường Tư Kỳ không biết cô ấy đang làm gì, cô quay đầu hỏi Quýt: "Cậu ấy tìm 1 tệ làm gì thế?"
Quýt dẩu môi về hướng giữa hồ: "Đây chính là cảnh ở mặt sau tờ 1 NDT, mọi người đều đang chụp ảnh check in đó."
Đường Tư Kỳ: Ồ?
Cô nhanh chóng đuổi theo Cơm Cháy: "Ấy, tớ cũng muốn chụp."
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương