Không ngờ sẽ có thành viên để lại vàng cho cô, nhưng cô không hiểu tại sao người này lại không cất hoặc tiêu hủy cuốn sổ này đi, chẳng lẽ đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn?
Dù người này là ai thì Nguyễn Ngưng cũng cảm thấy cách bố trí của Tổ chức Noah này rất kỳ lạ và phi lý.
Đầu tiên, tổ chức tập trung rất nhiều người giàu, có nhiều người biết bí mật như vậy, làm gì mà không có người nào đó để lộ bí mật ra bên ngoài?
Thứ hai, không thể nào mà cả đống người giàu cùng đầu tư như vậy lại không bị phát hiện, không bị quốc gia giám sát?
Nhưng dù sự sắp đặt của tác giả có vô lý đến đâu thì bây giờ nó vẫn tồn tại.
Nguyễn Ngưng tiếp tục lật xem tài liệu, phát hiện trong đó có đầy đủ giấy chứng nhận bất động sản, giấy chứng nhận đất đai, cổ phần và một số thứ linh tinh khác, nhưng ngoài việc để Nguyễn Ngưng biết được tên họ của vị đại gia này thì nó chẳng có tác dụng gì khi đặt trong tận thế cả.
Cuối cùng, cô tìm được một bì thư, khi mở nó ra thì thấy đó là lời mời đến Con tàu Noah, trong đó có một tấm thẻ bí ẩn cho phép chủ nhân tấm thẻ đưa bốn người lên tàu.
Suy nghĩ một lát, Nguyễn Ngưng giữ lại bì thư và cuốn nhật ký, những thứ còn lại thì cất vào két sắt.
Căn biệt thự này không có giá trị nào khác, Nguyễn Ngưng lấy tài liệu thu thập được bắt đầu tìm đến căn thứ hai.
Vừa đi vào cô đã thấy được đồ tốt.
Xe RV!
Một chiếc RV địa hình siêu sang đang đỗ trong sân của biệt thự, lốp xe của nó khá cao, bên ngoài nhìn như một chiếc xe tải quân sự.
Nguyễn Ngưng nhanh chóng cất nó đi, mở cửa sổ sát sàn bước vào biệt thự.
So với căn đầu tiên, thiết kế của căn biệt thự này mang hơi thở cuộc sống nhiều hơn, trong bếp cũng có rất nhiều đồ ăn cùng nước uống đóng chai.
Nhưng những thứ này không phải là nhu yếu phẩm mà cô cần, cứ để ở tầng một trước đã lát nữa hẵng tính.
Nguyễn Ngưng quyết định đến tầng hầm trước, cô muốn tìm thử xem trong garage có chìa khóa của chiếc RV kia không, chỉ tiếc là sau khi đi xuống cô chẳng tìm được cái gì, chỉ có hai chiếc xe nhỏ.
Trong đó có một chiếc là xe thể thao, một chiếc là xe thương vụ sáu chỗ hiệu Mercedes-Benz, Nguyễn Ngưng lấy chiếc xe thương vụ đi.
Không tìm được chìa khóa, Nguyễn Ngưng thu gom kho rượu cùng một số thuốc lá của thương hiệu nổi tiếng.
Cuối cùng Nguyễn Ngưng cũng tìm được chìa khóa của ba chiếc xe dưới lầu ở trên tầng ba, cô vui mừng trong lòng, vội vàng đi chạy xuống sân lấy xe ra, sau đó dùng chìa khóa mở cửa xe.
Ấn tượng đầu tiên của Nguyễn Ngưng chính là không gian lớn.
Không giống như những chiếc RV thông thường, chiếc RV này có nội thất rất sang trọng, phòng khách được trang bị ghế sô pha bằng da hình chữ U có thể chứa bảy hoặc tám người.
RV có khu vực tắm vòi sen và nhà bếp riêng, được trang bị đầy đủ tất cả các thiết bị điện.
Cuối toa xe có một khu nghỉ ngơi, dù phải chứa bốn đến năm người cũng không thành vấn đề.
Ngoài ra, Nguyễn Ngưng còn phát hiện trên trần xe có tấm pin năng lượng mặt trời, tiếc là bây giờ nó đã bị hư.
Chiếc RV này đáp ứng mọi mong muốn của Nguyễn Ngưng về một ngôi nhà di động, cho dù không thể sửa được nhưng những lúc cô cần ra ngoài, có thể sử dụng nó làm một căn nhà di động.
Hoàn hảo.
Nếu có thể sửa lại thì càng tốt.
Nguyễn Ngưng mỉm cười, lại cất chiếc RV vào trong không gian, sau đó tiếp tục thu thập vật tư.
...
Sau khi liên tiếp lục soát thêm bốn ngôi nhà, sắc trời dần tối lại.
Trình Quý Khoan cầm theo một đống đồ mà bản thân mới tìm được đến chỗ Nguyễn Ngưng: “Có nhiều thứ lắm, hôm nay chắc chắn chúng ta sẽ không thể vận chuyển hết, hay là chúng ta nghỉ ngơi ở đây một đêm nhé?”
Nguyễn Ngưng suy nghĩ một lúc rồi nói: “Được thì cũng được, nhưng Quý Lịch có lo lắng cho chúng ta không? Hay là chúng ta quay về rồi ngày mai lại quay lại.”
Trình Quý Khoan lắc đầu: “Không cần, trước đó tôi có nói với em ấy, có thể chúng ta sẽ không về ngay trong ngày được.”
Tôi Lấp Đầy Tủ Lạnh Sinh Tồn Ở Mạt Thế
Chương 65
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương