Tôi Muốn Lười Nhác Ở Cục Yêu Quái
Chương 54:
Tân Vân Mậu bị hét lên như vậy, anh hơi mở to mắt, tựa như hết sức kinh ngạc.Sở Trĩ Thủy tức giận chỉ vào cái áo khoác đen xì của anh: “Anh nhìn xem, bây giờ vẫn là màu đen, không hề có sự sáng tạo về thời trang, anh còn không biết xấu hổ mà chỉ trích tôi!?”Miêu Lịch mặc áo khoác đen, Tân Vân Mậu cũng mắc áo khoác đen, cho dù là ai cũng đều có khả năng hoa mắt.Hai bên đột nhiên nghẹn ngào, bắt đầu mắt to trừng mắt nhỏ.Không khí ngưng đọng lại, một người một yêu giằng co, thời gian dài đến mức giống một thế kỷ đã trôi qua.“Cô không thích màu đen như vậy?” Một lát sau, Tân Vân Mậu bước lên một bước tránh đi ánh mắt của cô, anh nghe cô nổi giận đùng đùng giải thích xong, uất ức trong lồng ngực cũng tan thành mây khói, thấp giọng nói: “Quên đi, vốn dĩ tôi cũng không thích màu này.”Anh búng tay một cái, tiếp tục là một giây thay đổi quần áo, lúc này là áo trắng.Anh nhẹ nhàng nói: “Như vậy được rồi chứ?”Sở Trĩ Thủy thấy anh vì một câu nói của mình mà thay quần áo, còn cẩn thận dò hỏi ý kiến của mình, lửa giận của cô chợt tắt, không biết nên nói cái gì.Vừa rồi âm lượng của cô khá lớn, chẳng qua chỉ là phản cảm với việc chanh chua của anh, lời trong lời ngoài đều như thể cô đang lợi dụng anh, nhưng mặc kệ là gặp được yêu quái hay là việc kinh doanh của vườn trà, rõ ràng đều là Cục quan sát Hòe Giang rước lấy, cô không muốn ở trong cục thì vốn không cần phải xen vào việc này. Cảnh tượng này quá giống với lúc trước, rõ ràng đó là vì video của Lũng Tri nhưng lại bị bôi nhọ là đến vì ích lợi giả.Cô làm việc không thẹn với lương tâm, đương nhiên không thể chịu được lời nói khắc nghiệt của anh.Nhưng cố tình anh lại nhượng bộ.Sở Trĩ Thủy biết rõ, người với người có khả năng ở chung lâu dài không, tuyệt đối không dựa vào ấn tượng lúc gặp nhau, đó là mặt nạ khách sáo ngụy trang theo bản năng mà ra, hoàn mỹ mà mỏng manh. Chỉ khi khàn cả giọng, mặt đỏ tai hồng, thời khắc nổi trận lôi đình, suy nghĩ chân chính của người này mới có thể bọc lộ ra.Khi cô biểu lộ ra ngữ khí đanh đá, đa số những người khác phái đều không thể chấp nhận, từ Lý Long Khoa đến Tôn Sao đều là như thế, chút nam tính yếu ớt trên mặt sẽ không nhịn được.Nam yêu quái này lại khác vậy.Rõ ràng ngày thường tính tình lạnh nhạt thì không nói, nhưng khi cãi nhau tính tình vậy mà lại rất mềm mỏng, đối với cô sẽ không thể sửa.Tân Vân Mậu phát hiện cô không nói lời nào, do dự nói: “Màu trắng cũng không được?”“Màu trắng…” Ánh mắt của Sở Trĩ Thủy vô cùng vi diệu, cô nỗ lực bình ổn cảm xúc, muốn nói lại thôi nói: “Được, được chứ.”“SAo cô lại giống như rất miễn cưỡng vậy?” Tân Vân Mậu chỉ vào chiếc áo khoác trắng tinh của cô: “Không phải cô cũng mặc màu trắng sao.”Đây chính là nguyên nhân mà cô cảm thấy miễn cưỡng!Vì sao anh lại muốn mặc đồ giống màu với cô đi lên phố vậy?Yêu quái chắc không có khái niệm về đồ đôi, Sở Trĩ Thủy nhanh chóng bị mạch não của anh làm cho phát điên, tốt bụng nói: “Rốt cuộc là tại sao phải để tôi là tín đồ của anh?”“Người và yêu quái ở chung phải chịu sự sự ràng buộc bởi quy tắc, nếu không sẽ đánh vỡ sự cân bằng của thế giới.” Tân Vân Mậu bình tĩnh nói: “Vậy cô cho tôi một lý do, nếu không có quan hệ tôn thờ, vì sao đêm nay tôi phải xuất hiện ở chỗ này?”“Chẳng lẽ là anh tâm địa thiện lương, gặp chuyện bất bình rút đao tương trợ?”Tân Vân Mậu mặt không chút biểu cảm: “Trên đời này, chỉ có hận thù không có lý do, chứ không có vô duyên vô cớ lại đối xử tử tế, tất cả đều có cái giá rõ ràng, tất nhiên phải có báo đáp lại.”“Cho nên tôi ném cho anh một cây bút, anh còn muốn quăn gmột viên kẹo lên trên bàn?” Sở Trĩ Thủy mắng chửi: “Quy tắc của các anh cũng tính toán quá chi li rồi đó, vậy mà lại có tâm tư cẩn thận đến mức này.”“Bởi vì có quá nhiều người và yêu quái mang tâm lý may mắn, mỗi năm bọn Hồ Thần Thụy mới có thể làm nhiều tiệc nướng BBQ như vậy.”Sở Trĩ Thủy nghĩ về tiếng kêu thảm thiết trong phòng quan sát, lại nghĩ đến yêu quái bị bắt phải chịu hình phạt thiêu cháy, chần chờ nói: “Nếu anh phạm sai lầm thì cũng sẽ bị thiêu như vậy hả?”Tân Vân Mậu khinh thường: “Bọn họ xứng để thiêu tôi sao?”“…”Bây giờ Sở Trĩ Thủy cũng đã hiểu đại khái các quy tắc của yêu quái, sự chênh lệch giữa thọ mệnh của người và yêu quái có yêu khí quá lớn, nếu liên lụy quá sâu, tất nhiên sẽ gặp phải phiền toái. Có vài người mong muốn yêu quái sẽ thực hiện nguyện vọng của bản thân, ví dụ như giàu lên sau một đêm, đào hoa nở rộ, sự nghiệp thăng chức, yêu cầu ký kết hiệp nghị hoặc tiến hành nghi thức ngay lập tức, dùng những thứ khác để đổi lấy.Nếu đó là một cuộc trao đổi có giá trị tương đồng, yêu quái sẽ hấp thu sức mạnh từ tín ngưỡng để cải thiện thiên phú về năng lực của chúng. Thỉnh thoảng chúng sẽ phái tín đồ của chúng làm việc, thông qua đủ các loại phương thức mà đạt được yêu khí.Đương nhiên, khi loài người kí hợp đồng lao động đều thường xuyên quậy đến trọng tài, nên hiệp nghị giữa nhân yêu lại càng phiền toái hơn, Cục quan sát bắt yêu quái là chuyện thường ngày.Sở Trĩ Thủy khiêm tốn thỉnh giáo: “Cho nên nguyện vọng che chở tôi bình an linh tinh các kiểu thì có được không?”“Không được, đó chỉ là điều đầu tiên cần có, không tính là dục vọng cá nhân của cô.” Tân Vân Mậu kiêu ngạo mà nhìn cô: “Bọn họ đều có thiên phú khác, nhưng giống nhau là đều dốc lòng vì một hai hạng, không quản được toàn bộ sự việc, chỉ có tôi có thể đáp ứng được việc hữu cầu tất ứng*, đây chính là cơ hội ngàn năm có một của cô.”*đã cầu là thànhSở Trĩ Thủy bất đắc dĩ: “Nhưng tôi cảm thấy nghiệp vụ của anh cũng không trải rộng khắp nơi, nói nửa ngày cũng chưa làm lòng tôi có chút rung động.”“Người nên nghĩ lại không phải là cô sao? Trăm ngàn năm qua tôi cũng chưa từng thấy ai mà khó hầu hạ giống như cô vậy.”Sở Trĩ Thủy có ý đồ muốn tham khảo tình hình, hỏi: “Trước kia anh đã thực hiện qua những nguyện vọng gì của người khác rồi?”“Có phải cô vốn không nhớ lời nói của tôi phải không.” Tân Vân Mậu nói: “Tôi rõ ràng đã từng nói…”“À à à, tôi là người đầu tiên!” Cô thấy anh không vui, đột nhiên nhớ tới cái gì, trấn an nói: “Không có quên đâu nha, nhớ kỹ lắm á.”Lúc này Tân Vân Mậu mới im lặng.Sở Trĩ Thủy đối mặt với đại yêu quái ngàn năm lòng dạ hẹp hòi, cảm giác nhiều năm như vậy anh cũng không khai trương bình thường, đẩy mạnh tiêu thụ với thái độ này không sớm thì muộn cũng sẽ thất nghiệp. Cô vô tâm không qua được anh, trái phải chính là hỗ trợ thu thập KPI, thảo luận nói: “Như vậy đi, tôi đáp ứng cung phụng anh, nhưng đúng là tôi chưa nghĩ ra nguyện vọng thuộc loại như anh nói, bây giờ thì cứ tích cóp lại trước, sau này tôi nghĩ ra lại nói.”“Nếu cô yêu cầu tôi làm cái gì, trực tiếp nói cho tôi là được, tránh đánh vỡ cân bằng, có thể chứ?”Nói thật, cô cũng không có nguyện vọng gì, nếu không phải sợ đối phương buồn, có lẽ cũng không cần một chuyến này.Tân Vân Mậu tạm dừng mấy giây, kinh ngạc nói: “Cứ cung phụng như vậy, tôi chưa từng nghe thấy.”“Việc này giống như nạp phí thẻ, giờ tôi cứ nạp thêm nhiều điểm, sau này lại chậm rãi tiêu nó.” Sở Trĩ Thủy nói: “Còn không thì tính toán ghi chép rõ ràng từng từng cái cũng được, ví dụ như hôm nay anh đến đây thì hôm nào tôi mời anh ăn cơm, có tới có lui, cuối cùng vẫn là có giá trị giống nhau.”“Mời tôi ăn cơm sao?” Tân Vân Mậu nhớ lại hương vị chua ngọt: “Cơm nắm à?”“Lần đó là ngoại lệ, lần sau ăn gì cũng được.”Sở Trĩ Thủy vốn nghĩ rằng anh bài xích cửa hàng tiện lợi, còn tính tìm một quán ăn đàng hoàng, ai ngờ anh nghe xong dường như có chút tiếc nuối, cũng không biết cơm nắm ăn liền có cái gì đáng giá nhớ nhung đến vậy.Hai bên rốt cuộc cũng đạt được thống nhất về chuyện chuyện cung phụng, vẫn đi làm lúc 8 giờ tam làm lúc 5 giờ, quay trở về đường không đi đường khác.Vượt qua một cây cầu cao, tiểu khu gần ngay trước mắt. Một đường gió êm sóng lặng này, chỉ có trăng làm bạn với bóng người.Trong tiểu khu, ban ngày nhóm trẻ con vui đùa ầm ĩ đã sớm về nhà, hoa viên nhỏ im ắng, thỉnh thoảng sẽ có bóng cây sàn sạt. Bên trong toàn là mọi gia đình bắn pháo hoa, luôn có một chiếc đèn chờ đêm về.“Anh trở về như thế nào?” Sở Trĩ Thủy đứng ở tiểu khu cửa, cô lấy điện thoại di động ra, lại click mở phần mềm: “Tôi gọi xe cho anh nhé?”“Tôi có thể trực tiếp trở về Cục, giống như cô vậy.” Tân Vân Mậu khẽ nâng cằm, ý bảo cô đeo mặt dây, mỗi lần di chuyển yêu cầu trung gian riêng, anh có thể tự do mà xuyên qua lại.Sở Trĩ Thủy nghi ngờ nói: “Trước kia mỗi lần tưới xong vườn trà, anh có phải cũng không cần ngồi xe hay không, thật ra có thể trực tiếp quay trở lại?”Một người một yêu gần đây thường xuyên đi vườn trà, đều là cô gọi anh tới, sau đó lại lái xe trở về Cục.Tân Vân Mậu phát hiện cô cực kỳ nhạy bén, thân hình anh cứng đờ, một lần nữa nhìn kỹ cô: “Cô có ý gì?”Sở Trĩ Thủy mờ mịt: “Cái gì mà có ý gì chứ?”Xương hàm của anh căng chặt, âm thanh như nghẹn ngào nói: “Cô không nên cho rằng tôi thích ngồi xe đi.”“Không, tôi cho rằng anh sợ tôi nhàm chán, cho nên đặc biệt bồi tôi trở về, trong lòng còn nói anh còn rất săn sóc.” Sở Trĩ Thủy nghĩ rằng anh ít ngồi xe, cô hình như nhận ra điều gì đó, chớp mắt nói: “Thì ra anh thích ngồi xe hóng gió sao?”Ngẫm nghĩ lại thì, lần đầu tiên anh ngồi xe bó tay bó chân, có lẽ việc này đối với anh khá mới mẻ, giống như hồi nhỏ trong nhà rõ ràng có đồ ăn lại quậy đòi ăn mì ăn liền, không dinh dưỡng nhưng lại rất vui sướng. Cô cảm thấy ngồi xe không kính, không chắc anh cảm thấy thú vị.“…”Trong lúc nhất thời Tân Vân Mậu cũng không biết, đến tột cùng săn sóc đưa cô trở về tương đối mất mặt, hay vẫn là thích ngồi xe hóng gió tương đối mất mặt, dù sao đều không phải làm cho khuôn mặt anh có ánh sáng nếu trả lời, tự giác rằng mình nói lỡ lời mà ngậm miệng lại.Đặc biệt đôi mắt cô tỏa sáng, lại lộ ra ánh mắt ngày thường nhìn con cá kia, nói dễ nghe thì là có chút thương tiếc tràn ngập tình thương của mẹ, nói khó nghe chút là nhìn con trai ngốc nghếch chưa hiểu việc đời, chỉ làm cả người anh đều không được tự nhiên.“Đi rồi.”Anh tránh nặng tìm nhẹ mà lên tiếng, thậm chí mặt cũng không dám nhìn thẳng vào cô, trực tiếp bước sâu vào vết nứt đen, không dám ở lại nữa.Sở Trĩ Thủy thấy Tân Vân Mậu chạy trối chết, không ngờ anh còn có loại sở thích tương phản này, nhịn không được cười ra tiếng.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương