Tôi Quyết Định Con Đường Này Có Bạn Cùng Đi
Chương 19: Maybe We Can Make A Deal
Tôi không muốn bạn tiếp tục tỏ ra bình tĩnh và thoải mái trong nỗi buồn của bạn, và giả vờ rằng mọi thứ vẫn đang diễn ra tốt đẹp.Cuộc sống là biển rộng, là những năm tháng tươi đẹp, chúng ta đắm chìm trong sự ấm áp vô tận, cảm giác an toàn không ngờ tới và cảm giác thân thuộc bất diệt.............Vào một đêm gần đây, bên chiếc ghế mang tên "lý tưởng", một vài người trong chúng tôi đến như đã hẹn. Chúng tôi bí mật mang theo rượu ngon, với đầy tình cảm và lãng mạn, và tận hưởng cuộc sống.Thực ra, cuộc đời cũng giống như một bình rượu ngon, đắng cay nồng nàn, làm say đắm lòng người. Rượu xuống tới cổ họng, có người chìm đắm trong cơn say, trong khi lại có những người trở nên tỉnh táo hơn.Dương Dương thú nhận với chúng tôi rằng lần đầu gặp chúng tôi, cô ấy thực sự chỉ coi chúng tôi là bạn trong game, và sau khi quen dần với Sâm, cô ấy coi chúng tôi như "những người bạn học ở trường đại học khác".Sau đó, Dương Dương cho cái người gọi là "bạn khuê mật" mượn rất nhiều tiền, còn giúp "bạn khuê mật" này mượn tiền của người khác, cuối cùng người ta mang tiền chạy trốn mất còn bản thân phải thay cô ta trả nợ.Dương Dương là kiểu người bất luận có gặp gặp phải bao nhiêu đau khổ bên ngoài thì cũng không dễ dàng tâm sự với gia đình, cô ấy thà im lặng một mình còn hơn để những người thân yêu của mình lo lắng.Theo lời Dương Dương, trong thành phố này, ngoại trừ bản thân mình cô ấy không còn một ai khác để dựa vào và cô ấy đã trở thành một vị khách đơn độc không có cảm giác an toàn và thân thuộc. Chúng tôi là những người mang đến sự cứu rỗi cho thế giới của cô ấy, nói chính xác hơn thì chúng tôi đã làm được điều đó dưới sự dẫn dắt của Sâm.Cho nên là, trong một khoảnh khắc nào đó, chúng ta có thể phát hiện ra rằng tận dưới đáy lòng mình có một nhóm người mà bất cứ một người nào trong đó đều tốt hơn so với hàng trăm người bạn nào khác gộp lại. Họ là những người cứu chúng ta ra khỏi vực thẳm tăm tối, mang đến sự ấm áp sưởi ấm cho trái tim.Đôi khi, trong cuộc đời của một người, sẽ có một vài người bạn tri kỷ để có thể cùng nhau vượt qua những tháng ngày khó khăn, nếm trải ngọt bùi, bi quan chia ly và cùng nhau trải qua một câu chuyện phong phú..........Trong các mối quan hệ, việc phụ thuộc quá nhiều vào một người không phải là điều tốt. Có người mong người yêu phụ thuộc quá mức vào mình, theo tôi, đây là biểu hiện của sự nuông chiều nhưng cũng là biểu hiện của sự ích kỷ.Bạn phải biết rằng mối quan hệ giữa bạn và người kia không liên quan đến mức độ phụ thuộc. Nếu là tình yêu đích thực, dù hai người đề có năng lực độc lập riêng thì cũng không ảnh hưởng đến tình cảm ngọt ngào.Trong mối tình giữa Tiểu Thanh và Từ Tử, sự phụ thuộc của Tiểu Thanhh vào Từ Tử thì ai cũng nhìn thấy. Vì vậy, chỉ có những cử chỉ yêu thương của Từ Tử mới có thể mang lại cho Tiểu Thanh cảm giác an toàn. Vì vậy, khi tình yêu với Từ Tử xuất hiện vấn đề, Tiểu Thanh dường như cũng đánh mất bản thân mình.Trong một mối quan hệ, bạn không thể dễ dàng trao hết mọi thứ mình cho đối phương vì bạn không biết người ấy có đáng để tin tưởng hay không. Người ta có thể dùng lời ngon tiếng ngọt với bạn, đây cũng có thể xem như là một lý do để bạn tin tưởng nhưng đó không phải là cái cớ để bạn đặt hết niềm tin vào người ấy.Để đánh giá tính cách và nhân phẩm của một người, đừng chỉ nghe những gì người đó nói, mà hãy nhìn vào những gì người đó đã làm.Tiểu Thnah sau đó nói với chúng tôi rằng cô ấy ngày càng khó để có thể một lần nữa thực sự tin tưởng và dành hết tâm trí cho tình yêu, bởi vì cô ấy thà để cảm giác an toàn trở nên trống rỗng hơn là tin tưởng một ai đó.Mong rằng mỗi người chúng ta có thể tự lập, tự cho mình cảm giác an toàn đủ để chống lại những đau khổ, và tin tưởng rằng có một người yêu mình sẽ mang đến một cảm giác an toàn mà bản thân không ngờ tới...........Đối với lão Phiên và Luân, thành phố Bắc Kinh không có khả năng mang lại cho họ cảm giác thân thuộc, chính những con người đáng yêu và hành động ấm áp mới thực sự mang lại cảm giác thân thuộc cho những con người phiêu bạt này.Người ta thường nói rằng người khác có thể cho bạn cảm giác an toàn, hoặc thậm chí đôi khi bạn có thể cho chính mình nhưng cảm giác thân thuộc và an toàn.Cảm giác an toàn là tôi là bạn, và tôi biết bạn không thể sống thiếu tôi.Cảm giác thân thuộc thực ra là một cảm giác kinh khủng, một khi đã nảy sinh thì rủi ro rất lớn, thật khó có thể hình thành cảm giác thân thuộc mà cũng rất dễ mất đi, một khi đã mất thì chỉ có bản thân biết đường đau khổ phải đi qua.Khi mọi người thường cảm thấy khó khăn trong việc tự mình thoát ra khỏi sự đau khổ, thì sự an toàn về vật chất và cảm giác thân thuộc sẽ không đánh lừa được bạn. Vật chất tồn tại một cách khách quan, và trong mắt tôi, tình cảm giữa con người là mong muốn chủ quan.Cuộc đời mỗi người nhìn chung thì sẽ có được những cảm giác an toàn và thân thuộc mà mình mong muốn, thế nhưng không phải ai cũng đạt được chúng một cách vừa ý.Nhưng mà, bạn của tôi, có lẽ chúng ta có thể có một ước định. Tôi không muốn bạn tiếp tục giả vờ bình tĩnh và thoải mái trong nỗi buồn của mình, và giả vờ rằng mọi thứ đang diễn ra tốt đẹp.Cuộc sống là biển rộng, là những năm tháng tươi đẹp, chúng ta đắm chìm trong sự ấm áp vô tận, cảm giác an toàn không ngờ tới và cảm giác thân thuộc bất diệt.Cầu mong cuộc sống của chúng ta luôn tươi sáng và không từ bỏ tình yêu tự do!..........
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương