Tôi, Streamer Bảng Nhan Sắc, Donate Đi!

Chương 280: Con gái yêu tiền, phải kiếm bằng con đường chân chính




Lâm Tuế: "Hợp tác xin liên hệ trợ lý của tôi, A Phục."

Mạnh Trạch Minh: "? Chảnh chó à?"

Lâm Tuế: "Ừm hứm."

Mạnh Trạch Minh: "Vậy thì em sắp mất một phần gia sản rồi đấy."

Lâm Tuế: "Anh họ à, anh biết mà, em chỉ thích đùa thôi~"

"Nói rõ ra xem nào, vị người thân nào định chia gia sản cho em thế?"

Chuyện thay đổi sắc mặt nhanh như chớp, Lâm Tuế có thể nói là bậc thầy.

Mạnh Trạch Minh cũng chẳng giấu giếm: "Mẹ em."

Lâm Tuế: "Mẹ anh í!"

Mạnh Trạch Minh: "Anh sẽ chụp màn hình đăng lên nói em sỉ nhục người thường! Cho em biết mặt! Em còn dám chảnh không?"

Lâm Tuế: "... Xin lỗi anh, mẹ em, là mẹ em, nhất thời em chưa kịp phản ứng."

Mạnh Trạch Minh: "..." Nghe kiểu gì cũng thấy sai sai.

Xin lỗi xong Lâm Tuế mới hoàn hồn, "Không phải, ý gì vậy? Anh nói mẹ em định chia gia sản cho em? Cuối cùng bà ấy cũng đổ hết nước trong não ra rồi à?"

Mạnh Trạch Minh: "..."

Khi nhận được điện thoại của Mạnh Kha, hắn cũng rất ngạc nhiên.

Dù sao hắn cũng biết chuyện giữa Lâm Tuế và Mạnh Kha, lúc Mạnh Kha rời đi, vẫn là hai người bọn họ hợp tác lừa bà ta.

Lẽ ra, bà ta phải hận chết hai đứa con cháu bọn họ mới đúng, không ngờ lại có thể hạ mình gọi điện làm hòa.

Mạnh Trạch Minh cũng không tiện nói lời khó nghe, chỉ nói: "Có lẽ vì chỉ có em là con gái, nên bà ấy đột nhiên nghĩ thông rồi."

Lâm Tuế không tỏ ý kiến, hỏi ngược lại: "Điều kiện là gì? Nuôi dưỡng bà ta lúc về già?"

Mạnh Trạch Minh: "Anh nói bà ấy định chia cho em một phần gia sản, chứ không phải chia hết... Cho nên, có lẽ khoảng một hai phần trăm gì đó? Điều kiện của bà ấy là để em làm đại diện đồ ăn vặt miễn phí cho nhà, bán hàng..."

Nói ra những lời này hắn cũng thấy hơi ngại.

Hạt châu trên bàn tính cứ như muốn bắn vào mặt hắn vậy.

Nhưng hắn cũng không chắc Lâm Tuế nghĩ thế nào, nhỡ đâu Lâm Tuế lại thích kiểu này thì sao...?

Lâm Tuế bật cười: "Đây là thấy dạo này em hot quá, nhận quảng cáo nhiều quá, nên định ké fame à?"

Mạnh Trạch Minh: "Cũng không thể nói như vậy được, không phải bà ấy nói sẽ chia cho em một phần sao? Có tiền mà~"

Lâm Tuế: "Bảo bà ta cút! Em không cần phần gia sản này của bà ta, ok?"

Mạnh Trạch Minh: "... Em gái ơi, sập thiết lập rồi, nói hay lắm mà, bảo là mê tiền cơ mà?"

Lâm Tuế: "Con gái yêu tiền, phải kiếm tiền bằng con đường chân chính! Em livestream một buổi cũng kiếm được nhiều hơn phần bà ta chia cho em! Bàn tính nhỏ xíu gõ nghe vang quá ha."

Mạnh Trạch Minh: "Đúng là vậy."

Lâm Tuế: "Đưa số điện thoại đây, em tự nói chuyện với bà ta."

Mạnh Trạch Minh: "?"

...

Lâm Tuế xin số điện thoại của Mạnh Kha từ Mạnh Trạch Minh.

Gọi điện thoại xong, Lâm Tuế vừa mở miệng đã nói: "Tất cả cổ phần trong tay bà đều cho tôi, bà về nhà an hưởng tuổi già, tôi sẽ lấy phần của bà, cùng nhau phát triển công ty, mẹ yêu!"

Mạnh Kha ngây ra một lúc mới nhận ra đây là giọng của Lâm Tuế.

Ngay sau đó nổi trận lôi đình, "Mày nằm mơ!"

Tham lam quá đấy!

Đưa hết cho cô, bà ta còn đường lui nào sao?

Với tính cách tuyệt tình này của Lâm Tuế, chắc chắn sẽ không nuôi dưỡng bà ta.

Tiền vẫn nắm trong tay mình mới an toàn.

Điểm này, Lâm Tuế và bà ta cũng khá giống nhau.

Lâm Tuế: "Vậy thì bà cũng đang nằm mơ! Muốn ké fame và bòn rút sức lao động của tôi, nằm mơ cho nhanh."

Mạnh Kha: "Tao đã bảo Mạnh Trạch Minh nói với mày rồi mà? Tao sẽ chia cho mày hai phần... không, ba phần trăm!"

Lâm Tuế cười: "Cổ phần của tôi ở công ty Mạnh Trạch Minh còn nhiều hơn ba phần trăm."

Mạnh Kha: "..."

Nhắc tới là tức.

Nếu lúc đó không bị Lâm Tuế lừa, bà ta cũng có quyền đi tìm streamer của công ty Mạnh Trạch Minh.

Tuy bà ta không ưa đám người đó, nhưng ít ra bọn họ rẻ mà.

Lâm Tuế tiếp tục nói: "Bà có hiểu gia sản là gì không? Là toàn bộ tài sản của gia đình, đều phải thuộc về tôi! Chia ra một chút như vậy, còn muốn tôi làm việc miễn phí cho bà? Thưa bà, chúng ta không thân."

Lâm Tuế mắng cho bà ta một trận tơi bời, trước khi Mạnh Kha kịp mở miệng, liền cúp máy kèm block số một mạch.

Sảng khoái~

Vốn đã quên bà ta rồi, tự nhiên lại nhảy ra, muốn dùng chút lợi ích cỏn con, để cô quay đầu lại vì tình thân sao?

Nằm mơ đi!

...

"..."

Bị mắng cho một trận, Mạnh Kha suýt bóp nát điện thoại.

Lúc này bà ta đang đứng ở góc khuất hành lang công ty, phía bên kia có hai nhân viên công ty đang nhỏ giọng bàn tán điều gì đó.

Bà ta nghe rõ mồn một.

"Nghe nói sếp chúng ta định liên hệ với Lâm Tuế để bán hàng, không biết thật hay giả?"

"Sếp chúng ta có quan hệ với cô ấy đấy! Bé Tuế gọi Mạnh Trạch Minh là anh họ, sếp cũng họ Mạnh, chắc chắn có chút quan hệ, chắc là mời được đấy."

"Tôi cũng muốn Tuế đến đây, tôi là fan của cô ấy, bảng tên đã max cấp rồi."

"Woa! Đại gia đây rồi!"

"Hầy ~ mỗi tháng kiếm được chút tiền còi cọc chẳng phải là để hưởng thụ một chút sao."

Mạnh Kha bước ra từ góc khuất, tức giận nói: "Không mời được nữa rồi! Còn không mau quay về làm việc cho đàng hoàng? Doanh số công ty tụt dốc không phanh rồi kìa!"

Tức chết mất!

Sao trong công ty lại có fan của Lâm Tuế chứ?

Hai nhân viên nhìn nhau, chớp chớp mắt, một người hỏi: "Tại sao vậy ạ? Chất lượng thực phẩm của công ty chúng ta vẫn luôn tốt, trả đủ tiền thì Tuế không thể không nhận, chẳng lẽ là ngân sách không đủ?"

Nhân viên bên cạnh huých hắn một cái.

Hỏi sai rồi kìa!

Hắn ngắt lời đồng nghiệp, trước khi Mạnh Kha nổi giận lần nữa, nói: "Sếp, bây giờ là thời đại thương mại điện tử, chúng ta vẫn mãi không tạo được tiếng vang ở thị trường offline, vẫn phải làm online thôi..."

Nhân viên bị ngắt lời tiếp lời: "Không mời được Tuế thì mời streamer khác ở công ty cô ấy, Cá Chiên Xù và Thẩm Đề cũng được."

Nhân viên bình tĩnh hơn không nhịn được phản bác: "Thẩm Đề không được, cậu ấy tập gym, không ăn thực phẩm rác."

"Đúng rồi..."

Mạnh Kha: "Cút! Cậu mới là thực phẩm rác! Tôi sẽ không mời Lâm Tuế, cũng sẽ không mời bất cứ ai ở công ty nó!"

Bà ta sẽ không để Lâm Tuế kiếm được một đồng nào từ bà ta!

...

Ngày hôm sau, A Phục đang xử lý các vấn đề hợp tác thương mại của các streamer.

Nhận được một tin nhắn, nhà máy thực phẩm Mạnh thị mời Cá Chiên Xù quảng cáo sản phẩm.

Nhà máy thực phẩm này trông quen quá, hắn gọi Cá Chiên Xù rồi đến văn phòng Lâm Tuế, kể chuyện này cho cô nghe.

"Nhận không?" Hắn hỏi.

Cá Chiên Xù cũng chớp chớp mắt, vẻ mặt mong chờ, đây là lần đầu tiên cậu có hợp đồng quảng cáo riêng.

Lâm Tuế không chút do dự, "Nhận chứ! Có tiền không kiếm là đồ ngốc!"

A Phục: "..."

Lâm Tuế bổ sung: "Tăng tiền hoa hồng và phí slot lên một chút."

A Phục lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

Biết ngay là cô sẽ không hào phóng như vậy mà.

Cá Chiên Xù khó hiểu: "Thấp quá à? Không thể nào chứ?"

Cậu cảm thấy độ nổi tiếng của mình vẫn chưa đến mức có thể tăng phí quảng cáo và hoa hồng chứ?

Lâm Tuế vỗ vai cậu, khích lệ: "Em xứng giá đó!"

Công ty của cô cũng xứng đáng với mức chia này.

Vẻ mặt Cá Chiên Xù lập tức nghiêm túc, "Cảm ơn chị Tuế đã luôn khích lệ em, em sẽ không tự ti nữa!"

Cậu thật sự nghĩ Lâm Tuế thấy cậu xứng đáng với mức giá này.

"Ừm." Lâm Tuế gật đầu.

A Phục biết rõ sự thật: "..."

Không, cô chỉ đơn giản là muốn moi tiền đối phương thôi.

Xem kìa, mẹ hắn còn nói muốn đến thăm dò Lâm Tuế.

Thử là tiêu đời.

Cô lập tức cầm tiền chạy mất dép, không hề nói quá.

...

Chương trước Chương tiếp
Vietwriter Bongdaso Bongdapro Keonhacaivip THABET
Loading...