Tôi Và Nhân Vật Phản Diện Kết Hôn Với Nhau Sao!
Chương 46: Công Nương Đào Hôn(45)
" Mụ già đó thật là quá quắc mà. Sao dám nguyền rủa ký chủ như vậy chứ" Moah tức giận bức bình thay tôi
" Ký chủ người đừng để yên cho bà ta được sống thoải mái đó"
" Em yên tâm, quả báo của bà ta sắp đến rồi. Cứ để bà ta hống hách được lần nào hay lần đó đi"
" Ký chú tiếp theo chúng ta nên là gì, cứ trực tiếp đưa những chứng cứ tham ô mà chúng ta lấy được vào tay nam chính sao" Moah hỏi
" Sao ta lại đưa cho hắn dễ dàng có như vậy được" Tôi vừa nói với Moah vừa tiến về phía nhà bếp thì bắt gặp một cô hầu nữ chuẩn bị đem tách trà lên phòng cho lão cha của tôi
" Để tôi mang lên cho nhé" Tôi cười hòa nhã với cô hầu gái ấy
" Dạ, sao…sao có thể được chứ…" cô ấy luống cuống hẳn lên, hình như là hầu gái mới tuyển thì phải.
" Cha của ta đang vô cùng tức giận, nếu cô đem lên sợ rằng ông ấy sẽ giận thay lên cô đấy" Tôi nói và cướp đi trà mà cô ấy định đem lên
" Thưa tiểu thư…" cô ấy có chút hoảng
" Nhìn cô lạ quá, là người hầu mới sao" Tôi cười mà hỏi
" Vâng…vâng ạ, tôi mới được tuyển vào làm sáng nay…" cô gái có chút căng thẳng, bàn tay nắm chặt chiếc váy để đỡ run hơn
“Ừ, chào mừng cô đến làm việc tại dinh thự Henry nhé. Cô tên là gì”
" Dạ, là Fiona ạ"
" Tên hay đấy. Chúc một ngày tốt lành nhe" Nói xong tôi liền xoay người đi rời khỏi phòng bếp
Tôi hạ nụ cười thân thiện lúc nãy của mình xuống. Cô hầu gái tên Fiona này chính là gián điệp mà nam chính cài vào dinh thự Henry. Ha, quả nhiên anh ta đã bắt đầu mò đến lãnh thổ của tôi rồi. Không sao, để xem anh sẽ làm gì thú vị đây ngài nam chính.
Tôi lên lầu và gõ của phòng ngủ của lã cha tôi.
" Ai đó" Giọng nói khó chịu của lão vang lên
" Cha, là con" Tôi đáp
" Cút đi"
" Con đem trà tĩnh tâm đến cho cha đây" Tôi nói tiếp
Sau đó thì tôi nghe được tiếng đồ bị đỗ vỡ trong phòng ông ta phát ra.
" Cha, người hãy mở của đi con nghe thấy vật gì đó rơi" Tôi làm bộ như quan tâm mà nói
" Nếu cha không mở cửa con sẽ kêu quản gia đem chìa khóa đến đây vậy"
Cảnh cửa phòng được lão mở ra, trong bầu không khí của căn phòng tôi nghe được mùi rưỡi. Lão ta cầm lấy ly trà trên khay uống một hơi sau đó trừng tôi mà nói.
" Nói với bọn họ không ai được lại gần phòng ta "
" Cha cứ định như vậy sao" Tôi chỉ vào chai rượi rỗng trên sàn mà nói
" Ngươi thì biết cái gì" Ông ta trợn mắt mà mắng tôi
" Đúng là con không biết trong lòng cha đang nghĩ gì nhưng mong cha dù làm gì hãy nghĩ đến danh dự của gia tộc Henry này"
" Đây chẳng phải những gì cha đã dặn con khi còn nhỏ sao" ánh mắt lạnh băng của tôi nhìn thẳng vào ông ta
" Nhảm nhí, một đứa con gái như ngươi thì sao…"
" Con có cách giúp cha" Tôi ngắt ngang lời ông ta nói
Ông ta đưa đôi mắt khó hiểu nhìn tôi, dường như xem lời nói lúc nãy của tôi là trò đùa vậy
" Loài sâu sau khi biến thành nhộng thì sẽ phá kén và trở thành bươm bướm xinh đẹp. Vậy cha nói xem, khi nó trở nên xinh đẹp rồi thì còn quan tâm cái kén của nó như thế nào không thưa cha"
" Nó sẽ mặc kệ cái kén xấu xí ấy, cái kén đó đối với nó bây giờ chỉ là vô dụng mà thôi. Thứ không còn giá trị lợi dụng thì cũng nên vứt nó đi "
Ông ta đứng yên tại chỗ giật mình mà nhìn xung quanh, sau đó nhìn về phía tôi với vẻ mặt đầy vẻ có chút hoảng sợ
" Sao…ngươi, ý ngươi là gì…" ông ta cố trấn an cho bản thân mình bình tỉnh trở lại
Tôi khó hiểu trong lòng, ông ta đang sợ sao. Nhưng tại sao?
“Ý trên câu chữ thưa cha”
" Ta không hiểu ngươi nói gì, mau trở về phòng đi "
" Cha thật sự đúng là ngu mà" Tôi thở dài, nhếch mép cười ông ta
" Ngươi nói gì" Ông ta tức giận lên mà nắm lấy bả vai tôi
" Ký chủ…ngươi bình tĩnh chút đi" Moah hốt hoảng cả lên
" Con nói sai sao ạ" Tôi bình tĩnh mà nói
" Danh dự của gia tộc Henry người chính là muốn nó bị trong giới quý tộc chà đạp sao. Người chính là để cho Hoàng hậu tương lai như con đây làm trò cười cho giới quý tộc sao" Tôi cao giọng mà chất vấn ông ta
Khuôn mắt ông ta tái hẳn đi, sự ngỡ ngàng trong đôi mắt của ông ta tôi có thể thấy rõ. Ông ta tự hỏi tại sao một con rối như tôi lại dám phản bác với chủ nhân của nó và tại sao tôi lại biết được việc giữa ông ta với gia tộc Marcurs. Có lẽ ông ta cho rằng tôi đã theo dõi ông ta
" Mày, mày cho người theo dõi tao sao" Ông ta bóp mạnh vai tôi mà hét lên
" Theo dõi! Nhìn những hành động mà cha thường hay làm đi cũng đủ để con biết được cha và dì cả đang âm mưu điều gì đó rồi" Tôi cười khẩy ông ta
" Câm miệng" Ông ta hét lên định giơ tay đánh tôi thì bị quản gia ngăn lại
" Công tước, xin người hãy bình tĩnh đi ạ" Quản gia có chút kinh ngạc trước hành động của lão cha
" Tránh ra, ta bảo tránh ra" Đôi mắt ông ta đỏ hằn mà nhìn chong chọc vào tôi, những người hầu nam lại phụ giúp can ngăn và đưa lão cha già vào phòng
" Khoan đã…" Trước khi đưa lão vào phòng tôi cần để lại một câu nói cho lão
" Những điều con cần nói đã nói hết, cha hãy suy nghĩ kỹ và đến gặp con. Con không có kiên nhẫn như cha mong đợi đâu" Sau đó thì ông ta được quản gia đưa vào phòng và đóng cửa lại
" Ký chủ người đừng để yên cho bà ta được sống thoải mái đó"
" Em yên tâm, quả báo của bà ta sắp đến rồi. Cứ để bà ta hống hách được lần nào hay lần đó đi"
" Ký chú tiếp theo chúng ta nên là gì, cứ trực tiếp đưa những chứng cứ tham ô mà chúng ta lấy được vào tay nam chính sao" Moah hỏi
" Sao ta lại đưa cho hắn dễ dàng có như vậy được" Tôi vừa nói với Moah vừa tiến về phía nhà bếp thì bắt gặp một cô hầu nữ chuẩn bị đem tách trà lên phòng cho lão cha của tôi
" Để tôi mang lên cho nhé" Tôi cười hòa nhã với cô hầu gái ấy
" Dạ, sao…sao có thể được chứ…" cô ấy luống cuống hẳn lên, hình như là hầu gái mới tuyển thì phải.
" Cha của ta đang vô cùng tức giận, nếu cô đem lên sợ rằng ông ấy sẽ giận thay lên cô đấy" Tôi nói và cướp đi trà mà cô ấy định đem lên
" Thưa tiểu thư…" cô ấy có chút hoảng
" Nhìn cô lạ quá, là người hầu mới sao" Tôi cười mà hỏi
" Vâng…vâng ạ, tôi mới được tuyển vào làm sáng nay…" cô gái có chút căng thẳng, bàn tay nắm chặt chiếc váy để đỡ run hơn
“Ừ, chào mừng cô đến làm việc tại dinh thự Henry nhé. Cô tên là gì”
" Dạ, là Fiona ạ"
" Tên hay đấy. Chúc một ngày tốt lành nhe" Nói xong tôi liền xoay người đi rời khỏi phòng bếp
Tôi hạ nụ cười thân thiện lúc nãy của mình xuống. Cô hầu gái tên Fiona này chính là gián điệp mà nam chính cài vào dinh thự Henry. Ha, quả nhiên anh ta đã bắt đầu mò đến lãnh thổ của tôi rồi. Không sao, để xem anh sẽ làm gì thú vị đây ngài nam chính.
Tôi lên lầu và gõ của phòng ngủ của lã cha tôi.
" Ai đó" Giọng nói khó chịu của lão vang lên
" Cha, là con" Tôi đáp
" Cút đi"
" Con đem trà tĩnh tâm đến cho cha đây" Tôi nói tiếp
Sau đó thì tôi nghe được tiếng đồ bị đỗ vỡ trong phòng ông ta phát ra.
" Cha, người hãy mở của đi con nghe thấy vật gì đó rơi" Tôi làm bộ như quan tâm mà nói
" Nếu cha không mở cửa con sẽ kêu quản gia đem chìa khóa đến đây vậy"
Cảnh cửa phòng được lão mở ra, trong bầu không khí của căn phòng tôi nghe được mùi rưỡi. Lão ta cầm lấy ly trà trên khay uống một hơi sau đó trừng tôi mà nói.
" Nói với bọn họ không ai được lại gần phòng ta "
" Cha cứ định như vậy sao" Tôi chỉ vào chai rượi rỗng trên sàn mà nói
" Ngươi thì biết cái gì" Ông ta trợn mắt mà mắng tôi
" Đúng là con không biết trong lòng cha đang nghĩ gì nhưng mong cha dù làm gì hãy nghĩ đến danh dự của gia tộc Henry này"
" Đây chẳng phải những gì cha đã dặn con khi còn nhỏ sao" ánh mắt lạnh băng của tôi nhìn thẳng vào ông ta
" Nhảm nhí, một đứa con gái như ngươi thì sao…"
" Con có cách giúp cha" Tôi ngắt ngang lời ông ta nói
Ông ta đưa đôi mắt khó hiểu nhìn tôi, dường như xem lời nói lúc nãy của tôi là trò đùa vậy
" Loài sâu sau khi biến thành nhộng thì sẽ phá kén và trở thành bươm bướm xinh đẹp. Vậy cha nói xem, khi nó trở nên xinh đẹp rồi thì còn quan tâm cái kén của nó như thế nào không thưa cha"
" Nó sẽ mặc kệ cái kén xấu xí ấy, cái kén đó đối với nó bây giờ chỉ là vô dụng mà thôi. Thứ không còn giá trị lợi dụng thì cũng nên vứt nó đi "
Ông ta đứng yên tại chỗ giật mình mà nhìn xung quanh, sau đó nhìn về phía tôi với vẻ mặt đầy vẻ có chút hoảng sợ
" Sao…ngươi, ý ngươi là gì…" ông ta cố trấn an cho bản thân mình bình tỉnh trở lại
Tôi khó hiểu trong lòng, ông ta đang sợ sao. Nhưng tại sao?
“Ý trên câu chữ thưa cha”
" Ta không hiểu ngươi nói gì, mau trở về phòng đi "
" Cha thật sự đúng là ngu mà" Tôi thở dài, nhếch mép cười ông ta
" Ngươi nói gì" Ông ta tức giận lên mà nắm lấy bả vai tôi
" Ký chủ…ngươi bình tĩnh chút đi" Moah hốt hoảng cả lên
" Con nói sai sao ạ" Tôi bình tĩnh mà nói
" Danh dự của gia tộc Henry người chính là muốn nó bị trong giới quý tộc chà đạp sao. Người chính là để cho Hoàng hậu tương lai như con đây làm trò cười cho giới quý tộc sao" Tôi cao giọng mà chất vấn ông ta
Khuôn mắt ông ta tái hẳn đi, sự ngỡ ngàng trong đôi mắt của ông ta tôi có thể thấy rõ. Ông ta tự hỏi tại sao một con rối như tôi lại dám phản bác với chủ nhân của nó và tại sao tôi lại biết được việc giữa ông ta với gia tộc Marcurs. Có lẽ ông ta cho rằng tôi đã theo dõi ông ta
" Mày, mày cho người theo dõi tao sao" Ông ta bóp mạnh vai tôi mà hét lên
" Theo dõi! Nhìn những hành động mà cha thường hay làm đi cũng đủ để con biết được cha và dì cả đang âm mưu điều gì đó rồi" Tôi cười khẩy ông ta
" Câm miệng" Ông ta hét lên định giơ tay đánh tôi thì bị quản gia ngăn lại
" Công tước, xin người hãy bình tĩnh đi ạ" Quản gia có chút kinh ngạc trước hành động của lão cha
" Tránh ra, ta bảo tránh ra" Đôi mắt ông ta đỏ hằn mà nhìn chong chọc vào tôi, những người hầu nam lại phụ giúp can ngăn và đưa lão cha già vào phòng
" Khoan đã…" Trước khi đưa lão vào phòng tôi cần để lại một câu nói cho lão
" Những điều con cần nói đã nói hết, cha hãy suy nghĩ kỹ và đến gặp con. Con không có kiên nhẫn như cha mong đợi đâu" Sau đó thì ông ta được quản gia đưa vào phòng và đóng cửa lại
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương