(Tokyo Revengers) Kẹo Bông Hương Bạc Hà
Chương 54
-Một lát nữa, anh đưa em đến gặp anh trai của mình!-Sanzu-Sao anh lại giúp tôi vậy?-AngryHắn im lặng một chút, sau đó mới đáp lời cậu.-Chẳng phải tôi đã nói, tôi và em trước đây có quen biết sao?-Sanzu-....-Angry-Mặt khác để hạn người như tên nhãi giả mạo kia ở lại Phạm Thiên sau này sẽ rất rắc rối!-Sanzu-Phạm Thiên?-Angry-Đến rồi...NAHOYA!!!-Sanzu-Na...Nahoya?-AngryCậu con trai tóc hồng đào mạc một bộ vest trắng thanh lịch nhẹ nhàng quay đầu.-Sanzu? mày cũng có nhã hứng đến đây sao?-SmileySmiley cầm ly rượu bước đến trước mặt Sanzu, ánh mắt lặp tức dời về phía Angry-T vừa nghe Angry nói, mày sẽ tặng cho tao một người hầu, là tên nhóc này sao?-SmileySanzu có chút cau mày, tên Omiru quả nhiên muốn đi trước một bước, chắc chắn đã nói gì đó với Smiley, như vậy thì anh cũng không nên vòng vo nữa, kẻo lại sinh ra lắm chuyện.-Chẳng có người hầu nào cả, đây chính là.....-Sanzu-Angry, anh nhường thằng nhóc nô tì này lại cho em đấy!-Smiley-Cái gì?-Sanzu-Thật ạ? woa, cảm ơn anh đã đồng ý nguyện vọng nhỏ này của em nha!-Angry-Không cần cảm ơn, em là em trai của anh mà! nếu không còn việc gì nữa anh đi tiếp khách với Ran đây!-SmileySmiley còn chưa để Sanzu nói thêm tiếng nào đã quay lưng bỏ đi. Omiru ở lại lặp tức đi tới nắm tay Angry, giương đôi mắt thách thức ấy về phía Sanzu.-Hừ, còn non lắm anh ạ!-Omiru-Khốn kiếp!-Sanzu -Đi thôi!-OmiruAngry bối rối bị Omiru lôi đi trước mặt Sanzu, hắn ngẫn người bàng hoàng.-Thế quái nào lại như vậy, thằng chó Ran vẫn chưa nói cho Smiley chuyện này sao?-SanzuỞ chỗ khác, Smiley vừa bước đến của nhà vệ sinh đã bị Ran nắm tay kéo vào bên trong. Gã ép cậu vào tường hai mắt thập phần giận dữ.-Em bị ấm đầu sao, tại sao lại tặng Angry cho con rắn độc đó, em thừ biết nó muốn giết em của em mà?-Ran-....-Smiley-Smiley, chỉ cần em gật đầu, anh hôm nay sẽ cho thằng nhãi đó tan xác ngay tại đây!-Ran-Em cần anh ra tay sao?-Smiley-Gì?-Ran-Từ giờ trở đi, anh lo mà quản thằng em trai ngu ngốc của anh đi, còn tên giả tạo đó....để em lo!-SmileySmiley bước ra khỏi nhà vệ sinh, vẫn tiếp khách như chưa hề hay biết chuyện gì. Cậu còn nhớ rõ khi hôm qua nhìn thấy Angry qua điện thoại, khuôn mặt thằng bé gần như đã bị hủy, còn cả đôi mắt không thể nhìn thấy nữa. Chỉ bao nhiêu đây thôi, Smiley thực sự đã muốn đâm tên giả tạo ấy trăm ngàn nhát dao rồi.-Smiley...tao thực sự không hiểu, mày...-Sanzu-Sanzu, đây là địa chỉ của Kokonoi!-SmileyHắn sững người nhìn tời giấy mà Smiley đưa cho. -Tao không muốn mắc nợ mày, xem như huề nhau nhé!-SmileyHắn suy nghĩ một chút, ngay sau đó liền giật lấy tờ giấy trên tay Smiley.-À mà....Kokonoi hiện đang ở một mình thì phải, Ran nói nó và Inui chia tay rồi!-Smiley-.....-SanzuSanzu nhìn Smiley có chút ngỡ ngàn rồi lại nhìn vào tờ giấy, sau đó lặp tức xoay lưng rời khỏi buổi tiệc. -Thiếu gia....chúng ta đi đâu vậy?-Angry-Thiếu gia?....mà không nhớ ra tao sao?-Omỉru-Chúng ta có quen nhau sao?-Angry-Không quen, mày đi nhanh một chút đi!-Omiru-Aaaa!-AngryBiết cậu không thể nhìn thấy đường, Omiru liền cố ý lôi cậu đi thật nhanh.-Thiếu gia, từ từ đã!-Angry-Thằng lắm chuyện!-Omiru"Chát!"-Aaa-Angry
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương