Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng
Chương 118: Hành động các bên (2)
Mắt thấy gia sản của Diệp gia chỉ còn lại một nửa, gã đang chuẩn bị tóm trọn một lần thì lại gặp phải chướng ngại lớn như vậy, liên tục bị đánh thẳng vào mặt.
Mà tất cả những việc này đều là do Diệp Huyền của Diệp gia gây nên.
- Tên Lương Phương này, rốt cuộc là muốn làm gì đây, chỉ là một tên luyện dược sư nhất phẩm, một tên phụ trách nho nhỏ ở Thanh Sơn Trấn thôi mà cũng dám đại biểu cho hiệp hội luyện dược sư đối nghịch với Vương gia ta, quả là muốn phản rồi.
Vương Điền không ngừng la hét ở Lý gia.
Thành viên chủ chốt của Lý gia và Lưu gia đều gật đầu liên tục.
- Tên Lương đại sư này quả là quá đáng, lão là luyện dược sư thì đúng là cao quý, nhưng sao có thể so sánh với tam đại gia tộc như Vương gia sao?
- Còn có Diệp gia nữa, thật không biết thức thời là gì, nhất định phải bắt bọn họ lại.
- Cũng không biết tên Lương đại sư này tại sao lại giúp đỡ cho Diệp gia như vậy, dựa theo tính cách của hắn, hoàn toàn không nên làm như vậy mới đúng.
Mọi người đều tức giận không thôi, nhưng lại càng nghi hoặc nhiều hơn.
Sau khi Lương đại sư tới Thanh Sơn Trấn tới nay, một lòng tiềm tu, rất ít khi nhúng tay vào chuyện của phân bộ hiệp hội luyện dược sư, rất nhiều chuyện đều để mặc cho Hứa chấp sự và Hà chấp sự quản lý, biểu hiện của lão hôm nay quả thực có chút cổ quái.
- Chuyện này các ngươi không cần suy nghĩ nhiều, Lương Phương dám đối nghịch với Vương gia ta, ta sẽ bẩm báo chi tiết lại cho gia chủ, gia tộc sẽ ra mặt tạo áp lực cho hiệp hội luyện dược sư, chuyện chúng ta cần làm bây giờ chính là triệt để đả kích Diệp gia không gượng dậy nổi.
Vương Điền lạnh lùng nói, trên mặt đột nhiên lộ ra một nụ cười quỷ dị:
- Ta đã thông báo rõ ràng cho gia tộc, một khi không thể tạo áp lực với hiệp hội luyện dược sư thì để cho gia tộc phái người tới đây, nếu như Diệp gia đã không uống rượu mời thì cũng chỉ đành cho bọn chúng uống rượu phạt thôi!
Ngay lúc Lý gia và Lưu gia mở hội nghị khẩn cấp thì ở phân bộ hiệp hội luyện dược sư, Lương đại sư đang vội vàng xử lý sự vụ.
Lão gần đây luôn mặc kệ không quản chuyện buôn bán, một khi đã bắt đầu quản thì lập tức khiến cho toàn bộ phân bộ hiệp hội luyện dược sư luống cuống tay chân.
Mà nhân viên của Hứa chấp sự cũng đã bị thanh trừ không còn một mống trước thủ đoạn mạnh mẽ, cứng rắn của Lương đại sư.
Lương đại sư, khách khanh lệnh này thật sự quan trọng tới như vậy sao? Đối phương chính là Vương gia một trong tam đại gia tộc, hôm nay ngươi đã kéo hết chúng ta đứng về phía Diệp gia, nếu như tổng bộ ở Lam Nguyệt thành biết thì liệu có….
Hà chấp sự đứng một bên nhìn thấy Lương đại sư dốc hết tâm sức với chuyện của Diệp gia như vậy thì không khỏi nhẹ giọng nhắc nhở.
Cũng không phải gã muốn khuyên ngăn Lương đại sư mà là muốn nhắc nhở một chút, đối phương chính là Vương gia tam đại gia tộc, trước khi biết ý kiến của tổng bộ, chỉ vì một khối khách khanh lệnh mà đã làm chuyện quyết tuyệt như vậy, hình như không được ổn cho lắm.
- Ha ha, ngươi cũng cảm thấy việc ta làm hôm nay có chút lỗ mãng sao?
- Thuộc hạ không dám.
Hà chấp sự vội vàng nói.
Lương đại sư cười một tiếng:
- Có gì đâu mà không dám, ta thấy là trong lòng chắc chắn ngươi đang nghĩ như vậy.
Nghe ngữ khí của Lương đại sư hình như lão cũng không nổi giận, liền dò hỏi:
- Ngươi có biết khách khanh lệnh của hiệp hội luyện dược sư đại biểu cho điều gì không?
Hà chấp sự nhịn không được nói:
- Lẽ nào khách khanh lệnh không phải đại biểu cho khách khanh của hiệp hội luyện dược sư chúng ta hay sao? Khách khanh này hẳn là tương đương với vị trí trưởng lão danh dự của một vài gia tộc rồi.
Lương đại sư lắc đầu.
- Ngươi đã quá xem thường khách khanh lệnh này rồi, trưởng lão danh dự của các gia tộc là trưởng lão danh dự, khách khanh lệnh là khách khanh lệnh, ngươi phải biết rằng, ở hiệp hội luyện dược sư chúng ta, thấy khách khanh lệnh như thấy hội trưởng.
- Vậy thì đã sao?
Hà chấp sự thấy Lương đại sư cũng không có vẻ gì là tức giận, bèn lớn gan hỏi:
- Thuộc hạ nghe nói, ở trong vương cung của vương quốc chúng ta, cũng có một ít kim bài đặc thù, thấy kim bài như thấy bệ hạ.
- Nhưng đây cũng chỉ là đại biểu cho một loại thân phận và địa vị mà thôi, cũng không phải thực sự cầm kim bài này là có thể đại biểu cho bệ hạ. Ví như tuyệt đối không thể nào cầm kim bài này để điều động đại quân được, cũng tuyệt đối không thể cầm kim bài này đi làm hại tới vương thất.
- Hành động của đại sư ngươi hôm nay chính là triệt để trói hiệp hội luyện dược sư chúng ta và Diệp gia vào cùng một chỗ, Vương gia là tam đại gia tộc, nếu như bọn họ tìm tới chỗ hội trưởng gây chuyện thì Hoa hội trưởng chưa chắc sẽ quan tâm tới, nhưng có khả năng sẽ ảnh hưởng tới tương lai của đại sư ngươi.
- Ha ha.
Lương đại sư cười nhạt một tiếng:
- Ngươi lấy kim bài so với khách khanh lệnh quả thực là có vài điểm chung, nhưng vẫn quá xem thường ý nghĩa của khách khanh lệnh rồi.
- Ngươi có biết, ở trong lịch sử của hiệp hội luyện dược sư Lam Nguyệt thành ta, tổng cộng từng phát ra bao nhiêu miếng khách khanh lệnh không?
Không đợi Hà chấp sự trả lời, Lương đại sư liền tự lắc đầu nói:
- Theo như ta được biết thì từ lúc Hoa La Huyên đảm nhiện chức hội trưởng tới nay cũng phải hai mươi mấy gần ba mươi năm, đây là khối duy nhất.
- Mục tiêu mà khách khanh lệnh và kim bài đại biểu là hoàn toàn khác nhau, bất kỳ một luyện dược sư nào, chỉ cần đạt được huy chương luyện dược sư thì chính là một thành viên của hiệp hội luyện dược sư ta, còn khách khanh lệnh, chính là chuyên môn dành cho những luyện dược sư có cống hiến kiệt xuất cho hiệp hội luyện dược sư, hoặc những luyện dược sư có tài hoa nghịch thiên hàng đầu nhưng hiệp hội luyện dược sư lại không thể ước thúc được.
- Ta hiểu tính cách của Hoa hội trưởng, lão không phải loại người làm việc không phân công tư, cũng không tuỳ ý làm việc, hơn nữa mắt nhìn người cũng rất cao, không phải là thiên tài có thiên phú nghịch thiên hơn hẳn lão thì lão sẽ không ngó tới một cái.
- Diệp Huyền tuổi còn nhỏ thì có thể có cống hiến kiệt xuất gì cho hiệp hội luyện dược sư ta được, ta nghe nói trên người hắn vẫn còn một huy chưởng luyện dược sư nhị phẩm, mà ở hiệp hội luyện dược sư Lam Nguyệt thành ta người có tư cách ban huy chương luyện dược sư nhị phẩm cũng chỉ có một mình Hoa hội trưởng mà thôi.
Mà tất cả những việc này đều là do Diệp Huyền của Diệp gia gây nên.
- Tên Lương Phương này, rốt cuộc là muốn làm gì đây, chỉ là một tên luyện dược sư nhất phẩm, một tên phụ trách nho nhỏ ở Thanh Sơn Trấn thôi mà cũng dám đại biểu cho hiệp hội luyện dược sư đối nghịch với Vương gia ta, quả là muốn phản rồi.
Vương Điền không ngừng la hét ở Lý gia.
Thành viên chủ chốt của Lý gia và Lưu gia đều gật đầu liên tục.
- Tên Lương đại sư này quả là quá đáng, lão là luyện dược sư thì đúng là cao quý, nhưng sao có thể so sánh với tam đại gia tộc như Vương gia sao?
- Còn có Diệp gia nữa, thật không biết thức thời là gì, nhất định phải bắt bọn họ lại.
- Cũng không biết tên Lương đại sư này tại sao lại giúp đỡ cho Diệp gia như vậy, dựa theo tính cách của hắn, hoàn toàn không nên làm như vậy mới đúng.
Mọi người đều tức giận không thôi, nhưng lại càng nghi hoặc nhiều hơn.
Sau khi Lương đại sư tới Thanh Sơn Trấn tới nay, một lòng tiềm tu, rất ít khi nhúng tay vào chuyện của phân bộ hiệp hội luyện dược sư, rất nhiều chuyện đều để mặc cho Hứa chấp sự và Hà chấp sự quản lý, biểu hiện của lão hôm nay quả thực có chút cổ quái.
- Chuyện này các ngươi không cần suy nghĩ nhiều, Lương Phương dám đối nghịch với Vương gia ta, ta sẽ bẩm báo chi tiết lại cho gia chủ, gia tộc sẽ ra mặt tạo áp lực cho hiệp hội luyện dược sư, chuyện chúng ta cần làm bây giờ chính là triệt để đả kích Diệp gia không gượng dậy nổi.
Vương Điền lạnh lùng nói, trên mặt đột nhiên lộ ra một nụ cười quỷ dị:
- Ta đã thông báo rõ ràng cho gia tộc, một khi không thể tạo áp lực với hiệp hội luyện dược sư thì để cho gia tộc phái người tới đây, nếu như Diệp gia đã không uống rượu mời thì cũng chỉ đành cho bọn chúng uống rượu phạt thôi!
Ngay lúc Lý gia và Lưu gia mở hội nghị khẩn cấp thì ở phân bộ hiệp hội luyện dược sư, Lương đại sư đang vội vàng xử lý sự vụ.
Lão gần đây luôn mặc kệ không quản chuyện buôn bán, một khi đã bắt đầu quản thì lập tức khiến cho toàn bộ phân bộ hiệp hội luyện dược sư luống cuống tay chân.
Mà nhân viên của Hứa chấp sự cũng đã bị thanh trừ không còn một mống trước thủ đoạn mạnh mẽ, cứng rắn của Lương đại sư.
Lương đại sư, khách khanh lệnh này thật sự quan trọng tới như vậy sao? Đối phương chính là Vương gia một trong tam đại gia tộc, hôm nay ngươi đã kéo hết chúng ta đứng về phía Diệp gia, nếu như tổng bộ ở Lam Nguyệt thành biết thì liệu có….
Hà chấp sự đứng một bên nhìn thấy Lương đại sư dốc hết tâm sức với chuyện của Diệp gia như vậy thì không khỏi nhẹ giọng nhắc nhở.
Cũng không phải gã muốn khuyên ngăn Lương đại sư mà là muốn nhắc nhở một chút, đối phương chính là Vương gia tam đại gia tộc, trước khi biết ý kiến của tổng bộ, chỉ vì một khối khách khanh lệnh mà đã làm chuyện quyết tuyệt như vậy, hình như không được ổn cho lắm.
- Ha ha, ngươi cũng cảm thấy việc ta làm hôm nay có chút lỗ mãng sao?
- Thuộc hạ không dám.
Hà chấp sự vội vàng nói.
Lương đại sư cười một tiếng:
- Có gì đâu mà không dám, ta thấy là trong lòng chắc chắn ngươi đang nghĩ như vậy.
Nghe ngữ khí của Lương đại sư hình như lão cũng không nổi giận, liền dò hỏi:
- Ngươi có biết khách khanh lệnh của hiệp hội luyện dược sư đại biểu cho điều gì không?
Hà chấp sự nhịn không được nói:
- Lẽ nào khách khanh lệnh không phải đại biểu cho khách khanh của hiệp hội luyện dược sư chúng ta hay sao? Khách khanh này hẳn là tương đương với vị trí trưởng lão danh dự của một vài gia tộc rồi.
Lương đại sư lắc đầu.
- Ngươi đã quá xem thường khách khanh lệnh này rồi, trưởng lão danh dự của các gia tộc là trưởng lão danh dự, khách khanh lệnh là khách khanh lệnh, ngươi phải biết rằng, ở hiệp hội luyện dược sư chúng ta, thấy khách khanh lệnh như thấy hội trưởng.
- Vậy thì đã sao?
Hà chấp sự thấy Lương đại sư cũng không có vẻ gì là tức giận, bèn lớn gan hỏi:
- Thuộc hạ nghe nói, ở trong vương cung của vương quốc chúng ta, cũng có một ít kim bài đặc thù, thấy kim bài như thấy bệ hạ.
- Nhưng đây cũng chỉ là đại biểu cho một loại thân phận và địa vị mà thôi, cũng không phải thực sự cầm kim bài này là có thể đại biểu cho bệ hạ. Ví như tuyệt đối không thể nào cầm kim bài này để điều động đại quân được, cũng tuyệt đối không thể cầm kim bài này đi làm hại tới vương thất.
- Hành động của đại sư ngươi hôm nay chính là triệt để trói hiệp hội luyện dược sư chúng ta và Diệp gia vào cùng một chỗ, Vương gia là tam đại gia tộc, nếu như bọn họ tìm tới chỗ hội trưởng gây chuyện thì Hoa hội trưởng chưa chắc sẽ quan tâm tới, nhưng có khả năng sẽ ảnh hưởng tới tương lai của đại sư ngươi.
- Ha ha.
Lương đại sư cười nhạt một tiếng:
- Ngươi lấy kim bài so với khách khanh lệnh quả thực là có vài điểm chung, nhưng vẫn quá xem thường ý nghĩa của khách khanh lệnh rồi.
- Ngươi có biết, ở trong lịch sử của hiệp hội luyện dược sư Lam Nguyệt thành ta, tổng cộng từng phát ra bao nhiêu miếng khách khanh lệnh không?
Không đợi Hà chấp sự trả lời, Lương đại sư liền tự lắc đầu nói:
- Theo như ta được biết thì từ lúc Hoa La Huyên đảm nhiện chức hội trưởng tới nay cũng phải hai mươi mấy gần ba mươi năm, đây là khối duy nhất.
- Mục tiêu mà khách khanh lệnh và kim bài đại biểu là hoàn toàn khác nhau, bất kỳ một luyện dược sư nào, chỉ cần đạt được huy chương luyện dược sư thì chính là một thành viên của hiệp hội luyện dược sư ta, còn khách khanh lệnh, chính là chuyên môn dành cho những luyện dược sư có cống hiến kiệt xuất cho hiệp hội luyện dược sư, hoặc những luyện dược sư có tài hoa nghịch thiên hàng đầu nhưng hiệp hội luyện dược sư lại không thể ước thúc được.
- Ta hiểu tính cách của Hoa hội trưởng, lão không phải loại người làm việc không phân công tư, cũng không tuỳ ý làm việc, hơn nữa mắt nhìn người cũng rất cao, không phải là thiên tài có thiên phú nghịch thiên hơn hẳn lão thì lão sẽ không ngó tới một cái.
- Diệp Huyền tuổi còn nhỏ thì có thể có cống hiến kiệt xuất gì cho hiệp hội luyện dược sư ta được, ta nghe nói trên người hắn vẫn còn một huy chưởng luyện dược sư nhị phẩm, mà ở hiệp hội luyện dược sư Lam Nguyệt thành ta người có tư cách ban huy chương luyện dược sư nhị phẩm cũng chỉ có một mình Hoa hội trưởng mà thôi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương