Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng
Chương 1899: Hải tộc tận thế (2)
- Hải Hoàng đại nhân có phải là lo xa rồi không?
- Ta xem Nhân tộc là thật không có sức phản kháng.
- Lại đi tiếp, chính là Huyền Vực cửu trọng Thánh Thành, chỉ cần công phá cửu trọng, Hải tộc ta sẽ triệt để chiếm cứ trọng địa Nhân tộc.
Cường giả Hải tộc mừng rỡ như điên.
- Không tốt.
Đột ngột, Hải Hoàng tựa hồ cảm nhận được cái gì, đột nhiên ngẩng đầu, ánh mắt nhìn chăm chú hư không phía trước.
Ầm ầm.
Chỉ thấy hư không phía trước trong nháy mắt nổ tung, từng cường giả khí tức rộng rãi, từ bên trong cất bước mà ra, đồng thời trên đường chân trời, một mảnh đại lục mênh mông, chậm rãi giáng lâm, che đậy xung quanh mấy trăm ngàn dặm.
Lít nha lít nhít, lên tới hàng ngàn, hàng vạn cường giả Nhân tộc, xuất hiện ở xung quanh đại quân Hải tộc, những cường giả Nhân tộc này, mỗi cái mặc áo giáp màu đen, cả người toả ra khí tức âm lạnh tà ý, đồng thời mỗi một cái tu vi đều chí ít ở trên Vũ Đế nhị trọng, còn Vũ Đế nhất trọng thì càng nhiều.
- Nhân tộc tại sao có thể có nhiều cường giả như vậy?
Trong lòng Hải Hoàng cảm giác nặng nề, cường giả Nhân tộc đỉnh phong, số lượng hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của hắn, bóng người lít nha lít nhít, mỗi một cái đều trên Vũ Đế, số lượng, hầu như không thể nào tưởng tượng được.
Tuy lần này Hắn Hải tộc điều động mấy ngàn vạn đại quân, nhưng cường giả Vũ Đế, nhiều nhất cũng chỉ gần mười vạn, trong này, còn bao gồm Vũ Đế nhất trọng đến Vũ Đế tam trọng đỉnh phong.
- Chư vị Hải tộc, chúng ta đã chuẩn bị rất lâu a.
Ở thời điểm Hải tộc khiếp sợ, trong đám người, Diệp Thiên Thánh chủ, Phúc Thiên Ma Thánh, Cận Ly phó Thánh chủ, Long đạo nhân… chậm rãi đi ra, lạnh lẽo nhìn chằm chằm đại quân Hải tộc, khóe miệng hiện ra nụ cười gằn, ánh mắt kia, thật giống như nhìn một khối thịt mỡ.
Một luồng uy thế hủy thiên diệt địa bao phủ ra, mạnh mẽ trấn áp ở trên người chiến sĩ Hải tộc.
- Phúc Thiên Ma Thánh, nhiều tinh huyết cường giả như vậy, nên đủ để Cổ Ma Chi Địa giáng lâm chứ?
Diệp Thiên Thánh chủ nhìn về phía Phúc Thiên Ma Thánh, từ tốn nói.
- Đủ rồi, hoàn toàn đủ rồi, ha ha ha, nhiều tinh huyết như vậy, chà chà, thật là khiến người ta hưng phấn.
Phúc Thiên Ma Thánh liếm đầu lưỡi, gằn giọng cười nói.
Giữa hai người trò chuyện, hoàn toàn không nhìn cường giả Hải tộc, coi bọn họ không tồn tại.
Trong lòng Hải Hoàng, nhất thời dâng lên một cảm giác không ổn, đặc biệt đại lục trôi nổi phía chân trời kia, càng cho hắn một loại cảm giác không cách nào chống lại.
- Lui lại, rút đi nơi đây.
Căn bản không chờ chiến tranh bạo phát, Hải Hoàng nhất thời lớn tiếng quát lên, ánh mắt nhìn chằm chằm vào đám người Diệp Thiên Thánh chủ, lộ ra một tia kinh sợ.
Hải tộc không khỏi rối loạn lên, không biết vì sao chiến tranh còn chưa bắt đầu, Hải Hoàng bệ hạ cũng đã ra lệnh cho bọn họ lui lại.
- Đã đến nơi này, hà tất vội vã rời đi như vậy, đều ở lại đây đi.
Diệp Thiên cười lạnh, vung tay phải lên, quát:
- Động thủ.
Coong coong coong coong vù!
Tảng lớn Linh Ma tộc khôi lỗi, nhất thời từ trong Cổ Ma Chi Địa bay xuống, trong phút chốc, có mấy chục vạn khôi lỗi điên cuồng giết vào trong đại quân Hải tộc.
Xì xì!
Máu tươi, như hoa trong nháy mắt tỏa ra, cực kỳ xán lạn.
Tiếng kêu thảm thiết kinh người cấp tốc truyền ra, đại quân Hải tộc nhất thời như gặt lúa mạch, dồn dập đổ ngã.
Đối mặt Thánh Thành cùng cường giả Linh Ma tộc, Hải tộc căn bản không có một chút sức chống cự, mỗi một giây đều có vô số chiến sĩ vẫn lạc.
Chuyện này căn bản là một hồi đồ sát!
- Không thể, Nhân tộc làm sao đột nhiên có nhiều cường giả như vậy.
Vẻ mặt Hải Hoàng kinh nộ, nhìn tảng lớn tảng lớn Hải tộc vẫn lạc, cả người hắn lửa giận ngút trời, trong lòng phẫn nộ đan xen.
Không lo được do dự, Hải Hoàng cầm trong tay Tam Xoa kích, cấp tốc nhằm về phía đám người Diệp Thiên Thánh chủ, Tam Xoa kích vung lên, một đạo kích quang xanh thẳm, cấp tốc bạo lướt ra.
Khóe miệng Diệp Thiên Thánh chủ bật cười, hai tay nhẹ nhàng ép một chút, ầm, Hải Hoàng bổ ra ánh sáng, trong nháy mắt nổ tung, hoá thành bụi phấn dập tắt, một luồng khí tức cực kỳ kinh người, trong nháy mắt bao phủ ra, lực lượng lĩnh vực mãnh liệt, càng chấn động đến mức lĩnh vực của Hải Hoàng run rẩy không ngớt.
- Bán Thánh, ngươi cũng là cường giả bán Thánh, sao có thể có chuyện đó?
Hải Hoàng kinh nộ không ngớt, vẻ mặt chấn động, sở dĩ hắn dám xâm nhập Thiên Huyền đại lục, hoàn toàn là bởi vì hắn đột phá bán Thánh, ở tình huống quy tắc không hoàn chỉnh như bây giờ, bán Thánh, đã là cảnh giới tối cao, hắn căn bản không có gì lo sợ.
Nhưng làm hắn không nghĩ tới chính là, Nhân tộc Diệp Thiên Thánh chủ dĩ nhiên cũng là cường giả bán Thánh, này hoàn toàn vượt qua sự tưởng tượng của hắn.
Nếu như hắn sớm biết Nhân tộc nắm giữ cường giả bán Thánh, hắn căn bản không thể dễ dàng như thế, liền dám đánh vào Huyền Vực.
- Ha ha ha, Diệp Thiên Thánh chủ, đây chính là Hải tộc Hải Hoàng sao? Chỉ đến như thế.
Hai con ngươi của Phúc Thiên Ma Thánh nhìn chằm chằm Hải Hoàng, phát sinh tiếng cười dữ tợn, thân hình hắn cấp tốc hóa thành một đạo Ma khí, bao phủ về phía Hải Hoàng.
- Phá!
Hải Hoàng tức giận hét lớn, trở tay bổ ra một kích.
Ầm ầm!
Phúc Thiên Ma Thánh biến thành Ma khí, trong nháy mắt bị hắn phá tan một khe hẹp dài, trong lỗ thủng Ma khí, đạo đạo khí tức tà dị không ngừng bốc lên.
- Ha ha ha, thật sự có tài, tiếp một chiêu này của bản Ma Thánh.
Trong sương mù màu đen, thân hình của Phúc Thiên Ma Thánh như ẩn như hiện, một bàn tay Ma khí cấp tốc che đậy xuống, trong nháy mắt vỗ vào trên người Hải Hoàng.
- Hải Thần bảo vệ!
Hải Hoàng hét lớn một tiếng, bên ngoài thân xuất hiện một vòng bảo vệ xanh thẳm, bị đánh bay ra ngoài, vẻ mặt hắn kinh nộ, nhìn chằm chằm vào Phúc Thiên Ma Thánh:
- Ngươi... Ngươi không phải Nhân tộc.
- Ha ha ha, bản Ma Thánh chính là Linh Ma tộc Phúc Thiên Ma Thánh.
Phúc Thiên Ma Thánh dữ tợn cười to, sau khi ở Thánh Thành chiến một trận, Phúc Thiên Ma Thánh hấp thu lượng lớn tinh huyết của cường giả Nhân tộc, làm cho thực lực của hắn cũng khôi phục lại cấp bậc bán Thánh.
- Cái gì? Linh Ma tộc!
Hải Hoàng kinh nộ lên tiếng, thân là Hải Hoàng, hắn làm sao không biết đại danh của Linh Ma tộc, ở thời đại viễn cổ, là chủng tộc tà ác bị bách tộc cộng phạt, là tồn tại tuyệt diệt thiên hạ a.
Trận đại chiến viễn cổ đó, Linh Ma tộc không phải tử thương nặng nề, triệt để diệt tuyệt sao? Ngay cả Linh Ma đại lục cũng bị cường giả các tộc đánh vào thời không loạn lưu, lạc lối ở trên hư không, làm sao vẫn còn có cường giả sống sót?
- Ta xem Nhân tộc là thật không có sức phản kháng.
- Lại đi tiếp, chính là Huyền Vực cửu trọng Thánh Thành, chỉ cần công phá cửu trọng, Hải tộc ta sẽ triệt để chiếm cứ trọng địa Nhân tộc.
Cường giả Hải tộc mừng rỡ như điên.
- Không tốt.
Đột ngột, Hải Hoàng tựa hồ cảm nhận được cái gì, đột nhiên ngẩng đầu, ánh mắt nhìn chăm chú hư không phía trước.
Ầm ầm.
Chỉ thấy hư không phía trước trong nháy mắt nổ tung, từng cường giả khí tức rộng rãi, từ bên trong cất bước mà ra, đồng thời trên đường chân trời, một mảnh đại lục mênh mông, chậm rãi giáng lâm, che đậy xung quanh mấy trăm ngàn dặm.
Lít nha lít nhít, lên tới hàng ngàn, hàng vạn cường giả Nhân tộc, xuất hiện ở xung quanh đại quân Hải tộc, những cường giả Nhân tộc này, mỗi cái mặc áo giáp màu đen, cả người toả ra khí tức âm lạnh tà ý, đồng thời mỗi một cái tu vi đều chí ít ở trên Vũ Đế nhị trọng, còn Vũ Đế nhất trọng thì càng nhiều.
- Nhân tộc tại sao có thể có nhiều cường giả như vậy?
Trong lòng Hải Hoàng cảm giác nặng nề, cường giả Nhân tộc đỉnh phong, số lượng hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của hắn, bóng người lít nha lít nhít, mỗi một cái đều trên Vũ Đế, số lượng, hầu như không thể nào tưởng tượng được.
Tuy lần này Hắn Hải tộc điều động mấy ngàn vạn đại quân, nhưng cường giả Vũ Đế, nhiều nhất cũng chỉ gần mười vạn, trong này, còn bao gồm Vũ Đế nhất trọng đến Vũ Đế tam trọng đỉnh phong.
- Chư vị Hải tộc, chúng ta đã chuẩn bị rất lâu a.
Ở thời điểm Hải tộc khiếp sợ, trong đám người, Diệp Thiên Thánh chủ, Phúc Thiên Ma Thánh, Cận Ly phó Thánh chủ, Long đạo nhân… chậm rãi đi ra, lạnh lẽo nhìn chằm chằm đại quân Hải tộc, khóe miệng hiện ra nụ cười gằn, ánh mắt kia, thật giống như nhìn một khối thịt mỡ.
Một luồng uy thế hủy thiên diệt địa bao phủ ra, mạnh mẽ trấn áp ở trên người chiến sĩ Hải tộc.
- Phúc Thiên Ma Thánh, nhiều tinh huyết cường giả như vậy, nên đủ để Cổ Ma Chi Địa giáng lâm chứ?
Diệp Thiên Thánh chủ nhìn về phía Phúc Thiên Ma Thánh, từ tốn nói.
- Đủ rồi, hoàn toàn đủ rồi, ha ha ha, nhiều tinh huyết như vậy, chà chà, thật là khiến người ta hưng phấn.
Phúc Thiên Ma Thánh liếm đầu lưỡi, gằn giọng cười nói.
Giữa hai người trò chuyện, hoàn toàn không nhìn cường giả Hải tộc, coi bọn họ không tồn tại.
Trong lòng Hải Hoàng, nhất thời dâng lên một cảm giác không ổn, đặc biệt đại lục trôi nổi phía chân trời kia, càng cho hắn một loại cảm giác không cách nào chống lại.
- Lui lại, rút đi nơi đây.
Căn bản không chờ chiến tranh bạo phát, Hải Hoàng nhất thời lớn tiếng quát lên, ánh mắt nhìn chằm chằm vào đám người Diệp Thiên Thánh chủ, lộ ra một tia kinh sợ.
Hải tộc không khỏi rối loạn lên, không biết vì sao chiến tranh còn chưa bắt đầu, Hải Hoàng bệ hạ cũng đã ra lệnh cho bọn họ lui lại.
- Đã đến nơi này, hà tất vội vã rời đi như vậy, đều ở lại đây đi.
Diệp Thiên cười lạnh, vung tay phải lên, quát:
- Động thủ.
Coong coong coong coong vù!
Tảng lớn Linh Ma tộc khôi lỗi, nhất thời từ trong Cổ Ma Chi Địa bay xuống, trong phút chốc, có mấy chục vạn khôi lỗi điên cuồng giết vào trong đại quân Hải tộc.
Xì xì!
Máu tươi, như hoa trong nháy mắt tỏa ra, cực kỳ xán lạn.
Tiếng kêu thảm thiết kinh người cấp tốc truyền ra, đại quân Hải tộc nhất thời như gặt lúa mạch, dồn dập đổ ngã.
Đối mặt Thánh Thành cùng cường giả Linh Ma tộc, Hải tộc căn bản không có một chút sức chống cự, mỗi một giây đều có vô số chiến sĩ vẫn lạc.
Chuyện này căn bản là một hồi đồ sát!
- Không thể, Nhân tộc làm sao đột nhiên có nhiều cường giả như vậy.
Vẻ mặt Hải Hoàng kinh nộ, nhìn tảng lớn tảng lớn Hải tộc vẫn lạc, cả người hắn lửa giận ngút trời, trong lòng phẫn nộ đan xen.
Không lo được do dự, Hải Hoàng cầm trong tay Tam Xoa kích, cấp tốc nhằm về phía đám người Diệp Thiên Thánh chủ, Tam Xoa kích vung lên, một đạo kích quang xanh thẳm, cấp tốc bạo lướt ra.
Khóe miệng Diệp Thiên Thánh chủ bật cười, hai tay nhẹ nhàng ép một chút, ầm, Hải Hoàng bổ ra ánh sáng, trong nháy mắt nổ tung, hoá thành bụi phấn dập tắt, một luồng khí tức cực kỳ kinh người, trong nháy mắt bao phủ ra, lực lượng lĩnh vực mãnh liệt, càng chấn động đến mức lĩnh vực của Hải Hoàng run rẩy không ngớt.
- Bán Thánh, ngươi cũng là cường giả bán Thánh, sao có thể có chuyện đó?
Hải Hoàng kinh nộ không ngớt, vẻ mặt chấn động, sở dĩ hắn dám xâm nhập Thiên Huyền đại lục, hoàn toàn là bởi vì hắn đột phá bán Thánh, ở tình huống quy tắc không hoàn chỉnh như bây giờ, bán Thánh, đã là cảnh giới tối cao, hắn căn bản không có gì lo sợ.
Nhưng làm hắn không nghĩ tới chính là, Nhân tộc Diệp Thiên Thánh chủ dĩ nhiên cũng là cường giả bán Thánh, này hoàn toàn vượt qua sự tưởng tượng của hắn.
Nếu như hắn sớm biết Nhân tộc nắm giữ cường giả bán Thánh, hắn căn bản không thể dễ dàng như thế, liền dám đánh vào Huyền Vực.
- Ha ha ha, Diệp Thiên Thánh chủ, đây chính là Hải tộc Hải Hoàng sao? Chỉ đến như thế.
Hai con ngươi của Phúc Thiên Ma Thánh nhìn chằm chằm Hải Hoàng, phát sinh tiếng cười dữ tợn, thân hình hắn cấp tốc hóa thành một đạo Ma khí, bao phủ về phía Hải Hoàng.
- Phá!
Hải Hoàng tức giận hét lớn, trở tay bổ ra một kích.
Ầm ầm!
Phúc Thiên Ma Thánh biến thành Ma khí, trong nháy mắt bị hắn phá tan một khe hẹp dài, trong lỗ thủng Ma khí, đạo đạo khí tức tà dị không ngừng bốc lên.
- Ha ha ha, thật sự có tài, tiếp một chiêu này của bản Ma Thánh.
Trong sương mù màu đen, thân hình của Phúc Thiên Ma Thánh như ẩn như hiện, một bàn tay Ma khí cấp tốc che đậy xuống, trong nháy mắt vỗ vào trên người Hải Hoàng.
- Hải Thần bảo vệ!
Hải Hoàng hét lớn một tiếng, bên ngoài thân xuất hiện một vòng bảo vệ xanh thẳm, bị đánh bay ra ngoài, vẻ mặt hắn kinh nộ, nhìn chằm chằm vào Phúc Thiên Ma Thánh:
- Ngươi... Ngươi không phải Nhân tộc.
- Ha ha ha, bản Ma Thánh chính là Linh Ma tộc Phúc Thiên Ma Thánh.
Phúc Thiên Ma Thánh dữ tợn cười to, sau khi ở Thánh Thành chiến một trận, Phúc Thiên Ma Thánh hấp thu lượng lớn tinh huyết của cường giả Nhân tộc, làm cho thực lực của hắn cũng khôi phục lại cấp bậc bán Thánh.
- Cái gì? Linh Ma tộc!
Hải Hoàng kinh nộ lên tiếng, thân là Hải Hoàng, hắn làm sao không biết đại danh của Linh Ma tộc, ở thời đại viễn cổ, là chủng tộc tà ác bị bách tộc cộng phạt, là tồn tại tuyệt diệt thiên hạ a.
Trận đại chiến viễn cổ đó, Linh Ma tộc không phải tử thương nặng nề, triệt để diệt tuyệt sao? Ngay cả Linh Ma đại lục cũng bị cường giả các tộc đánh vào thời không loạn lưu, lạc lối ở trên hư không, làm sao vẫn còn có cường giả sống sót?
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương