Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng
Chương 1911: Đột phá bán Thánh
Lực lượng bao phủ xuống, cả người Tiểu Tử Điêu tỏa ra sấm sét màu tím, từng đạo từng đạo phù văn quỷ dị từ trên người nó sáng lên, một luồng uy thế so với Kim Lân còn đáng sợ hơn vô số lần, cấp tốc tràn ngập ra.
- Đây là gia hỏa gì?
Ở đây rất nhiều cường giả Yêu tộc, từng cái từng cái từ trên bảo tọa rơi xuống, ở dưới Tiểu Tử Điêu tỏa ra khí thế khủng bố, nơm nớp lo sợ, hầu như không đứng thẳng được, từng cái từng cái trong lòng bốc lên một luồng tâm ý cúng bái mãnh liệt.
- Người này muốn thức tỉnh sao?
Kim Lân luôn luôn không sợ trời không sợ đất, trên mặt cũng lộ ra vẻ kinh hãi, trong lòng run sợ nhìn Tiểu Tử Điêu.
Dưới vầng sáng màu xanh mãnh liệt, sau lưng Tiểu Tử Điêu, đột nhiên nhô lên hai cái mụn thịt, phảng phất như có món đồ gì, từ bên trong phá kén mà ra, phù một tiếng, hai vầng sáng đột nhiên từ bên trong triển khai ra, là một đôi cánh chim màu tím.
Cánh chim màu tím, tỉ mỉ tinh tế, trên trán Tiểu Tử Điêu, một phù văn thần bí bắt đầu hiển hiện, cái phù văn thần bí kia, hóa thành một tinh thể màu tím, khắc ở trên trán Tiểu Tử Điêu.
Hống!
Toàn bộ cung điện, tựa hồ vang lên một tiếng rồng ngâm vang dội, cái khí thế rộng rãi kia, lúc này khiến cho hết thảy cường giả Yêu tộc ở đây, bao quát tam đại cung chủ đều oành một tiếng quỳ rạp dưới đất, phảng phất như giun dế nhìn thấy Thần Long, từ nơi sâu xa của linh hồn cùng huyết thống truyền đến từng trận hoảng sợ.
Toàn bộ đại điện, bây giờ có thể đứng chỉ có Diệp Huyền cùng Kim Lân.
- Con mẹ nó, cái tên này, rốt cục thức tỉnh.
Kim Lân nơm nớp lo sợ nhìn Tiểu Tử Điêu mọc ra cánh, phảng phất như nhìn một ác ma.
Ầm!
Mà ở dưới Tiểu Tử Điêu, trên người Diệp Huyền đột nhiên bùng nổ ra một luồng khí tức kinh khủng, một loại cảm giác hủy thiên diệt địa, hiện ra ở trong đầu óc của Diệp Huyền.
- Cửu Chuyển Thánh Thể của ta, dĩ nhiên đột phá cửu chuyển, còn có tu vi của ta...
Diệp Huyền rõ ràng cảm nhận được, Huyền Hải trong thân thể mình, đã cùng thân thể hoàn toàn hợp thành một thể, thiên địa quy tắc ở trong thần thức của hắn, trở nên cực kỳ rõ ràng cùng sáng tỏ, phảng phất như đưa tay là có thể chạm tới.
Bán Thánh!
Mình dĩ nhiên đột phá bán Thánh?
Diệp Huyền khó có thể tin cảm thụ thân thể của mình, hắn biết rõ, chỉ có bán Thánh, mới có thể đối với thiên địa quy tắc nhận biết rõ ràng như thế.
- Yêu Thần cung này chính là Yêu tộc chí bảo, có thể phân biệt tất cả Yêu tộc, ta rõ ràng là Nhân loại, nhưng mà tại sao...
Diệp Huyền không nghĩ ra, tại sao mình một Nhân loại, dĩ nhiên ở dưới Yêu tộc chí bảo Yêu Thần cung bao phủ, không bị giết, trái lại tu vi đột phá đến bán Thánh.
Chẳng lẽ mình là Yêu thú sao?
Không đúng.
Bất luận kiếp trước kiếp này, Diệp Huyền cũng không nghĩ ra mình và Yêu tộc có thể có quan hệ gì.
- Là Sinh Mệnh Võ Hồn...
Diệp Huyền nhìn về phía Sinh Mệnh Võ Hồn, cái dây leo nguyên bản dài mấy trượng kia, giờ khắc này lan tràn ra vô số cành lá, đã biến thành một đại thụ tràn ngập sức sống, lực lượng sinh mệnh nồng nặc tản mát, dưới Yêu tộc Yêu Thần cung tăng lên, Sinh Mệnh Võ Hồn lại bước vào Cửu Tinh, thành Võ Hồn thứ nhất của mình bước vào Cửu Tinh.
Diệp Huyền nhớ rõ, vừa nãy thời điểm linh hồn của mình truyền đến đau nhức, là Sinh Mệnh Võ Hồn xuất hiện, để Yêu Thần cung thay đổi công kích.
Chẳng lẽ nói Sinh Mệnh Võ Hồn của mình cùng Yêu tộc có quan hệ gì.
- Ô ô, ta đây là ở nơi nào?
Ở thời điểm Diệp Huyền cau mày trầm tư, một thanh âm lanh lảnh đột nhiên xuất hiện ở bên tai Diệp Huyền, Tiểu Tử Điêu nguyên bản chỉ to bằng bàn tay, bây giờ đã biến thành gần thước, sau lưng mọc ra một đội cánh chim màu tím, con ngươi giống như tử bảo thạch chuyển loạn, vẻ mặt mê hoặc nhìn bốn phía.
- Ngươi là... Tiểu Tử Điêu?
Diệp Huyền ngạc nhiên nhìn Tiểu Tử Điêu trước mặt, trên người nó, tản mát một luồng khí tức kinh người, càng khiến hắn vừa đột phá bán Thánh, cũng cảm thấy một tia khiếp đảm.
- Lão... Lão đại!
Tiểu Tử Điêu nhìn Diệp Huyền, rung đùi đắc ý, lập tức nhào tới trên người Diệp Huyền, bi bô nói, lại lắc lắc đầu, tựa hồ không nhớ ra được đồ vật gì.
Đột nhiên, Tiểu Tử Điêu nhìn thấy Kim Lân ở một bên, nháy mắt một cái, lộ ra một tia nghi ngờ nói:
- Ngươi, ngươi là ai, ta thật giống như nhận thức ngươi.
Vèo!
Hắn trong nháy mắt nhảy đến trên đầu Kim Lân, móng vuốt nhỏ gãi đầu một cái, đi tới đi lui, tựa hồ đang hồi ức cái gì, nhưng làm sao cũng không nhớ ra được, tức giận đến ở trên đầu Kim Lân giậm chân.
- Điện hạ, ngươi bảo tên này rời khỏi đầu ta a.
Kim Lân nơm nớp lo sợ, khóc tang nhìn Diệp Huyền hô, nhưng lại không dám hất Tiểu Tử Điêu xuống, thật giống như ôn thần vậy.
Một bên, đám người Thanh Thiên Yêu Đế, đều sững sờ nhìn tình cảnh này.
Đặc biệt đám người Khiếu Thiên Yêu Đế, từng cái từng cái trợn mắt ngoác mồm, há to mồm, bọn hắn vẫn là lần thứ nhất nhìn thấy, Kim Lân luôn luôn không sợ trời không sợ đất sẽ lộ ra biểu hiện sợ sệt như vậy.
- Tiểu Tử, trở về.
Diệp Huyền nhìn Tiểu Tử Điêu nói.
Vèo!
Thân hình của Tiểu Tử Điêu loáng một cái, trong nháy mắt xuất hiện ở trên bả vai Diệp Huyền, phảng phất như bảo bảo ngoan.
- Hiện tại chư vị nên tin tưởng thân phận của ta đi, không biết các vị đối với đề nghị của ta thấy thế nào, nếu không liên hợp Nhân tộc đối kháng Linh Ma tộc, Yêu tộc chúng ta sớm muộn gì cũng sẽ đi hướng diệt vong.
Diệp Huyền nhìn đám người Thanh Thiên Yêu Đế nói.
Nếu Yêu Thần cung thừa nhận mình, Diệp Huyền không tin đám người Thanh Thiên Yêu Đế còn có cớ gì từ chối.
Thanh Thiên Yêu Đế liếc mắt nhìn Diệp Huyền, cười khổ nói:
- Thật không nghĩ tới, các hạ dĩ nhiên cùng Sinh Mệnh nữ hoàng có quan hệ, sớm biết như vậy, chúng ta căn bản sẽ không hoài nghi các hạ.
- Thanh Thiên đại ca nói không sai, Yêu tộc chúng ta đồng ý tiếp thu đề nghị của các hạ, cùng Nhân tộc đối kháng Linh Ma tộc.
Thân phận của Diệp Huyền được nghiệm chứng, Yêu tộc đối với Diệp Huyền đã triệt để yên tâm.
Hơn nữa, sau khi biết được Linh Ma tộc đáng sợ, bọn hắn vốn đối với đề nghị của Diệp Huyền vô cùng tán thành, trước sở dĩ do dự, chỉ là lo lắng Nhân tộc có âm mưu mà thôi.
- Sinh Mệnh nữ hoàng?
Diệp Huyền ngẩn người, đối phương là chỉ Sinh Mệnh Võ Hồn của mình sao? Lẽ nào Sinh Mệnh Võ Hồn của mình thật cùng Yêu tộc có quan hệ gì?
Tuy trong lòng nghi hoặc, nhưng Diệp Huyền vẫn không hỏi dò, Yêu tộc đồng ý, để trong lòng hắn rất kinh hỉ.
- Đây là gia hỏa gì?
Ở đây rất nhiều cường giả Yêu tộc, từng cái từng cái từ trên bảo tọa rơi xuống, ở dưới Tiểu Tử Điêu tỏa ra khí thế khủng bố, nơm nớp lo sợ, hầu như không đứng thẳng được, từng cái từng cái trong lòng bốc lên một luồng tâm ý cúng bái mãnh liệt.
- Người này muốn thức tỉnh sao?
Kim Lân luôn luôn không sợ trời không sợ đất, trên mặt cũng lộ ra vẻ kinh hãi, trong lòng run sợ nhìn Tiểu Tử Điêu.
Dưới vầng sáng màu xanh mãnh liệt, sau lưng Tiểu Tử Điêu, đột nhiên nhô lên hai cái mụn thịt, phảng phất như có món đồ gì, từ bên trong phá kén mà ra, phù một tiếng, hai vầng sáng đột nhiên từ bên trong triển khai ra, là một đôi cánh chim màu tím.
Cánh chim màu tím, tỉ mỉ tinh tế, trên trán Tiểu Tử Điêu, một phù văn thần bí bắt đầu hiển hiện, cái phù văn thần bí kia, hóa thành một tinh thể màu tím, khắc ở trên trán Tiểu Tử Điêu.
Hống!
Toàn bộ cung điện, tựa hồ vang lên một tiếng rồng ngâm vang dội, cái khí thế rộng rãi kia, lúc này khiến cho hết thảy cường giả Yêu tộc ở đây, bao quát tam đại cung chủ đều oành một tiếng quỳ rạp dưới đất, phảng phất như giun dế nhìn thấy Thần Long, từ nơi sâu xa của linh hồn cùng huyết thống truyền đến từng trận hoảng sợ.
Toàn bộ đại điện, bây giờ có thể đứng chỉ có Diệp Huyền cùng Kim Lân.
- Con mẹ nó, cái tên này, rốt cục thức tỉnh.
Kim Lân nơm nớp lo sợ nhìn Tiểu Tử Điêu mọc ra cánh, phảng phất như nhìn một ác ma.
Ầm!
Mà ở dưới Tiểu Tử Điêu, trên người Diệp Huyền đột nhiên bùng nổ ra một luồng khí tức kinh khủng, một loại cảm giác hủy thiên diệt địa, hiện ra ở trong đầu óc của Diệp Huyền.
- Cửu Chuyển Thánh Thể của ta, dĩ nhiên đột phá cửu chuyển, còn có tu vi của ta...
Diệp Huyền rõ ràng cảm nhận được, Huyền Hải trong thân thể mình, đã cùng thân thể hoàn toàn hợp thành một thể, thiên địa quy tắc ở trong thần thức của hắn, trở nên cực kỳ rõ ràng cùng sáng tỏ, phảng phất như đưa tay là có thể chạm tới.
Bán Thánh!
Mình dĩ nhiên đột phá bán Thánh?
Diệp Huyền khó có thể tin cảm thụ thân thể của mình, hắn biết rõ, chỉ có bán Thánh, mới có thể đối với thiên địa quy tắc nhận biết rõ ràng như thế.
- Yêu Thần cung này chính là Yêu tộc chí bảo, có thể phân biệt tất cả Yêu tộc, ta rõ ràng là Nhân loại, nhưng mà tại sao...
Diệp Huyền không nghĩ ra, tại sao mình một Nhân loại, dĩ nhiên ở dưới Yêu tộc chí bảo Yêu Thần cung bao phủ, không bị giết, trái lại tu vi đột phá đến bán Thánh.
Chẳng lẽ mình là Yêu thú sao?
Không đúng.
Bất luận kiếp trước kiếp này, Diệp Huyền cũng không nghĩ ra mình và Yêu tộc có thể có quan hệ gì.
- Là Sinh Mệnh Võ Hồn...
Diệp Huyền nhìn về phía Sinh Mệnh Võ Hồn, cái dây leo nguyên bản dài mấy trượng kia, giờ khắc này lan tràn ra vô số cành lá, đã biến thành một đại thụ tràn ngập sức sống, lực lượng sinh mệnh nồng nặc tản mát, dưới Yêu tộc Yêu Thần cung tăng lên, Sinh Mệnh Võ Hồn lại bước vào Cửu Tinh, thành Võ Hồn thứ nhất của mình bước vào Cửu Tinh.
Diệp Huyền nhớ rõ, vừa nãy thời điểm linh hồn của mình truyền đến đau nhức, là Sinh Mệnh Võ Hồn xuất hiện, để Yêu Thần cung thay đổi công kích.
Chẳng lẽ nói Sinh Mệnh Võ Hồn của mình cùng Yêu tộc có quan hệ gì.
- Ô ô, ta đây là ở nơi nào?
Ở thời điểm Diệp Huyền cau mày trầm tư, một thanh âm lanh lảnh đột nhiên xuất hiện ở bên tai Diệp Huyền, Tiểu Tử Điêu nguyên bản chỉ to bằng bàn tay, bây giờ đã biến thành gần thước, sau lưng mọc ra một đội cánh chim màu tím, con ngươi giống như tử bảo thạch chuyển loạn, vẻ mặt mê hoặc nhìn bốn phía.
- Ngươi là... Tiểu Tử Điêu?
Diệp Huyền ngạc nhiên nhìn Tiểu Tử Điêu trước mặt, trên người nó, tản mát một luồng khí tức kinh người, càng khiến hắn vừa đột phá bán Thánh, cũng cảm thấy một tia khiếp đảm.
- Lão... Lão đại!
Tiểu Tử Điêu nhìn Diệp Huyền, rung đùi đắc ý, lập tức nhào tới trên người Diệp Huyền, bi bô nói, lại lắc lắc đầu, tựa hồ không nhớ ra được đồ vật gì.
Đột nhiên, Tiểu Tử Điêu nhìn thấy Kim Lân ở một bên, nháy mắt một cái, lộ ra một tia nghi ngờ nói:
- Ngươi, ngươi là ai, ta thật giống như nhận thức ngươi.
Vèo!
Hắn trong nháy mắt nhảy đến trên đầu Kim Lân, móng vuốt nhỏ gãi đầu một cái, đi tới đi lui, tựa hồ đang hồi ức cái gì, nhưng làm sao cũng không nhớ ra được, tức giận đến ở trên đầu Kim Lân giậm chân.
- Điện hạ, ngươi bảo tên này rời khỏi đầu ta a.
Kim Lân nơm nớp lo sợ, khóc tang nhìn Diệp Huyền hô, nhưng lại không dám hất Tiểu Tử Điêu xuống, thật giống như ôn thần vậy.
Một bên, đám người Thanh Thiên Yêu Đế, đều sững sờ nhìn tình cảnh này.
Đặc biệt đám người Khiếu Thiên Yêu Đế, từng cái từng cái trợn mắt ngoác mồm, há to mồm, bọn hắn vẫn là lần thứ nhất nhìn thấy, Kim Lân luôn luôn không sợ trời không sợ đất sẽ lộ ra biểu hiện sợ sệt như vậy.
- Tiểu Tử, trở về.
Diệp Huyền nhìn Tiểu Tử Điêu nói.
Vèo!
Thân hình của Tiểu Tử Điêu loáng một cái, trong nháy mắt xuất hiện ở trên bả vai Diệp Huyền, phảng phất như bảo bảo ngoan.
- Hiện tại chư vị nên tin tưởng thân phận của ta đi, không biết các vị đối với đề nghị của ta thấy thế nào, nếu không liên hợp Nhân tộc đối kháng Linh Ma tộc, Yêu tộc chúng ta sớm muộn gì cũng sẽ đi hướng diệt vong.
Diệp Huyền nhìn đám người Thanh Thiên Yêu Đế nói.
Nếu Yêu Thần cung thừa nhận mình, Diệp Huyền không tin đám người Thanh Thiên Yêu Đế còn có cớ gì từ chối.
Thanh Thiên Yêu Đế liếc mắt nhìn Diệp Huyền, cười khổ nói:
- Thật không nghĩ tới, các hạ dĩ nhiên cùng Sinh Mệnh nữ hoàng có quan hệ, sớm biết như vậy, chúng ta căn bản sẽ không hoài nghi các hạ.
- Thanh Thiên đại ca nói không sai, Yêu tộc chúng ta đồng ý tiếp thu đề nghị của các hạ, cùng Nhân tộc đối kháng Linh Ma tộc.
Thân phận của Diệp Huyền được nghiệm chứng, Yêu tộc đối với Diệp Huyền đã triệt để yên tâm.
Hơn nữa, sau khi biết được Linh Ma tộc đáng sợ, bọn hắn vốn đối với đề nghị của Diệp Huyền vô cùng tán thành, trước sở dĩ do dự, chỉ là lo lắng Nhân tộc có âm mưu mà thôi.
- Sinh Mệnh nữ hoàng?
Diệp Huyền ngẩn người, đối phương là chỉ Sinh Mệnh Võ Hồn của mình sao? Lẽ nào Sinh Mệnh Võ Hồn của mình thật cùng Yêu tộc có quan hệ gì?
Tuy trong lòng nghi hoặc, nhưng Diệp Huyền vẫn không hỏi dò, Yêu tộc đồng ý, để trong lòng hắn rất kinh hỉ.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương