Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư
Chương 23: Theo sát phía sau
"Không , tôi không có !" Vũ Nghê kích động hô lên một tiếng , nước mắt lã chã rơi xuống . "Anh , buông tôi ra" Tay Lạc Ngạo Thực vòng chắc bên eo của Vũ Nghê , ở bên tai cô nhẹ , phà nhẹ hơi nóng :"Vào phòng vệ sinh đi , tôi liền thỏa mãn em , dè dặt em tìm kiếm nam nhân khắp nơi !" "Tôi không muốn , anh buông tôi ra !" Vũ Nghê bị hắn làm nhục phải mở to hai mắt , tròng mắt lộ ra căm thù Thấy bộ dạng của cô tỏ ra nóng nảy , Lạc Ngạo Thực càng thêm hứng thú , càng muốn có được . "Ha ha , em thật thú vị . Trước đây tôi không chú ý tới em , em liền liều mạng để có được tôi ở trên giường . Bây giờ chúng ta đã là vợ chồng , em thế mà cự tuyệt tôi" Dấu vân tay của hắn in trên khuôn mặt gần má lúm đồng tiền của Vũ Nghê , khéo léo trở nên hồng hồng. "Anh đang vũ nhục tôi , tôi sẽ không cho anh được như ý nguyện !" Vũ Nghê quay mặt , không muốn nhìn đến hắn. "Em nói tôi vũ nhục em ?! Ha ha , không phải là tôi nói quá đúng sự thật sao . Chúng ta ở trong khách sạn , xảy ra quan hệ không phải do em mưu mô ?! Còn mới vừa rồi . Lâm Hiên không phải là vì em ra mặt ?!" Lạc Ngạo Thực cười nhạo nói. "Anh ..." Vũ Nghê giận đến phát run . Đúng thế , hai chuyện này cô đều không thể phủ nhận. Nhưng là —— "Lạc Ngạo Thực , mới vừa rồi tôi chỉ là cùng Lâm Hiên nói chuyện phiếm , hắn là em rể của anh , tôi làm vậy là bởi vì nể mặt anh . Chẳng lẽ chỉ vì thế , mà anh phải xúc phạm tôi mới được sao ?! Nếu anh cảm thấy điều đó là đúng , thì phiền anh động não đầu óc , hành động đúng đắn một chút , để người ta còn cảm thấy khâm phục , chứ đừng làm mọi người nhìn vào , lại liên tưởng anh là thứ lưu manh khốn nạn" "Nói hay lắm . Ha ha , nhưng tôi thực sự thích kiểu trò chuyện này , cũng muốn nếm thử nụ hôn của kẻ mạnh miệng , như thế sẽ được thoải mái hơn !" Nói xong , hai tay hắn hướng phía Vũ Nghê . Dùng sức mà ấn cô xuống dưới háng của mình . Hai cơ thể dính sát vào cùng nhau. Vũ Nghê thậm chí cảm giác được mạch máu ';chỗ ấy'; của hắn nhảy dựng lên , khuôn mặt nhỏ nhắn thoáng chốc đỏ bừng nóng bỏng . "Buông tôi ra !" "Ha ha , Vũ nghê . Như lời em nói , em không muốn tôi mất mặt . Vậy thì ngay tại đây , chồng em muốn em , em lại cự tuyệt là sao ?! Ha ha , xem ra ngoại trừ tôi thì em chính là luôn thân thiết cùng nam nhân khác , có phải hay không ?!" Hắn bằng vào ưu thế mạnh hơn , cầm hai tay của Vũ Nghê , ép lấy cô hướng mặt vào vách tường. "Không đúng , làm sao anh có thể nhập một mà nói ?! Tôi cùng Lâm Hiên chẳng qua là nói chuyện phiếm , nếu như cả nói chuyện phiếm , tôi cũng có thể nói cùng anh !" Vũ Nghê giận đến đầu lưỡi co thắt lại , hắn quá ngụy biện ! "Em có lầm hay không ?! tôi là chồng của em , đương nhiên là người khác không có đặc quyền , làm cho em thỏa mãn là nghĩa vụ của tôi !" Trên gương mặt anh tuấn của hắn lộ ra nụ cười tà mị Lạc Ngạo Thực một tay đem cô cố định , một tay dùng sức kéo chân dài của cô ra , vòng bên eo của hắn. "Anh ——" phó Vũ Nghê vừa thẹn vừa cáu nước mắt chảy ra . "Anh không thể làm như vậy , người nhà anh sẽ nghĩ tôi thế nào ?! Cầu xin anh , không cần phải như vậy" "Nếu như em không muốn làm tình trong phòng vệ sinh , vậy thì chúng ta cứ thế ở nơi này ! Tôi sẽ không để cho bọn họ phát hiện . Cho dù có phát hiện , họ cũng sẽ vờ như không thấy !" . Hắn nhìn chằm chằm cô mà nói Lần này , Vũ Nghê hoàn toàn đầu hàng , ánh mắt ẩn chứa tức giận hỏi hắn . "Đến phòng của anh , có được hay không ?!" "Thật phiền toái , đến lúc đó bọn họ cũng sẽ thấy chúng ta lên lầu ——" Hắn đến gần , liếm lên môi mỏng của cô cười hỏi :"Chẳng lẽ , em muốn cho tất cả mọi người đều biết chúng ta đang làm cái gì à ?!" Vũ Nghê cắn môi dưới , dùng sức đẩy hắn ra , xoay người đi vào phòng vệ sinh —— Lạc Ngạo Thực nhìn bóng lưng của Vũ Nghê , hài lòng nâng khóe môi , theo sát phía sau !
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương