Tổng Tài, Anh Nhận Nhầm Người Rồi
Chương 95
Đường Tư Vũ nói với Diệp Du. “Được, vậy để Kỳ Lương đưa em về nhé! Chị thật sự không biết tửu lượng của em lại kém như thế, nào, ăn thêm chút nữa đi!” Nói xong, Diệp Du quay sang nói với Kỳ Lương: “Đưa em ấy về nhà cần thận nhé, nhìn bộ dạng em ấy bây giờ, cậu phải đưa cô ấy về tận cửa đó nha, bên cạnh em ấy cũng chẳng có ai, hay là, để tớ bảo trợ lý đi theo chăm sóc cho em ấy!” Đường Tư Vũ nghe thấy câu nói này liền lập tức phất tay: “Chị Diệp, không cần đâu ạ, em chưa say đến mức bắt tỉnh nhân sự đâu chị.” Kỳ Lương nói với Diệp Du: “Cậu yên tâm, tớ sẽ chăm sóc cho cô ấy.” Diệp Du cũng biết Kỳ Lương có cảm tình với Đường Tư Vũ, còn Đường Tư Vũ đối với Kỳ Lương lại là tình cảm sùng bái, cô liền cười rồi không nói thêm gì nữa. Kỳ Lương thực sự rất mong có cơ hội như thế này, như vậy anh có thể chăm sóc, tăng thêm tình cảm với cô ấy. Sau khi Đường Tư Vũ uống một ly nước ấm xong, vừa đứng dậy liền cảm thấy trời đất quay cuồng, Kỳ Lương ở bên cạnh lập tức đỡ lấy cô: “Em thật sự say rồi, giờ anh đưa em về nhài” “Ừm, cảm ơn anh.” Đường Tư Vũ gật gật đầu, cố gắng đứng thẳng người dậy, nhưng dường như đầu cô trống rỗng, suy ~ Ä nghĩ vân vơ. Diệp Du còn có nhiều khách cần phải đến chào hỏi, không thể đi đến đưa bọn họ về, liền nhờ Kỳ Lương: “Kỳ Lương, nhớ đưa em ấy về nhà cần thận nhé, có chuyện gì nhớ gọi điện báo cho tớ.” “Cậu cứ yên tâm đi! Diệp Du.” Kỳ Lương gật đầu, ánh mắt lộ rõ vẻ chính trực. Diệp Du rất tin tưởng cách làm người của anh ta mới có thể tin cậy giao Đường Tư Vũ cho anh ta. Diệp Du và Tô Hi là bạn tốt của nhau, nhưng Tô Hi chưa từng nói cho cô biết con trai của Đường Tư Vũ lại là con của Hình Liệt Hàn. Đây là một bí mật lớn, nên cô ấy cũng không nói cho ai biết ca. Kỳ Lương dìu Đường Tư Vũ ra cổng khách sạn. Nhân viên phục vụ giúp anh mở cửa rồi đóng lại. Đẳng sau, âm thanh náo nhiệt của buổi tiệc bỗng chốc bị cánh cửa chặn lại. tại hành lan ngược lại lại rất yên tĩnh, mặt Đường Tư Vũ đỏ rực, đến thở cũng hồn hến. Cô không còn chút sức lực nào để có thê đứng vững, vậy nên chỉ còn cách dựa vào lòng Kỳ Lương. “Thang máy tới rồi. Chúng ta đi xuống thôi!” Kỳ Lương nói với cô, dắt cô đi vào trong thang máy. Tại cổng khách sạn, một chiếc xe phi tới, hống hách đậu trước cửa chính, người trong xe cũng đi xuống. Hơi thở Hình Liệt Hàn toát ra khiến người lạ không dám đến gần, gương mặt lạnh lùng tỏa ra sự nguy hiểm. Anh gấp rút bám thang máy. Đột nhiên thang máy bên cạnh vang lên một tiếng “ting”, Hình Liệt Hàn quay qua tia một lượt. Thấy bóng dáng một cô gái đang trong vòng tay của một người đàn ông. Người đàn ông đó là Kỳ Lương còn cô gái được anh ta ôm chặt trong lòng không phải Đường Tư Vũ thì còn có thể là ai nữa chứ? Đường Tư Vũ vì đứng trong thang máy nên đầu óc càng choáng váng hơn, sợ mình sẽ ngã nên đã tự động nắm chặt lấy eo của Kỳ Lương. Lúc này cô không quan tâm nam nữ thụ thụ bất thân mà tính mạng quan trọng hơn nhiều. Khi Kỳ Lương dìu cô ra khỏi thang máy, thấy Đường Tư Vũ đang trong trạng thái ôm eo mình thân mật, gương mặt anh lộ ra vẻ vui mừng. Tuy nhiên niềm vui ấy còn chưa kéo dài tới 3 giây thì đột nhiên một cánh tay của Đường Tư Vũ đang ở trong lòng anh bị một cánh tay lón mạnh mẽ kéo lấy. Kỳ Lương không kịp phản ứng lại thì Đường Tư Vũ đã bị kéo ra khỏi lòng anh. Mà Đường Tư Vũ vì bị giật quá đột ngột nên tay cô đau không dứt, lúc này cô mới tỉnh táo đôi chút. Cô nhướng đôi mắt lờ mờ lên, khi thân thể mình đập vào bộ ngực rắn chắc, cô ngắng đầu thấy mặt người đàn ông ấy cô liền kinh ngạc: “Anh…sao anh lại đến đây?” Kỳ Lương nhìn chằm chằm người đàn ông cướp Đường Tư Vũ, hơi nheo mắt không dám tin, đó là Hình Liệt Hàn. Trong giới giải trí, những người thuộc dòng dõi tài phiệt anh đều quen biết. Mặc dù lần đầu gặp mặt người đàn ông này nhưng anh vẫn nhận ra Hình Liệt Hàn. Bàn tay to lớn của Hình Liệt Hàn dùng lực nắm lấy vai Đường Tư Vũ, lực vô cùng mạnh khiến cô đau đến mức tức giận thót lên: “Hình Liệt Hàn. Đau chết tôi rồi, bỏ tôi rai” Kỳ Lương lại một lần nữa ngạc nhiên, Đường Tư Vũ lại quen Hình Liệt Hàn? Quan hệ giữa họ là như thế nào? “Anh Hình à, Đường tiểu thư say rồi để tôi đưa cô ấy về.” Kỳ Lương không dám cướp cô khỏi lồng ngực Hình Liệt Hàn, điềm tĩnh lên tiếng. Liệt Hàn đương nhiên biết người phụ nữ này say, hơn nữa ngửi người cô nồng nặc mùi rượu anh cũng có thể đoán được cô uống không ít. “Anh có thể quay lại tiếp tục cuộc vui rồi. Tôi sẽ đưa cô ấy về.” Gương mặt Hình Liệt Hàn vô cùng khó coi, nếu hôm nay anh không đến, người phụ nữ này chẳng phải sẽ bị đưa tới khách sạn gần đó sao? Bộ dạng ôm ấp thân mật lúc nãy rõ ràng là thèm khát không chịu đựng nỗi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương