Tổng Tài! Cầu Ngài Tha Tôi Đi

Chương 15: Cô Ấy...là An Tiểu Nhã



Cố phu nhân kinh ngạc, lắp bắp chỉ vào An Tiểu Nhã

"Cạch!"

An Tiểu Nhã còn đang lơ ngơ, không hiểu sao mẹ chồng ngạc nhiên như vậy thì...Cố Thần đã trở về!!

"Mẹ!"

Hắn giống như đã biết trước là mẹ hắn đến nên cũng chẳng ngạc nhiên, từ từ bước lại phía này.

Cố phu nhân nhìn thấy Cố Thần đã trở về thì vội lên tiếng hỏi

"Thần! Cô ta...Liễu...!

"Mẹ! "

Cố Thần đột ngột lên tiếng chặn câu mà Cố phu nhân định nói, quay sang bảo An Tiểu Nhã

"Cô! Vào phòng bếp xem bác Trương pha hồng trà!!"

An Tiểu Nhã mặc dù vẫn tò mò, nhưng nghe giọng điệu lạnh tanh của Cố Thần thì ngoan ngoãn đi vào bếp.

"Thần! Sao cô ta lại ở đây...chẳng phải...Liễu Tuyết...!"

Cố phu nhân giọng hơi run run, ánh mắt dò hỏi nhìn Cố Thần

"Không lẽ... cô ta chưa chết? "

"Cô ta không phải Liễu Tuyết! "

Cố Thần chỉ một câu đã trả lời xong vấn đề của mẹ mình

"Cô gái đó... là An Tiểu Nhã! "

"Sao...sao có thể, hai người họ lại giống hệt nhau như vậy? "

"Chuyện này chỉ là trùng hợp, mẹ đừng hỏi linh tinh nữa! "

Cố Thần dường như không muốn nói thêm về vấn đề này, trực tiếp hạ lệnh đưa Cố phu nhân về nhà chính Cố Gia.

Lúc An Tiểu Nhã phụ Bác Trương bê trà lên đã chẳng còn ai trong phòng khách.

Cô thở dài, khẽ bưng trà đặt xuống bàn rồi trở lên phòng. Cuộc gặp mẹ chồng lần đầu của cô không ngờ lại thất bại như vậy, không biết sau này đến Cố Gia, cô biết đối mặt thế nào đây a~

Còn với Cố Thần, hai ngày mới gặp lại, cô và anh cũng chẳng nói được với nhau câu nào.

Bước vào phòng , An Tiểu Nhã mệt mỏi nằm ườn lên giường. Trần nhà chạm khắc tinh xảo, vật dụng trong phòng cũng toàn đồ xa xỉ, nhưng lúc này cô lại cảm thấy, nó giống như một chiếc lồng vàng vậy, nó nhốt cô lại, ngăn cô tiếp xúc với thế giới bên ngoài...

An Tiểu Nhã cứ vậy mà sơ ý thiếp đi, tỉnh dậy thì cũng đã chập tối .

"Thiếu phu nhân! Thiếu phu nhân! "

Tiếng gọi của người làm  ngoài cửa khiến An Tiểu Nhã không thể ngủ tiếp được nữa.

"Sao vậy! "

Đành phải trở người ngồi dậy, vừa chải đầu vừa nhập nhèm hỏi người giúp việc

"Thưa Thiếu phu nhân, Thiếu gia vừa trở về, người đang chờ Thiếu phu nhân cùng ăn tối!! "

"Ừ! Chờ chút, cô xuống trước đi!"

An Tiểu nhã đáp qua chuyện, người giúp việc vừa đi khỏi, An Tiểu nhã mới ý thức được mình vừa nghe được cái gì

Cố Thần thật sự trở về rồi!!

Không dám chậm trễ, cô mặc vội chiếc váy dài màu trắng, chạy xuống nhà.

Cố Thần ngồi trước bàn ăn, dáng ngồi cao cao tại thượng, cả người tỏa ra khí chất lạnh lẽo nhưng lại không kém phần vương giả làm An Tiểu Nhã không khỏi tim đập loạn, từ từ ngồi xuống trước mắt Cố Thần.

"Cô xuống chậm 10'!"

"Hả!"

Cô không hiểu ý anh nói là gì

"Tôi vốn là người bận rộn, thời gian luôn là thứ quan trọng, cô lại khiến tôi phải lãng phí 10' vào việc phải chờ cô?"

An Tiểu Nhã kinh ngạc, chớp chớp mắt, hai ngày không gặp, anh thế nhưng lại không chịu dành ra 10' để chờ cô? Cô rất muốn nói lại nhưng lại sợ anh giận, đành cúi đầu nói nhỏ

"Em xin lỗi! "

Cố Thần nhìn vẻ mặt đáng thương, nhu nhược của cô bỗng chốc cảm thấy có chút... rung động!!

Nhưng anh không cho phép chính mình được rung động với cô, tất cả ai...ngoại trừ cô

"Đi xuống, ăn với bác Trương đi, tôi không định ăn với cô!"
Chương trước Chương tiếp
Vietwriter Bongdaso Bongdapro Keonhacaivip W88
Tele: @erictran21
Loading...