Tổng Tài! Cầu Ngài Tha Tôi Đi

Chương 39:



* tình hình bây giờ là mình đang trong thời gian rất là bận rộn. Thời gian đăng truyện sẽ rất chậm. Có thể truyện cũng kém hay, chương này hơi ngắn, mọi người thông cảm.

~~~~~~~~~~~

  Cảm giác ấm áp cùng với mùi hương thơm mát, nam tính lan tỏa khiến An Tiểu Nhã ngừng khóc, ngẩng đầu.

Khuôn mặt lấm lem nước mắt, tóc dài bù xù, nhưng đôi mắt to tròn ngập nước nhìn trông lại vô cùng trong suốt, sạch sẽ.

Cô hiện tại trông nhếch nhác nhưng cũng không kém phần xinh đẹp, yếu ớt, khiến người khác không khỏi thương cảm mà rung động lòng.

An Tiểu Nhã chớp chớp đôi mắt đẹp,  nhìn dáng người cao lớn trước mắt, có chút kinh ngạc

"Hạ Tử Hạo?"

Hạ Tử Hạo nghe cô gọi tên mình mà không khỏi bất ngờ.

Rõ ràng anh đang đứng ngược sáng, căn bản không thể nhìn rõ dung mạo, anh với cô lại mới gặp qua một lần, cô sao nhận ra anh dễ dàng như vậy.

Lại thêm dáng vẻ bây giờ của cô khiến nhịp tim Hạ Tử Hạo không ngừng tăng nhanh.

An Tiểu Nhã thấy anh không trả lời, hơi nghi hoặc. Lẽ nào do trời tối quá, cô không nhìn rõ mặt người nên gọi lầm rồi.

Hơi dè chừng, An Tiểu Nhã gọi lại

"Bác sĩ Hạ? Có phải anh không? "

Lúc này, Hạ Tử Hạo mới bừng tỉnh, nhận ra sự thất thố vừa rồi của mình, anh lúng túng hơi khom người 

"Thiếu phu nhân...tôi là bác sĩ Hạ !"

Nghe giọng nói trầm ấm có chút quen thuộc, An Tiểu Nhã không hiểu sao lại cảm giác an tâm.

Có thể do ở đây anh là người duy nhất cô quen, có thể đưa cô về nhà chăng?

"Bác sĩ Hạ, tôi hiện tại muốn nhờ anh đưa tôi về Cố gia, không biết bác sĩ Hạ có rảnh? "

An Tiểu Nhã sau khi đã xác định ra người quen, lập tức ra yêu cầu. Tuy là nhờ giúp đỡ nhưng giọng nói có chút cường đại, không cho phép từ chối.

Dù sao hình tượng Thiếu phu nhân Cố gia trang trọng, sạch sẽ trong mắt Hạ Tử Hạo chắc cũng sụp đổ rồi. Cô cũng chẳng cần giữ thể diện làm gì nữa.

Sau đó, dưới ánh mắt ngạc nhiên của Hạ Tử Hạo, An Tiểu Nhã tự nhiên lấy áo khoác hàng hiệu nam thơm ngát kia trùm hẳn vào người. 

Thân hình An Tiểu Nhã vốn nhỏ nhắn, chiếc áo khoác kia lại là loại freestyle nên cô trùm vào giống như một tấm chăn, nhìn rất ngộ!

An Tiểu Nhã đứng dậy, không để ý ánh mắt của Hạ Tử Hạo, lảo đảo dậy, vì ngồi lâu nên chân có chút tê, thân người nghiêng nghiêng giống như sắp ngã.

"Thiếu phu nhân, cẩn thận một chút! "

Hạ Tử Hạo nhanh tay, giữ lại tay của An Tiểu Nhã, khiến cô thoát khỏi hình ảnh hôn đất mẹ.

Nhưng ngược lại, cả người cô vì yếu ớt vô lực mà ngã cả vào người anh!

~~~~~~~~~~~

Cố Thần sau khi nhìn thấy cô trong công viên, lập tức lái xe đi đến.

Nhưng nơi đó không cho phép đỗ xe nên anh chỉ có thể đến bãi đỗ xe cách công viên một quãng khá xa.

Cố Thần hết sức nôn nóng, dùng sức chạy nhanh lại chỗ công viên, sợ lạc mất dấu cô.

Vậy mà , chuyện gì đang xảy ra?

Nhìn An Tiểu Nhã đang ở trong vòng tay của một tên thanh niên. Cố Thần bỗng chốc hóa sự lo lắng thành lửa giận ngập trời.

~~~~~~~~~~~~~~

An Tiểu Nhã vừa lúng túng đẩy Hạ Tự Hạo ra đã bị một lực mạnh mẽ kéo tới

Chóp mũi đột nhiên va phải lồng ngực cứng rắn , khiến An Tiểu Nhã đau đến chảy nước mắt.

Đang muốn quay lên chửi cho người phía trên một trận vì tội hành hung, vừa nhìn thấy khuôn mặt như hung thần kia của Cố Thần khiến cô không khỏi kinh ngạc

"Cố Thần, sao anh ở đây?"

Cố Thần nghe câu hỏi của An Tiểu Nhã, nhíu chặt mày, tức giận

"Sao nào, không lẽ tôi không nên có mặt ở đây?"

"Không phải... "

An Tiểu Nhã cứng họng. Nơi này ở trung tâm thành phố. Cố Thị cũng ở trung tâm thành phố , chỉ cách nơi này vài trăm mét, anh nhìn thấy cô ở chỗ này cũng không phải không thể .

"Cố tổng! "

Hạ Tử Hạo ở một bên đột nhiên lên tiếng.

An Tiểu Nhã hơi lo lắng nhìn Hạ Tử Hạo vừa lên tiếng. Nhìn tâm trạng của Cố Thần, anh sẽ không vì cô bị vạ lây mà đuổi việc chứ.

Cố Thần khẽ nheo mắt hẹp dài, nhìn chàng trai trước mặt. Đôi mắt đột nhiên hiện lên tia sáng, khẽ nhếch môi

"Oh. Đây không phải là Bác sĩ tôn kính,   Hạ Tử Hạo đây sao? "

Giọng nói không hề che giấu chút giễu cợt

"Cố tổng, là tôi! Rất vui được gặp ngài!!"

Hạ Tử Hạo dường như không nghe ra sự mỉa mai trong câu nói của Cố Thần, cung kính cất lời

Nụ cười bên môi Cố Thần càng đậm hơn.

"Vậy không biết bác sĩ Hạ đây có chuyện gì với thiếu phu nhân của tôi sao?'

An Tiểu Nhã đứng bên, nghe vậy thì bực mình. Cái gì mà có chuyện gì? Cô cũng không phải kẻ ngốc, còn không nghe ra ý của hắn là gì sao.

"Cố tổng, không biết ý ngài là gì? "

Hạ Tử Hạo vẫn thản nhiên, giống như không hiểu ý của Cố Thần thật
Chương trước Chương tiếp
Vietwriter Bongdaso Bongdapro Keonhacaivip W88
Tele: @erictran21
Loading...