Tổng Tài! Cầu Ngài Tha Tôi Đi

Chương 55



Hít đủ khí, An Tiểu Nhã khôi phục tinh thần, vừa quay sang đã thấy khuôn mặt tuấn mĩ phóng đại ngay trước mắt.

Giữa hai người lúc này gần như không có khoảng cách, anh ôm chặt cô, áp cô vào ngực, mà lúc cô quay sang, chóp mũi hai người cũng chạm nhau.

Tư thế vô cùng thân mật!!

Ôi quỷ thần ơi!

An Tiểu Nhã giật thót, đôi mắt trợn to, lập tức buông cánh tay đang ôm cổ Cố Thần ra, muốn ngã xuống nước để tự mình bơi vào bờ.

Nhận ra ý định của cô, Cố Thần không dám dùng sức ôm cô lại, chỉ cười nhẹ, cánh tay thả lỏng lực, để cô tự do rơi vào nước.

An Tiểu Nhã lấy lại được tự do, liều sức bơi nhanh, cô không muốn đối mặt với anh lúc này.

Thân hình mềm mại, uyển chuyển lướt trên mặt nước, đẹp đến mê người.

Lúc này, một phóng viên mới hoàn hồn, hí hửng giơ máy ảnh, muốn chụp lại khung cảnh dưới nước tuyệt diễm kia.

Tức thì, toàn thân giống như bị một cơn gió lạnh thổi qua, vừa ngẩng đầu đã thấy ánh mắt rét lạnh của Cố Thần.

Phóng viên kia tất nhiên không dám đắc tội diêm vương , run run bỏ máy ảnh xuống, ai mà không biết, trước có vài tòa soạn tự ý đăng hình Tổng giám đốc Cố Thị, tuy chỉ là góc nghiêng, chưa đầy một phút, tấm ảnh bị gỡ bỏ, tòa soạn phá sản ngay trong ngày. Người bình thường không biết, nhưng người trong giới không ai là không biết, nên cũng chẳng ai dám tùy tiện chụp ảnh vị Ôn thần này nữa.

Cố Thần thấy phóng viên đã bỏ máy ảnh xuống, mới từ từ bơi lại thân ảnh màu trắng kia.

An Tiểu Nhã vào bờ, không dám quay đầu lại nhìn người phía sau, vội vàng nhận khăn lông từ người hầu rồi nhanh chóng đi mất.

Cô cũng không quên nhìn Huyền Cơ một cái sắc lẹm.

Cái con ả này, nếu không phải tại cô còn vội tránh Cố Thần, cô nhất định phải dạy cô ta một bài học.

Huyền Cơ đối diện với ánh nhìn của cô, vô thức cúi đầu xuống.

Đám người trong tiệc hoàn hồn, dường như vẫn chưa thể thoát khỏi hình ảnh xinh đẹp kia, nhìn chăm chăm bóng hình vừa rời khỏi :

"Thật sự là đẹp quá! "

"Đúng vậy, thật đến ngây người luôn! "

"Ai da, thật là ngu ngốc quá, thế nhưng lại quên lấy máy ra chụp lại! "

Đám người bàn luận sôi nổi, lại quên mất lí do An Tiểu Nhã ở dưới hồ.

"Chuyện hôm nay, cấm ai tiết lộ một chữ nào! "

Cố Thần tao nhã nhận lấy khăn lông từ người hầu, giọng nói uy hiếp cất lên, không nhìn đám người kia một cái, lại tỏa ra sát khí nồng nặc, đám người lập tức thôi bán tán về chủ đề vừa rồi, sợ sệt nhìn anh đi tới chiếc bàn trong góc khuất cầm lấy chiếc hộp màu đỏ, rời đi.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~

"Mẹ, con đang ở ngoài cổng rồi, mẹ cho xe đưa con về được không? "

"Không có chuyện gì, chỉ là ngày mai có việc quan trọng cần làm, con muốn về nghỉ ngơi sớm thôi! "

"Vâng, cảm ơn mẹ yêu, có thời gian con nhất định sẽ về thăm người! Tạm biệt "

An Tiểu Nhã gọi điện cho An phu nhân nhờ xe xong, lập tức rời đi.

Chiếc xe vừa lăn bánh rời khỏi, Cố Thần cũng không vội đuổi theo, chỉ lẳng lặng nhìn theo, khóe môi vẫn treo một nụ cười nhẹ.

Chiếc vòng ngọc này, có thể tặng!

~~~~~~~~~~~~~

Cả người ướt sũng, An Tiểu Nhã vừa vào khách sạn đã gây sự chú ý.

Nhưng, An Tiểu Nhã mệt mỏi, còn hơi đâu để ý mấy người đó, lấy chìa khóa rồi lên phòng.

Tắm rửa sạch sẽ, An Tiểu Nhã đổ rạp xuống chiếc giường mềm mại.

Cô muốn ngủ, nhưng đầu lại liên tục hiện lên chuyện vừa rồi.

Ngay ngày đầu về nước đã gặp anh rồi, lại còn xảy ra một nụ hôn ngoài ý muốn!

Aaaaaa, An Tiểu Nhã với lấy chiếc gối úp vào mặt, vẫn cảm thấy hai má nóng hừng hực.

Gì vậy chứ, biểu hiện cứ như thiếu nữ lần đầu biết yêu không bằng , kí ức về 5 năm trước chợt ùa về, thay thế vào hình ảnh xinh đẹp kia.

Kí ức về đôi mắt xanh lục lạnh lẽo của anh nhìn cô, anh đánh cô, tổn thương cô, coi cô là thế thân.

An Tiểu Nhã nắm chặt tay, móng tay cắm vào da thịt khiến cô đau đớn, tỉnh táo.

Đúng, cô nhất định không yêu anh lần nữa, tuyệt đối không!

~~~~~~~~~~~~~

"Cố tổng! "

"Thế nào? "

"An tiểu thư sẽ kí hợp đồng làm nghệ sĩ cho công ty giải trí Thượng Lăng! "

" Ngay đêm nay, thu mua lại Thượng Lăng! "

"Vâng! "

Cuộc đối thoại ngắn ngủi kết thúc, Cố Thần ngồi dựa trên ghế, tay ngọc thon dài vân vê chiếc ly rượu tinh xảo , chất lỏng bên trong màu hổ phách, dưới ánh đèn tỏa ra ánh sáng lấp lánh.

Đôi mắt xanh lục trong ánh đèn mờ ảo dường như phát ra ánh sáng, nhìn bức ảnh dưới bàn.

Trong bức ảnh, cô gái mái tóc màu bạch kim, gương mặt tinh xảo, tươi cười, hết sức xinh đẹp.

Suốt 5 năm, anh kìm nén không đi tìm cô, bởi sợ cô sẽ cho rằng anh theo dõi cô mà sợ hãi, lo lắng, không nghĩ, lúc cô trở về đã trở thành minh tinh nổi tiếng.

Tiểu Nhã! Anh nhất định đưa em trở về bên cạnh một lần nữa!

#vì mục tiêu thi vào trường THPT chuyên, mình quyết định sẽ dành thời gian ôn tập, không viết truyện nữa. Xin lỗi những ai đang theo dõi chuyện, mình sẽ drop.

Xin lỗi và cảm ơn rất nhiều
Chương trước Chương tiếp
Vietwriter Bongdaso Bongdapro Keonhacaivip W88
Tele: @erictran21
Loading...