Tổng Tài! Cầu Ngài Tha Tôi Đi
Chương 65
Nhìn ánh mắt kinh hoàng của mọi người , An Tiểu Nhã mới hoàn hồn. Cô rất tự tin vào khả năng diễn xuất của mình, mà khả năng diễn là gì, chính là độ giống khi hóa thân vào nhân vật. An Tiểu Nhã trong lúc sơ suất, thật sự nhập thành Quý phi mà đánh Huyền Cơ rồi!Cô tuy không thích Huyền Cơ nhưng cũng chưa từng có ý định đánh cô ta. Đây là một tai nạn nghề nghiệp thôi!Mà lúc này, Huyền Cơ từ kinh ngạc , tay che lên vết đỏ trên mặt , căm phẫn - "An Tiểu Nhã cô dám đánh tôi!"Ánh mắt đỏ ngầu, tựa như muốn băm cô ra thành nghìn mảnh.Mọi người bắt đầu lên tiếng xì xào, Ôn Từ cũng vội đi tới- "Mọi người trật tự, hai người theo tôi vào một lát!"Sắc mặt của Ôn Từ không tốt, An Tiểu Nhã không nói gì, ngoan ngoãn đi theo, dù gì chuyện này cô cũng có "chút " lỗi, ừm, chỉ "chút " lỗi thôi.Huyền Cơ được trợ lý đỡ lên, căm phẫn đi qua. Cô đánh cũng không mạnh lắm, cùng lắm chỉ đỏ mặt một chút, sao cứ làm như bị đánh toàn thân vậy?! Cũng bởi cái biểu cảm quá lố của Huyền Cơ, chút áy náy của cô tan biến sạch sẽ. Trong phòng, An Tiểu Nhã mặc đồ cổ trang , thân hình mềm mại hơi dựa nằm vào ghế, mái tóc bạch kim dài xõa lung tung, cả người toát lên vẻ lười biếng mà ưu nhã.Cũng không biết có chuyện gì, Ôn Từ vừa nhận một cuộc điện thoại đã rời đi ngay, bây giờ trong phòng chỉ còn cô và Huyền CơHuyền Cơ nhìn dáng vẻ thoải mái của cô , càng thêm bực mình - "An Tiểu Nhã, tôi cần cô nói rõ, tại sao lại đánh tôi?!" khi nói, bàn tay vẫn che má giống như nặng lắm vậyAn Tiểu Nhã hơi trở người thành tư thế thoải mái hơn, " Nếu tôi nói là tai nạn nghề nghiệp hoặc lỡ tay thì cô có tin không?! "-"..." có quỷ mới tin cô!-"Vậy cô muốn thế nào?! " cô hỏi, ánh mắt không kiêng dè nhìn thẳng vào cô ta đang tức giận phừng phừng. -"Xin lỗi tôi!" Huyền Cơ thẳng thừng yêu cầu.-"Tại sao?!" An Tiểu Nhã hết sức ngây thơ, hỏi lại, ánh mắt vẫn chăm chú nhìn chằm chằm vào cô ta. Điệu bộ của cô quả nhiên khiến Huyền Cơ càng thêm tức giận-" Còn hỏi tại sao? Vì cô tát tôi! Tất nhiên phải xin lỗi! " lúc nói câu này, Huyền Cơ dường như đã nổi khùng lên. Nếu không phải cô ta thấy cô trong bữa tiệc sinh nhật, có quan hệ tốt với An Gia, một ảnh hậu như cô ta đã chẳng dè chừng thế này! "Ồ, nhưng là , tôi không thích!" An Tiểu Nhã không có chút gì là sợ Huyền Cơ, còn nở một nụ cười châm chọc " Huyền Cơ, cô đừng đòi hỏi quá đáng, chuyện lần trước tôi còn chưa xong với cô đâu!" lời nói nhẹ nhàng thậm chí có phần êm ái, vậy mà không gian trong căn phòng dường như lạnh đi vài độ, gương mặt Huyền Cơ biến sắc."Cô...cô biết rồi?! " Huyền Cơ run run, ánh mắt căm phẫn vừa rồi đã chuyển sang lo sợ."Đương nhiên biết, người muốn hại chết tôi, không biết sao được! " cô cố tình nhấn mạnh từ "người muốn hại chết tôi" âm điệu cũng vô cùng thâm trầm, cả người cô toát ra làn khí tức lạnh lẽo. Huyền Cơ bị khí tức này làm sợ, lùi về phía sau. "Hừ, còn tưởng thế nào, hóa ra cũng chỉ được cái vẻ bề ngoài!" An Tiểu Nhã đột nhiên thay đổi lại thái độ lười biếng, liếc Huyền Cơ đang đứng ở một góc đầy khinh thường. Sau đó lôi điện thoại ra nghịch, cả căn phòng yên tĩnh, chỉ có tiếng game từ trò chơi thi thoảng phát ra. Huyền Cơ thở dốc ngồi xuống ghế, không dám lên tiếng đòi cô xin lỗi nữa, khí tức lạnh lẽo vừa rồi dường như đối với cô ta chỉ là ảo ảnh. Nhìn bóng lưng xinh đẹp của cô, ánh mắt Huyền Cơ lại lần nữa bùng lên ngọn lửa giận. An Tiểu Nhã, cô ta nhất định phải trừ bỏ cô! Đã xong vài trận đấu, Ôn Từ vẫn không thấy quay lại, An Tiểu Nhã chán nản, buông điện thoại, cũng không nhìn Huyền Cơ một cái, mở cửa ra ngoài. Điều kì lạ chính là nhân viên đoàn phim đều tụ lại phía cổng phim trường, chỉ trỏ vào chiếc xe Rolls- Royce đang đỗ, xuyên qua đám người cô nhìn thấy Ôn Từ đứng cạnh cửa xe, dáng vẻ cung kính đang nói gì đó với người ở bên trong.Đám người khá đông chắn đi tầm nhìn, cô không nhìn thấy người ngồi bên trong là ai, chỉ thấy đám nhân viên nữ ồn ào , loáng thoáng nghe thấy "đẹp trai", " Thượng.." gì đó.Cô không bước tới, chỉ theo trí tò mò nhìn về phía xe, không hiểu do ảo giác hay không, cô cảm thấy người trong xe đang nhìn cô.Ôn Từ đứng ra khỏi phía cửa xe, nhường đường cho người bên trong bước xuống. Một trận hít khí vang lên từ đám đông, nguồn đàn ông cao lớn, một thân tây trang màu đen lịch lãm, dung mạo tựa như tượng tạc, vô cùng diễm lệ. Người này so với Lăng Ôn chỉ có hơn chứ không kém!.An Tiểu Nhã nhìn thấy Cố Thần, suýt nữa đã tưởng mình bị ảo giác, chớp mắt, lại chớp mắt, vẫn là anh!! Cô muốn chạy trốn!Vừa quay đầu, ngoài dự đoán lại đâm sầm vào Huyền Cơ. Huyền Cơ nghe thấy ồn ào mới đi ra, đâm vào An Tiểu Nhã, đang định xin lỗi, ánh mắt đã bị bóng hình nổi bật kia thu hút , cô ta lập tức thay đổi bộ mặt nhượng bộ, nhếch môi cười vô cùng gian tà. An Tiểu Nhã, đến lúc cho cô mất mặt rồi! An Tiểu Nhã nhìn nụ cười quỷ quái của Huyền Cơ, chưa kịp suy đoán cô ta giở trò gì thì Huyền Cơ đã nắm lấy một tay cô, cầm tay cô tát mạnh vào mặt cô ta một cái!Bốp! Tiếng tát vang dội, không nghi ngờ gì, lần này khẳng định má cô ta sẽ sưng phồng.An Tiểu Nhã nhăn mặt, nhìn vạch máu đỏ từ khóe môi Huyền Cơ chảy ra, sau đó, cô ta buông tay cô ra, nhanh tới nỗi cô chưa kịp phản ứng, ngã xuống đất! "..." không hổ danh ảnh hậu. Bái phục.Mọi người di chuyển sự chú ý từ đại mỹ nam đến hai người. Bởi lúc nãy, nhân viên đều chạy lại chỗ cổng ngắm người, không ai ở cạnh nhìn thấy, theo ánh nhìn của mọi người, chính là An Tiểu Nhã tát Huyền Cơ. "An Tiểu Nhã, cô điên rồi phải không?! " quản lý của Huyền Cơ lập tức chạy lại đỡ cô ta lên, nhìn cô căm hận " Hôm nay cô tát Huyền Cơ một cái, cô ấy bỏ qua cho cô, sao giờ lại tiếp tục đánh cô ấy chảy máu, cô ấy mà có vấn đề gì, cô không chịu trách nhiệm nổi đâu!" An Tiểu Nhã nhìn người quản lý lại nhìn Huyền Cơ , lập tức khinh bỉ , đúng là chủ nào tớ nấy, hợp lực làm xấu mặt cô đây mà.À, hình như cô quên mất chính sự. Phải trốn!Thế nhưng, An Tiểu Nhã vừa ngẩng đầu lên, bóng người cao lớn đã đứng phía sau cô."Có chuyện gì?! " Giọng nói lành lạnh, trầm trầm vô cùng quen thuộc vang lên, tim cô dường như đập lỡ một nhịp."An Tiểu Nhã, cô ta đánh Huyền Cơ!" quản lý Huyền Cơ lại cất giọng , tiếp tục phóng ánh mắt giết người về phía cô.Huyền Cơ khập khiễng được quản lý đỡ dậy, một bộ xinh đẹp yếu đuối khiến người người không khỏi thương xót. "Không sao đâu, Tiểu Nhã không cố ý!" nói rồi, ánh mắt yếu ớt nhìn về phía Cố Thần An Tiểu Nhã trợn mắt. Bà cô à, cái cách nói này của cô mới chính là định tội đấy, có khác gì nói " Cô ta đánh tôi, nhưng tôi rộng lượng, tôi tha thứ cho cô ấy! " đâu, lại còn giả cái gì mà "không cố ý! ""Có chuyện gì thế?!" Lăng Ôn vừa rồi cũng không biết mất tích đi đâu, giờ lại chen vào, nhìn thấy Cố Thần phía sau cô thì có vẻ kinh ngạc.Quản lý Huyền Cơ lập tức lặp lại điệp khúc " An Tiểu Nhã, cô ta đánh Huyền Cơ! ""..." thật oan quá, mấy người này lại còn nói dối không chớp mắt. Lăng Ôn nghe xong, nhìn cô, lại nhìn tới Cố Thần, sau đó vẫn dứt khoát tới kéo cô."Cô có sao không? " cử chỉ quan tâm của Lăng Ôn đối với cô, người trong đoàn phim sớm đã quen, coi hai người là một cặp từ lâu. Một bàn tay lập tức kéo cô lại, cảm giác quen thuộc khiến cô rùng mình.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương