Trách Anh Quá Đáng Yêu

Chương 36: ” Mối Tình Đầu”



*

Editor: Mứt Chanh

Trên thế giới khoảng cách xa nhất chính là gì?

Đó chính là lớp trưởng Dương Tâm Dược ngồi ở bàn thứ ba, mà bạn học Chung Khả Ngải thì ngồi ở bàn thứ nhất đếm ngược từ dưới lên.

“Lớp trưởng.” Bên cạnh, Đới Kỳ Lân gạch một đường vĩ tuyến 38 giữa hai bàn, nói một cách ngạo nghễ, “Chú ý lãnh thổ quốc gia, quan hệ với nước láng giềng thân thiện, không nên xâm chiếm lãnh thổ nước láng giềng.”

Dương Tâm Dược: “…… Được thôi.”

Ngồi cùng bàn với một người như vậy, cũng thật là xui xẻo.

“Cải cách” của thầy chủ nhiệm rất táo bạo, nói muốn đổi chỗ ngồi thì lập tức lấy ra một sơ đồ mới, căn cứ vào chiều cao cùng tình trạng học tập mà điều chỉnh chỗ ngồi một lần nữa.

Dương Tâm Dược cao 1m68, ở lớp học trước đây của cô cũng coi như là vóc dáng cao. Nhưng cố tình lớp bọn họ có nhiều thí sinh Nghệ thuật thân cao chân dài, chiều cao này của Dương Tâm Dược chỉ có thể ngồi ở bàn ba.

Về phần Đới Kỳ Lân sao…… Cậu ta nói cậu ta cao 1m75 nhưng Dương Tâm Dược liếc nhìn đế giày thể thao của cậu ta thì yên lặng ở trong lòng chém rớt năm cm của cậu ta.

Thầy chủ nhiệm lớp vẫn rất thiên vị lớp trưởng Dương Tâm Dược này, ban đầu cho cô ngồi cùng bàn với học thần, học thần đi rồi, lại đem học bá điều đến đây…… Nhưng trong lớp không ai hâm mộ “vận khí tốt” của Dương Tâm Dược bởi vì ai cũng biết Đới Kỳ Lân có bao nhiêu quy mao.*

* (龟毛: theo baidu, quy mao là một thành ngữ phổ biến đối với những người trẻ tuổi Đài Loan. Ý nghĩa ban đầu là con rùa có lông trên đó. Ở Đài Loan, nó đề cập đến một người dễ tìm thấy lỗi, chú ý đến các chi tiết trong cuộc sống hàng ngày và chú ý quá nhiều, chần chừ. Sau đó, nó lan sang đại lục do sự lan truyền của các chương trình giải trí.)

Sau khi điều chỉnh chỗ ngồi, Viên Tiêu cùng Bạch Thiên thành bạn cùng bàn, dì Bạch ngồi ở phía sau hai cô ấy.

Sắc mặt Bạch Thiên có chút khó coi, Viên Tiêu hỏi cô ấy làm sao vậy, Bạch Thiên thấp giọng nói: “Lần trước Bạch Tuệ Quyên cũng ngồi ở phía sau tớ, tại saolần này còn ngồi ở phía sau tớ nữa.”

Viên Tiêu: “À…… Có thể là thầy chủ nhiệm thấy quan hệ giữa hai người tốt đấy? Bình thường thường xuyên gặp hai người ở cạnh nhau. Dì Bạch ở trong lớp lại không có bạn bè nào khác, cho nên thầy đem hai người ở cạnh bên nhau rồi.”

Bạch Thiên nhíu mày: “Đôi ta…… Đôi ta phải ở cạnh nhau sao?”

“Đúng vậy.” Viên Tiêu quơ quơ bím tóc, “Dì ấy không phải hay hỏi bài cậu sao? Cậu đừng bài xích dì ấy quá, cậu nghĩ đi, mẹ tụi mình còn chưa lớn tuổi bằng dì ấy, nói không chừng người ta cũng xem cậu như con gái rồi đấy.”

Lời nói tuy là nói như vậy nhưng thực ra Viên Tiêu cũng có thể lý giải được tính tình của Bạch Thiên. Mọi người đều là nữ sinh mười bảy mười tám tuổi, bình thường ngoại trừ học tập thì chính là minh tinh nè quần áo nè thích nam sinh nè, dì Bạch tuổi cũng đã lớn không thể nói chuyện cùng bọn họ, còn thường xuyên tồn tại bên cạnh họ, đối với đứa trẻ tuổi dậy thì, bà với chúng xác thật “không hợp nhau”.

Viên Tiêu chép chép miệng: “Kỳ thật tớ cảm thấy dì ấy không tồi…… Ít nhất tay nghề món thịt bò sốt của dì ấy, thực không tồi!”

Bạch Thiên nhanh chóng dùng đầu ngón tay chọc chọc vào huyệt Thái Dương của cô ấy: “Cậu á, quá dễ dàng bị thu mua!”

Cuối lớp học, Chung Khả cao 1m85 cùng Mâu Tư Tư cao 1m8, bị chủ nhiệm lớp ghép thành bạn cùng bàn.

Hai người đều là “đảm đương giá trị nhan sắc” trong lớp, trai xinh gái đẹp đặt ở cùng nhau, không ít người lén lút chú ý hướng đi của hai người bọn họ.

Có nữ sinh nhiều chuyện: “Cậu nói xem thầy chủ nhiệm nghĩ như thế nào vậy? Trường người ta đều hận không thể đem nam sinh cách rất xa nữ sinh, ông ấy lại đem giáo thảo cùng nữ thần xếp cùng một chỗ…… Tớ thấy thầy ấy là Viên Long Bình, xây dựng nhà ấm dành cho yêu sớm!”

Giọng cô ấy không lớn, cố tình Dương Tâm Dược lại có hai lỗ tai chó, chỉ cần là tin tức có liên quan đến Chung Khả, cũng trốn không khỏi đỉnh đầu radar của cô.

Dương Tâm Dược cảm thấy tâm lý kì lạ không thoải mái, giống như là…… giống như là hít quá nhiều sương mù, trước mắt tối sầm lại, trong lòng nặng trĩu, phổi trở nên khó chịu, Dương nữ hiệp hoài nghi chính mình có phải luyện công sai cho nên tẩu hỏa nhập ma hay không.

Bạn cùng bàn mới Đới Kỳ Lân bên cạnh nghi ngờ nhìn cô, thấy cô vẫn luôn nhéo cổ tay mình để bắt mạch liền hỏi: “Cho dù thấy tôi ngồi cùng bàn với cậu, cậu cũng không cần phải hưng phấn, vui vẻ đến tim đập thất thường như vậy chứ?”

“……”

Câm miệng đi, Đới tiểu cẩu.

Sau lớp học, Chung Khả yên tĩnh đùa nghịch với sen đá của cậu. Sáng hôm nay, cậu để trứng đào ở lại trong nhà, mang lại đây một chậu hoa mới, chỉ là lớp bùn đất màu nâu sẫm, nhìn không ra dấu vết của “thực vật”, cho nên chỉ có thể nhìn thấy mấy viên sỏi quỷ dị cắm ở giữa chậu hoa.

Mâu Tư Tư nhìn cậu đùa nghịch bồn “đá cuội” kia, lễ phép mà cùng cậu chào hỏi: “Xin chào, Chung Khả Ngải, về sau giúp đỡ nhau nhiều hơn.”

“Ừ.” Chung Khả chất phác trả lời, “Giúp đỡ nhau nhiều hơn.”

Ánh trăng rời khỏi ánh mặt trời, lại một lần nữa trở thành màu xám xịt.

Mâu Tư Tư hỏi: “Đây là cái gì, nhìn qua thật kỳ lạ, giống như là cục đá.”

Không phải cục đá.” Nhắc tới việc hứng thú, Chung Khả cuối cùng cũng có phản ứng, “Đây là sinh thạch hoa.”*

* Lithops là chi thực vật có hoa trong họ Aizoaceae. Được gọi bằng một số tên như sinh thạch, ngọc đầu thạch, sen đá, xương rồng, thạch lan, hoa đá, hoa sỏi

unnamed 1

Sinh thạch hoa là một loại thực vật có nguồn gốc từ Châu Phi. Nhìn từ xa thấy nó như là một viên đá cuội kỳ lạ nằm ở trên đất, nhưng ở giữa lại nứt ra một khe hở. Nó không có thân cây mảnh khảnh và lá rộng của các cây khác, nhìn qua trụi lủi, một chút cũng không làm cho người ta thích như những loài thực vật mọng nước khác.

Nhưng chỉ có ai nhiệt tình yêu thương nó mới biết, nếu tỉ mỉ chăm sóc, “đá cuội” không một ai chú ý này sẽ từ khe hở chính giữa nở ra một đóa hoa lớn.

“Nó có thể nở hoa sao?” Mâu Tư Tư khó được có hứng thú.

“Rất khó tưởng tượng có phải hay không? Nó nở ra đóa hoa rất giống như hoa cúc.” Chung Khả không muốn quá cuồng nhiệt với mối quan hệ bạn cùng bàn mới này, cậu đem chậu sinh thạch hoa kia đẩy đến trước mặt Mâu Tư Tư, trong lòng lại có một tia luyến tiếc.

“Hoa cúc ……” Mâu Tư Tư liếc nhìn một cái, Cô thực sự không nhìn thấy vẻ đẹp gì từ những viên sỏi được nhét trong đất cho nên nhanh chóng thu hồi ánh mắt.

Nhưng cố tình sự tình liền trùng hợp như vậy ——

Một màn này, vừa lúc bị Dương Tâm Dược lén lút quay đầu nhìn trộm bọn họ thấy được.

Cô gái nhìn bạn cùng bàn trước cùng với bạn cùng phòng thân mật mà nhìn một chậu sen đá, một trận chua xót cuồn cuộn đi lên.

Được lắm Chung Khả! Cậu xem ra cũng mày rậm mắt to, không nghĩ tới nhanh như vậy liền phản bội cách mạng hữu nghị của chúng ta!

Thế mà mới đây cậu đã cùng Mâu Tư Tư thân thiết nồng nhiệt, cô còn tưởng rằng……

…… Cô còn tưởng rằng, mình là người duy nhất có thể cùng Chung Khả thảo luận “Hoa Kiếm”.

Chương trình học một ngày thực nhanh đã kết thúc. Bởi vì mới vừa đổi chỗ ngồi, cho nên tâm tư mọi người cũng không nghe giảng, đều đang trộm đánh giá bạn học mới, thử mở rộng quan hệ hữu nghị.

Sau khi tiết tự học buổi tối kết thúc, Dương Tâm Dược cùng Viên Tiêu, Bạch Thiên cùng nhau chạy tới nhà ăn ăn bữa ăn khuya, sau đó mới trở về ký túc xá.

Mâu Tư Tư về ký túc xá sớm hơn cô, Mâu nữ thần đã thay xong áo ngủ, trải một tấm thảm yoga dày và rộng trên mặt đất, đang cố gắng ấn hai chân.

Khi còn nhỏ Mâu Tư Tư học qua ba lê, khí chất cùng dáng người có tỉ lệ tốt, cho dù cao đến 1m 8 cũng không buông kiến thức vũ đạo cơ bản, mỗi buổi tối đều phải luyện giạng thẳng chân, tách chiều ngang lẫn chiều dọc, thân thể mềm đến hết cỡ.

Dương Tâm Dược từ nhỏ đã luyện đấu kiếm, giang thẳng chân là kiến thức cơ bản nhất bởi vì việc mở và đóng dây chằng sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến nhịp độ cơ bản. Lâu lâu cô cũng sẽ bị chuột rút, nhưng cô cũng cố giải quyết rắc rối, trực tiếp ở trên giường ký túc xá giải quyết.

Nhưng Mâu Tư Tư không được, dùng lời Mâu Tư Tư mà nói thì: “Chân tớ dài, ở trên giường làm không được.”

Vì thế Dương Tâm Dược chỉ có thể ngầm đồng ý cho cô ấy chuyển đến thảm yoga, mỗi ngày trước khi tắt đèn đều phải ở ký túc xá luyện nửa giờ.

Nhưng chỗ ở của ký túc xá lại quá nhỏ, đặc biệt Mâu Tư Tư còn thêm một cái tủ quần áo khác, một tủ giày, một tủ đồ lặt vặt chuyên về mỹ phẩm và các sản phẩm chăm sóc da trong ký túc xá. Mỗi lần Mâu Tư Tư trải thảm yoga trên đất, Dương Tâm Dược về cơ bản cũng không còn chỗ đặt chân, chỉ có thể ngốc ở bàn học, ngay cả đi vệ sinh cũng không tiện.

Dương Tâm Dược vài lần muốn đưa ra ý kiến, nhưng cô nhìn Mâu Tư Tư từ Nhật Bản mang về “Bùa tình duyên”, “Bùa việc học” cho cô thì lời nói lại nghẹn trở về.

Làm sao bây giờ, vì bạn cùng phòng “70 điểm ” chỉ có thể nhịn.

Dương Tâm Dược buông cặp sách xuống, vòng qua tấm thảm yoga, dùng bình rỗng rót đầy nước rồi vòng đến phía trước cửa sổ, tưới cho chậu nha đam kia.

Cây nha đam ở chỗ này mọc rất tốt, xanh um tươi tốt, mỗi phiến lá đều được cô lau chùi sạch sẽ, phiến lá đầy đặn và ẩm ướt cộng thêm màu xanh thật tươi tốt.

Đây là món quà đầu tiên mà Chung Khả tặng cho cô, cô lấy ra 200% kiên nhẫn cẩn thận chăm sóc nó, chỉ có như vậy mới không cô phụ một mảnh tâm ý của Chung Khả.

Chỉ là……

Động tác tưới cây của Dương Tâm Dược chậm rãi dừng lại, cô nương theo phản chiếu của cửa sổ thủy tinh, nhìn về phía Mâu Tư Tư đang áp chân trên sàn.

Dương Tâm Dược gọi cô ấy: “Mâu Tư Tư.” Một tiếng kêu này hệt như là tiếng mèo kêu, ngay cả cô cũng bị dọa bởi giọng của mình. Cô lập tức đề cao âm lượng, dùng một giọng điệu thật mạnh mẽ để nói, “Cậu cùng Chung Khả đã ngồi cùng nhau một ngày, có cảm giác gì không?”

Mâu Tư Tư từ hình dạng chó biến thành rắn hổ mang, thuận miệng trả lời: “Khá tốt.”

“Tớ thấy sáng hôm nay hai người đang nói chuyện, nói cái gì thế?”

Cô tự cho là đúng mà “quanh co lòng vòng mà tìm hiểu”, nhưng thực tế nó lại đơn giản, ai cũng có thể nhìn ra suy nghĩ của cô.

Mâu Tư Tư đáp: “Không nói gì nhiều, chỉ hàn huyên về chậu sen đá hôm nay cậu ấy mang thôi.”

“À……” Dương Tâm Dược uể oải ỉu xìu, ngay cả nước trong tay đã hết cô cũng chưa phát hiện.

Mâu Tư Tư: “Hôm nay cậu ấy mang đến sinh thạch hoa, trông giống từng viên đá cuội, rất xấu.”

Dương Tâm Dược không hé răng.

Mâu Tư Tư như là không nhìn ra việc cô mất tự nhiên, chỉ nói: “Cậu ấy nói tuy rằng sinh thạch hoa xấu, nhưng nó có thể nở hoa.”

“……”

Dương Tâm Dược tâm phiền ý loạn, một ngọn lửa trong lòng chợt bốc lên. Cơn lửa giận này hỗn loạn chua xót, giống như là ăn một miếng bưởi cực kì chua, một ngụm nuốt vào khiến mắt như có sao xẹt qua, nhưng lại phải nín thở và tự nhủ: ” Dương nữ hiệp ta không đáng vì một miếng bưởi mà rớt nước mắt!”

Cô hy vọng Mâu Tư Tư nhanh chóng im miệng, nếu cô ấy nói thêm một câu nữa thì ngay cả “bạn cùng phòng 70 điểm” cô ấy cũng không đảm đương nổi!!

Nhưng Mâu Tư Tư làm sao biết được trong lòng cô nghĩ cái gì?

Mâu Tư Tư: “Hoa ấy giống hoa cúc. Cậu nói xem có thú vị không? Chung Khả Ngải nuôi một cục đá, trên tảng đá lại có thể nở ra hoa cúc.”

60 điểm!

Bíp bip bíp! Mâu nữ thần tớ cảnh cáo cậu! Cậu muốt rớt xuống mức dưới tiêu chuẩn sao!

Tay Dương Tâm Dược nắm chặt lại, bình tưới nước trong tay cô đã bị siết chặt, chỉ nghe “phanh” một tiếng, toàn bộ thân bình đều vặn vẹo.

Dương Tâm Dược cúi đầu nhìn xem bình nước đã hư, tiện tay mà ném xuống, mặt không cảm xúc mà đi đến bồn rửa tay.

Chốt vặn được mở ra, dòng nước ào ào chảy xuống, trong lúc nhất thời ký túc xá nho nhỏ lại cực kỳ yên tĩnh, chỉ có thể nghe thấy tiếng nước chảy trong vòi nước.

Dương Tâm Dược có nề nếp rửa sạch sẽ hai tay, cẩn thận lau khô, trong đầu vừa nghĩ ra “nữ hiệp báo thù”, suy xét như thế nào đem bạn học Chung Khả Ngải kéo về liên minh “Khuê mật” của mình.

Trên thảm Yoga, Mâu Tư Tư lại thay đổi một tư thế.

Giọng cô ấy lạnh băng, không nhanh không chậm: “Lớp trưởng, cậu biết ngôn ngữ của hoa cúc là gì không?”

Vấn đề này thật kì lạ, Dương Tâm Dược ngừng động tác lại, chậm rãi xoay đầu qua.

Mâu Tư Tư đem đôi chân dài bẻ thành góc độ không thể tưởng tượng nổi.

Cô ấy nói: “Ngôn ngữ của hoa cúc, là —— ngây thơ, hy vọng, vẻ đẹp thuần khiết cùng với tình yêu ẩn sâu trong trái tim.”

“……”

“Hoặc là nói một cách đơn giản hơn, đó là ‘ mối tình đầu ‘.”

“……”

“Lớp trưởng, mặt cậu sao lại đỏ như vậy?”
Chương trước Chương tiếp
Maxvin

W88

Game bài nhiều người chơi
Tele: @erictran21
Loading...