Trai Ngoan Dính Phải Gái Hư
Chương 09-10-11-12
9 - Thuốc người - người thuốcNgày hôm đó là ngày nhiều nước mắt nhất từ trước đến giờ , nhiều hơn cả hôm chia tay. 4 năm gắn bó bên nhau, thủy chung son sắt. Có những lúc cãi vã, vô tâm, nhưng chưa bao giờ bọn tôi có 1 lần phản bội.Dù gì, cũng đã chia tay rồi, nhưng sao đau đến thế.Thế giới xung quanh như sụp đổ.(Sau này anh nhắn chuyện đêm ấy chỉ là hiểu lầm. Nhưng cảm giác lúc đấy thật kinh khủng. Tin hay không còn nghĩa lí gì ^^!)Đôi khi, cứ nghĩ chia tay là xong. Nhưng, mọi sự có khi chỉ bắt đầu...Tôi gọi đt cho chị Gà - người chị ngây thơ dễ thương vô cùng hiền tốt, là thùng rác chứa tâm sự tất cả mọi người, kể cả tôi. Không phải gọi cho bạn thân, không gọi cho người quen, không gọi cho người bên cạnh.Tôi chọn gọi cho ss, người đang cách xa tôi cả ngàn cây số, người đảm bảo rằng sẽ không thể lao đến đây ngay để nhìn thấy tôi ngay lúc này.Chỉ 1 câu: " Ss ơi, em đau quá..." Rồi khóc lặng đi.15ph, 30ph. Ss vẫn nghe.Cuối cùng, cúp máy.Tôi ơi, đừng tuyệt vọng.Thì sao cơ chứ? Tôi vẫn còn 1 công việc, ít nhất 1 người quan tâm, có cái thân xác này, khá dễ coi, và cái đầu, không đến nỗi bỏ...Người ta nói " Cách để quên một người là một người khác". Không phải sao?Tôi đau đớn quá rồi. Mệt mỏi quá rồi. Áp lực quá. Nặng... nặng... nặng...Tôi cần thuốc. Thuốc của tôi.***" Sp, đt dạy sp cách thế nào yêu nhé. Không phải sp chia tay mấy năm rồi sao? Định chết già à? "" Để suy nghĩ xem""Trả lời ngay"Đt định làm gì? ""Kí hợp đồng yêu đương nhé. 11 tháng. Tìm hiểu sao đt yêu mà đau đến thế, còn sp sao ko dám yêu. Đôi bên cùng có lợi""Quyền lợi như nào? "Sp muốn quyền lợi ra sao?""Như người yêu"."Cái này...""Đồng ý thì ok"......ok 10 - HônĐi chơi với nhau.Chán vãi.2 đứa khác nhau như cá sấu với khủng long, như lửa với nước, như cỏ lợn với cà dái dê ( xin lỗi các bác, trong đầu em xuất hiện các từ này và tự dưng em muốn đưa mấy đứa nó vào hết 1 câu)Ăn bún đậu mềnh chết kinh mắm tôm, hắn ghét nước mắm.Ăn bún cá rô mình hất hết rau cần sang bát hắn, hắn trút hết rau cải sang bát mình.Ăn miến lòng, mình ậm ọe nhăn mặt ném mấy miếng gan qua. Hắn túm lấy bát gạt hết tiết sang bát mình.Trong cái rủi có cái may, cái mình thích ăn, hắn ghét, hắn thích mình ghét nên không ăn đc cái gì thì ném cho hắn, thoải mái, thức ăn không uổng phí.Trời lạnh, thò tay đút vào túi áo hắn. Áo sao mà rộng, túi sao mà sâu. Mình ngại ngại lại bỏ tay ra. Cố rúc tay vào có khác giề ôm hắn.Hắn chả quen mấy chỗ ăn uống, chỉ thích ăn mấy quán gần, quen, sạch Trước giờ mềnh toàn ngồi sau, mấy chỗ đi ăn đi chơi có biết địa điểm cũng chả nhớ đường.Vụ đi chơi. Tạch. Chiến lợi phẩm chỉ là mấy bát bún miến các loại***À nhớ ra 2 đứa đi hàng đường mua ô mai. Đang đứng mua thằng em chơi cùng hắn gọi điện ra trả hắn tiền. 3 mặt gặp nhau, thằng ku cười mủm mỉm nhìn mình, xong quay sang hắn cười hi hí."Không, phải người êu anh đâu đấy"" Hí hí.."" Hí hí.."Nói cũng chả tác dụng. Thôi thì sẵn mua kem, mấy đứa ăn nhanh nhanh lượn cho chóng Ai dè, đây là một chi tiết quan trọng gây nên cả cơn địa chấn sau này***Từ khi mềnh và hắn quyết định kí cái hợp đồng kia, 2 đứa thống nhất chuyển xưng hô qua "anh - em"Mà sao xưng anh - em quá ngượng mồm.Sp - đt đối với nhau bao nhiêu tháng trời cơ mà. Mình quả quyết" Làm được là làm được. Không phải xoắn nhá. Xoắn mất công duỗi"Hắn: "Để xem!"Rốt cuộc, hôm sau vừa gặp nhau, với độ phản xạ kinh hồn đáng tởm, mình nhảy mồm lên Sư phụ!Tát cho cái mồm 1 phát. Ai bảo xưng hô lâu vậy thành quán tính rồi.Mình đối với hắn, tim chưa thấy rung.***" Sp, đt ko có cảm giác với sp, coi sp như bạn gái thôi""Gái là gái thế nào"" Đt có hôn sp chắc cũng ko có cảm giác giới tính. Chắc như PD"" Thử xem"Thử thì thử ngại gì"***Nhớ lại cuộc đối thoại hôm qua thấy... . Chả biết ăn cái gì mà hổ báo thế.Mình cũng vừa phân vân và tò mò. Chẳng nhẽ mình mất hứng thú giới tính rồi à. Từ hồi xưa xửa xừa xưa chuyện abc cũng ko mặn mà. Giờ thì nhìn ai cũng không có cảm giác muốn hôn nói gì đến abc.Đi đi lại lại nửa ngày trong phòng.Quyết định, lao sang phòng nghỉ nhân viên bên kia, chỗ sp đang nằm nghỉ trưa.Kể ra, đang ngủ mau mắn, bị 1 đứa con gái vén mồm chạy vào dừng cái toẹt ngay trước mặt mình cũng hãi. Kể cả cái đứa đó xinh cỡ mình đi chăng nữa.Mình hùng hổ xông tới. Hắn phản xạ co chăn che trước ngực.Tự dưng mình phì cười,(Liếc cái chăn kia, rõ ràng là chăn của mình mang lên cty mà hết ông này đến ông kia thấy thơm tho nên lôi ra đắp )nhẹ nhàng đến bên cạnh hắn:- Cho đệ tử thử.Nói rồi, cúi xuống. Chần chừ, hôn nhẹ vào trán hắn.Giật thột. Đang quay đi bị cánh tay hắn kéo lại. Sao mà hung hăng kinh khủng. Mình không ngờ lực tay hắn mạnh vậy đâu, thật đấy, tay mảnh mai hơn cả mình Hắn gằn từng chữ:- SAI – CHỖ- RỒIÁnh mắt hắn, ôi không dám nhìn, nghĩ lại còn run. Lần đầu tiên thấy hắn có ánh mắt biểu cảm như vậy.Trước đây, - chưa - bao - giờTự dưng, mình cuống quít. Hắn kéo miệng mình vào sát hắnCái cúi lâu thật lâu, không biết bao nhiêu phút, vẫn chưa cái gì chạm vào nhau =)))))Rốt cuộc mỏi miệng quá hay sao…-Khục!- 2 KHÓE MÉP chạm nhau.- AAAAAAAAAAAAA Mình giật nảy người bật như cái lò xo phi ra khỏi phòng nghỉ. Mặt đỏ bừng bừng. Chạy vào nhà vệ sinh nam.Phát hiền nhầm, chui lại vào nhà vệ sinh nữ.Lần đầu tiên mình bị đỏ mặt bởi 1 thằng con trai suốt gần 23 năm!!!!Tuy nhiên, có thứ còn đáng sợ hơn tiếng hét của mình: Là Tiếng Hét của hắn.Một tràng dài:AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA!AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA!Đến giờ còn không quên được.Hai tiếng hét trong phòng nghỉ nhân viên ngày ấy.( Zai chú thích: “tiếc vì kéo lại hôn vẫn là… sai chỗ”Gái chú thích: “ lúc kéo qua, anh còn xẹt vào ngực tôi x( “) 11 - Hư -1Kể xong cái phát hôn kia em không ngừng được cười. Giờ thì buồn cười chứ hồi đó cóc thấy buồn cười ạ. Em sợ vãi ý chứ.Vừa ngại, vừa sợ, vừa xấu hổ, vừa khó hiểu. Chưa bao giờ em thấy mình rơi vào tình trạng đỏ mặt bởi 1 thằng con trai từ trước đến giờ.Rõ ràng em chỉ coi hắn là bạn, rõ ràng trước giờ em coi hắn như bạn gái.Thế mà giờ... khó xử quá.Túm lại là, đầu óc em không sao lí giải nổi phản ứng của bản thân nữa Dù gì, bọn em cũng đã qua tình huống đó một cách êm đẹp. Hắn thì không biết thế nào mà AAAAAAAAAA kinh khủng như thế. Còn em ý thức được "Hắn là con zai, là giống đực, là khác loại, là khác giới tính" Đột nhiên, thấy mình nhìn hắn bằng 1 con mắt khác, e dè hơn. Híc.Giờ nhìn kĩ, tuy hắn đầu bù tóc rối, ám khí vẫn quẩn quanh bên người thật u ám, nhưng mỗi khi hắn cười cũng không đến nỗi nào.Tuy nhiên, cảm giác đó chưa là gì cả, em vẫn chưa có gì xao xuyến. Tâm trạng này, cùng lắm là thích thích mà thôi.Khốn nạn thân em. Chap trước em có nói rồi đó, từ lúc biết hắn có tình cảm với em nên em thấy ghét ghét. Giờ lại thích thích nên vừa ghét vừa thích. Thằng tim ngăn bên trái quại thằng tim bên phải " Tao bảo thích".Thằng tim bên phải song phi lại thằng tim bên trái: " Đệt, bố bảo ghét"Em lấy thằng tay phải ra đập lố đầu 2 thằng tim trái phải quát: "Yên, bà mày nghĩ" Thế đấy ạ. Có phải đấy là lí do dạo đó tim em hay bị giật giật. Mỗi lần giật, đau ói máu.***Lại nói về hoàn cảnh em lúc này. Tương tự như mấy năm về trước.Hồi đó nhà em cũng lắm chuyện, hầu như bố mẹ quên mất mình, nghe nói em có việc làm thêm nên quên cả cấp tiền viện trợ vài tháng là bình thường.Mẹ em cũng buôn bán đất cát, vớ phải miếng đất của người quen để "rẻ" lại cho cắn răng mua, cũng gọi là mua giúp. Sau thì biết đất đó vào diện quy hoạch giải tỏa, tiền đền chả được bao lâu. Lỗ to.Tính em ngang bướng không chịu luồn cúi, đi học nhìn cảnh ko tiền không điểm không chịu được (ko phải gió, năm đó khóa các anh chị ra trường có cùng viết cái đơn tố cáo cô giáo này, cô dạy xác suất thống kê), thấy nó thối nát kinh khủng, đồng thời thấy bản thân ko hợp nghề kế toán, muốn chuyển trường.Lúc đó, tình cảm cũng có vấn đề. Gia đình đang bấn cứ thêm vào chì chiết mắng mỏ. Em chỉ hận không biến đi được thật xa.Thời gian đó em làm PG, lương cũng khá. Hơi cực, nhưng chỗ làm đều ngon.Hồi năm 1 em có bị bạn lừa đi làm nv xếp Bi-A 10 ngày( rồi trốn được) nên khi làm PG em cẩn trọng lắm.Gặp đủ các loại người, nên mắt nhìn người tinh hơn 1 chút.Trong lúc chán nản, tuyệt vọng, thiếu tiền nhất (Tiền ăn gđ còn "quên" ko đưa thì nói gì có tiền cho em xoay qua thi trường khác) em gặp Mr.Long.Chuyện sao mà quen thì dài lắm. Rút gọn lại, ổng có ý bao em nuôi ăn ở các kiểu (như rau ý) .Thời đó tiền tiêu 5m 1 tháng cũng ngon lắm chứ tưởng.Vậy mà khi cái xe ô tô trờ tới, mở cửa đợi em lên, em dợm bước lên.Thế nào, chạy thẳng 1 mạch.Dù muốn hư cũng hư không nổi.Có lẽ hồi đó, dù thế nào thì em vẫn có anh.Và chỉ cần có anh, làm gì thì làm, em quyết giữ bản thân em cho 1 người thôi.... 12- Hư -2Lần này, đâu còn anh nữa. Giữ bản thân cho ai bây giờ?Nghĩ mà chua chát.Giữ gìn đấy, chung thủy đấy, một lòng một dạ đấy. Rồi ra sao?Buông thôi! Cần gì!Ngoan mãi rồi, chán lắm. Giờ còn gì nữa đâu. Mệt.******Trai dụ gái - cách tầng sơn.Gái dụ trai - cách tầng sa.Mà theo như các cụ nói. À quên chả có cụ nào nói, cái này là em nghĩ " Mình ăn thịt nó hay nó ăn thịt mình thì chỉ có mình thiệt hơn nó. Tội gì phải lo cho "nạn nhân".Ấy, nói thế là các bác biết "nạn nhân" em ngắm là ai rồi đấy. V chứ ai. Sp chứ ai Thực ra em cũng chả điên tiết máu me thích ăn thịt con nhà người ta thế đâu ạ. Ngoài vài cái:Tỉ nhưLần đầu dẫn em đi chơi nhá. Hỏi :Đi đâu" Anh dẫn em chỗ nào trước anh với ny anh hay đi ý"Hớn hở: "ừ"Rồi, cả buổi tối hôm đó, tụi em đứng ôm hôn nhau ...trước cửa nhà ny cũ hắn. May nhà đó đi ngủ sớm chứ không biết nhà người ta nhìn thấy, hay chó nhà người ta nhìn thấy thì tụi em như thế nào Tỉ nhưMỗi lần ôm hôn âu yếm nhau. Tay hắn luôn đặt tại ví trí eo của em xê dịch 3 cm theo chuyển động. Đố có mò lên hay xích xuống Tỉ nhưMỗi lần ôm hôn âu yếm nhau. Các tư thế đưng, ngồi nằm, em đều không thấy cái "đó đó" xuất hiện. Cái không chỉ có mặt trời mới mọc lên vào buổi sáng ý ạ .Em than trời" Trời ơi, tôi muốn hư, chả nhẽ ông lại ngăn tôi bằng ném cho tôi đối tượng ko có khả năng! Đây là cái lí lẽ quái rì!"Thế là, em quyết tâm dẫn dụ hắn càng nhanh càng tốt. Nhất là do tò mò tìm hiểu " Vì sao em không thấy ( cái đó đó)"Mât 1 tuần dắt díu nhau về nhà hắn mới học được cách bật nút áo và cởi móc áo. Trong tình trạng em nửa kín nửa hở sexy nhất mà em vẫn không thấy hắn xuất hiện (cái đó đó). Ức "Nha! Chưa bao giờ bà đi quyến rũ ai à nha. Lần đầu tiên đấy, lần đầu tiên đấy biết chưa. Lần đầu tiên mà thất bại thì sau làm gì có lần thứ 2, thứ 3 chứ... Không hư được lại còn lãnh cảm thật thì quá lỗ vốn"Các bác biết đấy. Lần đầu tiên rất quan trọng, tâm lí mà. Em đi dụ con nhà người lần đầu tiên tâm lí không được thoải mái lắm. Nhất là cái kiểu giằng co "Nên - không nên". Trước giờ em lúc nào chả ngoan ngoãn nhẹ nhàng " dạ, em đây" chứ đâu có xông pha làm thịt người ta như này.Chả nhẽ ông trời bất công đến mức cho em 1 tên không –lên- được. Em làm người xấu cũng không được thì chết luôn cho rồi!***Mở cửa phòng. Chẹp, hắn leo lên ghế ngồi.. mở diễn đàn ra đọc.Nhìn nhìn. Em leo lên chân hắn. Nhẹ nhàng vuốt tóc xoa xoa má, hôn hôn. Hôn trán, mắt mũi miệng tai. Đến khi tiếng thở thành tiếng hít hà thì đẩy hắn lăn ra đệm.Hơ hơ, lúc đó em trăm phần trăm nghĩ hắn không có cái "đó đó" nên thật là mạnh bạo. Tay vung, chân đạp. Quyết tâm! Quyết tâm!Em đồ rằng lúc lột hết ra sẽ lấy cái giọng thông cảm mà đứng lên:"Em hiểu anh mà, chúng ta dừng tại đây thôi. Em ko ép anh. Em thích anh vì anh chứ không phải vì cái đó đó"Đàng hoàng, tử tế, có tình có lí. Thể hiện bản thân là con người biết kiềm chế.Kế hoạch nghĩ xong xuôi hết. Em hăm hở, lột lột.Hắn có cưỡng cũng không được.Đến khi lột đến cái cuối cùng. Em chết sững Má ơi!!!!!!!!! Không phải ko có cái đó đó. Không những có nó còn...Chẳng qua nó được đặt lệch sang bên trái nên có vẻ gọn hơn, mỗi khi đụng chạm, do ngượng nên hắn né né.Kịch bản phá sản. Em nhìn như con đần độn Thôi, dĩ biến ứng vạn biến. Trong TH này, chẳng nhẽ đứng lên kêu:"Không làm nữa. Ai bảo anh có cái đó đó"Quả này em hư, cơ mà không được như ý muốn.Fail 100% Em từ vị trí kẻ ăn thịt giờ thành kẻ bị ăn thịt. Còn phải giúp hắn xắt thành miếng mang lên đĩa cắm dĩa vào đưa lên miệng ăn.Huhu, sau này hắn đọc tạp chí xong có truyền lại cho em:" Em à, người mà lệch trái khả năng cao gấp 3 lần bình thường đấy.Nghĩ lại mà ngất.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương