Trái Tim Của Anh Đã Thuộc Về Em
Chương 4: Lại Gặp Nhau Nữa Rồi.
M.ng ơi, phần giới thiệu tính của 1 số nhân vật bị sai đó nha. Mh giới thiệu lại nó trc, còn 1 số khá mh bổ sung sau nha Tính cách: khá đáng yêu, và cũng nhí nhảnh, đôi lúc dữ như bà chằn ý tóm lại nó là người đa nhân cách. --------------------- Hắn --------------------Về nhà với tâm trạng mệt mỏi. Hắn bỗng dưng hồi tưởng lại cảnh tai nạn của mẹ hắn. Thật kinh khủng! Cũng chỉ vì sơ ý như nó nên bà đã xa hắn mãi mãi. Hắn cứu nó cũng chỉ vì hắn muốn không ai phải giống như mẹ hắn. Hắn cũng không hiểu sao khi ôm nó cứ có cảm giác rất quen thuộc giống như mẹ hắn. Rồi hắn nghĩ Đúng là xui xẻo. Mong là không gặp cô ta nữa---------------------------------------------------Sáng hôm sau, thật không giống như mọi ngày. Hôm nay chả hiểu sao nó cứ thấy hơi mệt và có điều bất an, nhưng nó đã lấy lại tinh thần để bắt đầu cho 1 ngày học mới. Nó gọi cho Hazuki. Tút ... Tút ... Tút_ Nha nhô- nhỏ đang đánh răng nhưng cố nói_ Lát nữa qua cho tao đi ké chút nha._ Ôm ê. Nó tắt máy rồi mặc bộ đồng phục lên người, khoác lên vai chiếc balo nhỏ rồi xuống nhà nó bảo bác quản gia _ Bác ơi, bác làm cho cháu 2 phần cơm hộp cháu mang lên lớp nha._ Vâng. Cô chủ đợi tôi 1 lát. Trong lúc ngồi đợi, nó ngồi nghịch điện thoại. 15 sau, bác quản gia mang ra cho nó 2 phần cơm hộp được trang trí khá đẹp, đúng lúc đó nhỏ Hazuki cũng tới với chiếc siêu xe Mercedes-Benz gắn hơn 300.000 viên pha lê Swarovski sáng chói màu xám bạc, toát lên vẻ sang trọng và cao quý._Sso lâu thế con kia >:( - nó ra tới cổng lên tiếng_ Hì hì. Bị kẹt xe. Thôi lên xe đi muộn học bây giờ.- Nhỏ Nó không nói gì, chỉ liếc con bạn 1 cái rồi nhảy vọt lên xe. Còn nhỏ chỉ biết cười trừ rồi phóng xe tới trường. ----------- Tại trường Noble---------Một chàng trai cao hơn mét 8, đẹp trai, phong độ, lạnh lùng đến đáng sợ ...( ai chưa rõ thì xem mấy ảnh của nam thần Hàn nha, à ko, nhân vật nà đẹp hơn nhiều, hihi) phóng chiếc siêu xe màu đen có 1-0-2 trên thế giới vào tới cổng trường thì ... Ôi trời, cảnh tượng gì đây? Nữ nam- nam nữ, chen lấn xô đẩy, thi nhau hò hét điên loạn ... _ AAAAAAAA. ANH THIÊN ÂN KÌA- hs1_ ANH THIÊN ÂN YÊU EM ĐI- hs2_ THIÊN THẦN CỦA LÒNG EMMMMM. ANH THIÊN ÂN. AAAAAAAA.- hs 3 Hắn còn có hẳn 1 fc tên là CHÚNG TÔI YÊU THIÊN ÂN tới đón. Nghe mà mà muốn gãi ... cũng chả được. Thật xui xẻo là lúc đó nó cũng tới. Sân trờng ban đầu hỗn loạn mà h lặng thinh, chỉ nghe tiếng lá xào xạt, tiếng gió vi vu. _ Đánh tao đi mày ơi. Trên đời không có thiên thần phải không? -hs khác_ Ko cần đánh đâu. Nhiều thằng lăn quay ra đất để muốn kiểm chứng giống mày rồi. Là thật đấy. - hs khác Các nam sinh trong trường đều nhìn nó và nhỏ chằm chằm, có đứa chảy máu cam, có đứa lăn ra đất ngất 1 số khác thì hò hét điên loạn như mấy đứa trốn trại tâm thần còn các nữ sinh thì thầm ghen tị nhưng ko hề ganh ghét. Còn hắn cũng đơ người 2s vì nó hôm nay trông đáng yêu kinh khủng, nhưng chợt nhớ nó là người đã ko biết ơn hắn mà còn chửi hắn nhưng rồi cũng mặc kêk. Hắn nhân cơ hội mọi người không để ý, lẻn ra ngoài thì gặp Trung Thành. Các nam sinh trong trường đều nhìn nó và nhỏ chằm chằm, có đứa chảy máu cam, có đứa lăn ra đất ngất 1 số khác thì hò hét điên loạn như mấy đứa trốn trại tâm thần còn các nữ sinh thì thầm ghen tị nhưng ko hề ganh ghét. Còn hắn cũng đơ người 2s vì nó hôm nay trông đáng yêu kinh khủng, nhưng chợt nhớ nó là người đã ko biết ơn hắn mà còn chửi hắn nhưng rồi cũng mặc kêk. Hắn nhân cơ hội mọi người không để ý, lẻn ra ngoài thì gặp Trung Thành. _Lên phòng hiệu trưởng thôi. - cậu Hắn không nói gì, bước thẳng tới phòng hiệu trưởng. Còn phần nó thì phải nhờ tới sức mạnh phi thường của các bác bảo vệ mới thoát được. _Toàn mấy con ruồi nhìn thấy vàng là bâu luôn. Khiếp.- nó _ Ô nhưng nói vậy khác gì mình là vàng ? À thôi, đường. Ruồi bâu vào đường. Hihi, mày nghĩ sao?_ Tao nghĩ mày chọn cách thứ nhất hợp hơn =] - nhỏ_ Cái con này ....- nó Nhỏ cười trừ rồi kéo tay nó ra khỏi cái đống kiến vs ruồi này đi thẳng tới phòng hiệu trưởng. --------- Phòng hiệu trưởng----------- Hắn mở cửa, thấy 1 người đàn ông tầm khoảng 36-37 tuổi gì đấy, phong độ ... đang ngồi trên chiếc ghế uy quyền chỉ có 3 người ngồi được (tự nghĩ nha!). Ông xoay ghế lại, lên tiếng_ À thiếu gia Hoàng, công tử Nguyễn, 2 cậu sẽ học tại lớp 11A1. Tôi sẽ gọi giáo viên tới, 2 cậu chờ 1 lát. - ông bấm số gọi nói_ Cô Thanh xuống phòng tôi 1 lát. Cô là 1 giáo viên xinh nhất trường, dịu dàng, đằm thắm, là giáo viên dạy giỏi cấp quốc gia và được nhận rất nhiều giải nhưng cô chỉ mới 22 tuổi nên được nhiều học dinh yêu quý lắm. Cô xuống tới phòng, cô dịu dàng nói_ Thầy gọi tôi có việc gì ạ?_ Có 2 học sinh mới tôi đã nói với cô, cảm phiền cô dẫn 2 em lên lớp. Cô quay ra nhìn 2 người, rồi nói tiếp_ Được rồi, 2 em theo cô. Hắn cùng Thành bước theo cô, vừa đi, cậu vừa phán _ 3 vòng chuẩn, mặt xinh, tính tốt, ok. _ Nghiêm túc đi- hắn giọng lạnh tanh._ Ok sếp. Lúc sau nó và Hazuki cũng tới phòng hiệu trưởng. Nó gõ cửa Cốc cốc cốc _ Mời vào.- tiếng thầy hiệu trưởng vang ra Nó mở cửa bước vào, ông hiệu trưởng ngước mặt nhìn nó_ Chú ơi - nó giọng nũng nịu, chạy tới ôm trầm lấy ông thầy_ Như hả, chú quên mất hôm nay cháu tới đây học?_ Hừ cháu của chú mà quên. Giận chú luôn._ Hừ cháu của chú mà quên. Giận chú luôn._ Chú xin lỗi. Cháu học lớp 11A1 nhé._Ohhh. Vâng, nhưng chú cũng phải chuộc lỗi chứ._ Thôi được rồi, sắp bắt đầu tiết học rồi, để chú dẫn cháu và Hazuki lên lớp chuộc lỗi nhé_ Dạ- 2 đứa đồng thanh --------------------- Lớp học-------------------Một cuộc chiến đã xảy ra rất khốc liệt. Con trai.... ném lựu đạn = giấy tới chỗ con gái, con gái cũng ko chịu khuất phục, lấy lá chắn= sách vở đánh bật quả lựu đạn của bọn con trai. Cuộc chiến sẽ ko kết thúc nếu ko có sự góp mặt của supper man Thanh =D . _ Các em ổn định trật tự nào.- cô nói rất nhẹ nhàng, ko dùng tới vũ khí gì mà cả lớp im re, ko 1 đông tĩnh. Rồi cô nói tiếp- Hôm nay lớp chúng ta có 2 bạn... Cô chưa nói hết câu mà đã có đứa hét lên_ THIÊN ÂN, TRUNG THÀNH KÌA. Cả lớp nhao nhao nhìn ra ngoài cửa thì 2 hot boy bước vào. Giờ là lúc cô dùng ma lực của mình_ Các em. . . trật tự- cô nhấn mạnh từng chữ, người ngùn ngụt sát khí Giờ ai cũng bất động trừ 2 người đứng trên bảng. Cô tiếp lời, lấy lại sự dịu dàn của mình_ Hai em tự giới thiệu về bản thân mình đi._ Hi, Tớ tên Nguyễn Hoàng Trung Thành, là du học sinh ở bên Anh mới về. Có nhiều điều mình còn chưa biết nê mong mọi người chỉ bảo thêm cho mình nhé.- cậu nở nụ cười chết ruồi, à nhầm chết người ( Nhóc: Mình liên tưởng tới câu mật ngọt chết ruồi.), cả lớp toàn mấy đứa quên tiêm thuốc, hò hét dữ dội, nhảy như trong bar Đến lượt hắn_ Vũ Hoàng Thiên Ân- hắn nói nghe mà lạnh gáy, cả lớp đang sôi động thì im phăng phắc khi nghe giọng nói của hắn. Đến cô thanh phải đơ 4s mới nói tiếp_ Thôi được rồi, còn 2 bàn trống, 2 em có thể chọn chỗ. Hắn ưa tự do nên ngồi 1 mình, bước tới bàn gần cửa sổ, vứt cặp lên bàn rồi gối đầu ngủ. Còn Thành thì ngồi chơi game trên điện thoại ( Nhóc: Nhưng rồi cũng phải ngồi 2 mình thôi. Muahaha)_ Chuẩn bị tiết học tiếp theo, các em chuẩn bị nhé.- côHắn và Thành vừa ngồi xuống đã có lũ lượt bọn con gái bu vào bước ra tới cửa lớp thì lại gặp hiệu trưởng và thêm 2 học sinh nữ_ 2 em này là..._ Tôi xin lỗi vì còn 2 học sinh vẫn chưa nói với cô nên lại phiền cô dẫn 2 em tới lớp giúp tôi._ À ko sao đâu thầy. Để tôi dẫn 2 em lên lớp_ Vậy cảm ơn cô. Tôi đi đây. Cô bước vào lớp, đứng trên bục giảng, cô cất tiếng_ Xin lỗi các em vì gián đoạn tiết học, nhưng lớp ta lại có thêm 2 bạn gái nữa rất xinh xắn. - cô quay ra 2 đứa_ 2 em vào đi. Cả lớp hóng mãi, cuối cùng câu trả lời cũng được giải đáp, hs mới là nó và Hazuki. Và bệnh điên của chúng nó lại tái phát, loạn hơn cả đợt hắn và Thành nữa. Hắn thì rất ngạc nhiên vì không nghĩ nó sẽ học lớp Cả lớp hóng mãi, cuối cùng câu trả lời cũng được giải đáp, hs mới là nó và Hazuki. Và bệnh điên của chúng nó lại tái phát, loạn hơn cả đợt hắn và Thành nữa. Hắn thì rất ngạc nhiên vì không nghĩ nó sẽ học lớp _ CẢ LỚP TRẬT TỰ- ui ma lực của cô...- Giới thiệu về bản thân đi 2 em. _ Tớ là Chihasa Hazuki. Là người Nhật, mình cũng ko hiểu biết nhiều về đất nước này lắm nên các bạn chỉ bảo mh thêm nhé!- giọng của nhỏ nhịp nhàng, đều đều ngọt ngào, nở nụ cười tươi làm bao người ngây ngất. _ Còn tớ tên là Triệu Diệp Như, mình là du học sinh và không cần chỉ dẫn. Hihi.- tiếng cười hồn nhiên của nó làm ai cũng bật cười về sự ngây ngô trong sáng, câu nói của nó khá đáng yêu làm ai trong lớp cũng có cảm tình với nó Kết thúc phần giới thiệu, cô nói_ Còn 2 chỗ trống là bàn của Thành và Thiên Ân nên Như sẽ ngồi chỗ Ân, Hazuki ngồi chỗ Thành nhé. Thôi các em tiếp tục học đi nhé. Cô đi đây. Nó ngước xuống thì nhìn thấy bàn mà cô Thanh chỉ. Bước xuống tới bàn, vì hắn úp mặt xuống bàn nên nó tới làm quen_ Chào bạn. Tớ là Như.- nó Hắn ngước mặt dậy, chau mày. _ Hả? Là cô/anh? - 2 đứa đồng thanh _ Tại sao an lại ở đây?_ Câu này phải để tôi hỏi cô mới đúng._ Tôi tới đây để học.- nó hơi ngố_ Tôi cũng thế. _ Số tôi đen vậy. Lại đi ngồi với tên biến thái như anh_ Cô... Thôi cô là con gái tôi ko chấp- hắn nói rồi tiếp tục gục xuống bàn ngủ. Nó thì mặc kệ hắn luôn. Và buổi học cưd thế diễn ra và ... Còn nhỏ Hazuki_ 222 bạn.- nhỏ_ Chào bạn, bạn xinh thật đấy_ Hihi. Cảm ơn bạn. Bạn tên gì z?_ Mình là Thành. Rất vui được làm quen vs bạn._ Mình cũng vậy. Rồi 2 ngừi liếng thoáng đủ thứ trên đời----------------- Hết chap 4------------Xin lỗi, mình ra chap hơi muộn, mà mình thấy chap này cứ nhàm sao á. Nhưng cố thức đêm để viết á, vs lại inh dao này cứ bị tắc ý tưởng mãi. Hix ai thương Nhóc ko???Thôi, nói vậy chứ mọi người bình luận, ủng hộ nhiệt tinh để nhóc có thêm động lực viết nha. Thân!
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương