Trèo Cửa Sổ Gây Án: Ông Xã Ra Tay Nhẹ Nhàng
Chương 76: Em muốn, thì anh cho em
"A?" trong đầu óc Thủy Miểu Miểu phản ứng mấy chữ này có ý tứ gì.Thẩm Mặc Thần nhìn bộ dáng cô một mặt mê mang, mấy phần ngu đần, mấy phần đáng yêu, mấy phần yêu mị.Đặc biệt là bờ môi hồng hồng, giống như là trái anh đào thật ngon miệng, mê người.Trong mắt Thẩm Mặc Thần mê say nhiễm lên phần biến hoá kỳ ảo.Anh cúi người, lưỡi đỏ ôn nhu phác hoạ dọc theo môi của cô.Thủy Miểu Miểu đẩy anh theo bản năng.Thẩm Mặc Thần cầm tay cô đặt ở ngực anh, lưỡi đỏ chậm rãi xâm nhập trong miệng của cô, đem khí tức mình rót vào trong cơ thể cô, khơi lên đầu lưỡi của cô.Thủy Miểu Miểu muốn đẩy anh ra ngoài.Thẩm Mặc Thần thừa cơ không nhẹ không nặng ngậm trong miệng hút lấy.Thủy Miểu Miểu giãy dụa nhất thời, thế nhưng mà đầu quá đau, không thể suy nghĩ.Nơi anh hướng dẫn.Chậm rãi.Cô cảm giác mình giống như là trên mặt biển, theo sóng dao động nâng lên hạ xuống, còn thật thoải mái, lên tiếng hừ nhẹ.Tiếng này nũng nịu, giống như là một chất xúc tác.Thẩm Mặc Thần không tự chủ được muốn nghe càng nhiều.Anh dọc theo cái cổ cô mảnh mai chuyển qua cô mềm nhũn, lại đi lên, ngậm lấy vành tai của cô.Hô hấpnặng nề, dọc theo tai của cô đến đại não.Căn bản thì Thủy Miểu Miểu không cách nào suy nghĩ, híp con mắt lại, ánh mắt nhấp nháy, càng lúc càng mơ hồ.Thẩm Mặc Thần cởi cúc áo áo sơ micủa cô, hôn chi chít vào trên vai của cô, lại tiếp tục đi xuống.Thủy Miểu Miểu cảm thấy cả người mềm nhũn, một chút khí lực cũng không có, khép hờ đôi mắt lại.Thở hào hển nặng nề.Bàn tay Thẩm Mặc Thần chuyển qua sau lưng của cô.Nới lỏng móc áo, anh thuận lợi ngậm lấy nụ mai kiêu ngạo run rẩy trong gió.Thủy Miểu Miểu hừ nhẹ một tiếng.Nóng hổi, nóng rực.Có loại cảm giác xa lạ xuyên thấu toàn bộ thân thể, hô hấp càng trở nên gấp rút, âm thanh giống như là tiếng mèo con, đè nén, lại càng thêm êm tai, giống như là giai điệu tuyệt mĩ.Thẩm Mặc Thần rất hài lòng phản ứng của cô.Tay của anh khoác lên phía trên đầu gối của cô, tách ra bên ngoài, bắt đầu hôn chi chít từ bắp chân của cô đi lên.Thủy Miểu Miểu nắm chặt nắm tay, đầu ngón chân thẳng băng.Cô cảm thấy nóng, rất nóng, hốt hoảng, cảm giác giống như là phát sốt, có chút nóng tuôn ra ở vùng bụng, suy nghĩ có chút chao đảo.*Lúc trung học, Dạ Lăng Dật đã là nhân vật làm mưa làm gió trong trường học, anh anh tuấn, cao ngất, mỗi năm đều thi hạng nhất toàn trường, là viên ngọc quý trên tay giáo viên, là bạch mã vương tử trong lòng tất cả nữ sinh ở trường học.Ngoại trừ những điều kiện bản thân, anh là người thừa kế duy nhất của tập đoàn giải trí Dật Thăng, nổi danh công tử Thành Châu.Trung học thì lái chiếc Ferrari đắt đỏ.Làm một sinh có tất cả ưu điểm cực đỉnh.Nếu như nói anh đẹp trai cỡ nào, thì tim của anh có bấy nhiêu hung ác, lãnh khốc, bá đạo, tự phụ, kiêu ngạo cùng tàn nhẫn.Tính cách như thế, lại có vô số phụ nữ tôn sùng anh làm nam thần.*Trong mắt Thủy Miểu Miểu hàm chứa hơi nước, càng thấy không rõ, nhắm mắt lại.Thẩm Mặc Thần cởi quần của cô đến một bên trên mắt cá chân.Anh cúi người, hôn lên mắt của cô, gò má, cởi thắt lưng của mình, phóng thích giống đực ngạo nghễ.Chậm rãi mài lên.Mềm mại, giống như đầm lầy không cách nào tránh thoát.Thần bí, hấp dẫn người liều lĩnh muốn vượt vào.Thủy Miểu Miểu nheo mắt lại, nhìn Thẩm Mặc Thần, một loại chờ mong, ngây thơ, hoảng hốt, cùng khẩn trương thao túng.Cô cũng không biết mình muốn cái gì, liếm môi một cái.Anh say đắm nét mặt cô bây giờ, bởi vì thân thể đè nén khát vọng cuồng loạn chỗ sâu nhất, giọng trở nên ám khàn, tà nịnh hỏi: "Muốn không? Em muốn, thì anh cho em."
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương