Tri Hành hòa Y – Linh
Edit by Phan“Đau đau đau đau đau, Triệu Tri Hành, có phải cậu tìm nhầm chỗ rồi không?” Tiền Y vừa phàn nàn vừa tiếp tục co người lên trên.
Triệu Tri Hành bảo vệ đầu cô, tránh cho cô khỏi vô tình bị cộc vào đầu giường: “Nên là đúng.”
“Cái gì gọi nên là cơ? Đừng nói với tôi đây là lần đầu của cậu nhá?” Vẻ mặt Tiền Y không thể tin nổi, “Cậu cũng hai bảy rồi!”
“Tuy tôi không nghĩ trải nghiệm lần đầu ở tuổi hai bảy là chuyện mất mặt, nhưng mà cả hai đều là lần đầu tiên thật sự có chút phiền phức.” Triệu Tri Hành bắt đầu suy nghĩ đến khả năng có lẽ mình đã thật sự tìm nhầm chỗ.
Mở đầu cho một màn hoang đường này, là một buổi họp lớp.
Cũng không biết lớp trưởng hồi tiểu học bị cái gì kích thích, dở hơi đi lãng phí chín trâu hai hổ (công sức) thu thập tất cả các tài khoản mạng xã hội của các bạn cùng lớp, cả nhóm kéo tới quấy rầy vài lần, làm thành một buổi tụ họp như này.
Đến tầm tuổi này của bọn họ, làm gì còn tình cảm bạn học tiểu học nữa đâu, chẳng qua là theo nhau đua đòi. Vài người không thích đều nhao nhao kiếm cớ có việc để trốn tránh, vốn Tiền Y cũng trong đống đấy, nhưng ai ngờ lớp trưởng biết chắc cô sẽ mềm lòng, liền năn nỉ ỉ ôi bày tỏ tổ chức một buổi tụ họp không dễ dàng gì, kết cục không được vài người tới thì thật tan nát cõi lòng cô ấy vân vân.
Tiền Y đành phải bỏ những lý do từ chối đã sớm nghĩ ra, sửa miệng thành sẽ tới đúng giờ, lúc này mới thoát khỏi giọng nói như tụng kinh của lớp trưởng.
Khi đến nơi thì thấy, cũng không biết là do lớp trưởng nhắc nhiều quá hay là phần lớn mọi người cũng góp chút công sức, tóm lại là số người có mặt cũng không ít.
Triệu Tri Hành đến muộn, vừa vào cửa đã bị mọi người kịch liệt yêu cầu tự phạt ba ly. Trái lại, anh cũng không nói nhiều, nâng ly lên uống cạn.
Ngồi xuống chưa được bao lâu, mặt anh đã bắt đầu đỏ bừng, về sau liền liên tiếp từ chối nói tửu lượng của mình không cao, lấy trà thay rượu. Suốt buổi tụ họp này, Tiền Y thấy anh uống tổng cộng có ba ly đó. Nhưng mà chính cô, nơi này chối không được nơi kia lại nể tình, các món ăn trên bàn bị bỏ mặc rất cô đơn.
Trong tất cả mọi người trừ lớp trưởng đang bị cảm không dính giọt rượu nào, anh thuộc dạng còn tỉnh táo nhất. Nhiệm vụ sắp xếp mọi người về nhà tự nhiên liền rơi lên đầu bọn họ. Tiền Y ghé vào bàn cơm, giả vờ ra vẻ dạ dày mình không thoải mái vì uống nhiều quá, trong một chốc không chịu nổi xóc nảy, để cho bọn họ đưa những người khác về trước.
Chờ lúc Triệu Tri Hành vỗ vỗ cánh tay cô, Tiền Y mới lấy áo khoác cùng túi xách đi theo anh. Vốn tưởng anh sẽ tìm người lái thay, ai ngờ Triệu Tri Hành ngồi ngay lên ghế lái.
Tiền Y tỉnh rượu hoàn toàn trong nháy mắt: “Triệu Tri Hành, cậu uống rượu rồi!”
“Tôi chỉ uống đối phó, tửu lượng không tồi.” Triệu Tri Hành khởi động xe.
Tiền Y cũng không nói chuyện vô nghĩa với anh, cởi dây thắt an toàn xong liền muốn xuống xe, lại phát hiện ra Triệu Tri Hành đã sớm khóa cửa.
“Mở cửa ra, tôi muốn xuống xe.” Giọng điệu Tiền Y không cho phép từ chối, “Cậu cũng đưa bọn họ về như vậy à?”
Triệu Tri Hành không dao động: “Tôi gọi xe cho bọn họ. Nếu đưa từng người một về, cậu sẽ phải đợi ở nhà hàng đến sáng mai mất.”
Hai người cứ giằng co như vậy trong chốt lát, cuối cùng Triệu Tri Hành thua trận, “Tôi không thích người khác lái xe của mình, nếu cậu kiên quyết không muốn tôi đưa về, thì ở lại một đêm tại khách sạn đi.”
Tiền Y chỉ để ý tới việc anh đồng ý không lái xe trên đường sau khi uống rượu, cảm giác bất hòa cũng cứ như vậy mà trôi đi. Cho nên á, uống rượu thật là hỏng việc.
Cây gậy thô to đi vào phần đầu, kẹt nửa vời tại đó, trông Triệu Tri Hành không biết đang suy nghĩ cái gì. Rốt cuộc Tiền Y không chịu được nữa: “Cậu cứ kẹt như vậy, không khó chịu sao? Hoặc trên hoặc dưới mau chọn một đi.”
Triệu Tri Hành cũng không hổ là người có thể làm việc vĩ đại: “Tôi vừa mới nghĩ xem có phải thật sự tìm nhầm miệng không. Hiện tại có thể khẳng định là đúng rồi.”
Anh hơi dùng sức, toàn bộ đầu nấm cuối cùng cũng tiến vào hết. Cái cảm giác này không thể nói là sướng, nhưng ít nhất tốt hơn nhiều so với sự đau đớn vừa rồi.
Đàn ông ở phương diện này luôn có thiên phú không thầy vẫn làm nên, huống hồ Triệu Tri Hành từ nhỏ đã là một học sinh xuất sắc.
Mới đầu anh còn ngập ngừng di chuyển rất chậm rãi, dần dần chạm đến ngưỡng cửa chín nông một sâu, nhưng mà là phiên bản biên độ nhỏ.
Tuy không phải vài giây đã bắn như trên mạng nói, nhưng thời gian cũng chỉ ở mức trung bình. Tiền Y mới thích ứng chưa được bao lâu, vừa bắt đầu có chút cảm giác, anh đã đột nhiên im bặt.
_______
(1) Chín trâu hai hổ: ẩn dụ cho sức mạnh to lớn, thường được sử dụng trong những trường hợp cần nhiều nỗ lực để hoàn thành một việc nào đó.
_______
Phan: Hê hê, làm một bộ H ngắn ngắn nhẹ nhàng định là đăng mừng sinh nhật tui từ 1.6 nhưng mà nghĩ lại thôi nên đến bây giờ mới đăng. Mọi người đọc truyện vui vẻ UwU!
Tri Hành Hòa Y - Linh
Chương 1: Gặp lại
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương