“Trí Khương, cậu thấy sao ? Hoàng mao xuất viện rồi đấy ?”
12h trưa, Toàn Vũ mang theo tin tức ” sốt dẻo” nói cho Trí Khương biết, nghe xong nàng nhẹ ngẩn đầu, khó hiểu nói :
” Thì vết thương lành thì xuất viện, ko lẽ cậu bắt hắn ở trong đó cả đời ?”
“Không đúng không đúng, hắn là tới dọn đồ đạc “
” Gì chứ ? “
Toàn Vũ nhìn Trí Khương mắt tròn mắt dẹt rồi giải thích.
“Cậu không biết sao? Nghe nói là trong nhà hắn xảy ra biến cố, công việc ko thuận lợi phải đi nơi khác…Mình cũng chỉ nghe Lệ Bân nói lại, nhưng chắc chắn hai tên nam nhân nhà cậu có liên quan “
Trí Khương lặng lẽ, không biết nên nói cái gì, trộm nghĩ phải chăng Dực Phàm và Dịch Dương giở trò phía sau ? Tuy rằng Hoàng Mao gây lỗi với nàng nhưng mà tình thế của hắn bây giờ cũng rất đáng thương !! Trí Khương
“Không đề cập tới hắn, ngán.
Được rồi, thời điểm cậu thi xong, chúng ta… Năm người đi ra ngoài chơi đi.”
“Vậy cũng được nhưng mà phía mình 3 người, e là….ko hay cho lắm ” –
Trí Khương ngập ngừng, thật sự nàng vẫn chưa tự tin giới thiệu với người khác biết mình cùng lúc dây dưa với 2 người đàn ông.
Nhưng mà Toàn Vũ sớm đã biết nên nhanh chóng trấn an :
” Ko sao, ko sao.
Vừa lúc có thêm một cái để nhìn.
Cậu tốt nhất cố gắng thi cho tốt.
Khi nào xong nhắn mình 1 tiếng, nhớ kỹ 3 người đều phải đến “
” Ok, biết rồi “
Trí Khương cười híp mắt đáp ứng rồi, nhớ tới ngày mai vừa cuối tuần, cảm thán thời gian thật nhanh, theo chân bọn họ ở cùng một chỗ, trong nháy liền đến học kỳ cuối cùng.
Nàng thu thập xong đồ, nghĩ Dực Phàm đưa cha mẹ đến vùng ngoại thành nghỉ phép, liền ước Dịch Dương buổi tối cùng nhau ăn cơm.
Hai người giản đơn ăn cơm, Trí Khương quả quyết mà cự tuyệt Dịch Dương khi hắn cầu hoan, nàng giả giọng giải thích về tác hại khi ” miệt mài ” quá độ.
Dịch Dương thực sự rất hoài niệm cảm giác ɖu͙ƈ tử hôm qua, liền biểu hiện bản thân ngoan ngoãn đáp ứng rồi bất đắc chí cầm thú chi ɖu͙ƈ, xoay người lại – lộ ra cái nụ cười giảo hoạt.
Sau khi ăn uống no nê cùng Dịch Dương, Trí Khương bị hắn kéo đi dạo khắp các con phố, cuối cùng ghé vào một tiệm bán đồ lót.
Trong tiệm ko quá đông khách nhưng tất cả đều là nữ sinh, cũng có người dẫn theo bạn trai đi cùng, nhưng bọn họ đều e ngại mà đứng chờ ở ngoài nên khi Dịch Dương đi vào trong ko tránh được ánh mắt soi mói :)) Trí Khương cảm thấy ko thoải mái, bèn buông cánh tay hắn ra bảo hắn ở bên ngoài đợi.
Dịch Dương cũng có hơi ngượn ngùng nhưng nghĩ lại mình dù sao cũng là bạn trai cô nên anh tặc lưỡi bỏ qua sự dị nghị kia.
Trí Khương
Hắn hơi đỏ mặt, cố tình bình tĩnh mà giúp nàng chọn vài món đồ hợp với Trí Khương, đưa cho nàng ướm thử.
Trí Khương vừa mới thử 1 món thì Dịch Dương đã vén màng lên mà đi vào, ko nói hai lời bắt đầu ngắm nghía bảo bối trong bộ đồ mình chọn.
” Dịch Dương, anh…anh sao lại vào đây ? Nơi này anh ko thể vào !! ” – Trí Khương nhìn hắn, ngầm giục hắn đi ra ngoài.
” Anh nói với người bán rồi, nói em muốn thử nhiều loại nên sẽ vào giúp em cho nhanh “
Dịch Dương không thể nghi ngờ lại một lần nữa tiến hành hành động lưu manh.
” Nhưng…ko được !! Thật kỳ quái…”
“Ừm… Không sai, cái này hiệu quả rất tốt, nhan sắc cũng no đủ… Đương nhiên, còn là bảo bối no đủ…”
Mê đắm mà xoa nắn nàng, ra vẻ rất chuyên nghiệp mà tra xét hình dáng nội y.
Không lâu lắm, sắc ɖu͙ƈ lại hiện lên ánh mắt hắn, con ngươi tối sầm quả nhiên lớn hơn ko ít !?! Thân thể Trí Khương trắng mịn ko tỳ vết, trong trang phục gợi cảm phản chiếu dưới ánh đèn càng thêm hấp dẫn bội phần…Trí Khương bị hắn nhìn như vậy thì xấu hổ ko thôi, cho dù cùng hắn giao hoan ko biết bao nhiêu lần nhưng mà đây là nơi công cộng… thật là mất mặc nha :)))) ko còn cách nào khác ngoài chuyện đuổi khéo hắn đi ra.
Dịch Dương đưa tay cù lét nàng, nhưng lại tự làm theo ý mình.
Hai tay hắn đi vòng qua phía sau nàng thuần thục mở nút buộc áօ ɭót, hai luồng đẫy đà liền chút nào đập vào mắt hắn, để mặc hắn tùy ý xoa nhẹ 2 cái.
Hóa ra hắn muốn giúp nàng thử bộ thứ 2, Trí Khương đỏ mặt tía tai nhưng trong lòng lại ngọt ngào vô cùng :)))
” Anh sao lại thành thạo như vậy a ? “
” Tất nhiên, anh xem em thay áo nhiều lần như vậy ko lẽ ko biết được ? ” – bên tai nàng, giọng Dịch Dương trầm thấp nói tiếp :
” Anh lại đang suy nghĩ nếu như ko vướn bận thì đã đè em xuống mà làm em tại đây, khiến em ko xuống giường được “
Trí Khương nghe mấy lời ko đứg đắn kia thì cả người nóng ran, nàng xoay uốn người, gắt giọng:
“Anh lại thế nửa rồi…”
” Ko thì để anh hôn môi cái miệng nhỏ bên dưới của em, khiến cho em chảy nước, có được ko ?” Trí Khương
Trí Khương lắc lắc đầu ko muốn nghe Dịch Dương câu dẫn, nhưng tựa hồ cũng cảm giác được hạ thân có chảy ra một dòng nước ấm, đáy quần có chút ướт áт.
Nàng khép lại chân, thầm nghĩ tuyệt đối không thể để hắn làm tại đây.
Dịch Dương rất hài lòng bộ nội y do mình chọn, nhìn nàng một bộ nhu thuận mặc cho mình đùa giỡn phản ứng, trước kia có chút đùa giỡn giọng nói thay đổi chất, hắn cởi ra nàng thượng ràng buộc, hai tay xoa Ьóρ vùng no đủ của nàng, dùng ngón tay trỏ đùa đính đoan nhỏ anh đào, hơi thở bất ổn nói:
“Bảo bối cứng rắn đây! Ta đây liền thực sự để làm trở về ngươi thϊế͙p͙ thân nội y được rồi.”
Dịch Dương nói xong, xấu xa vén áօ ɭót của Trí Khương tìm đến đỉnh anh đào mà cắn ʍút̼, Trí Khương cắn mu bàn tay, phòng ngừa mình phát ra một chút thanh âm.
Dịch Dương cũng không để ý thời điểm này nàng đang xấu hổ mà đưa ngón tay mân mê nơi nhạy cảm kia, phối hợp với đầu lưỡi cắn ʍút̼ như trẻ con phát ra âm thanh mị hoặc….
Ko bao lâu nàng bên trái đã bị hắn khiến cho thủy quang dịu dàng.
Lúc này Dịch Dương cũng không cho bên kia một cái thống kɧօáϊ, hắn lè lưỡi, chuồn chuồn lướt nước(hời hợt) vậy ở nàng đỉnh khe khẽ đụng chạm một cái liền cấp tốc thu hồi, nhiều lần vài lần, thẳng đến nàng khó nhịn mà nắm chặt tóc của hắn, hắn mới thương tiếc dùng mặt lưỡi mà ɭϊếʍ nàng một cách thành thạo !! Trí Khương hết cách rồi, thân thể nghiêng về trước, đem trước đẫy đà tận đưa đến trong miệng hắn.
Dịch Dương vẫn đang không có phối hợp nàng, hắn thoáng lùi lại một chút khiến Trí Khương 1 phen ɖu͙ƈ hỏa khó nhịn.
” Ca ca, ngta lạnh quá…”
Nhếch miệng lên, hắn nhướng mày nhìn nàng mắc câu :
“Nếu em nói lạnh, đương nhiên không thành vấn đề.
Bất quá… Đêm nay đi nhà nghỉ, chúng ta ở trêи ghế sa lon làm một lần!”
Trí Khương đối với chuyện này vốn cũng không phải là rất chống cự, mỗi lần giao hoan với bọn họ đều rất thoải mái, hơn nửa hắn cũng nhiều lần ngỏ ý nên trong lòng nàng đã sớm dao động.
Lập tức nàng trêи thân tận trần, bộ bị hắn âu yếm phải phồng tăng, chỗ kín cũng bắt đầu buộc chặt đến đau đớn, sao không đáp ứng.
Nàng vội vàng gật đầu, trong mắt lộ vẻ vô cùng khát vọng.
“Anh ngồi ở trêи người em ra sao? Vậy sau ở trêи giường cũng muốn, em muốn từ phía sau tới một lần, đối diện tới một lần! Trong phòng tắm cũng muốn…”Trí Khương
“Được rồi được rồi, đều tùy ý rm rồi, em nhanh lên một chút, bên ngoài mọi người đều cảm thấy kỳ quái.”
Nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của thành công Dịch Dương cuối cùng không hề tính toán, dùng khoang miệng ấm áp mà ấp ủ đỉnh anh đào nhỏ, tinh tế bυ" ʍút̼.
Lưỡi thành thạo quét qua da thịt trần trụi, lực đạo lớn đến mức muốn đem tất cả nuốt vào bụng.
“Ừm!”
ɖu͙ƈ vọng bị trấn an Trí Khương thoải mái mà nheo mắt lại, hưởng thụ hắn ấm áp ướt hôn.
Nàng nghịch ngợm tay nhỏ bé vờn tóc của hắn, bắt bọn nó khiến cho rõ ràng.
Không gian nho nhỏ tràn ngập dư tình sắc ɖu͙ƈ, nàng cảm giác như có dong điện lưu chạy dọc thân thể, nhất thời động tình Trí Khương kéo tay hắn đến đáy quần mình tìm kiếm khiến cả 2 chấn động, quả nhiên nàng đã ướt… Trí Khương dẫn tay hắn ở phía dưới trượt hai cái, tâm thần nhộn nhạo mà dụ dỗ hắn:
“Ca ca,em ướt rồi, mau dẫn em đi đi “
Dịch Dương hung hăng cách đáy quần ma sát hai cái môi, khẽ cắn đầu của nàng, nói lầm bầm: “Tiểu yêu! Như thế câu dẫn anh… trở về, xem anh làm sao dạy dỗ em \'
Nói xong nhanh lên giúp nàng mặc áօ ɭót vào, mặc vào T-shirt, cầm tất cả đồ chọn lúc nãy rời khỏi, đi thẳng đến quầy tính tiền…Trí Khương chậm rãi từ bên trong mè nheo đi ra, nàng có thể cảm giác được người bán hàng cùng khách hàng đều đang nhìn bọn họ, lo lắng bọn họ ở phòng thử quần áo trong làm chuyện tốt bị người phát hiện, nàng cúi đầu lo lắng chờ Dịch Dương tính tiền, cuối cùng ở rừng ánh mắt ngưỡn mộ mà Trí Khương chạy biến khỏi tiệm đồ lót “.
Trí Khương - Trà Mê
Chương 79: 79: Dẫn Cá Mắc Câu
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương