Trích Tiên
Chương 10: Đông đô (trở về Lạc Dương ...)
Editor: Lạc
“Cái gì?” Bùi Kỷ An nói xong, tất cả mọi người đều bị sốc. Bùi Sở Nguyệt tròn mắt, sau đó mới có phản ứng, nàng vừa mừng vừa ngạc nhiên: “Ca, sao ca đột nhiên muốn thành hôn vậy?”
Bùi Sở Nguyệt là thư đồng của Nghiễm Ninh công chúa Lý Thường Nhạc, Bùi gia lại có quan hệ thông gia với Trưởng tôn gia. Bọn họ có thể nói là chơi với nhau từ nhỏ. Trong mắt Bùi Sở Nguyệt, công chúa Lý Trường Nhạc tốt bụng, xinh đẹp ngây thơ, đáng yêu còn đại ca Bùi Kỷ An thì phong độ, văn võ song toàn, là bậc nhất thiên hạ.
Bùi Kỷ An đã chăm sóc Lý Trường Nhạc từ khi hắn còn nhỏ, và Lý Trường Nhạc cũng bằng lòng thân cận Bùi Kỷ An, hai người họ luôn là đôi tiên đồng ngọc nữ trong lòng Bùi Sở Nguyệt. Không chỉ Bùi Sở Nguyệt nghĩ vậy mà người lớn cũng rất vui, thiên hậu cũng ngầm cho phép công chúa thân thiết với Bùi gia, các trưởng bối trong Bùi gia cũng mắt nhắm mắt mở, chỉ chờ tiểu công chúa cập kê.
Hai người đều có gia thế ngang nhau, trai tài gái sắc, từ nhỏ đã yêu nhau, dường như mọi khó khăn trở ngại trên đời đều đi đường vòng với họ, họ chỉ cần thuận theo dòng nước và chờ đợi thời cơ đến mà thôi.
Hai đứa trẻ cũng cảm nhận được thái độ của những người xung quanh, mặc dù Bùi Kỷ An trước đây không tỏ ra thích Nghiễm Ninh công chúa nhưng khi bị trưởng bối và bằng hữu trêu chọc, hắn cũng chỉ tỏ thái độ cam chịu. Bùi Sở Nguyệt nghĩ rằng ca và công chúa sẽ tế thủy trường lưu*, đến một ngày nào đó, thiên hậu cao hứng, hạ chỉ ban hôn cho họ. Từ đó, mối quan hệ của nàng và công chúa sẽ càng thân hơn.
*Tế thủy trường lưu: nước chảy nhỏ thì dòng chảy sẽ dài
Không ngờ đại ca lại chủ động ngỏ lời cầu hôn đột ngột như vậy.
Cố Bùi Thị cũng ngạc nhiên nhìn Bùi Kỷ An. Với địa vị của Bùi gia, dù là lấy công chúa hay gả cho hoàng tử, cũng dư sức. Nhưng hôn sự với hoàng tộc không phải là việc dễ dàng, nhất là công chúa, nếu công chúa là người hiểu biết hiểu lễ nghĩa, lỡ như công chúa kiêu ngạo và phóng túng thì quả là tự làm khổ.
Một mặt, Cố Bùi Thị thương cháu của mình, nhưng mặt khác, nàng cũng cảm thấy khó chịu. Bùi Kỷ An có thể tùy ý mà thành hôn với công chúa, như là hắn có thể dễ dàng có được công chúa miễn là hắn muốn. Cố Bùi Thị nhớ lại hoàn cảnh nhà mình, trong lòng cảm thấy có phần vi diệu.
Cố Minh Khác bằng tuổi Bùi Kỷ An, cũng đã đến lúc phải thành gia lập thất, nhưng hôn sự của Cố Minh Khác lại là một vấn đề lớn. Tiểu môn họ Cố Bùi Thị nhìn cũng không tệ, nhưng quý nữ của môn hộ ngang hàng đều không muốn gả cho một kẻ bệnh tật. Công chúa quận chúa cũng là một lựa chọn tốt. Cố Minh Khác yếu đuối lại ít nói, lấy một thê tử cường thế sẽ tốt cho đôi bên. Tuy nhiên, phía trước có vài lang quân của Bùi gia, dù sao cũng không đến lượt Cố Minh Khác.
Cố Bùi Thị ghét bỏ Cố gia suy tàn, trưởng bối đìu hiu, nhưng mặt khác, hắn lại không bỏ được Cố gia. Gia tộc Cố gia mới thực là thư hương thế gia, bây giờ những gia tộc danh giá nhất ở Đông đô trước mặt Cố gia đều là nhà giàu mới nổi. Cố Bùi Thị cứ mâu thuẫn, không muốn nhượng bộ mặt nào cả nên hôn sự của Cố Minh Khác bị trì hoãn năm này qua năm khác.
Cố Minh Khác đã mười tám, vẫn chưa đính hôn. Tuổi này đối với nam tử mà nói không coi vào đâu. Cố Bùi Thị không nghĩ tới chuyện này, sau khi nghe Bùi Kỷ An nói muốn ngỏ lời cầu hôn, chợt thấy thấp thỏm không yên.
Cố Bùi thị cũng nói: "Đúng vậy, đại lang, sao ngươi đột nhiên muốn thành thân? Ngươi năm nay mới mười bảy tuổi, cũng không vội thành thân." Bùi Kỷ An lắc đầu, hắn kiếp trước cũng cảm thấy không vội. Hắn và Lý Trường Lạc đã ở bên nhau nhiều năm, hiểu rõ lẫn nhau, chuyện tình cảm cứ thuận theo dòng chảy. Hơn nữa, thiên hậu rất thương nữ nhi, muốn ở bên công chúa thêm vài năm nữa, liền chậm chạp không ban hôn sự.
Không ai ở Lạc Dương không biết chuyện này, mọi người đều ngầm hiểu rằng Bùi gia không mai mối cho Bùi Kỷ An, và hoàng cung cũng không tuyển phò mã cho công chúa. Mọi người lặng lẽ chờ đợi tiểu công chúa lớn lên, kết quả là một người không tuân theo thỏa thuận xuất hiện.
Lý Triều Ca trở về và yêu Bùi Kỷ An. Bùi Kỷ An ban đầu không coi trọng điều đó, cho dù An Định công chúa lớn lên trong dân gian, nàng ấy vẫn là công chúa. Nam nhân có chủ quyền tuyệt đối đối với hôn sự. Hắn ta không muốn, công chúa có thể giành được sao?
Ai ngờ, thật sự có thể.
“Cái gì?” Bùi Kỷ An nói xong, tất cả mọi người đều bị sốc. Bùi Sở Nguyệt tròn mắt, sau đó mới có phản ứng, nàng vừa mừng vừa ngạc nhiên: “Ca, sao ca đột nhiên muốn thành hôn vậy?”
Bùi Sở Nguyệt là thư đồng của Nghiễm Ninh công chúa Lý Thường Nhạc, Bùi gia lại có quan hệ thông gia với Trưởng tôn gia. Bọn họ có thể nói là chơi với nhau từ nhỏ. Trong mắt Bùi Sở Nguyệt, công chúa Lý Trường Nhạc tốt bụng, xinh đẹp ngây thơ, đáng yêu còn đại ca Bùi Kỷ An thì phong độ, văn võ song toàn, là bậc nhất thiên hạ.
Bùi Kỷ An đã chăm sóc Lý Trường Nhạc từ khi hắn còn nhỏ, và Lý Trường Nhạc cũng bằng lòng thân cận Bùi Kỷ An, hai người họ luôn là đôi tiên đồng ngọc nữ trong lòng Bùi Sở Nguyệt. Không chỉ Bùi Sở Nguyệt nghĩ vậy mà người lớn cũng rất vui, thiên hậu cũng ngầm cho phép công chúa thân thiết với Bùi gia, các trưởng bối trong Bùi gia cũng mắt nhắm mắt mở, chỉ chờ tiểu công chúa cập kê.
Hai người đều có gia thế ngang nhau, trai tài gái sắc, từ nhỏ đã yêu nhau, dường như mọi khó khăn trở ngại trên đời đều đi đường vòng với họ, họ chỉ cần thuận theo dòng nước và chờ đợi thời cơ đến mà thôi.
Hai đứa trẻ cũng cảm nhận được thái độ của những người xung quanh, mặc dù Bùi Kỷ An trước đây không tỏ ra thích Nghiễm Ninh công chúa nhưng khi bị trưởng bối và bằng hữu trêu chọc, hắn cũng chỉ tỏ thái độ cam chịu. Bùi Sở Nguyệt nghĩ rằng ca và công chúa sẽ tế thủy trường lưu*, đến một ngày nào đó, thiên hậu cao hứng, hạ chỉ ban hôn cho họ. Từ đó, mối quan hệ của nàng và công chúa sẽ càng thân hơn.
*Tế thủy trường lưu: nước chảy nhỏ thì dòng chảy sẽ dài
Không ngờ đại ca lại chủ động ngỏ lời cầu hôn đột ngột như vậy.
Cố Bùi Thị cũng ngạc nhiên nhìn Bùi Kỷ An. Với địa vị của Bùi gia, dù là lấy công chúa hay gả cho hoàng tử, cũng dư sức. Nhưng hôn sự với hoàng tộc không phải là việc dễ dàng, nhất là công chúa, nếu công chúa là người hiểu biết hiểu lễ nghĩa, lỡ như công chúa kiêu ngạo và phóng túng thì quả là tự làm khổ.
Một mặt, Cố Bùi Thị thương cháu của mình, nhưng mặt khác, nàng cũng cảm thấy khó chịu. Bùi Kỷ An có thể tùy ý mà thành hôn với công chúa, như là hắn có thể dễ dàng có được công chúa miễn là hắn muốn. Cố Bùi Thị nhớ lại hoàn cảnh nhà mình, trong lòng cảm thấy có phần vi diệu.
Cố Minh Khác bằng tuổi Bùi Kỷ An, cũng đã đến lúc phải thành gia lập thất, nhưng hôn sự của Cố Minh Khác lại là một vấn đề lớn. Tiểu môn họ Cố Bùi Thị nhìn cũng không tệ, nhưng quý nữ của môn hộ ngang hàng đều không muốn gả cho một kẻ bệnh tật. Công chúa quận chúa cũng là một lựa chọn tốt. Cố Minh Khác yếu đuối lại ít nói, lấy một thê tử cường thế sẽ tốt cho đôi bên. Tuy nhiên, phía trước có vài lang quân của Bùi gia, dù sao cũng không đến lượt Cố Minh Khác.
Cố Bùi Thị ghét bỏ Cố gia suy tàn, trưởng bối đìu hiu, nhưng mặt khác, hắn lại không bỏ được Cố gia. Gia tộc Cố gia mới thực là thư hương thế gia, bây giờ những gia tộc danh giá nhất ở Đông đô trước mặt Cố gia đều là nhà giàu mới nổi. Cố Bùi Thị cứ mâu thuẫn, không muốn nhượng bộ mặt nào cả nên hôn sự của Cố Minh Khác bị trì hoãn năm này qua năm khác.
Cố Minh Khác đã mười tám, vẫn chưa đính hôn. Tuổi này đối với nam tử mà nói không coi vào đâu. Cố Bùi Thị không nghĩ tới chuyện này, sau khi nghe Bùi Kỷ An nói muốn ngỏ lời cầu hôn, chợt thấy thấp thỏm không yên.
Cố Bùi thị cũng nói: "Đúng vậy, đại lang, sao ngươi đột nhiên muốn thành thân? Ngươi năm nay mới mười bảy tuổi, cũng không vội thành thân." Bùi Kỷ An lắc đầu, hắn kiếp trước cũng cảm thấy không vội. Hắn và Lý Trường Lạc đã ở bên nhau nhiều năm, hiểu rõ lẫn nhau, chuyện tình cảm cứ thuận theo dòng chảy. Hơn nữa, thiên hậu rất thương nữ nhi, muốn ở bên công chúa thêm vài năm nữa, liền chậm chạp không ban hôn sự.
Không ai ở Lạc Dương không biết chuyện này, mọi người đều ngầm hiểu rằng Bùi gia không mai mối cho Bùi Kỷ An, và hoàng cung cũng không tuyển phò mã cho công chúa. Mọi người lặng lẽ chờ đợi tiểu công chúa lớn lên, kết quả là một người không tuân theo thỏa thuận xuất hiện.
Lý Triều Ca trở về và yêu Bùi Kỷ An. Bùi Kỷ An ban đầu không coi trọng điều đó, cho dù An Định công chúa lớn lên trong dân gian, nàng ấy vẫn là công chúa. Nam nhân có chủ quyền tuyệt đối đối với hôn sự. Hắn ta không muốn, công chúa có thể giành được sao?
Ai ngờ, thật sự có thể.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương