Trò Chơi Con Ma
Chương 6
Nhưng nếu tôi không trực tiếp đi, bức ảnh kia sẽ được tung lên mạng xã hội.
Khi đó danh dự của Tiểu Dương sẽ bị ảnh hưởng.
Tôi phải làm gì......
Tôi có nên đi không?
Tôi thực sự phải chịu đựng bị bọn họ bắt nạt một lần nữa?
Không bao giờ tôi muốn điều đó xảy ra.
Nước mắt tôi lại bắt đầu chảy ra.
Chu Thái thở dài:
"Cậu muốn bảo vệ Tiểu Dương, lại không muốn thỏa hiệp đúng không?"
Tôi gật đầu ngơ ngác:
“Đây là lời hứa của tớ với cậu ấy.”
" Cậu ấy không muốn tớ nhân nhượng với bọn họ"
Chu Thái trầm mặc hồi lâu, tựa hồ đã quyết tâm với việc gì đó:
"Tớ có một ý tưởng. Tớ không biết... liệu cậu có dám không."
Chu Thái đưa tôi đi mua một thiết bị chụp ảnh, ghi âm mini ở Cửa hàng camera.
"Cậu cần bằng chứng."
“Nhưng họ chắc chắn sẽ khám xét người cậu nên thiết bị thông thường sẽ không có tác dụng "
"Tớ sẽ đeo cái này vào máy trợ thính của cậu và họ sẽ không khám xét ở chỗ này"
“ Tớ đã thiết lập sẵn cho cậu, chỉ cần một cú bấm nhẹ ở nút trên đó là cậu có thể gửi đến Công an tỉnh và các nền tảng mạng xã hội lớn.
“ Dưới sức ép của dư luận chắc chắn họ sẽ không thoát được tội mà bản thân đã gây ra".
"Nhưng...cậu khó có thể quay trở lại an toàn được.
...
"Cậu dám không?"
......
Tại một câu lạc bộ tư nhân.
Tôi đứng bên cửa sổ tầng 8, ở đây được bao phủ bởi đống đổ nát.
Giữ thiết bị ghi hình ảnh và âm thanh mini trong tay, tôi ấn nút nhẹ nhàng.
Một lúc sau, những người đàn ông trong phòng bắt đầu hoảng sợ và hỗn loạn.
Trương Cường_ người đứng đầu, chuyển từ giễu cợt sang gầm lên:
"Đồ khốn, tao sẽ làm cho cuộc sống của mày còn tệ hơn cả cái chết."
Tôi cười nhẹ:
“Thật sao?”
Lấy hết can đảm, tôi quay ra cửa sổ và nhảy xuống.
Giữa tiếng gió hú, tôi nhìn thấy sự im lặng chết chóc của màn đêm.
Chỉ có vầng trăng trắng rải rác một tia sáng trên bầu trời.
Tôi chợt nghĩ đến Tiểu Dương.
Lần này tôi không thỏa hiệp nữa.
Tôi đã tìm thấy thứ mà tôi muốn bảo vệ.
Tôi không biết liệu điều này có được coi là mạnh mẽ hơn hay không.
Tiểu Dương, cảm ơn cậu đã dạy cho tớ dũng khí.
Cảm ơn cậu đã luôn ở bên cạnh tớ.
Lần này để tớ bảo vệ cậu.
33
"Vở kịch thứ tư của Bách Quỷ Du Hý:
"Người phán xử".
"Nó sẽ bắt đầu trong 5 phút nữa."
Giọng của người dẫn chương trình đưa tôi trở về thực tại.
Tôi nhớ lại mọi chuyện và tỉnh dậy với những giọt nước mắt chảy dài trên khuôn mặt.
Vụ nữ sinh viên bị hiếp dâm tập thể rồi ngã từ tầng 8 của toà nhà cao tầng xuống gây chấn động cả tỉnh.
Những việc xấu của con trai nhà họ Trương được công bố rộng rãi trên mạng xã hội.
Trương Cường bị kết án 17 năm tù vì nhiều tội danh.
Các quan chức nhà họ Trương đã vi phạm pháp luật, lơ là nhiệm vụ và bị trừng phạt một số lượng lớn.
Nhưng Tiểu Xảo của tôi không bao giờ có thể quay trở lại.
Chẳng trách... chẳng trách tôi lại phát điên vì Chu Thái.
Sau đó, khi nghĩ lại tôi có thể hiểu được ý định ban đầu của Chu Thái, nhưng lại không thể vượt qua sự mất mát trong lòng.
Kể từ đó, tôi thường xuyên rơi vào trạng thái hôn mê và không thể hồi phục.
Chờ đã, Tiểu Xảo thực sự đã chết rồi.
Vậy tối nay chuyện gì sẽ xảy ra?
"Cậu ấy không phải là người sống, đó chỉ là một mảnh linh hồn."
"Linh hồn cô đơn của cậu ấy đã đến đây để giúp đỡ tôi sau khi chết."
Người dẫn chương trình dường như có thể hiểu được tôi đang nghĩ gì và giọng điệu của ông ấy rất phấn khích.
"linh hồn?"
"Haha"
"Nói chính xác thì ba người các cô đều là linh hồn.
"Mỗi người sống được chọn để tham gia Trò chơi Bách Quỷ Du Hý đều có linh hồn rời khỏi cơ thể, rời khỏi thế giới thực và bước vào trò chơi với tư cách là linh hồn.
"Chỉ có người chiến thắng trong trò chơi mới có thể quay về thế giới thực, còn linh hồn của kẻ thua cuộc sẽ bị tiêu diệt."
Người dẫn chương trình đã dành thời gian và giải thích cho tôi một cách tỉ mỉ.
"Lần này trong danh sách người chơi chỉ có ba người các cô còn sống, nhưng khi tôi đến bắt linh hồn, tôi lại bắt được bốn người."
“Sau khi kiểm tra sơ bộ, người thừa hóa ra là một linh hồn cô đơn sau khi chết.
“ Cô ấy biết trước cô sẽ tham gia trò chơi, thậm chí còn thèm đi luân hồi, cô ấy chọn ở lại phòng 412, tiếp tục cuộc sống trước khi chết của mình."
"Chỉ với một mục đích,chờ đợi để giúp cô tối nay."
"Haha, loại linh hồn cô độc này không có tư cách làm người chơi."
"Nhưng cô ấy rất đặc biệt và thú vị nên tôi đã đồng ý."
Giọng điệu của người dẫn chương trình lười biếng, như thể ông ta đang kể một câu chuyện thú vị.
"Vậy là linh hồn cô ấy đã cứu cô tận hai lần.
"Vốn dĩ thân xác của cô ấy chết đi, bây giờ linh hồn cũng chẳng còn"
Tôi đứng chết lặng.
Tôi nghĩ đến đôi mắt kiên định và yên bình của Tiểu Xảo.
Chẳng trách... chẳng trách tối nay tôi cứ thấy cậu ấy khác hơn trước...
Tại sao cậu ấy lại ngu ngốc đến vậy...
Một nỗi chua chát mạnh mẽ dâng vào tim khiến tôi khó thở.
Đợi đã, tôi vẫn còn nghi ngờ về vấn đề này.
Tại sao Tiểu Xảo lại biết trước rằng chúng tôi sẽ vào trò chơi?
Chẳng lẽ trò chơi ma tối nay... không phải là trùng hợp sao?
Tôi cố suy nghĩ, nhưng dưới những cảm xúc hỗn loạn, suy nghĩ của tôi trở nên hỗn loạn.
Tôi nhìn Chu Thái.
Sắc mặt cậu ấy tái nhợt, cúi đầu, hai tay đan vào nhau, dường như đang suy nghĩ về vấn đề người dẫn chương trình nói.
Chỉ có Yến Hiên là kinh ngạc nói:
"Chúng ta đều là linh hồn?!
“Liệu linh hồn còn có thể chảy máu à?”
Người dẫn chương trình:
"Mô phỏng môi trường thực tế và cơ thể như thật sẽ mang đến cho mấy cô trải nghiệm chơi game thật hơn phải không nào?"
Tôi thở dài và đè nén mọi cảm xúc của mình.
Mạng sống của tôi đã bị Tiểu Xảo đổi lấy bằng hai lần chết.
Vậy nên tôi phải, phải sống sót ra ngoài.
"Ông nói người thắng có thể trở về thế giới thực, nhưng điều kiện để thắng là cái gì?"
Người dẫn chương trình cười khúc khích:
“Tôi sẽ đưa ra thông báo khi chỉ còn lại hai người sống sót."
"Được rồi, nói nhảm đủ rồi, mời đi lên phòng 712."
34
Phòng 712 Ở giữa ký túc xá có một chiếc giá ba chân hình vuông vấy máu, gọi là giá Thẩm phán.
( Giá thẩm phán kiểu như cái vạc í mn)
[Vở kịch thứ tư của Bách Quỷ Du Hý: "Người Phán Xử" bắt đầu.】
[Hãy phán xét những người có mặt ở đây mà bạn nghĩ là đáng chết. 】
[ cầm vạc thẩm phán, biểu quyết và giải thích lý do. 】
[Người có phiếu bầu cao nhất sẽ chết. 】
Mỗi chân của chiếc giá Thẩm Phán bỗng hiện ra năm ngón và bước về phía chúng tôi như một loài bò sát.
Sắc mặt Yến Hiên xám như tro đất.
Trong số ba người có mặt, chắc chắn cô ta sẽ phải chết đầu tiên
Cô ấy sợ hãi lùi lại:
"Không! Đừng tới!"
[Giá Thẩm phán] ngơ ngác hỏi:
“ Cô bỏ phiếu trắng?”
Yến Hiên dừng lại một chút, sau đó gầm lên:
"Không! Tôi sẽ bỏ phiếu cho Tiểu Dương!"
[Giá Thẩm phán]:
"Mời giải thích nguyên nhân."
Yến Hiên hoảng hốt:
" Ông muốn lý do gì? "
"Tôi vốn là cánh tay đắc lực cho anh Trương Cường nên mọi người đều kính trọng và sợ hãi tôi."
"Nhưng chỉ vì cô ta có một người cha tốt, chức vụ cao nên cô ta chống đối tôi mỗi ngày!"
"Haha, không phải cô ta chỉ muốn thỏa mãn cảm giác tồn tại của mình sao?"
"Bộ dáng cao ngạo của cô ta thực sự rất ghê tởm!"
"Cô ta nghĩ mình là thánh nữ à, mà hay thích xía vô chuyện của người khác!"
"Hãy để cô ta chết nhanh chóng đi!"
Chiếc giá lớn kêu vo vo, một chân của chiếc kiềng ba chân tỏa ra vầng sáng màu tím, trên chân khắc chữ “ Tiểu Dương”.
Tôi nhìn chằm chằm Yến Hiên, không thể kiềm chế sát ý của mình.
Cô ấy là đồng phạm và là kẻ đầu sỏ, lần này cuối cùng tôi cũng có thể chấm dứt nó.
Tôi sải bước về phía trước và giữ một chân của chiếc giá Thẩm phán kia.
"Tôi bầu cho Yến Hiên."
"Lý do: Cô ta đáng chết!"
Thẩm phán dễ dàng nhận ra lời nói của tôi và ghi lại:
[Yến Hiên]
Nếu Chu Thái cũng bầu Yến Hiên, thì chỉ còn lại hai người.
Tôi sợ nó sắp kết thúc.
Chu Thái và tôi chỉ có một người được sống sót và quay trở lại thế giới thực. Điều này khó khăn với chúng tôi quá.
Ngay khi tôi vừa bình tĩnh lại.
Chu Thái ngẩng đầu.
...
Sắc mặt cô ấy vô cảm, hai tay ấn mạnh vào chân kiềng ba chân.
"Tiểu dương."
35
Tôi ngơ ngác nhìn Chu Thái, nghi ngờ cô ấy đã nói đùa không đúng chỗ.
Nhưng đôi mắt cô ấy lại bình thản lạ thường.
Tôi muốn chất vấn cô ấy, nhưng suy nghĩ của tôi quá hỗn loạn, không nói được lời nào.
Tôi chỉ có thể ngu ngốc chờ đợi, chờ đợi lời giải thích lý do chọn tôi của Chu Thái.
Yến Hiên cũng sửng sốt, bối rối nhìn quanh.
"Lý do..., giống như Yến Hiên."
Chu Thái tránh ánh mắt của tôi.
Giá thẩm phán gầm lên:
"Lý do sai rồi! Cuộc bỏ phiếu thất bại!"
"Nói rõ lập trường của mình một lần nữa, đảm bảo mọi người đều hiểu rõ ràng, nếu không coi như cô đã bỏ cuộc!"
Chu Thái xoa xoa thái dương, lo lắng cười.
Rồi cô ấy đột nhiên thở dài:
"Được rồi.
"Tiểu Dương, xin lỗi."
"Chính tôi đã hại Tiểu Xảo".
"Ý tôi là, tôi cũng là đồng phạm của nhà họ Trương.
"Dù là ở thế giới thực hay đêm nay, nó vẫn luôn...như vậy."
36
"Trương Cường biết Yến Hiên một mình sẽ khó xử lý Tiểu Xảo nên đã liên lạc trước với tôi."
"Chính tôi là người đã khiến Tiểu Xảo kiên quyết tiến tới khi cô ấy rơi vào tình thế khó xử."
“Tôi là người đề xuất lắp thiết bị này vào máy trợ thính của cô ấy "..
"Nhưng... lúc đó chính tôi đã gắn thiết bị hỏng vào máy trợ thính của Tiểu Xảo ".
“Ban đầu mọi việc diễn ra suôn sẻ, Trương Cường thậm chí còn không thèm lục xoát trên người Tiểu Xảo "
"Kết quả là... haha, có lẽ Tiểu Xảo nghi ngờ tôi? Cô ấy chắc chắn đã quay lại Cửa hàng camera..."
"Bởi vì...cô ấy thực sự có gắn một thiết bị mini giấu trong tóc."
“ Hình ảnh của nhà họ Trương bị tổn hại nghiêm trọng, nhưng sự trả thù của họ không hề nhỏ "
"Trương gia làm lại từ đầu, chỗ dựa lớn nhất không phải là thực lực."
"Đó là một kỹ năng tà ác cổ xưa được người đứng đầu nhà họ Trương nắm giữ:"
"'Kỹ thuật truy nguồn để nắm lấy vận may và loại bỏ tai họa'.
“'Truy tìm nguồn gốc': Khi vận may của một gia đình bị cản trở, người đứng đầu gia tộc có thể dự đoán chính xác người đang cản trở nó."
""Nắm bắt vận may": Đặt lời nguyền lên chướng ngại vật và thực hiện nghi lễ triệu hồi ma quỷ. Khi linh hồn của chướng ngại vật bị tiêu diệt, họ có thể bắt giữ nó."
Sự nổi tiếng may mắn.
"'Loại bỏ thảm họa': Sử dụng vận may đánh cắp được để loại bỏ thảm họa và trở lại đúng hướng."
“ Nhà họ Trương đã sử dụng nó để tiêu diệt rất nhiều kẻ thù và cứu được nhiều thành viên trong gia đình, và nó đã phát triển cho đến ngày nay."
"Lần này việc bói toán kỳ diệu kia tiết lộ":
"Vận mệnh của Tiểu Xảo vốn nhẹ nhàng và khiêm tốn, nhưng nó trở nên vô cùng cứng rắn sau khi bị ảnh hưởng bởi một người, khiến vận may của gia đình nhà họ Trương bị hủy hoại.
"Mà công cụ chặn may mắn thực sự của nhà họ là:".
"Là cô, Tiểu Dương."
37
Chu Thái nhìn giá hẩm phán
Nó có vẻ hơi say, lắc đầu nói:
"Nhìn xem tôi làm gì này, chưa đủ! Chưa đủ!"
Chu Thái nhíu mày, chậm rãi nói:
"Kỹ thuật này có một điểm yếu khiến nhà họ Trương rất đau đầu"
"Thứ được triệu hồi là một ác ma bị ám ảnh bởi trò chơi - Bách Quỷ Du Hý "
“Nó không cần phải giết người một cách chính xác."
" Họ buộc phải hy sinh ít nhất 3 linh hồn để nó chơi đùa trước khi nó lao tới".
“Chỉ cần trung thành với luật lệ của trò chơi. Một khi ‘kẻ chặn vận may’ thành công thoát khỏi trò chơi, linh hồn của người đó sẽ được phục hồi."
"Để bịt lỗ hổng này, chúng tôi phải đảm bảo tỷ lệ tiêu diệt kẻ chặn vận may đó là 100%."
“Nhà họ Trương sẽ xác định trước và đặt ‘tai mắt’ giám sát vào những người còn sống.
"Nhiệm vụ của 'tai mắt' rất rõ ràng: quét sạch chướng ngại vật vào thời điểm quan trọng."
"Và tôi là 'tai mắt' tối nay."
Bí mật đã sáng tỏ và đây thực sự là trường hợp.
thảm của tôi…
"Chu Thái, tôi tưởng rằng tôi hiểu được cô."
"Hoá ra bây giờ có vẻ như... đó chỉ là suy nghĩ viển vông của tôi thôi."
Tôi cười khúc khích không kiểm soát được, rồi cười cho đến khi nước mắt chảy ra.
" Cô có xứng đáng với sự tin tưởng của Tiểu Xảo và chúng tôi không?!"
Nước mắt lưng tròng, tôi gầm lên điên cuồng.
"Tại sao? Hãy cho tôi một lời giải thích!"
Chu Thái không còn bình tĩnh nữa, hai mắt đỏ ngầu:
"Tiểu Dương."
"Không phải ai cũng giống như cô, sinh ra trong một gia đình tốt! Cô đã được định sẵn sẽ có một tương lai tốt đẹp!"
"Cha mẹ tôi... chỉ là những người bán trái cây bình thường nhất ở cấp độ thấp nhất."
“Mẹ tôi vẫn đang bệnh nặng, không có tiền và chỉ có thể điều trị cầm chừng."
"Tôi đấu tranh với thời tiết và quản lý đô thị mỗi ngày."
"Bây giờ vì cô mà bọn tôi còn vướng vào mối đe dọa của Trương Cường..."
"Chúng tôi ở tầng lớp phía dưới, nhưng có đáng bị mấy người tùy ý nhào nặn không?!"
Chu Thái lặng lẽ rơi nước mắt.
“Nếu làm tốt ‘Tai Mắt’, nhà họ Trương hứa hẹn trả hai triệu, nếu không làm tốt... cả nhà chúng tôi sẽ bị giết.”
"Tôi xin lỗi......Tôi thực sự xin lỗi...........
“Gia đình tôi không thể chịu đựng được mối đe dọa và… thực sự cần số tiền này.
Tôi đứng chết lặng.
Những cảm xúc mãnh liệt bị bóp nghẹt.
Đột nhiên tôi cảm thấy rất mệt mỏi.
Cuộc sống ở hiện thực quá nặng nề.
Có lẽ tôi có thể hiểu được sự lựa chọn của Chu Thái.
Nhưng... không thể tha thứ được.
Giá Thẩm phán cười khúc khích:
"Rất tốt, đã được phê duyệt."
Chân ba chân thứ ba đã sáng.
Dòng chữ "White Poplar" được khắc trên đó.
Kết quả cuộc bỏ phiếu là 2: 1.
Một chiếc răng nanh mặt xanh xuất hiện trên giá của thẩm phán, nước miếng tràn ra, tham lam bước về phía tôi.
"Cô có số phiếu bầu cao nhất, chào mừng đến với giá...."
Chu Thái quay đầu lại, tránh ánh mắt của tôi.
Yến Hiên cười đầy khiêu khích với tôi.
Tôi ngã xuống đất, lòng dũng cảm của tôi cuối cùng cũng cạn kiệt.
Tôi chưa bao giờ trải qua sự tuyệt vọng nên tôi khuyến khích Tiểu Xảo hãy dũng cảm, nghĩ đến điều đó tôi khá buồn cười.
Dù sao thì cuối cùng tôi cũng có thể rời khỏi cơn ác mộng này.
Không ai để ý, màn hình phát sóng trực tiếp trên điện thoại di động nhấp nháy, góc nhìn chuyển sang 512.
Một cơ thể trông giống như một linh hồn đang dựa vào tường.
Cảnh thứ hai chính là "Người thay thế" bị Tiểu Xảo giết chết.
Thân thể ma quái vốn dĩ bất động đột nhiên mở mắt ra.
Ánh nhìn của nó kiên định và bình yên.
Tôi nhắm mắt lại và chờ đợi giây phút cuối cùng.
Đột nhiên.
Ngoài cửa phòng 712 hình như có tiếng bước chân.
Từ nhẹ nhàng đến ồn ào.
Không nhanh, không chậm, có gì đó bị ném xuống đất.
"Rắc"
Cánh cửa được đẩy ra, một bóng người bước tới.
Tốc độ vững chắc và như đang bay.
Người đó đến bảo vệ tôi đứng trước mặt tôi, giơ một ngón tay ra gõ nhẹ vào gía của thẩm phán.
"bùm!"
"đó là ai?!"
Chiếc chân của giá thẩm phán lớn giọng kêu lên, thân và chân máy bị hất ngược ra sau và một vết nứt bắt đầu lan rộng.
"Còn thiếu tôi một phiếu, sao lại khẩn trương như vậy?"
Nhìn vào người trước mặt tôi i không thể tin được, cứ như bị sét đánh vậy.
Đó thực sự là... Tiểu Xảo!
Cô ấy mỉm cười với tôi và đưa tay ra.
38
"Cô không bị chết à?!"
Cái giá thẩm phán hét lên, và ông ta rút lui trong sợ hãi.
"Hồn lực mạnh như vậy, cô... Cô đã tu luyện ra thành loại quỷ gì rồi?!"
Người dẫn chương trình đột nhiên lạnh lùng nói:
"Vẫn chưa phản ứng lại được sao?"
"Mày ngu như heo."
"Mày đã xem từ đầu đến cuối. Sau khi đánh bại người thay thế ở cảnh thứ hai, cô ấy còn làm gì nữa?"
"Mày quên rồi à?"
Giá thẩm phán ngạc nhiên nói:
"Cô ấy... chạm vào vật thay thế.
"Đợi đã! Có lẽ nào..."
Người dẫn chương trình:
"Bản chất ma quái của cô ấy là 'ký sinh và nhân bản'"
“Nguyên linh hồn đang ký sinh trên cơ thể yêu quái, chờ cơ hội hành động."
"Linh hồn nhân bản vẫn còn trong cơ thể ban đầu và khiến những người chơi khác bối rối."
"Ha ha, rất thú vị."
Sau này tôi mới biết rằng những hồn ma tu luyện thành công sẽ có những năng lực độc nhất.
Khả năng này được gọi là "bản chất ma", là đặc điểm của ma.
Ví dụ, bản chất ma của con ma thay thế là "bắt chước và thao túng", bản chất ma của con ma bóng tối là "tàng hình và sức mạnh to lớn", và chân máy của giá Thẩm phán kém hơn, và chưa phát triển bản chất ma hữu dụng.
Tôi bật khóc và nắm chặt tay Tiểu Xảo không dám buông ra.
"Tiểu Xảo! Cậu làm tớ sợ chết khiếp..."
Tiểu Xảo nhẹ nhàng lau những giọt nước mắt trên khóe mắt tôi bằng đầu ngón tay.
Mềm mại và ấm áp, giống như trước đây.
" Tớ xin lỗi."
“ Tớ luôn không chắc chắn về mục đích của Chu Thái, nếu tớ không làm điều này, cô ấy sẽ không bị lộ nhanh như vậy."
“Giờ thì ổn rồi, ổn rồi.”
Nói xong quay người lại, bình tĩnh nói với giá Thẩm phán:
"Tôi bầu cho Yến Hiên.
"Lý do: Để cứu Tiểu Dương."
Giá thẩm phán vạc có vẻ hơi sợ cậu ấy nên không nói nhảm nữa mà nhanh chóng nói:
2:2 Hòa phiếu.
Tôi đã thoát khỏi nguy hiểm.
Chu Thái sắc mặt cứng ngắc, không thể tin nhìn Tiểu Xảo, hai tay nắm chặt, đốt ngón tay trở nên trắng bệch.
Yến Hiên ánh mắt lóe lên hoảng sợ, sắc mặt âm trầm.
Người dẫn chương trình vỗ tay:
"Tiểu Xảo, cho cô tham gia trò chơi thật sự là một nước đi thông minh, sẽ mang lại rất nhiều màu sắc cho đêm nay."
“Nhưng ở cảnh thứ tư, tôi muốn loại bỏ hai người."
"Cuối cùng chúng ta quay lại với 4 người, haha."
“Vậy~ chúng ta hãy bắt đầu trò chơi nào.”
"Quy tắc của trò chơi được công bố ngay sau đây:"
[Trong vòng 10 phút, số lượng 4 người phải giảm xuống còn 2 người, nếu không tất cả người chơi sẽ bị loại. 】
[Phương pháp: "Cận chiến", không hạn chế. 】
[Vị trí: Bên trong phòng 712, nếu đi quá giới hạn, bạn sẽ chết. 】
[Nhưng Tiểu Xảo có ma tính, Chu Thái còn giấu một con át chủ bài do nhà họ Trương đưa cho.]
Khi đó danh dự của Tiểu Dương sẽ bị ảnh hưởng.
Tôi phải làm gì......
Tôi có nên đi không?
Tôi thực sự phải chịu đựng bị bọn họ bắt nạt một lần nữa?
Không bao giờ tôi muốn điều đó xảy ra.
Nước mắt tôi lại bắt đầu chảy ra.
Chu Thái thở dài:
"Cậu muốn bảo vệ Tiểu Dương, lại không muốn thỏa hiệp đúng không?"
Tôi gật đầu ngơ ngác:
“Đây là lời hứa của tớ với cậu ấy.”
" Cậu ấy không muốn tớ nhân nhượng với bọn họ"
Chu Thái trầm mặc hồi lâu, tựa hồ đã quyết tâm với việc gì đó:
"Tớ có một ý tưởng. Tớ không biết... liệu cậu có dám không."
Chu Thái đưa tôi đi mua một thiết bị chụp ảnh, ghi âm mini ở Cửa hàng camera.
"Cậu cần bằng chứng."
“Nhưng họ chắc chắn sẽ khám xét người cậu nên thiết bị thông thường sẽ không có tác dụng "
"Tớ sẽ đeo cái này vào máy trợ thính của cậu và họ sẽ không khám xét ở chỗ này"
“ Tớ đã thiết lập sẵn cho cậu, chỉ cần một cú bấm nhẹ ở nút trên đó là cậu có thể gửi đến Công an tỉnh và các nền tảng mạng xã hội lớn.
“ Dưới sức ép của dư luận chắc chắn họ sẽ không thoát được tội mà bản thân đã gây ra".
"Nhưng...cậu khó có thể quay trở lại an toàn được.
...
"Cậu dám không?"
......
Tại một câu lạc bộ tư nhân.
Tôi đứng bên cửa sổ tầng 8, ở đây được bao phủ bởi đống đổ nát.
Giữ thiết bị ghi hình ảnh và âm thanh mini trong tay, tôi ấn nút nhẹ nhàng.
Một lúc sau, những người đàn ông trong phòng bắt đầu hoảng sợ và hỗn loạn.
Trương Cường_ người đứng đầu, chuyển từ giễu cợt sang gầm lên:
"Đồ khốn, tao sẽ làm cho cuộc sống của mày còn tệ hơn cả cái chết."
Tôi cười nhẹ:
“Thật sao?”
Lấy hết can đảm, tôi quay ra cửa sổ và nhảy xuống.
Giữa tiếng gió hú, tôi nhìn thấy sự im lặng chết chóc của màn đêm.
Chỉ có vầng trăng trắng rải rác một tia sáng trên bầu trời.
Tôi chợt nghĩ đến Tiểu Dương.
Lần này tôi không thỏa hiệp nữa.
Tôi đã tìm thấy thứ mà tôi muốn bảo vệ.
Tôi không biết liệu điều này có được coi là mạnh mẽ hơn hay không.
Tiểu Dương, cảm ơn cậu đã dạy cho tớ dũng khí.
Cảm ơn cậu đã luôn ở bên cạnh tớ.
Lần này để tớ bảo vệ cậu.
33
"Vở kịch thứ tư của Bách Quỷ Du Hý:
"Người phán xử".
"Nó sẽ bắt đầu trong 5 phút nữa."
Giọng của người dẫn chương trình đưa tôi trở về thực tại.
Tôi nhớ lại mọi chuyện và tỉnh dậy với những giọt nước mắt chảy dài trên khuôn mặt.
Vụ nữ sinh viên bị hiếp dâm tập thể rồi ngã từ tầng 8 của toà nhà cao tầng xuống gây chấn động cả tỉnh.
Những việc xấu của con trai nhà họ Trương được công bố rộng rãi trên mạng xã hội.
Trương Cường bị kết án 17 năm tù vì nhiều tội danh.
Các quan chức nhà họ Trương đã vi phạm pháp luật, lơ là nhiệm vụ và bị trừng phạt một số lượng lớn.
Nhưng Tiểu Xảo của tôi không bao giờ có thể quay trở lại.
Chẳng trách... chẳng trách tôi lại phát điên vì Chu Thái.
Sau đó, khi nghĩ lại tôi có thể hiểu được ý định ban đầu của Chu Thái, nhưng lại không thể vượt qua sự mất mát trong lòng.
Kể từ đó, tôi thường xuyên rơi vào trạng thái hôn mê và không thể hồi phục.
Chờ đã, Tiểu Xảo thực sự đã chết rồi.
Vậy tối nay chuyện gì sẽ xảy ra?
"Cậu ấy không phải là người sống, đó chỉ là một mảnh linh hồn."
"Linh hồn cô đơn của cậu ấy đã đến đây để giúp đỡ tôi sau khi chết."
Người dẫn chương trình dường như có thể hiểu được tôi đang nghĩ gì và giọng điệu của ông ấy rất phấn khích.
"linh hồn?"
"Haha"
"Nói chính xác thì ba người các cô đều là linh hồn.
"Mỗi người sống được chọn để tham gia Trò chơi Bách Quỷ Du Hý đều có linh hồn rời khỏi cơ thể, rời khỏi thế giới thực và bước vào trò chơi với tư cách là linh hồn.
"Chỉ có người chiến thắng trong trò chơi mới có thể quay về thế giới thực, còn linh hồn của kẻ thua cuộc sẽ bị tiêu diệt."
Người dẫn chương trình đã dành thời gian và giải thích cho tôi một cách tỉ mỉ.
"Lần này trong danh sách người chơi chỉ có ba người các cô còn sống, nhưng khi tôi đến bắt linh hồn, tôi lại bắt được bốn người."
“Sau khi kiểm tra sơ bộ, người thừa hóa ra là một linh hồn cô đơn sau khi chết.
“ Cô ấy biết trước cô sẽ tham gia trò chơi, thậm chí còn thèm đi luân hồi, cô ấy chọn ở lại phòng 412, tiếp tục cuộc sống trước khi chết của mình."
"Chỉ với một mục đích,chờ đợi để giúp cô tối nay."
"Haha, loại linh hồn cô độc này không có tư cách làm người chơi."
"Nhưng cô ấy rất đặc biệt và thú vị nên tôi đã đồng ý."
Giọng điệu của người dẫn chương trình lười biếng, như thể ông ta đang kể một câu chuyện thú vị.
"Vậy là linh hồn cô ấy đã cứu cô tận hai lần.
"Vốn dĩ thân xác của cô ấy chết đi, bây giờ linh hồn cũng chẳng còn"
Tôi đứng chết lặng.
Tôi nghĩ đến đôi mắt kiên định và yên bình của Tiểu Xảo.
Chẳng trách... chẳng trách tối nay tôi cứ thấy cậu ấy khác hơn trước...
Tại sao cậu ấy lại ngu ngốc đến vậy...
Một nỗi chua chát mạnh mẽ dâng vào tim khiến tôi khó thở.
Đợi đã, tôi vẫn còn nghi ngờ về vấn đề này.
Tại sao Tiểu Xảo lại biết trước rằng chúng tôi sẽ vào trò chơi?
Chẳng lẽ trò chơi ma tối nay... không phải là trùng hợp sao?
Tôi cố suy nghĩ, nhưng dưới những cảm xúc hỗn loạn, suy nghĩ của tôi trở nên hỗn loạn.
Tôi nhìn Chu Thái.
Sắc mặt cậu ấy tái nhợt, cúi đầu, hai tay đan vào nhau, dường như đang suy nghĩ về vấn đề người dẫn chương trình nói.
Chỉ có Yến Hiên là kinh ngạc nói:
"Chúng ta đều là linh hồn?!
“Liệu linh hồn còn có thể chảy máu à?”
Người dẫn chương trình:
"Mô phỏng môi trường thực tế và cơ thể như thật sẽ mang đến cho mấy cô trải nghiệm chơi game thật hơn phải không nào?"
Tôi thở dài và đè nén mọi cảm xúc của mình.
Mạng sống của tôi đã bị Tiểu Xảo đổi lấy bằng hai lần chết.
Vậy nên tôi phải, phải sống sót ra ngoài.
"Ông nói người thắng có thể trở về thế giới thực, nhưng điều kiện để thắng là cái gì?"
Người dẫn chương trình cười khúc khích:
“Tôi sẽ đưa ra thông báo khi chỉ còn lại hai người sống sót."
"Được rồi, nói nhảm đủ rồi, mời đi lên phòng 712."
34
Phòng 712 Ở giữa ký túc xá có một chiếc giá ba chân hình vuông vấy máu, gọi là giá Thẩm phán.
( Giá thẩm phán kiểu như cái vạc í mn)
[Vở kịch thứ tư của Bách Quỷ Du Hý: "Người Phán Xử" bắt đầu.】
[Hãy phán xét những người có mặt ở đây mà bạn nghĩ là đáng chết. 】
[ cầm vạc thẩm phán, biểu quyết và giải thích lý do. 】
[Người có phiếu bầu cao nhất sẽ chết. 】
Mỗi chân của chiếc giá Thẩm Phán bỗng hiện ra năm ngón và bước về phía chúng tôi như một loài bò sát.
Sắc mặt Yến Hiên xám như tro đất.
Trong số ba người có mặt, chắc chắn cô ta sẽ phải chết đầu tiên
Cô ấy sợ hãi lùi lại:
"Không! Đừng tới!"
[Giá Thẩm phán] ngơ ngác hỏi:
“ Cô bỏ phiếu trắng?”
Yến Hiên dừng lại một chút, sau đó gầm lên:
"Không! Tôi sẽ bỏ phiếu cho Tiểu Dương!"
[Giá Thẩm phán]:
"Mời giải thích nguyên nhân."
Yến Hiên hoảng hốt:
" Ông muốn lý do gì? "
"Tôi vốn là cánh tay đắc lực cho anh Trương Cường nên mọi người đều kính trọng và sợ hãi tôi."
"Nhưng chỉ vì cô ta có một người cha tốt, chức vụ cao nên cô ta chống đối tôi mỗi ngày!"
"Haha, không phải cô ta chỉ muốn thỏa mãn cảm giác tồn tại của mình sao?"
"Bộ dáng cao ngạo của cô ta thực sự rất ghê tởm!"
"Cô ta nghĩ mình là thánh nữ à, mà hay thích xía vô chuyện của người khác!"
"Hãy để cô ta chết nhanh chóng đi!"
Chiếc giá lớn kêu vo vo, một chân của chiếc kiềng ba chân tỏa ra vầng sáng màu tím, trên chân khắc chữ “ Tiểu Dương”.
Tôi nhìn chằm chằm Yến Hiên, không thể kiềm chế sát ý của mình.
Cô ấy là đồng phạm và là kẻ đầu sỏ, lần này cuối cùng tôi cũng có thể chấm dứt nó.
Tôi sải bước về phía trước và giữ một chân của chiếc giá Thẩm phán kia.
"Tôi bầu cho Yến Hiên."
"Lý do: Cô ta đáng chết!"
Thẩm phán dễ dàng nhận ra lời nói của tôi và ghi lại:
[Yến Hiên]
Nếu Chu Thái cũng bầu Yến Hiên, thì chỉ còn lại hai người.
Tôi sợ nó sắp kết thúc.
Chu Thái và tôi chỉ có một người được sống sót và quay trở lại thế giới thực. Điều này khó khăn với chúng tôi quá.
Ngay khi tôi vừa bình tĩnh lại.
Chu Thái ngẩng đầu.
...
Sắc mặt cô ấy vô cảm, hai tay ấn mạnh vào chân kiềng ba chân.
"Tiểu dương."
35
Tôi ngơ ngác nhìn Chu Thái, nghi ngờ cô ấy đã nói đùa không đúng chỗ.
Nhưng đôi mắt cô ấy lại bình thản lạ thường.
Tôi muốn chất vấn cô ấy, nhưng suy nghĩ của tôi quá hỗn loạn, không nói được lời nào.
Tôi chỉ có thể ngu ngốc chờ đợi, chờ đợi lời giải thích lý do chọn tôi của Chu Thái.
Yến Hiên cũng sửng sốt, bối rối nhìn quanh.
"Lý do..., giống như Yến Hiên."
Chu Thái tránh ánh mắt của tôi.
Giá thẩm phán gầm lên:
"Lý do sai rồi! Cuộc bỏ phiếu thất bại!"
"Nói rõ lập trường của mình một lần nữa, đảm bảo mọi người đều hiểu rõ ràng, nếu không coi như cô đã bỏ cuộc!"
Chu Thái xoa xoa thái dương, lo lắng cười.
Rồi cô ấy đột nhiên thở dài:
"Được rồi.
"Tiểu Dương, xin lỗi."
"Chính tôi đã hại Tiểu Xảo".
"Ý tôi là, tôi cũng là đồng phạm của nhà họ Trương.
"Dù là ở thế giới thực hay đêm nay, nó vẫn luôn...như vậy."
36
"Trương Cường biết Yến Hiên một mình sẽ khó xử lý Tiểu Xảo nên đã liên lạc trước với tôi."
"Chính tôi là người đã khiến Tiểu Xảo kiên quyết tiến tới khi cô ấy rơi vào tình thế khó xử."
“Tôi là người đề xuất lắp thiết bị này vào máy trợ thính của cô ấy "..
"Nhưng... lúc đó chính tôi đã gắn thiết bị hỏng vào máy trợ thính của Tiểu Xảo ".
“Ban đầu mọi việc diễn ra suôn sẻ, Trương Cường thậm chí còn không thèm lục xoát trên người Tiểu Xảo "
"Kết quả là... haha, có lẽ Tiểu Xảo nghi ngờ tôi? Cô ấy chắc chắn đã quay lại Cửa hàng camera..."
"Bởi vì...cô ấy thực sự có gắn một thiết bị mini giấu trong tóc."
“ Hình ảnh của nhà họ Trương bị tổn hại nghiêm trọng, nhưng sự trả thù của họ không hề nhỏ "
"Trương gia làm lại từ đầu, chỗ dựa lớn nhất không phải là thực lực."
"Đó là một kỹ năng tà ác cổ xưa được người đứng đầu nhà họ Trương nắm giữ:"
"'Kỹ thuật truy nguồn để nắm lấy vận may và loại bỏ tai họa'.
“'Truy tìm nguồn gốc': Khi vận may của một gia đình bị cản trở, người đứng đầu gia tộc có thể dự đoán chính xác người đang cản trở nó."
""Nắm bắt vận may": Đặt lời nguyền lên chướng ngại vật và thực hiện nghi lễ triệu hồi ma quỷ. Khi linh hồn của chướng ngại vật bị tiêu diệt, họ có thể bắt giữ nó."
Sự nổi tiếng may mắn.
"'Loại bỏ thảm họa': Sử dụng vận may đánh cắp được để loại bỏ thảm họa và trở lại đúng hướng."
“ Nhà họ Trương đã sử dụng nó để tiêu diệt rất nhiều kẻ thù và cứu được nhiều thành viên trong gia đình, và nó đã phát triển cho đến ngày nay."
"Lần này việc bói toán kỳ diệu kia tiết lộ":
"Vận mệnh của Tiểu Xảo vốn nhẹ nhàng và khiêm tốn, nhưng nó trở nên vô cùng cứng rắn sau khi bị ảnh hưởng bởi một người, khiến vận may của gia đình nhà họ Trương bị hủy hoại.
"Mà công cụ chặn may mắn thực sự của nhà họ là:".
"Là cô, Tiểu Dương."
37
Chu Thái nhìn giá hẩm phán
Nó có vẻ hơi say, lắc đầu nói:
"Nhìn xem tôi làm gì này, chưa đủ! Chưa đủ!"
Chu Thái nhíu mày, chậm rãi nói:
"Kỹ thuật này có một điểm yếu khiến nhà họ Trương rất đau đầu"
"Thứ được triệu hồi là một ác ma bị ám ảnh bởi trò chơi - Bách Quỷ Du Hý "
“Nó không cần phải giết người một cách chính xác."
" Họ buộc phải hy sinh ít nhất 3 linh hồn để nó chơi đùa trước khi nó lao tới".
“Chỉ cần trung thành với luật lệ của trò chơi. Một khi ‘kẻ chặn vận may’ thành công thoát khỏi trò chơi, linh hồn của người đó sẽ được phục hồi."
"Để bịt lỗ hổng này, chúng tôi phải đảm bảo tỷ lệ tiêu diệt kẻ chặn vận may đó là 100%."
“Nhà họ Trương sẽ xác định trước và đặt ‘tai mắt’ giám sát vào những người còn sống.
"Nhiệm vụ của 'tai mắt' rất rõ ràng: quét sạch chướng ngại vật vào thời điểm quan trọng."
"Và tôi là 'tai mắt' tối nay."
Bí mật đã sáng tỏ và đây thực sự là trường hợp.
thảm của tôi…
"Chu Thái, tôi tưởng rằng tôi hiểu được cô."
"Hoá ra bây giờ có vẻ như... đó chỉ là suy nghĩ viển vông của tôi thôi."
Tôi cười khúc khích không kiểm soát được, rồi cười cho đến khi nước mắt chảy ra.
" Cô có xứng đáng với sự tin tưởng của Tiểu Xảo và chúng tôi không?!"
Nước mắt lưng tròng, tôi gầm lên điên cuồng.
"Tại sao? Hãy cho tôi một lời giải thích!"
Chu Thái không còn bình tĩnh nữa, hai mắt đỏ ngầu:
"Tiểu Dương."
"Không phải ai cũng giống như cô, sinh ra trong một gia đình tốt! Cô đã được định sẵn sẽ có một tương lai tốt đẹp!"
"Cha mẹ tôi... chỉ là những người bán trái cây bình thường nhất ở cấp độ thấp nhất."
“Mẹ tôi vẫn đang bệnh nặng, không có tiền và chỉ có thể điều trị cầm chừng."
"Tôi đấu tranh với thời tiết và quản lý đô thị mỗi ngày."
"Bây giờ vì cô mà bọn tôi còn vướng vào mối đe dọa của Trương Cường..."
"Chúng tôi ở tầng lớp phía dưới, nhưng có đáng bị mấy người tùy ý nhào nặn không?!"
Chu Thái lặng lẽ rơi nước mắt.
“Nếu làm tốt ‘Tai Mắt’, nhà họ Trương hứa hẹn trả hai triệu, nếu không làm tốt... cả nhà chúng tôi sẽ bị giết.”
"Tôi xin lỗi......Tôi thực sự xin lỗi...........
“Gia đình tôi không thể chịu đựng được mối đe dọa và… thực sự cần số tiền này.
Tôi đứng chết lặng.
Những cảm xúc mãnh liệt bị bóp nghẹt.
Đột nhiên tôi cảm thấy rất mệt mỏi.
Cuộc sống ở hiện thực quá nặng nề.
Có lẽ tôi có thể hiểu được sự lựa chọn của Chu Thái.
Nhưng... không thể tha thứ được.
Giá Thẩm phán cười khúc khích:
"Rất tốt, đã được phê duyệt."
Chân ba chân thứ ba đã sáng.
Dòng chữ "White Poplar" được khắc trên đó.
Kết quả cuộc bỏ phiếu là 2: 1.
Một chiếc răng nanh mặt xanh xuất hiện trên giá của thẩm phán, nước miếng tràn ra, tham lam bước về phía tôi.
"Cô có số phiếu bầu cao nhất, chào mừng đến với giá...."
Chu Thái quay đầu lại, tránh ánh mắt của tôi.
Yến Hiên cười đầy khiêu khích với tôi.
Tôi ngã xuống đất, lòng dũng cảm của tôi cuối cùng cũng cạn kiệt.
Tôi chưa bao giờ trải qua sự tuyệt vọng nên tôi khuyến khích Tiểu Xảo hãy dũng cảm, nghĩ đến điều đó tôi khá buồn cười.
Dù sao thì cuối cùng tôi cũng có thể rời khỏi cơn ác mộng này.
Không ai để ý, màn hình phát sóng trực tiếp trên điện thoại di động nhấp nháy, góc nhìn chuyển sang 512.
Một cơ thể trông giống như một linh hồn đang dựa vào tường.
Cảnh thứ hai chính là "Người thay thế" bị Tiểu Xảo giết chết.
Thân thể ma quái vốn dĩ bất động đột nhiên mở mắt ra.
Ánh nhìn của nó kiên định và bình yên.
Tôi nhắm mắt lại và chờ đợi giây phút cuối cùng.
Đột nhiên.
Ngoài cửa phòng 712 hình như có tiếng bước chân.
Từ nhẹ nhàng đến ồn ào.
Không nhanh, không chậm, có gì đó bị ném xuống đất.
"Rắc"
Cánh cửa được đẩy ra, một bóng người bước tới.
Tốc độ vững chắc và như đang bay.
Người đó đến bảo vệ tôi đứng trước mặt tôi, giơ một ngón tay ra gõ nhẹ vào gía của thẩm phán.
"bùm!"
"đó là ai?!"
Chiếc chân của giá thẩm phán lớn giọng kêu lên, thân và chân máy bị hất ngược ra sau và một vết nứt bắt đầu lan rộng.
"Còn thiếu tôi một phiếu, sao lại khẩn trương như vậy?"
Nhìn vào người trước mặt tôi i không thể tin được, cứ như bị sét đánh vậy.
Đó thực sự là... Tiểu Xảo!
Cô ấy mỉm cười với tôi và đưa tay ra.
38
"Cô không bị chết à?!"
Cái giá thẩm phán hét lên, và ông ta rút lui trong sợ hãi.
"Hồn lực mạnh như vậy, cô... Cô đã tu luyện ra thành loại quỷ gì rồi?!"
Người dẫn chương trình đột nhiên lạnh lùng nói:
"Vẫn chưa phản ứng lại được sao?"
"Mày ngu như heo."
"Mày đã xem từ đầu đến cuối. Sau khi đánh bại người thay thế ở cảnh thứ hai, cô ấy còn làm gì nữa?"
"Mày quên rồi à?"
Giá thẩm phán ngạc nhiên nói:
"Cô ấy... chạm vào vật thay thế.
"Đợi đã! Có lẽ nào..."
Người dẫn chương trình:
"Bản chất ma quái của cô ấy là 'ký sinh và nhân bản'"
“Nguyên linh hồn đang ký sinh trên cơ thể yêu quái, chờ cơ hội hành động."
"Linh hồn nhân bản vẫn còn trong cơ thể ban đầu và khiến những người chơi khác bối rối."
"Ha ha, rất thú vị."
Sau này tôi mới biết rằng những hồn ma tu luyện thành công sẽ có những năng lực độc nhất.
Khả năng này được gọi là "bản chất ma", là đặc điểm của ma.
Ví dụ, bản chất ma của con ma thay thế là "bắt chước và thao túng", bản chất ma của con ma bóng tối là "tàng hình và sức mạnh to lớn", và chân máy của giá Thẩm phán kém hơn, và chưa phát triển bản chất ma hữu dụng.
Tôi bật khóc và nắm chặt tay Tiểu Xảo không dám buông ra.
"Tiểu Xảo! Cậu làm tớ sợ chết khiếp..."
Tiểu Xảo nhẹ nhàng lau những giọt nước mắt trên khóe mắt tôi bằng đầu ngón tay.
Mềm mại và ấm áp, giống như trước đây.
" Tớ xin lỗi."
“ Tớ luôn không chắc chắn về mục đích của Chu Thái, nếu tớ không làm điều này, cô ấy sẽ không bị lộ nhanh như vậy."
“Giờ thì ổn rồi, ổn rồi.”
Nói xong quay người lại, bình tĩnh nói với giá Thẩm phán:
"Tôi bầu cho Yến Hiên.
"Lý do: Để cứu Tiểu Dương."
Giá thẩm phán vạc có vẻ hơi sợ cậu ấy nên không nói nhảm nữa mà nhanh chóng nói:
2:2 Hòa phiếu.
Tôi đã thoát khỏi nguy hiểm.
Chu Thái sắc mặt cứng ngắc, không thể tin nhìn Tiểu Xảo, hai tay nắm chặt, đốt ngón tay trở nên trắng bệch.
Yến Hiên ánh mắt lóe lên hoảng sợ, sắc mặt âm trầm.
Người dẫn chương trình vỗ tay:
"Tiểu Xảo, cho cô tham gia trò chơi thật sự là một nước đi thông minh, sẽ mang lại rất nhiều màu sắc cho đêm nay."
“Nhưng ở cảnh thứ tư, tôi muốn loại bỏ hai người."
"Cuối cùng chúng ta quay lại với 4 người, haha."
“Vậy~ chúng ta hãy bắt đầu trò chơi nào.”
"Quy tắc của trò chơi được công bố ngay sau đây:"
[Trong vòng 10 phút, số lượng 4 người phải giảm xuống còn 2 người, nếu không tất cả người chơi sẽ bị loại. 】
[Phương pháp: "Cận chiến", không hạn chế. 】
[Vị trí: Bên trong phòng 712, nếu đi quá giới hạn, bạn sẽ chết. 】
[Nhưng Tiểu Xảo có ma tính, Chu Thái còn giấu một con át chủ bài do nhà họ Trương đưa cho.]
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương