Trời Sinh Lạnh Bạc
Chương 106: Khúc chung
“Nương, phụ thân đi đâu rồi? Sao nhiều ngày rồi mà còn chưa về?”Lãng nhi lắc lắc tay áo Kỳ An, không ngừng hỏi.Kỳ An vỗ vỗ đầu hắn, “Phụ thân có việc gấp phải làm, sẽ về sớm thôi. Lãng nhi nhớ phụ thân sao?”“Ân, phụ thân nói muuốn dẫn Lãng nhi đi chọn kiếm, nếu không trở về sẽ bỏ lỡ mất.”Bỏ lỡ? Kỳ An nghi hoặc nhìn Trường Khanh.Trường Khanh ngẩng đẩu, “Đại hội phẩm kiếm đệ nhất kinh thành sẽ diễn ra vào ngày mai. Cứ năm năm một lần, sẽ tụ hội rất nhiều bảo kiếm của các danh gia trong thiên hạ. Vương gia đã từng đồng ý sẽ chọn cho tiểu thiếu gia một thanh kiếm trong đại hội lần này.”Mỉm cười, Kỳ An nhéo nhéo mũi Lãng nhi, “Lãng nhi còn nhỏ như vậy, còn chưa cao bằng thanh kiếm nữa, muốn có kiếm làm gì? Sau này vẫn còn nhiều cơ hội mà. Lần sau chúng ta sẽ lấy kiếm nha.”Mắt tiểu tử kia nhanh chóng đỏ lên, ngồi sang một bên, lắc lắc đầu hờn dỗi.Kỳ An mở to hai mắt, Lãng nhi cáu kỉnh như vậy thật đúng là hiếm thấy.Nàng đi tới, ngồi xổm xuống, lấy hai tay xoay đầu Lãng nhi lại, “Sao Lãng nhi lại tức giận?”Lãng nhi thở phì phì nhìn nàng, trong đôi mắt to lộ vẻ ủy khuất.Kỳ An đưa tay xoa má hắn, “Lãng nhi nhà chúng ta sao vậy? Miệng mếu thế này! Nói cho nương, ai khi dễ Lãng nhi?”Lãng nhi mếu máo, nước mắt bắt đầu chảy ra, “Nương chỉ thích đệ đệ, không thích Lãng nhi. Nương ngày nào cũng ôm đệ đệ ngủ, dỗ đệ đệ ăn, hát cho đệ đệ nghe, ô…” Lãng nhi cố gắng nói xong, càng nói càng thương tâm, cuối cùng oa oa khóc lớn.Có chút buồn cười, lại thêm nhiều đau lòng. Lãng nhi vẫn ngoan ngoãn hiểu chuyện nhưng nói đến cùng, hắn cũng vẫn chỉ là một tiểu hài tử, Kỳ An nhẹ nhàng ôm hắn, “Làm sao thế được? Lãng nhi mới là bảo bối trong lòng nương, là người nương yêu quý nhất trên thế giới này!”“Yêu hơn đệ đệ sao?”“Đương nhiên! Nương thích nhất là Lãng nhi!”“Nương nói dối!” Lãng nhi buồn một hồi, cũng ngừng khóc, trực tiếp nói ra một câu, “Rõ ràng đệ đệ cũng rất đáng yêu, Lãng nhi cũng rất thích, nương làm sao lại không thích được?”Tiểu gia hỏa này, hóa ra là bởi vì tự mình quá ưa thích Bảo Nhi, cho nên mới ghen tỵ. Kỳ An lau khô nước mắt trên mặt hắn, “Nếu như Lãng nhi không thích nương thích đệ đệ thì nương sẽ không thích hắn nữa.”Lãng nhi sụt sịt, ôm nàng nói, “Không, nương phải tiếp tục thích đệ đệ, nếu không đệ đệ sẽ khóc, đệ đệ mà khóc thì thật đáng sợ!”“Được, vậy thì Lãng nhi và nương cùng nhau thích đệ đệ được không? Nếu không nương sẽ không thích hắn nữa!”“Được!” Một lát sau, còn nói, “Nương, vậy nương giúp Lãng nhi chọn kiếm được không? Lãng nhi muốn, Lãng nhi đợi lâu lắm rồi!”Vào lúc này sao? Kỳ An có chút khó xử.“Nương, phụ thân nói đây là vật nam nhân cần có.”Vật nam nhân cần có sao? Kỳ An thở dài một hơi, quay sang hỏi Trường Khanh, “Có thể ra ngoài không?”Trường Khanh gật gật đầu, nhìn nàng và Lãng nhi, “Tiểu thư đi lúc nào cũng được.”
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương