Trời Tối Đừng Mở Mắt: Sau Khi Tắt Đèn, Ai Ngủ Chung Với Bạn?

Chương 37: Ác Ma Bên Gối (4)



14.

"Được rồi, tôi đã nhận được tin nhắn, cảm ơn "

Tôi mở tin nhắn ra, phục vụ khách hàng đã gửi số tài xế cho tôi.

Nhưng mà đây chỉ là một dãy số ảo, chỉ có hiệu lực trong vòng mười phút.

Tôi nắm chặt thời gian gọi cho tài xế.

Không sai, mặc dù tôi rất muốn tin tưởng Lục Đình, nhưng ký ức tối hôm qua thật sự quá rõ ràng.

Tài xế rất nhanh kết nối điện thoại, nhưng lại không phải là giọng nói mà tôi quen thuộc.

Lòng tôi chùng xuống, đây không phải là tài xế hôm qua.

"Bác tài, lúc hơn ba giờ sáng hôm qua là bác lái chiếc xe này sao?" Tôi hỏi.

"Là tôi. Sau khi tôi thay ca với tài xế trước lúc mười hai giờ, tôi đã lái xe đến bảy giờ sáng, cô có chuyện gì sao?"

"Bác tài, bác còn nhớ rõ tối hôm qua lúc ba giờ mười lăm phút sáng chở một hành khách, điểm đến của người này là rìa núi không?"

Tôi nghe được tài xế ở bên kia đầu dây mờ mịt mở miệng nói: "Không có, ai lại đến rìa núi vào giờ đấy? Hơn ba giờ sáng đúng là tôi có đón vài vị khách, nhưng mà đều đi ra từ quán bar.

Sau khi nói lời cảm ơn, tôi cúp điện thoại, giọng nói của tài xế này không giống với người tài xế tôi đã gặp.

Chẳng lẽ đêm qua tôi thật sự nằm mơ.

15.

Tôi mở bản ghi chép tìm kiếm trên điện thoại, nhưng nó chỉ dừng lại ở bản ghi chép tìm kiếm trước khi tôi đi ngủ tối hôm qua, không có giao diện định vị Huawei nào cả.

Tôi nhớ rõ ràng tối hôm qua tôi dùng Wechat thanh toán tiền xe, còn trả thêm năm trăm nhân dân tệ cho tài xế, nhưng sau bốn giờ sáng lại không có hồ sơ thanh toán Wechat nào cả.

Mọi thứ tối trong hôm qua đều biến mất, tôi bắt đầu tự hỏi liệu có phải do tôi không uống thuốc đúng liều lượng, dẫn đến tôi thậm chí không thể phân biệt được đâu là mộng cảnh, đâu là hiện thực không?

"Hoàn Hoàn, được chưa?" Lục Đình đẩy cửa đi vào, dịu dàng hỏi.

Tôi ngẩng đầu, cười nói: "Được rồi."

Lục Đình kinh ngạc nhìn tôi, ánh mắt của anh ấy khiến cho tôi có cảm giác như lần đầu chúng tôi hẹn hò.

"Hoàn Hoàn của anh thật xinh đẹp." Lục Đình cảm xúc nói.

"Đã gần ba mươi tuổi rồi...." Tôi đỏ mặt nói.

Lục Đình cười nói: "Trong lòng anh Hoàn Hoàn luôn luôn là cô gái nhỏ mười tám tuổi."

Trước khi ra khỏi nhà, tôi nói với Lục Đình muốn đi vệ sinh trước.

Trong nhà vệ sinh, tôi rửa tay, lúc chuẩn bị rời đi, đột nhiên một dấu vết trong phòng tắm thu hút sự chú ý của tôi.

Miệng cống thoát nước gian tắm rửa có dính một chút bùn đất.

Tôi nhìn chằm chằm vết tích nhỏ kia, đột nhiên có chút muốn cười.

Lục Đình luôn luôn không chú ý đến chi tiết sinh hoạt, mỗi lần anh ấy tắm gội xong tôi đều phải cọ rửa lại.

Mà tôi nhớ rõ ràng, tối qua sau khi Lục Đình tắm xong tôi đã đi vào quét dọn, không có vết tích này.

Lục Đình không nói thật với tôi, hôm qua rõ ràng anh ấy đi rìa núi.

Những thứ tôi nhìn thấy đều là thật.

Lục Đình chôn một cỗ thi thể.

16.

Lục Đình mua vé xem phim chiếu sớm nhất, chúng tôi cùng đi đến rạp chiếu phim Phổ Thông Bắc Kinh.

Đây là một bộ phim kinh dị mới chiếu gần đây: "Người yêu biến mất".

Trong phim, cặp đôi này lừa gạt lẫn nhau, cuối cùng cả hai đều chết.

Tôi nhìn vào mắt Lục Đình, chậm rãi nói: "Lục Đình, chúng ta ở bên nhau sáu năm, kết hôn được hai năm, anh đã từng thề với em rằng vĩnh viễn sẽ không lừa gạt em."

Lục Đình cười nói: "Hoàn Hoàn, tối hôm qua em đã hỏi câu này rồi, đáp án của anh vẫn như vậy, anh chưa từng lừa em."

Tôi cười theo, nhưng trong lòng lại cảm thấy rét lạnh vô cùng.
Chương trước Chương tiếp
W88

SAO WIN

NEW88

NEW88

Tele: @erictran21
Loading...