Thiếu niên cảm thấy thật ra mình chả hiểu giới tính Omega này chút nào cả, đặc biệt là loại Omega nhân thê dịu dàng vô hạn như Lương Uẩn.
Hắn muốn tìm anh em ở trường quân đội của mình để thảo luận về đề tài Omega, muốn biết có phải Omega đều giống như Lương Uẩn. Sự dịu dàng và bao dung của cậu khiến người say mê, đặc biệt là đối xử với một thiếu niên Alpha thiếu tình thương của Omega mà nói, mị lực của Lương Uẩn thực sự không thể nghi ngờ.
Các người nói đây là dung túng sao? Cậu muốn làm một kĩ nữ quyến rũ con chồng sao?
Nhưng ánh mắt của cậu dịu dàng như vậy, không hề sơ hở.
Hình như cậu cũng không quá để ý thiếu niên Alpha “đùa giỡn và dâm loạn” với cậu, ngược lại còn đem điều đó biến thành tình yêu khoan dung.
Đáng tiếc, thông tin thiết bị trong nhà Lục Trạch đều không được phép sử dụng, tự nhiên không có cách nào biểu đạt sự nghi hoặc trong lòng.
Nhưng nghi hoặc thì nghi hoặc, hắn lại càng thêm dính Lương Uẩn.
Sau 12h, trên sofa, Lương Uẩn không thể không để sách giấy sang một bên, ôm lấy thiếu niên đang sấn tới, cười nói: “Cậu đè đến tôi rồi, bé cưng.”
Bên cạnh cậu còn có một cái nôi lớn, đôi anh em song sinh khác trứng nằm trong đó, một đứa hô hô ngủ không biết trời trăng, một đứa gặm ngón tay chơi, vốn dĩ lúc này ba ba bé sẽ bế bé lên, còn cho bú sữa. Nhưng giờ phút này, anh trai của bọn chúng đang độc chiếm ba ba.
Lục Trạch không chút để ý, nói: “Anh đang xem gì đó, đọc cho tôi nghe.”
Thiếu niên gối đầu mình lên bộ ngực mềm như bông của Lương Uẩn, chóp mũi ngửi mùi sữa nồng đậm, nhịn không được giơ tay gảy núm vú của Lương Uẩn cách lớp áo.
“Đừng nghịch ngợm như vậy.” Lương Uẩn cầm lấy cổ tay hắn, thiếu niên liền an phận một chút, dùng bàn tay đặt lên bầu vú mềm mại.
Lương Uẩn cong cong khóe môi, lúc này đột nhiên cảm thấy thiếu niên có chấp nhất với bầu ngực của mình thật là đáng yêu, giống y như đúc hai đứa bé đang nằm trong nôi.
Cậu cầm lấy sách, đọc cho thiếu niên nghe nội dung trong sách.
Là sách về quân sự.
Lục Trạch nghe xong một hồi, nói: “Anh là Omega, xem mấy thứ này làm gì?”
Lương Uẩn thản nhiên nói: “Người trong nhà là quân nhân, tôi muốn hiểu nhiều hơn cũng không tồi.”
Lời này khiến Lục Trạch cảm thấy khó chịu, hừ lạnh nói: “Còn nhớ đến chồng anh sao? Hắn đã không để ý đến anh, tôi về nửa tháng này, hắn có trở về lần nào chưa?”
“Cha cậu có chức vị quan trọng, xác thực rất bận.”
“Nói không chừng có lẽ ở bên ngoài vội vàng chơi Omega khác đó.”
“Bé cưng, đừng nói cha cậu như vậy.” Lương Uẩn trấn an sờ sờ đỉnh đầu thiếu niên, tóc ngắn ngủn, sờ lâu rồi lại cảm thấy có chút mềm mại.
Lục Trạch nói: “Anh đúng là một Omega đài các.”
“Omega đài các?”
Lục Trạch nói: “Giống một đóa hoa thuần khiết, cái gì cũng không biết, đại khái trong mắt anh thì chồng anh là một người quyền lực có mị lực, nhưng trong mắt tôi, hắn chính là một kẻ khốn kiếp ngoại tình ngay lúc mẹ tôi mang thai tôi, anh đừng để bị hắn lừa.”
“…” Lương Uẩn im lặng.
Lục Trạch ngẩng đầu, nhìn thẳng vào mắt Lương Uẩn: “Hối hận sao? Muốn ly hôn với hắn không?”
Lương Uẩn cụp mắt, ôn hòa nói: “Đây là liên hôn gia tộc của tôi và hắn.”
“Thôi bỏ đi.” Thiếu niên phẫn hận nằm trở lại, gương mặt hung hăng vùi vào ngực Lương Uẩn, còn xấu xa dùng tay gãi gãi một bên vú của Lương Uẩn.
“Anh kết hôn với hắn mới được bao lâu, vú đã bị chơi đến lớn như vậy. Lão súc sinh đó có phải chưa kết hôn đã ** anh đúng không?”
Lúc này Lương Uẩn hé hé môi, bộ dạng hơi có chút kinh ngạc.
“Tôi đoán đúng rồi?” Thiếu niên hừ lạnh, “Anh đẹp như vậy, lão súc sinh làm sao mà nhịn nổi? Hắn ** anh lúc nào?”
Không ngờ Lương Uẩn vậy mà lại trả lời hắn: “… Sau khi đính hôn.”
Cậu là con của đại thần tài chính của Đế quốc, làm một Omega liên hôn, thân phận tự nhiên vô cùng tôn quý. Đế quốc hiện tại, cái gọi là AO bình đẳng bất quá chỉ là công cụ để xoa dịu tầng lớp trung lưu, phần lớn dân chúng thực sự đạt đến trình độ bình đẳng, nhưng càng ở giới thượng lưu, O càng mang xiềng xích phong kiến.
Trước khi cậu kết hôn có một kỳ động dục, đã xảy ra quan hệ với chồng mình.
Là chồng cậu không nhịn được, đã đè cậu dưới thân.
Sau khi quan hệ tình dục, nhưng vẫn chưa gả qua, đoạn thời gian đó, cha của Lương Uẩn thường xuyên thúc giục cậu phải nhanh bắt lấy vị hôn phu của mình, phải bắt đối phương cưới cậu càng sớm càng tốt.
Lương Uẩn cũng chán ghét loại hiện thực bất đắc dĩ này, cậu nhớ đến lúc ấy mình đã nói với cha: “Cha yên tâm, nếu cuối cùng hắn không cưới con, con sẽ chủ động rời nhà đi, sống cuộc sống của một Omega bình thường.”
Omega của tầng lớp trung lưu, ít nhất cũng không có chú ý “trinh tiết”, “thanh danh”. Mà gia tộc lâu đời của cậu, với địa vị của cậu, vậy mà vẫn còn luẩn quẩn trong vòng xiềng xích đó.
Trộm Sữa Uống - Cá Mặn Ẩn Danh
Chương 8
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương