Trọng Sinh Chi Ngốc Nữ
Chương 29: Lòng Tham
g người Hồ Dương có giao tình. Nếu thực sự tra ra, hiềm nghi là nội gián cũng rất lớn, nếu trong phủ không có ai là người Hồ Dương, thì điều tra vào các địa phương khác.”“Ừ.” Ngọc Vong ngôn gật đầu đáp nhẹ, gió đêm thổi làm hắn nhăn mặt mày, tiếng nước tí tách, y phục nhẹ nhàng bay. Liên tiếp hai ngày, Tiêu Sắt Sắt đều được y nữ chăm sóc, chuyên tâm điều dưỡng thân mình.Y nữ nói, Tiêu Sắt Sắt thể chất không kém, chặm chí so với những nữ tử bình thường còn tốt hơn, hơn nữa Tấn vương phủ cùng lão thái thái Tiêu phủ đưa tới một ít thảo dược, lần này vết thương khôi phục rất nhanh.Ngày hai mươi mốt tháng chạp, Tiêu Sắt Sắt ngứa tay, lấy ra trùng sáo cùng nhạc phổ .Bởi vì sợ người khác nhìn thấy nhạc phổ, nàng trước hết cẩn thận ghi nhớ, tiếp theo cất nhạc phổ, thổi thổi trùng sáo.Trong quá trình tập luyện đơn giản, chỉ cần điều chỉnh tốt cảm tình, là có thể không gọi côn trùng. Tiêu Sắt Sắt thổi trong chốc lát, có chút mệt, mới vừa buông trùng sáo, đã thấy Ngọc Vong Ngôn đưa vải bông tiến vào cửa.“Vương gia.” Tiêu Sắt Sắt ngây ngô cười.“Có sao không?” Ngọc Vong Ngôn hỏi.Tiêu Sắt Sắt gật đầu thật mạnh.“Vậy là tốt rồi.” Ngọc Vong Ngôn bình tĩnh ngồi trên giường, nhìn về trùng sáo của Tiêu Sắt Sắt, sâu trong đôi mắt có chút kỳ lạ.“Sáo này thật đặc biệt.”Tiêu Sắt Sắt chớp chớp mắt, hai tay đưa trùng sáo cho Ngọc Vong Ngôn.Hắn nhận lấy, xem xét xong nói: “Cũng bình thường, chất liệu chủ yếu là đất sét, làm từ bùn, cũng có một chút màu của gốm. Dùng sừng trâu để chế tạo, cũng là lần đầu tiên bổn vương gặp.”Ngọc Vong Ngôn thì thào: “Chàng hiểu cũng thật nhiều a.”Ngọc Vong Ngôn đem sáo trả lại cho Tiêu Sắt Sắt, “Sáo này nàng từ đâu mà có?”“Ta cũng không biết.” Tiêu Sắt Sắt cầm lấy, “Nó ở trong phòng ta, ta cùng ngũ muội muội đều thích thổi sáo.”Ngọc Vong Ngôn không hỏi lại, chính sự bận rộn, ngồi một chút liền đi. Lưu lại Tiêu Sắt Sắt tiếp tục tập luyện trùng sáo, dần dần có thể thuần thục thổi khúc thứ hai của .Màn đêm buông xuống, Tiêu Sắt Sắt đang ngủ, bỗng nhiên nghe thấy tiếng kêu sợ hãi của Lục Ý.Cái gọi là âm thanh bén nhọn, đem Tiêu Sắt Sắt cả kinh ngồi dậy, trong lòng một trận sợ hãi, hai hắc y nhân đánh Lục Ý hôn mê, vọt tới mình.Tiêu Sắt Sắt vội vàng hét chói tai, hai người kia lập tức tháo bịt mặt, thấp giọng nói: “Tiểu thư, là chúng ta!”“Hà Hoan Hà Cụ?” Sợ bóng sợ gió một hồi, Tiêu Sắt Sắt vội hỏi: “Vì sao ban đêm các ngươi lại xông vào Cẩn vương phủ?”Hà Hoan nói: “Mấy ngày gần đây tiểu thư liên tiếp bị ám sát, thuộc hạ không yên lòng đến nhìn tiểu thư một cái, Hà Cụ chính là không cho thuộc hạ đến, hôm nay thuộc hạ ngồi không yên, nhất định phải tới xem tiểu thư!”Tiêu Sắt Sắt trong lòng ấm áp nói: “Ta không sao, phiền các ngươi lo lắng rồi. Chẳng qua nơi này các ngươi không nên ở lâu, nếu không có chuyện gì cũng nên rời đi, đừng cho thị vệ Cẩn vương phủ nhìn thấy, miễn phức tạp.”“Ách, thuộc hạ là không có chuyện khác.” Hà Hoan gãi gãi tai, “Tiểu thư bảo chúng ta thông qua chợ đen liên lạc với người biết thuật dịch dung, bây giờ còn chưa tìm được. còn cần một ít thời gian.”Tiêu Sắt Sắt đang muốn hỏi thêm, nhưng lúc này bên ngoài có tiếng bước chân cùng phá gió, hiển nhiên là do tiếng hét lúc nãy của Lục Ý đã đưa người tới đây.Tốc độ bên ngoài cực nhanh, dùng công phu một lát đã đi vào.Tiêu Sắt Sắt nháy mắt la lên: “Giả vờ ám sát ta, nhanh!”
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương